HNI 30/11
📘 **CHƯƠNG 8: CÂN BẰNG LỢI ÍCH CÁ NHÂN & LỢI ÍCH CỘNG ĐỒNG**
Mọi tổ chức, từ nhỏ đến lớn, từ hội nhóm đến quốc gia, đều phải đối mặt với bài toán muôn thuở: làm sao dung hòa lợi ích cá nhân và lợi ích cộng đồng?
Đây không chỉ là câu hỏi quản trị, mà là một bài kiểm tra về đạo đức, trí tuệ và tầm nhìn của mỗi tổ chức.
Nếu lợi ích cá nhân quá lớn → cộng đồng tan rã.
Nếu lợi ích cộng đồng quá cao nhưng bỏ quên cá nhân → con người kiệt sức và rời đi.
Một tổ chức trường tồn là tổ chức biết giữ điểm cân bằng – không nghiêng về một phía, không hy sinh bên nào, mà tạo ra một trạng thái hòa hợp để cá nhân phát triển mà cộng đồng cũng mạnh lên.
Đối với HNI, đây là nguyên lý cốt lõi. Vì HNI không sinh ra để phục vụ một người, và cũng không sinh ra để bóp nghẹt cá nhân.
HNI sinh ra để tạo ra một môi trường nơi cá nhân lớn lên nhờ cộng đồng, và cộng đồng mạnh lên nhờ cá nhân.
1. Con người luôn có lợi ích riêng – đó là tự nhiên
Không ai vào một tổ chức mà không mang theo kỳ vọng riêng.
Người muốn học hỏi.
Người muốn kết nối.
Người muốn cơ hội kinh doanh.
Người muốn phát triển bản thân.
Người muốn đóng góp cho xã hội.
Lợi ích cá nhân không xấu.
Chỉ khi nó trở thành lợi ích ích kỷ, vượt qua ranh giới, làm tổn thương người khác hoặc gây hại cho cộng đồng – lúc đó nó mới trở thành vấn đề.
Tác giả cho rằng:
Một tổ chức trưởng thành không phải là tổ chức loại bỏ lợi ích cá nhân, mà là tổ chức biết định hướng nó.
2. Lợi ích cộng đồng là “mái nhà chung” của từng thành viên
Không thể có một cộng đồng mạnh nếu mỗi người chỉ nghĩ về mình.
Cũng không thể có những cá nhân mạnh nếu cộng đồng yếu ớt.
Lợi ích cộng đồng được thể hiện qua:
– sự minh bạch
– sự công bằng
– cơ chế vận hành rõ ràng
– sự an toàn tâm lý cho từng thành viên
– môi trường trưởng thành và phát triển
Khi cộng đồng mạnh, mọi cá nhân bên trong đều hưởng lợi.
Có thể không ngay lập tức, nhưng chắc chắn về lâu dài.
Một tổ chức sống ít năm thì cá nhân cần lợi.
Một tổ chức sống trăm năm thì cá nhân cần cộng đồng.
3. Cân bằng không phải chia đều – mà chia đúng
Nhiều tổ chức sai lầm khi nghĩ “cân bằng” nghĩa là chia phần bằng nhau.
Không đúng.
Cân bằng nghĩa là:
– người đóng góp nhiều → hưởng nhiều
– người đóng góp ít → hưởng ít