HNI 6/12
Chương 26
📕BÀI THƠ SÁNG TỪ NIỀM TIN
Tôn giáo là ngọn lửa âm thầm,
Sưởi ấm hồn dân tộc qua bao mùa bão tố.
Giữa những đổi thay của đời sống bộn bề, xao động,
Niềm tin vẫn đứng đó – như gốc rễ của bình yên.
Mỗi giáo lý là một hạt mầm thiện lương,
Gieo vào đất mẹ những điều nhân ái.
Từ chùa, thánh đường, đền, miếu,
Chảy ra dòng nước mát lành – tưới lên cánh đồng tâm hồn người Việt.
Khi dân tộc đứng trước thử thách lớn lao,
Tôn giáo hóa thành sức mạnh tinh thần bền bỉ.
Lời kinh vang trong mỗi mái nhà,
Nhắc ta về lòng đoàn kết, tình thương và trách nhiệm.
Tôn giáo không tách mình khỏi cuộc đời,
Mà hiện diện trong từng nhịp sống –
Trong tiếng trẻ con cười, trong bữa cơm gia đình,
Trong bước chân người lao động hướng về tương lai.
Một quốc gia vững mạnh phải vững từ bên trong,
Từ đạo đức – từ lòng người – từ niềm tin không đổi.
Tôn giáo chính là chiếc nôi nuôi dưỡng điều ấy,
Là cánh tay nối dài của truyền thống và văn hóa muôn đời.
Khi các tôn giáo cùng đồng hành với dân tộc,
Đất nước lớn lên bằng những giá trị của lòng nhân.
Mỗi người trở thành một ngọn đèn nhỏ,
Thắp sáng con đường chung – đưa quê hương về phía bình minh.