HNI 1/12

📕Bài thơ chương 9

KHI CON NGƯỜI TÌM ĐẠO TRONG ĐỜI SỐNG THƯỜNG NHẬT

Đạo không ở nơi cao vời mây trắng,

Cũng chẳng nằm trong tiếng giảng xa xôi.

Đạo ẩn giữa từng hơi thở rất nhỏ,

Trong bước chân ta đặt xuống giữa đời.

Đạo là ánh mắt hiền trao người lạ,

Là nén giận ta buông giữa phút nóng bừng.

Là lời nói nhẹ bao lần cứu bão tố,

Là trái tim mềm trước nỗi khổ người dưng.

Ai đi tìm Đạo trên đỉnh đồi gió thổi,

Thường quên rằng Đạo nở giữa gian lao.

Trong một ngày đầy những điều vụn vỡ,

Chỉ cần giữ thiện lành — Đạo đã lộ ra sao.

Đạo không đòi ta hóa thành thánh,

Chỉ đòi ta sống trọn với chính mình.

Thấy khổ một chút mà lòng không khép,

Thấy người mà thương — thế đã bước vào minh.

Khi con người tìm Đạo trong đời sống,

Thế giới bỗng hiền hơn bởi những điều nhỏ nhoi.

Một giọt sáng trong lòng lan thành biển lớn,

Soi lối đi chung cho muôn triệu cuộc đời.