HNI 30-11
BÀI THƠ CHƯƠNG 36: NGÔI TRƯỜNG TRUYỀN LỬA
Ngôi trường chẳng dựng bằng tường,
Mà bằng trí tuệ đoạn đường cha anh.
Một viên gạch của tâm lành,
Một viên gạch nữa của hành chính tâm.
Người thầy không nói ầm ầm,
Thầy trao bằng chính thăng trầm trải qua.
Học trò chẳng học lời hoa,
Học qua ngọn lửa thầy trao giữa đời.
Ngôi trường chẳng dạy khoe thời,
Dạy điều giữ được cho người sau ta.
Tri thức chẳng phải lời ca,
Là từng giọt máu chan hòa tháng năm.
Học để bước vững âm thầm,
Học để dẫn đội khỏi lầm đường đi.
Học để biết sống tử vi,
Giữ tâm sáng giữa thị phi chợ đời.
Người học để biết làm người,
Biết chọn điều đúng, biết rời điều sai.
Người dạy chẳng dạy cho hay,
Dạy để học trò ngày mai mạnh bền.
Ngôi trường giữ ngọn đuốc lên,
Đưa tay người trước truyền thêm cho người.
Đạo thầy chẳng nổi giữa đời,
Nhưng sâu như mạch đất trời trôi qua.
Học trò nối tiếp lớp cha,
Gìn giữ di sản ông bà khắc ghi.
Tiếng thầy nhẹ tựa xuân thì,
Nhưng vào tâm trí khắc đi muôn phần.
Một lời thầy nói thanh tân,
Cứu ta khỏi cảnh phong trần ngày mai.
Ngôi trường chẳng dạy khoe tài,
Dạy cách chống gió, dạy tài hóa tâm.
Dạy ta đứng giữa sai lầm,
Biết quay trở lại để thầm sửa thân.
Tri thức giữ tựa suối ngần,
Càng trao càng sáng, càng dần nở hoa.
Mỗi người học một nếp nhà,
Nhưng mang chung một mái là HNI.
Ngôi trường giữ ánh xuân vi,
Để bao thế hệ bước đi sáng ngời.
Trăm năm muốn mạnh giữa đời,
Phải xây trường học cho người lớn lên.