HNI 16-12
**CHƯƠNG 4: CHỮ TÂM LÀ TÀI SẢN LÂU DÀI NHẤT CỦA DOANH NGHIỆP**
Trong thế giới kinh doanh đầy biến động, tài sản có thể tăng rồi giảm, công nghệ có thể lỗi thời, mô hình có thể bị thay thế, nhưng có một thứ nếu mất đi thì doanh nghiệp gần như không thể phục hồi: chữ TÂM.
Chữ TÂM không nằm trên bảng cân đối kế toán. Nó không được ghi nhận trong báo cáo tài chính. Nhưng nó hiện diện ở mọi nơi: trong cách doanh nghiệp đối xử với khách hàng, trong thái độ với nhân viên, trong lựa chọn đối tác, và đặc biệt trong những quyết định khó khăn – nơi không có câu trả lời đúng – sai rõ ràng, chỉ có đúng với lương tâm hay không.
Rất nhiều doanh nghiệp sụp đổ không phải vì thiếu vốn, mà vì cạn TÂM. Khi chữ TÂM hao mòn, doanh nghiệp bắt đầu chấp nhận thỏa hiệp nhỏ. Rồi những thỏa hiệp nhỏ trở thành thói quen. Và đến một lúc, chính doanh nghiệp không còn nhận ra mình đã đi xa khỏi giá trị ban đầu đến mức nào.
Chữ TÂM trong kinh doanh không phải là lòng tốt cảm tính. Nó là năng lực tự kiềm chế trước cám dỗ. Là khả năng nói “không” với những cơ hội sinh lợi nhanh nhưng để lại hệ quả xấu. Là sự dũng cảm chịu thiệt trước mắt để bảo toàn uy tín dài hạn.
Doanh nghiệp có TÂM hiểu rằng: lợi nhuận có thể vay mượn từ tương lai, nhưng niềm tin thì không. Mỗi lần lừa dối khách hàng, dù nhỏ, là một lần rút cạn niềm tin. Mỗi lần che giấu sự thật, là một lần đặt nền móng cho khủng hoảng sau này.
Trong thời đại truyền thông và mạng xã hội, chữ TÂM càng trở nên quan trọng. Không còn vùng tối đủ rộng để che giấu lâu dài. Một hành vi thiếu TÂM có thể bị phơi bày trong vài giờ, nhưng hậu quả của nó có thể kéo dài nhiều năm. Doanh nghiệp không còn được đánh giá chỉ qua sản phẩm, mà qua nhân cách tập thể mà họ thể hiện ra xã hội.
Chữ TÂM bắt đầu từ người đứng đầu. Không có doanh nghiệp tử tế được dẫn dắt bởi một lãnh đạo vô trách nhiệm. Lãnh đạo có thể nói rất hay về giá trị, nhưng nếu hành vi trái ngược, toàn bộ tổ chức sẽ học theo hành vi, không phải lời nói. Văn hóa doanh nghiệp không được tạo ra bởi khẩu hiệu, mà bởi những gì được dung thứ và những gì không.
HNI xác định chữ TÂM là điều kiện tiên quyết. Không có TÂM, mọi cấu trúc khác đều vô nghĩa. Một doanh nhân có TÂM không phải là người không bao giờ sai, mà là người không bao che cho cái sai của chính mình. Khi sai, họ sửa. Khi gây tổn hại, họ chịu trách nhiệm. Khi đối diện lựa chọn khó, họ ưu tiên điều đúng thay vì điều dễ.
Chữ TÂM cũng là tài sản truyền đời. Một doanh nghiệp có thể được chuyển giao cho thế hệ sau, nhưng nếu chữ TÂM không được gìn giữ, di sản đó sẽ nhanh chóng bị bào mòn. Ngược lại, một doanh nghiệp giữ vững chữ TÂM có thể vượt qua nhiều thế hệ lãnh đạo mà vẫn giữ được bản sắc.
Trong kinh doanh, chữ TÂM không khiến bạn miễn nhiễm với rủi ro. Nhưng nó giúp bạn đứng dậy nhanh hơn sau khủng hoảng. Khi niềm tin còn, khách hàng sẽ cho bạn cơ hội. Đối tác sẽ sẵn sàng đồng hành. Nhân sự sẽ không quay lưng. Đó là những tài sản vô hình nhưng giá trị hơn mọi khoản dự phòng tài chính.
Chữ TÂM cũng giúp doanh nghiệp ngủ ngon. Nghe có vẻ giản dị, nhưng trong một thế giới mà nhiều người giàu mất ngủ vì lo sợ bị phanh phui, sự bình an nội tâm chính là một dạng giàu có hiếm hoi. Doanh nhân có TÂM không cần liên tục phòng thủ trước dư luận, không phải sống trong nỗi lo sụp đổ vì những gì mình đã làm sai.
Tài sản lớn nhất của doanh nghiệp không nằm ở nhà máy, không nằm ở thương hiệu, không nằm ở thị phần. Nó nằm ở niềm tin mà xã hội dành cho doanh nghiệp đó. Và niềm tin chỉ có thể được xây dựng trên chữ TÂM.
HNI không đặt chữ TÂM lên bàn thờ để ngợi ca. HNI đặt chữ TÂM vào trung tâm vận hành, nơi mọi quyết định đều phải đi qua một câu hỏi đơn giản nhưng khắt khe: “Việc này có làm tổn hại niềm tin xã hội hay không?” Nếu câu trả lời là có, thì dù lợi nhuận lớn đến đâu, cũng không được phép.
Chữ TÂM không làm doanh nghiệp giàu nhanh. Nhưng nó làm doanh nghiệp giàu bền. Và trong một thế giới đầy biến động, sự bền vững chính là lợi thế cạnh tranh lớn nhất.