• HNI 13-9
    BÀI HÁT CHƯƠNG 27: Ánh Sáng Ghi Nhận”

    (5 phút – Pop Ballad sâu lắng, tempo 80–85 bpm)

    [Đoạn 1]
    Qua bao ngày vất vả,
    Qua bao lần gục ngã,
    Hôm nay ánh sáng soi chiếu,
    Một niềm tin trong tim dâng đầy.

    [Tiền điệp khúc]
    Không chỉ là danh vọng,
    Mà là trách nhiệm mới.

    [Điệp khúc]
    Ánh sáng ghi nhận, trao cho ta niềm tin,
    Cho con đường dài thêm bao sức mạnh.
    Ánh sáng ghi nhận, chẳng phải để riêng mình,
    Mà để lan tỏa yêu thương cho đời.

    [Đoạn 2]
    HenryLe đứng vững,
    Giữa bao tiếng vỗ tay,
    Không tự mãn kiêu sa,
    Chỉ khiêm nhường cúi đầu bình an.

    [Tiền điệp khúc]
    Được công nhận là khởi đầu,
    Chứ không phải đích đến.

    [Điệp khúc]
    Ánh sáng ghi nhận, trao cho ta niềm tin,
    Cho con đường dài thêm bao sức mạnh.
    Ánh sáng ghi nhận, chẳng phải để riêng mình,
    Mà để lan tỏa yêu thương cho đời.

    [Bridge]
    Người thật tâm, sống giản đơn,
    Mới được xã hội mãi tôn vinh.
    Không khoa trương, không dối gian,
    Chỉ gieo hạt lành cho ngày mai.

    [Điệp khúc cuối]
    Ánh sáng ghi nhận, dẫn ta đi thật xa,
    Cho doanh nghiệp bền vững như mùa thu.
    Ánh sáng ghi nhận, chẳng tàn phai bao giờ,
    Như ngọn lửa truyền đời, sáng mãi muôn nơi.

    [Outro]
    Ánh sáng ghi nhận… là mùa thu bình yên.
    HNI 13-9 🎶 BÀI HÁT CHƯƠNG 27: Ánh Sáng Ghi Nhận” (5 phút – Pop Ballad sâu lắng, tempo 80–85 bpm) [Đoạn 1] Qua bao ngày vất vả, Qua bao lần gục ngã, Hôm nay ánh sáng soi chiếu, Một niềm tin trong tim dâng đầy. [Tiền điệp khúc] Không chỉ là danh vọng, Mà là trách nhiệm mới. [Điệp khúc] Ánh sáng ghi nhận, trao cho ta niềm tin, Cho con đường dài thêm bao sức mạnh. Ánh sáng ghi nhận, chẳng phải để riêng mình, Mà để lan tỏa yêu thương cho đời. [Đoạn 2] HenryLe đứng vững, Giữa bao tiếng vỗ tay, Không tự mãn kiêu sa, Chỉ khiêm nhường cúi đầu bình an. [Tiền điệp khúc] Được công nhận là khởi đầu, Chứ không phải đích đến. [Điệp khúc] Ánh sáng ghi nhận, trao cho ta niềm tin, Cho con đường dài thêm bao sức mạnh. Ánh sáng ghi nhận, chẳng phải để riêng mình, Mà để lan tỏa yêu thương cho đời. [Bridge] Người thật tâm, sống giản đơn, Mới được xã hội mãi tôn vinh. Không khoa trương, không dối gian, Chỉ gieo hạt lành cho ngày mai. [Điệp khúc cuối] Ánh sáng ghi nhận, dẫn ta đi thật xa, Cho doanh nghiệp bền vững như mùa thu. Ánh sáng ghi nhận, chẳng tàn phai bao giờ, Như ngọn lửa truyền đời, sáng mãi muôn nơi. [Outro] Ánh sáng ghi nhận… là mùa thu bình yên.
    Wow
    Love
    Like
    6
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 13-9
    BÀI HÁT CHƯƠNG 27: Ánh Sáng Ghi Nhận”

    (5 phút – Pop Ballad sâu lắng, tempo 80–85 bpm)

    [Đoạn 1]
    Qua bao ngày vất vả,
    Qua bao lần gục ngã,
    Hôm nay ánh sáng soi chiếu,
    Một niềm tin trong tim dâng đầy.

    [Tiền điệp khúc]
    Không chỉ là danh vọng,
    Mà là trách nhiệm mới.

    [Điệp khúc]
    Ánh sáng ghi nhận, trao cho ta niềm tin,
    Cho con đường dài thêm bao sức mạnh.
    Ánh sáng ghi nhận, chẳng phải để riêng mình,
    Mà để lan tỏa yêu thương cho đời.

    [Đoạn 2]
    HenryLe đứng vững,
    Giữa bao tiếng vỗ tay,
    Không tự mãn kiêu sa,
    Chỉ khiêm nhường cúi đầu bình an.

    [Tiền điệp khúc]
    Được công nhận là khởi đầu,
    Chứ không phải đích đến.

    [Điệp khúc]
    Ánh sáng ghi nhận, trao cho ta niềm tin,
    Cho con đường dài thêm bao sức mạnh.
    Ánh sáng ghi nhận, chẳng phải để riêng mình,
    Mà để lan tỏa yêu thương cho đời.

    [Bridge]
    Người thật tâm, sống giản đơn,
    Mới được xã hội mãi tôn vinh.
    Không khoa trương, không dối gian,
    Chỉ gieo hạt lành cho ngày mai.

    [Điệp khúc cuối]
    Ánh sáng ghi nhận, dẫn ta đi thật xa,
    Cho doanh nghiệp bền vững như mùa thu.
    Ánh sáng ghi nhận, chẳng tàn phai bao giờ,
    Như ngọn lửa truyền đời, sáng mãi muôn nơi.

    [Outro]
    Ánh sáng ghi nhận… là mùa thu bình yên.
    HNI 13-9 🎶 BÀI HÁT CHƯƠNG 27: Ánh Sáng Ghi Nhận” (5 phút – Pop Ballad sâu lắng, tempo 80–85 bpm) [Đoạn 1] Qua bao ngày vất vả, Qua bao lần gục ngã, Hôm nay ánh sáng soi chiếu, Một niềm tin trong tim dâng đầy. [Tiền điệp khúc] Không chỉ là danh vọng, Mà là trách nhiệm mới. [Điệp khúc] Ánh sáng ghi nhận, trao cho ta niềm tin, Cho con đường dài thêm bao sức mạnh. Ánh sáng ghi nhận, chẳng phải để riêng mình, Mà để lan tỏa yêu thương cho đời. [Đoạn 2] HenryLe đứng vững, Giữa bao tiếng vỗ tay, Không tự mãn kiêu sa, Chỉ khiêm nhường cúi đầu bình an. [Tiền điệp khúc] Được công nhận là khởi đầu, Chứ không phải đích đến. [Điệp khúc] Ánh sáng ghi nhận, trao cho ta niềm tin, Cho con đường dài thêm bao sức mạnh. Ánh sáng ghi nhận, chẳng phải để riêng mình, Mà để lan tỏa yêu thương cho đời. [Bridge] Người thật tâm, sống giản đơn, Mới được xã hội mãi tôn vinh. Không khoa trương, không dối gian, Chỉ gieo hạt lành cho ngày mai. [Điệp khúc cuối] Ánh sáng ghi nhận, dẫn ta đi thật xa, Cho doanh nghiệp bền vững như mùa thu. Ánh sáng ghi nhận, chẳng tàn phai bao giờ, Như ngọn lửa truyền đời, sáng mãi muôn nơi. [Outro] Ánh sáng ghi nhận… là mùa thu bình yên.
    Wow
    Love
    5
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 13-9
    Bài Thơ Chương 27

    Một đời gieo hạt xuân xanh,
    Qua hạ nắng lửa, qua vành bão giông.
    Nay vào thu gặt thành công,
    Xã hội ghi nhận tấm lòng bền lâu.

    HenryLe kể thuở đầu,
    Bao đêm thức trắng, bạc màu mái xanh.
    Ai cười, ai chê mong manh,
    Ông vẫn giữ vững niềm tin sáng ngời.

    Ngày kia đứng giữa muôn người,
    Tiếng vỗ tay dội, rạng ngời niềm vui.
    Không vì hào nhoáng bên ngoài,
    Mà vì giá trị sáng soi bao đời.

    Được công nhận chẳng dễ thôi,
    Là bao nước mắt, mồ hôi một thời.
    Danh vọng chẳng phải trò chơi,
    Mà là trách nhiệm với đời trao ban.

    Người lúa chín cúi đầu an,
    Càng thêm khiêm nhượng, càng lan tỏa nhiều.
    Xã hội tin cậy bao điều,
    Chẳng do lời nói, bởi chiều việc chân.

    Một doanh nhân sống thật tâm,
    Hơn ngàn khẩu hiệu vang rền hư danh.
    Được ghi nhận, chẳng kiêu căng,
    Mà càng sâu lắng, trao ban cho đời.

    HenryLe chọn con đường thôi,
    Dùng công nhận ấy dựng đời mai sau.
    Người trẻ học được đôi câu:
    Đừng mơ ánh sáng, hãy gieo hạt lành.

    Mùa thu ghi dấu ngọc vàng,
    Lặng im mà chín, dịu dàng mà sâu.
    HNI 13-9 🌸 Bài Thơ Chương 27 Một đời gieo hạt xuân xanh, Qua hạ nắng lửa, qua vành bão giông. Nay vào thu gặt thành công, Xã hội ghi nhận tấm lòng bền lâu. HenryLe kể thuở đầu, Bao đêm thức trắng, bạc màu mái xanh. Ai cười, ai chê mong manh, Ông vẫn giữ vững niềm tin sáng ngời. Ngày kia đứng giữa muôn người, Tiếng vỗ tay dội, rạng ngời niềm vui. Không vì hào nhoáng bên ngoài, Mà vì giá trị sáng soi bao đời. Được công nhận chẳng dễ thôi, Là bao nước mắt, mồ hôi một thời. Danh vọng chẳng phải trò chơi, Mà là trách nhiệm với đời trao ban. Người lúa chín cúi đầu an, Càng thêm khiêm nhượng, càng lan tỏa nhiều. Xã hội tin cậy bao điều, Chẳng do lời nói, bởi chiều việc chân. Một doanh nhân sống thật tâm, Hơn ngàn khẩu hiệu vang rền hư danh. Được ghi nhận, chẳng kiêu căng, Mà càng sâu lắng, trao ban cho đời. HenryLe chọn con đường thôi, Dùng công nhận ấy dựng đời mai sau. Người trẻ học được đôi câu: Đừng mơ ánh sáng, hãy gieo hạt lành. Mùa thu ghi dấu ngọc vàng, Lặng im mà chín, dịu dàng mà sâu.
    Wow
    Like
    Love
    5
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 13-9
    Chương 25: Nghệ Thuật Cân Bằng – Làm Ít, Giá Trị Nhiều

    1) Khi mùa thu đến – bài học về cân bằng

    Trong tự nhiên, mùa thu không phải mùa ồn ào, cũng không phải mùa bùng nổ. Đó là mùa lắng lại, mùa mà cây cối đã trưởng thành, kết trái, và chuẩn bị cho một chu kỳ mới. Mùa thu là mùa cân bằng: ánh nắng không gay gắt như hạ, khí trời mát mẻ, thiên nhiên điều hòa.

    Trong đời người và trong doanh nghiệp, mùa thu cũng dạy chúng ta một triết lý sâu sắc: biết cân bằng, biết làm ít đi nhưng giá trị nhiều hơn. Đây chính là nghệ thuật mà chỉ khi đã đi qua những năm tháng thử thách, con người mới thật sự thấu hiểu.

    2) Làm ít, nhưng sâu và đúng

    Tuổi trẻ thường muốn làm nhiều, ôm đồm tất cả. Nhưng trung niên, khi trí tuệ chín muồi, con người hiểu rằng: làm nhiều chưa chắc đã hiệu quả, làm đúng mới là giá trị.

    Làm ít nhưng sâu: thay vì trải mỏng sức lực, hãy tập trung vào lĩnh vực mình mạnh nhất, nơi mình có thể tạo ra sự khác biệt.

    Làm ít nhưng chuẩn: đặt chất lượng lên trên số lượng, mỗi sản phẩm, mỗi dự án đều đạt chuẩn mực.

    Làm ít nhưng ý nghĩa: ưu tiên những việc mang giá trị lâu dài, thay vì chạy theo thành tích ngắn hạn.

    Đây là sự thay đổi quan trọng trong tư duy: từ “làm nhiều để được nhìn thấy” sang “làm ít để được công nhận giá trị thực”.

    3) Nghệ thuật cân bằng trong cuộc sống cá nhân

    Ở tuổi trung niên, cân bằng không chỉ là trong công việc, mà còn là trong cuộc sống:

    Cân bằng giữa công việc và gia đình: không để sự nghiệp cuốn đi mất mái ấm.

    Cân bằng giữa trách nhiệm và bản thân: vừa lo cho người khác, vừa chăm sóc chính mình.

    Cân bằng giữa vật chất và tinh thần: không chỉ chạy theo tiền bạc, mà còn nuôi dưỡng tâm hồn.

    Một đời người nếu chỉ chạy theo “làm nhiều” sẽ kiệt sức. Nhưng nếu biết “làm ít” và chọn lọc, sẽ có thời gian tận hưởng cuộc sống, chăm lo sức khỏe và xây dựng di sản tinh thần.

    4) Nghệ thuật cân bằng trong doanh nghiệp

    Trong doanh nghiệp, triết lý “làm ít – giá trị nhiều” thể hiện rõ rệt:

    Cắt bỏ sự phức tạp: quy trình tinh gọn, không lãng phí thời gian vào những việc không cần thiết.

    Tập trung vào thế mạnh cốt lõi: không chạy theo xu hướng ngắn hạn, mà phát triển những sản phẩm, dịch vụ thật sự làm nên tên tuổi.
    Đầu tư vào chất lượng thay vì số lượng: ít sản phẩm nhưng bền, ít khách hàng nhưng trung thành.
    HNI 13-9 Chương 25: Nghệ Thuật Cân Bằng – Làm Ít, Giá Trị Nhiều 1) Khi mùa thu đến – bài học về cân bằng Trong tự nhiên, mùa thu không phải mùa ồn ào, cũng không phải mùa bùng nổ. Đó là mùa lắng lại, mùa mà cây cối đã trưởng thành, kết trái, và chuẩn bị cho một chu kỳ mới. Mùa thu là mùa cân bằng: ánh nắng không gay gắt như hạ, khí trời mát mẻ, thiên nhiên điều hòa. Trong đời người và trong doanh nghiệp, mùa thu cũng dạy chúng ta một triết lý sâu sắc: biết cân bằng, biết làm ít đi nhưng giá trị nhiều hơn. Đây chính là nghệ thuật mà chỉ khi đã đi qua những năm tháng thử thách, con người mới thật sự thấu hiểu. 2) Làm ít, nhưng sâu và đúng Tuổi trẻ thường muốn làm nhiều, ôm đồm tất cả. Nhưng trung niên, khi trí tuệ chín muồi, con người hiểu rằng: làm nhiều chưa chắc đã hiệu quả, làm đúng mới là giá trị. Làm ít nhưng sâu: thay vì trải mỏng sức lực, hãy tập trung vào lĩnh vực mình mạnh nhất, nơi mình có thể tạo ra sự khác biệt. Làm ít nhưng chuẩn: đặt chất lượng lên trên số lượng, mỗi sản phẩm, mỗi dự án đều đạt chuẩn mực. Làm ít nhưng ý nghĩa: ưu tiên những việc mang giá trị lâu dài, thay vì chạy theo thành tích ngắn hạn. Đây là sự thay đổi quan trọng trong tư duy: từ “làm nhiều để được nhìn thấy” sang “làm ít để được công nhận giá trị thực”. 3) Nghệ thuật cân bằng trong cuộc sống cá nhân Ở tuổi trung niên, cân bằng không chỉ là trong công việc, mà còn là trong cuộc sống: Cân bằng giữa công việc và gia đình: không để sự nghiệp cuốn đi mất mái ấm. Cân bằng giữa trách nhiệm và bản thân: vừa lo cho người khác, vừa chăm sóc chính mình. Cân bằng giữa vật chất và tinh thần: không chỉ chạy theo tiền bạc, mà còn nuôi dưỡng tâm hồn. Một đời người nếu chỉ chạy theo “làm nhiều” sẽ kiệt sức. Nhưng nếu biết “làm ít” và chọn lọc, sẽ có thời gian tận hưởng cuộc sống, chăm lo sức khỏe và xây dựng di sản tinh thần. 4) Nghệ thuật cân bằng trong doanh nghiệp Trong doanh nghiệp, triết lý “làm ít – giá trị nhiều” thể hiện rõ rệt: Cắt bỏ sự phức tạp: quy trình tinh gọn, không lãng phí thời gian vào những việc không cần thiết. Tập trung vào thế mạnh cốt lõi: không chạy theo xu hướng ngắn hạn, mà phát triển những sản phẩm, dịch vụ thật sự làm nên tên tuổi. Đầu tư vào chất lượng thay vì số lượng: ít sản phẩm nhưng bền, ít khách hàng nhưng trung thành.
    Wow
    Love
    4
    1 Bình luận 0 Chia sẽ