• HNI 26-8:
    Bài Thơ Chương 24: Ánh Sáng Tình Yêu
    Tình yêu như vầng thái dương,

    Xua màn đêm hận thù tăm tối.

    Hận thù như đám mây đen,

    Che khuất ánh sáng bình minh.

    Có tình yêu, lòng ta sáng,

    Mọi vết thương đều được chữa lành.

    Có hận thù, lòng ta tối,

    Ngọn lửa giận thiêu rụi niềm tin.

    Tình yêu nối những bàn tay,

    Hận thù chia rẽ bao người.

    Tình yêu gieo hạt hy vọng,

    Hận thù gieo mầm đắng cay.

    Người biết yêu thương thật sự,

    Sẽ không gieo rắc khổ đau.

    Người nuôi dưỡng hận thù,

    Trước tiên tự thiêu đốt mình.

    Tình yêu là dòng suối mát,

    Là bông hoa nở trong lòng.

    Hận thù như cơn lốc xoáy,

    Quật ngã bao niềm an yên.

    Hãy chọn ánh sáng yêu thương,

    Để bóng tối chẳng còn nơi trú.

    Hãy mở lòng ra tha thứ,

    Để nhân gian bớt khổ sầu.

    Tình yêu như sao dẫn lối,

    Đưa nhân loại tới hòa bình.

    Hận thù chỉ là thoáng chốc,

    Rồi sẽ tan trong ánh sáng.

    Trái tim biết yêu thương,

    Mãi là đèn soi nhân thế.
    HNI 26-8: 🌸 Bài Thơ Chương 24: Ánh Sáng Tình Yêu Tình yêu như vầng thái dương, Xua màn đêm hận thù tăm tối. Hận thù như đám mây đen, Che khuất ánh sáng bình minh. Có tình yêu, lòng ta sáng, Mọi vết thương đều được chữa lành. Có hận thù, lòng ta tối, Ngọn lửa giận thiêu rụi niềm tin. Tình yêu nối những bàn tay, Hận thù chia rẽ bao người. Tình yêu gieo hạt hy vọng, Hận thù gieo mầm đắng cay. Người biết yêu thương thật sự, Sẽ không gieo rắc khổ đau. Người nuôi dưỡng hận thù, Trước tiên tự thiêu đốt mình. Tình yêu là dòng suối mát, Là bông hoa nở trong lòng. Hận thù như cơn lốc xoáy, Quật ngã bao niềm an yên. Hãy chọn ánh sáng yêu thương, Để bóng tối chẳng còn nơi trú. Hãy mở lòng ra tha thứ, Để nhân gian bớt khổ sầu. Tình yêu như sao dẫn lối, Đưa nhân loại tới hòa bình. Hận thù chỉ là thoáng chốc, Rồi sẽ tan trong ánh sáng. Trái tim biết yêu thương, Mãi là đèn soi nhân thế.
    Love
    Like
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26-8:
    LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 23: Tri Thức Soi Đường
    Verse 1
    Có những ngày chìm trong bóng tối,
    Ngu dốt vây kín tâm hồn.
    Nhưng ánh sáng tri thức thắp sáng,
    Cho ta bước ra khỏi đêm dài.

    Pre-Chorus 1
    Một tia sáng nhỏ bé thôi,
    Cũng đủ soi đường ta đi.

    Chorus 1
    Tri thức là ánh sáng muôn đời,
    Ngu dốt là bóng tối che mờ.
    Hãy mở tim, hãy mở trí,
    Để ánh sáng soi khắp nhân gian.

    Verse 2
    Có những khi ta tin sai lầm,
    Có những lúc ta quên học hỏi.
    Nhưng tri thức gọi ta quay lại,
    Đưa ta tới bến bờ bình minh.

    Pre-Chorus 2
    Chỉ cần ta dám tìm hiểu,
    Ánh sáng sẽ đến trong tim.

    Chorus 2
    Tri thức là ánh sáng muôn đời,
    Ngu dốt là bóng tối che mờ.
    Hãy cùng nhau thắp ngọn đèn,
    Để thế giới bừng sáng ngày mai.

    Bridge (cao trào)
    Đừng để ngu dốt giam cầm,
    Đừng để bóng tối bao trùm.
    Tri thức là tự do,
    Là hy vọng, là tình thương.

    Chorus cuối (x2, cao trào dần)
    Tri thức là ánh sáng muôn đời,
    Ngu dốt là bóng tối tan rồi.
    Hãy giữ đèn sáng trong tim,
    Để nhân loại bước tới ngày mai.

    Outro (fade out)
    Ánh sáng… tri thức… muôn đời soi…
    Đọc ít hơn
    HNI 26-8: LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 23: Tri Thức Soi Đường Verse 1 Có những ngày chìm trong bóng tối, Ngu dốt vây kín tâm hồn. Nhưng ánh sáng tri thức thắp sáng, Cho ta bước ra khỏi đêm dài. Pre-Chorus 1 Một tia sáng nhỏ bé thôi, Cũng đủ soi đường ta đi. Chorus 1 Tri thức là ánh sáng muôn đời, Ngu dốt là bóng tối che mờ. Hãy mở tim, hãy mở trí, Để ánh sáng soi khắp nhân gian. Verse 2 Có những khi ta tin sai lầm, Có những lúc ta quên học hỏi. Nhưng tri thức gọi ta quay lại, Đưa ta tới bến bờ bình minh. Pre-Chorus 2 Chỉ cần ta dám tìm hiểu, Ánh sáng sẽ đến trong tim. Chorus 2 Tri thức là ánh sáng muôn đời, Ngu dốt là bóng tối che mờ. Hãy cùng nhau thắp ngọn đèn, Để thế giới bừng sáng ngày mai. Bridge (cao trào) Đừng để ngu dốt giam cầm, Đừng để bóng tối bao trùm. Tri thức là tự do, Là hy vọng, là tình thương. Chorus cuối (x2, cao trào dần) Tri thức là ánh sáng muôn đời, Ngu dốt là bóng tối tan rồi. Hãy giữ đèn sáng trong tim, Để nhân loại bước tới ngày mai. Outro (fade out) Ánh sáng… tri thức… muôn đời soi… Đọc ít hơn
    Love
    Like
    Angry
    10
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26-8:
    LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 24: Tình Yêu Xua Bóng Tối
    Verse 1
    Có những ngày thế gian chìm trong hận thù,
    Bao tiếng khóc vang vọng trong đêm tối.
    Nhưng tình yêu thắp sáng ngọn đèn hy vọng,
    Dẫn con người bước ra khỏi đêm dài.

    Pre-Chorus 1
    Một vòng tay có thể xóa,
    Ngàn vết thương trong tim.

    Chorus 1
    Tình yêu là ánh sáng muôn đời,
    Hận thù là bóng tối tan rồi.
    Hãy giữ ngọn lửa sáng trong tim,
    Để nhân gian chan hòa tình thương.

    Verse 2
    Có những khi hận thù bùng lên dữ dội,
    Thiêu rụi bao giấc mơ, bao nụ cười.
    Nhưng tình yêu vẫn như ngọn gió dịu dàng,
    Xua tan mây đen, mang về bình minh.

    Pre-Chorus 2
    Chỉ cần ta biết tha thứ,
    Ánh sáng sẽ quay về.

    Chorus 2
    Tình yêu là ánh sáng muôn đời,
    Hận thù là bóng tối che mờ.
    Hãy để yêu thương dẫn ta đi,
    Để thế giới rực rỡ ngày mai.

    Bridge (cao trào)
    Đừng để hận thù giam cầm,
    Đừng để bóng tối lấn át.
    Tình yêu là sức mạnh,
    Đưa nhân loại tới hòa bình.

    Chorus cuối (x2, cao trào dần)
    Tình yêu là ánh sáng muôn đời,
    Hận thù là bóng tối lùi xa.
    Hãy thắp ngọn đèn sáng trong nhân loại,
    Để thế gian bừng sáng niềm tin.

    Outro (fade out)
    Ánh sáng… tình yêu… mãi soi đường…
    HNI 26-8: 🎶 LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 24: Tình Yêu Xua Bóng Tối Verse 1 Có những ngày thế gian chìm trong hận thù, Bao tiếng khóc vang vọng trong đêm tối. Nhưng tình yêu thắp sáng ngọn đèn hy vọng, Dẫn con người bước ra khỏi đêm dài. Pre-Chorus 1 Một vòng tay có thể xóa, Ngàn vết thương trong tim. Chorus 1 Tình yêu là ánh sáng muôn đời, Hận thù là bóng tối tan rồi. Hãy giữ ngọn lửa sáng trong tim, Để nhân gian chan hòa tình thương. Verse 2 Có những khi hận thù bùng lên dữ dội, Thiêu rụi bao giấc mơ, bao nụ cười. Nhưng tình yêu vẫn như ngọn gió dịu dàng, Xua tan mây đen, mang về bình minh. Pre-Chorus 2 Chỉ cần ta biết tha thứ, Ánh sáng sẽ quay về. Chorus 2 Tình yêu là ánh sáng muôn đời, Hận thù là bóng tối che mờ. Hãy để yêu thương dẫn ta đi, Để thế giới rực rỡ ngày mai. Bridge (cao trào) Đừng để hận thù giam cầm, Đừng để bóng tối lấn át. Tình yêu là sức mạnh, Đưa nhân loại tới hòa bình. Chorus cuối (x2, cao trào dần) Tình yêu là ánh sáng muôn đời, Hận thù là bóng tối lùi xa. Hãy thắp ngọn đèn sáng trong nhân loại, Để thế gian bừng sáng niềm tin. Outro (fade out) Ánh sáng… tình yêu… mãi soi đường…
    Love
    Like
    Sad
    10
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HCOIN 26/8: - B24. BÀI THƠ CHƯƠNG: 6
    "KHI ANH TRAI TRỞ THÀNH NGƯỜI THẦY, NGƯỜI CHA, NGƯỜI BẠN" – Lê Đình Hải

    Có những ngày tuổi thơ run rẩy,
    Anh là người thắp lửa trong tim.
    Không chỉ là máu mủ ruột thịt,
    Anh hóa thành ánh sáng dịu êm.
    Khi dạy em từng dòng chữ nhỏ,
    Bàn tay anh kiên nhẫn dìu từng trang.
    Chữ nghiêng ngả, anh cười mà sửa,
    Nắn nót cho em bước thẳng ngay hàng.
    Khi cha vắng, anh như trụ cột,
    Gánh nhọc nhằn thay bờ vai gầy.
    Mỗi bữa cơm, mỗi đồng chắt chiu,
    Anh gom góp cả trời thương nhớ.
    Lời anh dạy không cần roi vọt,
    Chỉ nhẹ nhàng mà thấm vào tim.
    Như thầy giáo giấu trong bóng tối,
    Đưa học trò vượt chốn mông mênh.
    Có đêm mưa gõ trên mái lá,
    Anh ngồi canh giấc ngủ cho em.
    Lặng lẽ như người cha thứ hai,
    Bóng hình in mờ trong hơi thở.
    Nỗi buồn em, anh là bạn lắng,
    Không phán xét, chỉ biết lắng nghe.
    Nắm tay em qua mùa giông bão,
    Cho niềm tin nảy mầm trở lại.
    Khi em vấp, anh không hề mắng,
    Chỉ mỉm cười: “Ngã để mà khôn.”
    Đôi mắt sáng như trời vời vợi,
    Khuyên em đứng vững giữa gian truân.
    Anh là thầy, dạy bằng đời sống,
    Không phấn trắng, chẳng bảng đen ghi.
    Anh là cha, trao bao tình nghĩa,
    Dẫu không danh xưng, vẫn vẹn tròn.
    Anh là bạn, đi cùng năm tháng,
    Không bỏ em geiữa lối chênh vênh.
    Một tiếng cười, xóa bao mệt mỏi,
    Một bờ vai, che gió bụi đời.
    Ba dáng hình dung hòa một bóng,
    Thầy – cha – bạn gói trọn trong anh.
    Nhờ có anh, đời em tươi sáng,
    Dẫu phong ba, vẫn thấy an lành.
    HCOIN 26/8: - B24. 🏵️🏵️📕 BÀI THƠ CHƯƠNG: 6 "KHI ANH TRAI TRỞ THÀNH NGƯỜI THẦY, NGƯỜI CHA, NGƯỜI BẠN" – Lê Đình Hải Có những ngày tuổi thơ run rẩy, Anh là người thắp lửa trong tim. Không chỉ là máu mủ ruột thịt, Anh hóa thành ánh sáng dịu êm. Khi dạy em từng dòng chữ nhỏ, Bàn tay anh kiên nhẫn dìu từng trang. Chữ nghiêng ngả, anh cười mà sửa, Nắn nót cho em bước thẳng ngay hàng. Khi cha vắng, anh như trụ cột, Gánh nhọc nhằn thay bờ vai gầy. Mỗi bữa cơm, mỗi đồng chắt chiu, Anh gom góp cả trời thương nhớ. Lời anh dạy không cần roi vọt, Chỉ nhẹ nhàng mà thấm vào tim. Như thầy giáo giấu trong bóng tối, Đưa học trò vượt chốn mông mênh. Có đêm mưa gõ trên mái lá, Anh ngồi canh giấc ngủ cho em. Lặng lẽ như người cha thứ hai, Bóng hình in mờ trong hơi thở. Nỗi buồn em, anh là bạn lắng, Không phán xét, chỉ biết lắng nghe. Nắm tay em qua mùa giông bão, Cho niềm tin nảy mầm trở lại. Khi em vấp, anh không hề mắng, Chỉ mỉm cười: “Ngã để mà khôn.” Đôi mắt sáng như trời vời vợi, Khuyên em đứng vững giữa gian truân. Anh là thầy, dạy bằng đời sống, Không phấn trắng, chẳng bảng đen ghi. Anh là cha, trao bao tình nghĩa, Dẫu không danh xưng, vẫn vẹn tròn. Anh là bạn, đi cùng năm tháng, Không bỏ em geiữa lối chênh vênh. Một tiếng cười, xóa bao mệt mỏi, Một bờ vai, che gió bụi đời. Ba dáng hình dung hòa một bóng, Thầy – cha – bạn gói trọn trong anh. Nhờ có anh, đời em tươi sáng, Dẫu phong ba, vẫn thấy an lành.
    Love
    Like
    Haha
    Wow
    Sad
    14
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26-8:
    Bài Thơ Chương 23: Ngọn Đuốc Tri Thức
    Tri thức là ngọn đèn,

    Soi nhân gian qua đêm dài.

    Ngu dốt như mây mù,

    Che kín mắt người lạc lối.

    Tri thức mở tâm hồn,

    Cho con người thêm tự do.

    Ngu dốt buộc xiềng xích,

    Giam trí óc trong bóng đêm.

    Có ánh sáng tri thức,

    Con người bớt sợ hãi hơn.

    Có bóng tối ngu dốt,

    Hận thù lại bùng cháy.

    Tri thức gieo hạt giống,

    Của tình thương và công bằng.

    Ngu dốt gieo cằn cỗi,

    Chỉ còn lại hận thù.

    Người học biết khiêm nhường,

    Biết đời còn nhiều điều mới.

    Kẻ ngu thường cố chấp,

    Giữ sai lầm như chân lý.

    Tri thức giúp ta lớn,

    Biết yêu thương và sẻ chia.

    Ngu dốt khiến tâm tối,

    Chia rẽ cả nhân gian.

    Hãy thắp sáng ngọn đèn,

    Cho bao người bớt u mê.

    Hãy gieo hạt hiểu biết,

    Để ngày mai sáng ngời.

    Tri thức là vĩnh hằng,

    Xua tan bóng tối đời đời.
    Đọc ít hơn

    Love
    HNI 26-8: Bài Thơ Chương 23: Ngọn Đuốc Tri Thức Tri thức là ngọn đèn, Soi nhân gian qua đêm dài. Ngu dốt như mây mù, Che kín mắt người lạc lối. Tri thức mở tâm hồn, Cho con người thêm tự do. Ngu dốt buộc xiềng xích, Giam trí óc trong bóng đêm. Có ánh sáng tri thức, Con người bớt sợ hãi hơn. Có bóng tối ngu dốt, Hận thù lại bùng cháy. Tri thức gieo hạt giống, Của tình thương và công bằng. Ngu dốt gieo cằn cỗi, Chỉ còn lại hận thù. Người học biết khiêm nhường, Biết đời còn nhiều điều mới. Kẻ ngu thường cố chấp, Giữ sai lầm như chân lý. Tri thức giúp ta lớn, Biết yêu thương và sẻ chia. Ngu dốt khiến tâm tối, Chia rẽ cả nhân gian. Hãy thắp sáng ngọn đèn, Cho bao người bớt u mê. Hãy gieo hạt hiểu biết, Để ngày mai sáng ngời. Tri thức là vĩnh hằng, Xua tan bóng tối đời đời. Đọc ít hơn Love
    Love
    Like
    Haha
    Yay
    10
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HCOIN 26/8:
    BÀI THƠ CHƯƠNG 41:
    VÒNG TAY XANH KẾT NỐI CUỘC ĐỜI
    (Minh họa chương 41: Kết nối hệ sinh thái xanh: nhà – trường – chợ – công sở – DAO)
    1. Mầm xanh nảy giữa sân nhà
    Mỗi sớm mai nắng chan hòa,
    Chúng ta gieo mộng sân nhà hồi sinh,
    Một luống rau sạch, một nhành chanh,
    Là khởi đầu cho hành trình tỉnh thức.

    Không còn rác vứt vô tình,
    Mỗi chiếc lá rơi đều mang thông điệp,
    Trẻ thơ biết phân loại rác từ trong bếp,
    Người già chăm bình ủ rác thành phân.

    2. Trường học không còn là gạch đá
    Không bảng đen, ghế gỗ khô khan,
    Mà là rừng cây, là vườn học sinh trồng,
    Là những tiết học giữa không trung mở rộng,
    Về hành tinh, về dòng sông và cánh én.

    Thầy cô chẳng giảng lý thuyết trên mây,
    Mà cùng trò đào giếng – trồng cây – dọn rác,
    Lớp học là sự sống đang thở bằng khí sạch,
    Giáo án là hành động, là tình yêu sự thật.

    3. Chợ không còn là nơi xô bồ rác thải
    Gian hàng hôm nay là giỏ tre, nắm lá,
    Thay nilon bằng nụ cười trao tay,
    Mỗi phiên chợ là một ngày xanh lại,
    Từ nông dân đến người mua – đều chân thành như mây.

    Không có hàng nhập đầy chất bảo quản,
    Mà rau tươi còn đẫm sương sớm quê nhà,
    Không hàng thừa, không lãng phí dọc lề,
    Chỉ có vừa đủ, chỉ có sẻ chia.

    4. Công sở hóa thân thành ốc đảo xanh
    Không điều hòa thở mệt mỏi đêm ngày,
    Mà cây xanh mọc đầy nơi hành lang gió thổi,
    Nhân viên làm việc trong ánh sáng trời phơi,
    Cùng bảng năng lượng mặt trời ca khúc mới.

    Văn phòng là nơi lên kế hoạch tái chế,
    Ký hợp đồng bằng ý thức và trách nhiệm xanh,
    Từ ban giám đốc đến nhân viên lau dọn,
    Mỗi người đều có một nhiệm vụ môi sinh.

    5. DAO – cộng đồng số thành vườn sinh thái
    Không giấy tờ, không quan liêu chồng chất,
    Mọi quy trình vận hành minh bạch như suối trong,
    Người dân đề xuất – cộng đồng cùng xét duyệt,
    Phần thưởng là chính hệ sinh thái ta trồng.

    DAO ghi nhận công ai trồng thêm một chậu,
    Ai tái chế nhựa – ai dọn sạch dòng kênh,
    Không ai bị bỏ lại – không ai là gánh nặng,
    Vì mọi hành động đều được định giá xanh.

    6. Mắt xích nối tay – nhà – trường – chợ – DAO
    Không có sự tách biệt giả tạo nào,
    Từng mắt xích nối bằng tình yêu sự sống,
    Từ bữa cơm nhà đến bữa ăn công sở,
    Từ sách học trò đến thực tiễn ngoài kia.

    DAO giúp nối tay chợ với nhà,
    Nông sản sạch theo đơn từ ứng dụng,
    Trường học nhận rau từ nông trại cộng đồng,
    HCOIN 26/8: BÀI THƠ CHƯƠNG 41: 📙VÒNG TAY XANH KẾT NỐI CUỘC ĐỜI (Minh họa chương 41: Kết nối hệ sinh thái xanh: nhà – trường – chợ – công sở – DAO) 1. Mầm xanh nảy giữa sân nhà Mỗi sớm mai nắng chan hòa, Chúng ta gieo mộng sân nhà hồi sinh, Một luống rau sạch, một nhành chanh, Là khởi đầu cho hành trình tỉnh thức. Không còn rác vứt vô tình, Mỗi chiếc lá rơi đều mang thông điệp, Trẻ thơ biết phân loại rác từ trong bếp, Người già chăm bình ủ rác thành phân. 2. Trường học không còn là gạch đá Không bảng đen, ghế gỗ khô khan, Mà là rừng cây, là vườn học sinh trồng, Là những tiết học giữa không trung mở rộng, Về hành tinh, về dòng sông và cánh én. Thầy cô chẳng giảng lý thuyết trên mây, Mà cùng trò đào giếng – trồng cây – dọn rác, Lớp học là sự sống đang thở bằng khí sạch, Giáo án là hành động, là tình yêu sự thật. 3. Chợ không còn là nơi xô bồ rác thải Gian hàng hôm nay là giỏ tre, nắm lá, Thay nilon bằng nụ cười trao tay, Mỗi phiên chợ là một ngày xanh lại, Từ nông dân đến người mua – đều chân thành như mây. Không có hàng nhập đầy chất bảo quản, Mà rau tươi còn đẫm sương sớm quê nhà, Không hàng thừa, không lãng phí dọc lề, Chỉ có vừa đủ, chỉ có sẻ chia. 4. Công sở hóa thân thành ốc đảo xanh Không điều hòa thở mệt mỏi đêm ngày, Mà cây xanh mọc đầy nơi hành lang gió thổi, Nhân viên làm việc trong ánh sáng trời phơi, Cùng bảng năng lượng mặt trời ca khúc mới. Văn phòng là nơi lên kế hoạch tái chế, Ký hợp đồng bằng ý thức và trách nhiệm xanh, Từ ban giám đốc đến nhân viên lau dọn, Mỗi người đều có một nhiệm vụ môi sinh. 5. DAO – cộng đồng số thành vườn sinh thái Không giấy tờ, không quan liêu chồng chất, Mọi quy trình vận hành minh bạch như suối trong, Người dân đề xuất – cộng đồng cùng xét duyệt, Phần thưởng là chính hệ sinh thái ta trồng. DAO ghi nhận công ai trồng thêm một chậu, Ai tái chế nhựa – ai dọn sạch dòng kênh, Không ai bị bỏ lại – không ai là gánh nặng, Vì mọi hành động đều được định giá xanh. 6. Mắt xích nối tay – nhà – trường – chợ – DAO Không có sự tách biệt giả tạo nào, Từng mắt xích nối bằng tình yêu sự sống, Từ bữa cơm nhà đến bữa ăn công sở, Từ sách học trò đến thực tiễn ngoài kia. DAO giúp nối tay chợ với nhà, Nông sản sạch theo đơn từ ứng dụng, Trường học nhận rau từ nông trại cộng đồng,
    Love
    Like
    Haha
    Wow
    Sad
    14
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • TÂM THƯ GỬI NGƯỜI NÔNG DÂN https://youtu.be/GL71hOO1BhY?si=Pl6c6aStBRUUCTWn
    TÂM THƯ GỬI NGƯỜI NÔNG DÂN https://youtu.be/GL71hOO1BhY?si=Pl6c6aStBRUUCTWn
    Love
    Like
    10
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 26-8:
    CHƯƠNG 25: Tự Do Là Ánh Sáng, Áp Bức Là Bóng Tối
    TỰ DO – NGỌN LỬA TRONG TIM NHÂN LOẠI
    Từ khi loài người biết sống thành cộng đồng, khát vọng lớn nhất không chỉ là cơm ăn áo mặc, mà chính là tự do. Tự do là ánh sáng giúp con người được sống đúng với bản chất, được nói, nghĩ và mơ ước không bị xiềng xích. Ngược lại, áp bức là bóng tối, là xiềng gông kìm hãm trí tuệ, biến con người thành nô lệ cho quyền lực và sợ hãi.
    Trong từng trang sử, lịch sử nhân loại là sự giằng co không ngừng giữa tự do và áp bức. Mỗi cuộc khởi nghĩa, mỗi phong trào đấu tranh, mỗi tư tưởng tiến bộ đều là ngọn lửa bùng lên trong đêm tối áp bức.
    PHẦN I: KHÁI NIỆM TỰ DO VÀ ÁP BỨC
    1.1. Tự do là gì?
    Tự do không chỉ là “muốn làm gì thì làm”, mà là sống đúng với phẩm giá và quyền con người.
    Tự do bao gồm: tự do thân thể, tự do tư tưởng, tự do ngôn luận, tự do tôn giáo, tự do sáng tạo.
    1.2. Áp bức là gì?
    Áp bức là sử dụng quyền lực để tước đoạt tự do của người khác, ép buộc họ phục tùng, bóc lột hoặc câm lặng.
    Áp bức tồn tại dưới nhiều hình thức: chính trị, kinh tế, xã hội, tôn giáo, văn hóa.
    1.3. Ánh sáng và bóng tối
    Tự do là ánh sáng giúp con người hít thở bình minh.
    Áp bức là bóng tối khiến con người sống như tù nhân ngay giữa cuộc đời.
    PHẦN II: TỰ DO TRONG LỊCH SỬ
    2.1. Các cuộc đấu tranh cổ đại
    La Mã từng có những nô lệ vùng lên đòi tự do.
    Ở phương Đông, nhiều khởi nghĩa nông dân chống lại cường quyền cũng chính là đòi quyền tự do sống.
    2.2. Tuyên ngôn độc lập Mỹ (1776) và Cách mạng Pháp (1789)
    Hai sự kiện này đánh dấu bước ngoặt: quyền tự do, bình đẳng, bác ái được khẳng định như ánh sáng chiếu rọi toàn cầu.
    2.3. Phong trào chống nô lệ
    Thế kỷ 19, hàng triệu người đã được giải phóng khỏi bóng tối nô lệ nhờ những phong trào đấu tranh kiên cường.
    2.4. Thế kỷ 20 – 21
    Phong trào dân quyền, nữ quyền, phong trào giành độc lập khắp thế giới.
    Đến nay, tự do vẫn là lý tưởng mà nhiều quốc gia, dân tộc và cá nhân không ngừng đấu tranh để có được.
    PHẦN III: BÓNG TỐI CỦA ÁP BỨC
    3.1. Áp bức chính trị
    Độc tài, chuyên chế, cấm đoán tư tưởng khiến con người sợ hãi, mất tiếng nói.
    3.2. Áp bức kinh tế
    Bóc lột lao động, bất công xã hội, khoảng cách giàu nghèo khiến nhiều người không thể sống tự do.
    3.3. Áp bức văn hóa và tôn giáo
    Ép buộc con người sống theo niềm tin của kẻ khác, tước đoạt sự đa dạng tinh thần, gây ra xung đột và cực đoan.
    3.4. Áp bức tinh thần
    Không chỉ quyền lực bên ngoài, đôi khi chính sự sợ hãi, vô minh, và tự ti trong lòng cũng biến thành áp bức trói buộc bản thân.
    PHẦN IV: TỰ DO LÀ ÁNH SÁNG
    4.1. Tự do nuôi dưỡng sáng tạo
    Mọi phát minh vĩ đại đều nảy sinh trong môi trường tự do.
    4.2. Tự do khơi dậy nhân phẩm
    Con người chỉ thật sự là người khi họ có quyền làm chủ cuộc đời mình.
    4.3. Tự do tạo ra công bằng xã hội
    Một xã hội tự do không để ai bị bỏ lại phía sau, mọi người đều có cơ hội cất tiếng nói.
    4.4. Tự do và hạnh phúc
    Không có tự do, hạnh phúc chỉ là ảo tưởng. Ánh sáng tự do chính là nền móng cho hạnh phúc bền vững.
    PHẦN V: CON ĐƯỜNG VƯỢT QUA ÁP BỨC
    5.1. Giáo dục
    Tri thức là ngọn đèn xua bóng tối áp bức. Người dân có học thức khó bị nô lệ hóa.
    5.2. Đấu tranh xã hội
    Tự do không bao giờ tự đến. Nó luôn phải giành lấy từ tay kẻ áp bức.
    5.3. Tinh thần bất bạo động
    Nhiều phong trào đã chứng minh: có thể đòi tự do bằng bất bạo động, bằng sức mạnh tình thương và đoàn kết.
    5.4. Tự do nội tâm
    Ngay cả khi bị xiềng xích bên ngoài, con người vẫn có thể giữ tự do trong tâm hồn. Đó là thứ ánh sáng không ai có thể dập tắt.
    HNI 26-8: 📖 CHƯƠNG 25: Tự Do Là Ánh Sáng, Áp Bức Là Bóng Tối TỰ DO – NGỌN LỬA TRONG TIM NHÂN LOẠI Từ khi loài người biết sống thành cộng đồng, khát vọng lớn nhất không chỉ là cơm ăn áo mặc, mà chính là tự do. Tự do là ánh sáng giúp con người được sống đúng với bản chất, được nói, nghĩ và mơ ước không bị xiềng xích. Ngược lại, áp bức là bóng tối, là xiềng gông kìm hãm trí tuệ, biến con người thành nô lệ cho quyền lực và sợ hãi. Trong từng trang sử, lịch sử nhân loại là sự giằng co không ngừng giữa tự do và áp bức. Mỗi cuộc khởi nghĩa, mỗi phong trào đấu tranh, mỗi tư tưởng tiến bộ đều là ngọn lửa bùng lên trong đêm tối áp bức. PHẦN I: KHÁI NIỆM TỰ DO VÀ ÁP BỨC 1.1. Tự do là gì? Tự do không chỉ là “muốn làm gì thì làm”, mà là sống đúng với phẩm giá và quyền con người. Tự do bao gồm: tự do thân thể, tự do tư tưởng, tự do ngôn luận, tự do tôn giáo, tự do sáng tạo. 1.2. Áp bức là gì? Áp bức là sử dụng quyền lực để tước đoạt tự do của người khác, ép buộc họ phục tùng, bóc lột hoặc câm lặng. Áp bức tồn tại dưới nhiều hình thức: chính trị, kinh tế, xã hội, tôn giáo, văn hóa. 1.3. Ánh sáng và bóng tối Tự do là ánh sáng giúp con người hít thở bình minh. Áp bức là bóng tối khiến con người sống như tù nhân ngay giữa cuộc đời. PHẦN II: TỰ DO TRONG LỊCH SỬ 2.1. Các cuộc đấu tranh cổ đại La Mã từng có những nô lệ vùng lên đòi tự do. Ở phương Đông, nhiều khởi nghĩa nông dân chống lại cường quyền cũng chính là đòi quyền tự do sống. 2.2. Tuyên ngôn độc lập Mỹ (1776) và Cách mạng Pháp (1789) Hai sự kiện này đánh dấu bước ngoặt: quyền tự do, bình đẳng, bác ái được khẳng định như ánh sáng chiếu rọi toàn cầu. 2.3. Phong trào chống nô lệ Thế kỷ 19, hàng triệu người đã được giải phóng khỏi bóng tối nô lệ nhờ những phong trào đấu tranh kiên cường. 2.4. Thế kỷ 20 – 21 Phong trào dân quyền, nữ quyền, phong trào giành độc lập khắp thế giới. Đến nay, tự do vẫn là lý tưởng mà nhiều quốc gia, dân tộc và cá nhân không ngừng đấu tranh để có được. PHẦN III: BÓNG TỐI CỦA ÁP BỨC 3.1. Áp bức chính trị Độc tài, chuyên chế, cấm đoán tư tưởng khiến con người sợ hãi, mất tiếng nói. 3.2. Áp bức kinh tế Bóc lột lao động, bất công xã hội, khoảng cách giàu nghèo khiến nhiều người không thể sống tự do. 3.3. Áp bức văn hóa và tôn giáo Ép buộc con người sống theo niềm tin của kẻ khác, tước đoạt sự đa dạng tinh thần, gây ra xung đột và cực đoan. 3.4. Áp bức tinh thần Không chỉ quyền lực bên ngoài, đôi khi chính sự sợ hãi, vô minh, và tự ti trong lòng cũng biến thành áp bức trói buộc bản thân. PHẦN IV: TỰ DO LÀ ÁNH SÁNG 4.1. Tự do nuôi dưỡng sáng tạo Mọi phát minh vĩ đại đều nảy sinh trong môi trường tự do. 4.2. Tự do khơi dậy nhân phẩm Con người chỉ thật sự là người khi họ có quyền làm chủ cuộc đời mình. 4.3. Tự do tạo ra công bằng xã hội Một xã hội tự do không để ai bị bỏ lại phía sau, mọi người đều có cơ hội cất tiếng nói. 4.4. Tự do và hạnh phúc Không có tự do, hạnh phúc chỉ là ảo tưởng. Ánh sáng tự do chính là nền móng cho hạnh phúc bền vững. PHẦN V: CON ĐƯỜNG VƯỢT QUA ÁP BỨC 5.1. Giáo dục Tri thức là ngọn đèn xua bóng tối áp bức. Người dân có học thức khó bị nô lệ hóa. 5.2. Đấu tranh xã hội Tự do không bao giờ tự đến. Nó luôn phải giành lấy từ tay kẻ áp bức. 5.3. Tinh thần bất bạo động Nhiều phong trào đã chứng minh: có thể đòi tự do bằng bất bạo động, bằng sức mạnh tình thương và đoàn kết. 5.4. Tự do nội tâm Ngay cả khi bị xiềng xích bên ngoài, con người vẫn có thể giữ tự do trong tâm hồn. Đó là thứ ánh sáng không ai có thể dập tắt.
    Love
    Like
    10
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HCOIN 26/8:
    BÀI THƠ CHƯƠNG 42:
    LÀNG SINH THÁI – NGỌN NGUỒN CỦA TƯƠNG LAI
    1. Khởi sinh từ đất mẹ…

    Từ trong sâu thẳm đất đai,
    Lời ru của gió, tiếng ai gọi về.
    Một làng nhỏ giữa bốn bề,
    Không khói bụi, chẳng siêu xe, chẳng lầu.

    Nơi con người sống nhiệm màu,
    Hòa thân vào đất, chẳng cầu xa hoa.
    Mỗi nhành cây, mỗi mái nhà,
    Là tình thương, là mẹ cha nuôi mình.

    2. Không bê tông, chẳng bóng hình…

    Không vách tường lạnh vô tri,
    Chỉ hàng tre mát, chỉ thì thầm mây.
    Không siêu thị, chẳng xô bầy,
    Chợ quê nhỏ, đổi rau thay tiền vàng.

    Mỗi bước chân là một trang
    Viết vào sử mới – nhân gian sống lành.
    Không bóc lột, chẳng giành tranh,
    Chỉ đồng thuận giữa tâm thành người dân.

    3. Công nghệ vì thiên nhiên…

    Ở đây điện mặt trời lên,
    Ở đây nước sạch chảy trên đồi xanh.
    Công nghệ chẳng phải để dành
    Cho kẻ mạnh, mà cho dân hiền hòa.

    Mỗi ngôi nhà – một dữ hòa,
    Một cảm biến nắng, một hoa thông minh.
    Trí tuệ không giấu trong mình,
    Mà mở rộng giữa cộng sinh mọi người.

    4. Giáo dục từ ruộng vườn…

    Không trường học tường xi măng,
    Trẻ em học giữa đồng bằng xanh tươi.
    Học gieo hạt, học lắng lời,
    Học nghe tiếng đất, học chơi cùng trời.

    Thầy cô là kẻ đưa mời
    Trí thức mở, chẳng rập khuôn dạy răn.
    Mỗi đứa trẻ là tinh thần
    Của ngàn năm sống trong dân tộc này.

    5. Kinh tế chia sẻ đầy tay…

    Không nhà giàu quá, không ai đói nghèo,
    Củ khoai đổi lấy bắp heo,
    Đồng Hcoin lưu chuyển, công theo từng người.

    Mỗi đồng tiền là một lời
    Cảm ơn đất mẹ, cảm ơn người trồng.
    Lợi nhuận không đặt lên chồng,
    Mà trao lại đất, trao nồng ấm tay.

    6. Mỗi cộng đồng là một DAO…

    Làng điều hành bởi dân vào,
    Không cán bộ đứng trên cao quản dòm.
    Mỗi ý kiến là một “bom”
    Góp xây dựng chứ chẳng gom quyền hành.

    Quyết định bằng cách dân bàn,
    Blockchain lưu giữ rõ ràng từng trang.
    Chẳng cần phải gõ quan sang,
    Dân là chính phủ, dân mang vận hành.

    7. Y tế lành – dưỡng sinh xanh…

    Chẳng bệnh viện, chẳng hóa thành tro,
    Thuốc là cỏ dại bên bờ,
    Là tay mẹ xoa, là trò chuyện sâu.

    Chữa bệnh không phải mũi dao,
    Mà là phục hồi phép màu cân tâm.
    Thiền, ăn sạch, sống âm thầm,
    Không xa rời tự nhiên hằng ban cho.

    8. Lễ hội – vòng tròn lửa to…

    Đêm rằm, lửa cháy trên đồi,
    Người già kể chuyện, trẻ ngồi say mê.
    Không màn hình, chẳng wifi,
    Mà là ánh mắt, là lời yêu thương.

    Từng mùa hội, từng khúc đường,
    HCOIN 26/8: BÀI THƠ CHƯƠNG 42: LÀNG SINH THÁI – NGỌN NGUỒN CỦA TƯƠNG LAI 1. Khởi sinh từ đất mẹ… Từ trong sâu thẳm đất đai, Lời ru của gió, tiếng ai gọi về. Một làng nhỏ giữa bốn bề, Không khói bụi, chẳng siêu xe, chẳng lầu. Nơi con người sống nhiệm màu, Hòa thân vào đất, chẳng cầu xa hoa. Mỗi nhành cây, mỗi mái nhà, Là tình thương, là mẹ cha nuôi mình. 2. Không bê tông, chẳng bóng hình… Không vách tường lạnh vô tri, Chỉ hàng tre mát, chỉ thì thầm mây. Không siêu thị, chẳng xô bầy, Chợ quê nhỏ, đổi rau thay tiền vàng. Mỗi bước chân là một trang Viết vào sử mới – nhân gian sống lành. Không bóc lột, chẳng giành tranh, Chỉ đồng thuận giữa tâm thành người dân. 3. Công nghệ vì thiên nhiên… Ở đây điện mặt trời lên, Ở đây nước sạch chảy trên đồi xanh. Công nghệ chẳng phải để dành Cho kẻ mạnh, mà cho dân hiền hòa. Mỗi ngôi nhà – một dữ hòa, Một cảm biến nắng, một hoa thông minh. Trí tuệ không giấu trong mình, Mà mở rộng giữa cộng sinh mọi người. 4. Giáo dục từ ruộng vườn… Không trường học tường xi măng, Trẻ em học giữa đồng bằng xanh tươi. Học gieo hạt, học lắng lời, Học nghe tiếng đất, học chơi cùng trời. Thầy cô là kẻ đưa mời Trí thức mở, chẳng rập khuôn dạy răn. Mỗi đứa trẻ là tinh thần Của ngàn năm sống trong dân tộc này. 5. Kinh tế chia sẻ đầy tay… Không nhà giàu quá, không ai đói nghèo, Củ khoai đổi lấy bắp heo, Đồng Hcoin lưu chuyển, công theo từng người. Mỗi đồng tiền là một lời Cảm ơn đất mẹ, cảm ơn người trồng. Lợi nhuận không đặt lên chồng, Mà trao lại đất, trao nồng ấm tay. 6. Mỗi cộng đồng là một DAO… Làng điều hành bởi dân vào, Không cán bộ đứng trên cao quản dòm. Mỗi ý kiến là một “bom” Góp xây dựng chứ chẳng gom quyền hành. Quyết định bằng cách dân bàn, Blockchain lưu giữ rõ ràng từng trang. Chẳng cần phải gõ quan sang, Dân là chính phủ, dân mang vận hành. 7. Y tế lành – dưỡng sinh xanh… Chẳng bệnh viện, chẳng hóa thành tro, Thuốc là cỏ dại bên bờ, Là tay mẹ xoa, là trò chuyện sâu. Chữa bệnh không phải mũi dao, Mà là phục hồi phép màu cân tâm. Thiền, ăn sạch, sống âm thầm, Không xa rời tự nhiên hằng ban cho. 8. Lễ hội – vòng tròn lửa to… Đêm rằm, lửa cháy trên đồi, Người già kể chuyện, trẻ ngồi say mê. Không màn hình, chẳng wifi, Mà là ánh mắt, là lời yêu thương. Từng mùa hội, từng khúc đường,
    Love
    Wow
    Like
    Sad
    Angry
    15
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HCOIN 26/8: - B25 BÀI HÁT CHƯƠNG:6
    ANH TRAI – BÓNG HÌNH ĐA VAI
    [Verse 1]
    Có những ngày thơ bé, em ngã giữa đường đời,
    Bàn tay anh đưa tới, dìu em đứng dậy thôi.
    Không cần một lời nói, ánh mắt thay câu dạy,
    Anh lặng thầm dõi bước, dạy em cách làm người.
    [Pre-Chorus]
    Khi bão giông phủ kín, anh là mái hiên che,
    Khi tối tăm vây lối, anh là ánh sao về.
    [Chorus]
    Anh là thầy – dạy em từng trang sách,
    Anh là cha – dang rộng vòng tay chắc,
    Anh là bạn – cùng cười cùng khóc qua bao năm.
    Anh chính là, bóng hình không thể mất,
    Một đời em, mãi gọi tên thân thiết:
    Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời.
    [Verse 2]
    Có những lần em lạc, giữa muôn ngã rẽ xa,
    Anh ngồi bên kiên nhẫn, lắng nghe như bạn già.
    Không trách móc, không giận, chỉ mở đường phía trước,
    Dạy em biết tin tưởng, vào chính trái tim mình.
    [Pre-Chorus]
    Khi đôi vai rã rời, anh gánh giúp nỗi đau,
    Khi em sợ bóng tối, anh chở che đêm thâu.
    [Chorus]
    Anh là thầy – dạy em từng trang sách,
    Anh là cha – dang rộng vòng tay chắc,
    Anh là bạn – cùng cười cùng khóc qua bao năm.
    Anh chính là, bóng hình không thể mất,
    Một đời em, mãi gọi tên thân thiết:
    Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời.
    [Bridge] (cao trào)
    Có thể mai này, đời cuốn ta xa,
    Nhưng bóng anh trai chẳng phai mờ nhòa.
    Dù bao bão tố, dù năm tháng qua,
    Anh vẫn là điểm tựa, mãi mãi trong tim ta.
    [Final Chorus]
    Anh là thầy – soi đường đời em bước,
    Anh là cha – nâng em từ vết xước,
    Anh là bạn – cùng sẻ chia những ước mơ.
    Anh chính là, bóng hình không thể mất,
    Một đời em, mãi gọi tên thân thiết:
    Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời.
    HCOIN 26/8: - B25 🏵️🏵️📕🎵 BÀI HÁT CHƯƠNG:6 🎤ANH TRAI – BÓNG HÌNH ĐA VAI [Verse 1] Có những ngày thơ bé, em ngã giữa đường đời, Bàn tay anh đưa tới, dìu em đứng dậy thôi. Không cần một lời nói, ánh mắt thay câu dạy, Anh lặng thầm dõi bước, dạy em cách làm người. [Pre-Chorus] Khi bão giông phủ kín, anh là mái hiên che, Khi tối tăm vây lối, anh là ánh sao về. [Chorus] Anh là thầy – dạy em từng trang sách, Anh là cha – dang rộng vòng tay chắc, Anh là bạn – cùng cười cùng khóc qua bao năm. Anh chính là, bóng hình không thể mất, Một đời em, mãi gọi tên thân thiết: Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời. [Verse 2] Có những lần em lạc, giữa muôn ngã rẽ xa, Anh ngồi bên kiên nhẫn, lắng nghe như bạn già. Không trách móc, không giận, chỉ mở đường phía trước, Dạy em biết tin tưởng, vào chính trái tim mình. [Pre-Chorus] Khi đôi vai rã rời, anh gánh giúp nỗi đau, Khi em sợ bóng tối, anh chở che đêm thâu. [Chorus] Anh là thầy – dạy em từng trang sách, Anh là cha – dang rộng vòng tay chắc, Anh là bạn – cùng cười cùng khóc qua bao năm. Anh chính là, bóng hình không thể mất, Một đời em, mãi gọi tên thân thiết: Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời. [Bridge] (cao trào) Có thể mai này, đời cuốn ta xa, Nhưng bóng anh trai chẳng phai mờ nhòa. Dù bao bão tố, dù năm tháng qua, Anh vẫn là điểm tựa, mãi mãi trong tim ta. [Final Chorus] Anh là thầy – soi đường đời em bước, Anh là cha – nâng em từ vết xước, Anh là bạn – cùng sẻ chia những ước mơ. Anh chính là, bóng hình không thể mất, Một đời em, mãi gọi tên thân thiết: Người anh trai – ngọn lửa soi tim em sáng ngời.
    Love
    Sad
    Like
    14
    1 Bình luận 0 Chia sẽ