• HNI 26/8: Bài thơ – Chương 10
    Đối mặt với nghèo khó và bất công
    (Lê Đình Hải)
    Trong đêm tối gió lùa khe cửa,
    Bóng người nghèo lặng lẽ co ro,
    Giọt mồ hôi rơi xuống hằn sâu đất,
    Hạt cơm khô vẫn chẳng đủ cho no.
    Bất công trải dài như sông rộng,
    Kẻ quyền cao phủ bóng dân hèn,
    Một bàn tay còng lưng gánh nặng,
    Vẫn chưa chạm tới ánh bình yên.

    Có kẻ giàu xây lầu ngọc tháp,
    Đèn vàng soi rực sáng canh khuya,
    Còn dân đen nằm bên vỉa chợ,
    Tấm thân gầy rét buốt sớm khuya.

    Nghèo khó chẳng là tội lỗi,
    Chỉ là số phận buộc ta đi,
    Nhưng bất công mới là xiềng xích,
    Trói đời người, cướp cả tương tri.

    Ta đã thấy những dòng nước mắt,
    Lăn trong mắt mẹ, mắt cha,
    Đứa trẻ thơ khát sữa,
    Nhưng tay cha trắng rỗng, xót xa.

    Ta đã thấy những kẻ đứng lên,
    Không khuất phục trước đời đen tối,
    Ngọn lửa nhỏ từ tim người cháy,
    Thắp hi vọng cho ngày mới tới.

    Dù cuộc đời đầy gai đầy đá,
    Dù bất công phủ lối nhân gian,
    Một niềm tin, một hồn dũng cảm,
    Sẽ dựng nên chân lý vững vàng.

    Hỡi nhân dân! Đừng cam lặng câm,
    Đừng quỳ gối trước quyền và bạc,
    Nghèo khó chỉ làm thân thể mỏi,
    Nhưng tinh thần mãi mãi kiêu hùng!

    Ngày mai, trong bình minh đỏ rực,
    Khi tiếng người hòa nhịp vang vang,
    Bất công sẽ như băng tan chảy,
    Để đời dân rực sáng huy hoàng.
    Đọc thêm
    HNI 26/8: Bài thơ – Chương 10 Đối mặt với nghèo khó và bất công (Lê Đình Hải) Trong đêm tối gió lùa khe cửa, Bóng người nghèo lặng lẽ co ro, Giọt mồ hôi rơi xuống hằn sâu đất, Hạt cơm khô vẫn chẳng đủ cho no. Bất công trải dài như sông rộng, Kẻ quyền cao phủ bóng dân hèn, Một bàn tay còng lưng gánh nặng, Vẫn chưa chạm tới ánh bình yên. Có kẻ giàu xây lầu ngọc tháp, Đèn vàng soi rực sáng canh khuya, Còn dân đen nằm bên vỉa chợ, Tấm thân gầy rét buốt sớm khuya. Nghèo khó chẳng là tội lỗi, Chỉ là số phận buộc ta đi, Nhưng bất công mới là xiềng xích, Trói đời người, cướp cả tương tri. Ta đã thấy những dòng nước mắt, Lăn trong mắt mẹ, mắt cha, Đứa trẻ thơ khát sữa, Nhưng tay cha trắng rỗng, xót xa. Ta đã thấy những kẻ đứng lên, Không khuất phục trước đời đen tối, Ngọn lửa nhỏ từ tim người cháy, Thắp hi vọng cho ngày mới tới. Dù cuộc đời đầy gai đầy đá, Dù bất công phủ lối nhân gian, Một niềm tin, một hồn dũng cảm, Sẽ dựng nên chân lý vững vàng. Hỡi nhân dân! Đừng cam lặng câm, Đừng quỳ gối trước quyền và bạc, Nghèo khó chỉ làm thân thể mỏi, Nhưng tinh thần mãi mãi kiêu hùng! Ngày mai, trong bình minh đỏ rực, Khi tiếng người hòa nhịp vang vang, Bất công sẽ như băng tan chảy, Để đời dân rực sáng huy hoàng. Đọc thêm
    Love
    Wow
    Yay
    13
    2 Comments 0 Shares
  • Hcoin 26/8: Bài hát – Chương 10
    “Đối mặt với nghèo khó và bất công”
    Tác giả: Lê Đình Hải
    [Verse 1]
    Có những ngày bàn tay chai sần run run,
    Đêm trắng dài, ánh mắt mỏi mòn vô vọng.
    Giấc mơ bé nhỏ chôn vùi trong cơm áo,
    Tiếng thở dài nặng hơn cả số phận đời.
    [Pre-Chorus]
    Nhưng con tim này chẳng bao giờ ngừng cháy,
    Dù bóng tối phủ kín lối đi về.
    Ta đứng thẳng giữa phong ba giông tố,
    Không khuất phục, dẫu ngực tràn vết thương.

    [Chorus]
    Đối mặt nghèo khó, ta không cúi đầu,
    Đối mặt bất công, ta càng đứng cao.
    Như ngọn lửa cháy trong màn đêm lạnh giá,
    Hát lên tự do, hát lên khát vọng người dân.

    [Verse 2]
    Có tiếng kêu từ những phận đời bị lãng quên,
    Có giọt máu rơi trên đường tìm công lý.
    Nhưng bàn tay nối bàn tay thành sức mạnh,
    Một dân tộc chẳng bao giờ chịu gục ngã.

    [Pre-Chorus]
    Và chính ta – người thắp sáng hy vọng,
    Không còn sống cúi mặt trước bất công.
    Để mai sau con cháu được ngẩng mặt,
    Kể lại rằng: “Họ đã không bỏ cuộc.”

    [Chorus]
    Đối mặt nghèo khó, ta không cúi đầu,
    Đối mặt bất công, ta càng đứng cao.
    Như ngọn gió cuốn tan mọi xiềng xích,
    Hát lên tự do, hát lên tiếng nhân dân.

    [Bridge]
    Nếu không ai cất tiếng, bóng tối sẽ còn dài,
    Nếu không ai đứng dậy, ai đem lại ngày mai?
    Dù nghìn lần gục ngã, ta vẫn tin vào ánh sáng,
    Một ngày công bằng sẽ gọi tên chúng ta!

    [Chorus – lặp lớn dần]
    Đối mặt nghèo khó, ta không cúi đầu,
    Đối mặt bất công, ta càng đứng cao.
    Như ngọn lửa cháy trong màn đêm lạnh giá,
    Hát lên tự do, hát lên khát vọng người dân.

    [Outro]
    Hát cho công bằng, hát cho nhân dân,
    Hát cho ngày mai không còn xiềng xích.
    Dẫu nghèo khó, dẫu bất công,
    Ta vẫn hiên ngang – ta vẫn làm Người.
    Đọc thêm
    Hcoin 26/8: Bài hát – Chương 10 “Đối mặt với nghèo khó và bất công” Tác giả: Lê Đình Hải [Verse 1] Có những ngày bàn tay chai sần run run, Đêm trắng dài, ánh mắt mỏi mòn vô vọng. Giấc mơ bé nhỏ chôn vùi trong cơm áo, Tiếng thở dài nặng hơn cả số phận đời. [Pre-Chorus] Nhưng con tim này chẳng bao giờ ngừng cháy, Dù bóng tối phủ kín lối đi về. Ta đứng thẳng giữa phong ba giông tố, Không khuất phục, dẫu ngực tràn vết thương. [Chorus] Đối mặt nghèo khó, ta không cúi đầu, Đối mặt bất công, ta càng đứng cao. Như ngọn lửa cháy trong màn đêm lạnh giá, Hát lên tự do, hát lên khát vọng người dân. [Verse 2] Có tiếng kêu từ những phận đời bị lãng quên, Có giọt máu rơi trên đường tìm công lý. Nhưng bàn tay nối bàn tay thành sức mạnh, Một dân tộc chẳng bao giờ chịu gục ngã. [Pre-Chorus] Và chính ta – người thắp sáng hy vọng, Không còn sống cúi mặt trước bất công. Để mai sau con cháu được ngẩng mặt, Kể lại rằng: “Họ đã không bỏ cuộc.” [Chorus] Đối mặt nghèo khó, ta không cúi đầu, Đối mặt bất công, ta càng đứng cao. Như ngọn gió cuốn tan mọi xiềng xích, Hát lên tự do, hát lên tiếng nhân dân. [Bridge] Nếu không ai cất tiếng, bóng tối sẽ còn dài, Nếu không ai đứng dậy, ai đem lại ngày mai? Dù nghìn lần gục ngã, ta vẫn tin vào ánh sáng, Một ngày công bằng sẽ gọi tên chúng ta! [Chorus – lặp lớn dần] Đối mặt nghèo khó, ta không cúi đầu, Đối mặt bất công, ta càng đứng cao. Như ngọn lửa cháy trong màn đêm lạnh giá, Hát lên tự do, hát lên khát vọng người dân. [Outro] Hát cho công bằng, hát cho nhân dân, Hát cho ngày mai không còn xiềng xích. Dẫu nghèo khó, dẫu bất công, Ta vẫn hiên ngang – ta vẫn làm Người. Đọc thêm
    Love
    Haha
    Wow
    Angry
    13
    2 Comments 0 Shares
  • HNI 26-8
    LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 26: Hòa Bình Soi Đường

    Verse 1
    Có những ngày khói lửa giăng đầy,
    Bao mái nhà vùi trong tro tàn.
    Có những đêm tiếng khóc vang lên,
    Chiến tranh gieo bóng tối vô cùng.

    Pre-Chorus 1
    Nhưng trong tim nhân loại,
    Vẫn còn ngọn đèn sáng.

    Chorus 1
    Hòa bình là ánh sáng soi đường,
    Chiến tranh là bóng tối phai mờ.
    Hãy cùng nhau giữ lấy bình minh,
    Để thế giới ngập tràn tình thương.

    Verse 2
    Có những khi tiếng súng vang dội,
    Che lấp lời ca yêu thương.
    Nhưng hòa bình vẫn như hạt giống,
    Âm thầm nảy nở trong lòng người.

    Pre-Chorus 2
    Mỗi vòng tay nối lại,
    Là một tia sáng rực ngời.

    Chorus 2
    Hòa bình là ánh sáng soi đường,
    Chiến tranh là bóng tối phai mờ.
    Hãy chọn yêu thương, chọn thứ tha,
    Để nhân loại rực sáng ngày mai.

    Bridge (cao trào)
    Đừng để chiến tranh giam cầm,
    Đừng để hận thù lan tràn.
    Hòa bình là khát vọng,
    Ngọn lửa bất diệt trong tim.

    Chorus cuối (x2, cao trào dần)
    Hòa bình là ánh sáng soi đường,
    Chiến tranh là bóng tối tan rồi.
    Hãy thắp ngọn đèn sáng trong nhân loại,
    Để thế gian bừng sáng niềm tin.

    Outro (fade out)
    Ánh sáng… hòa bình… mãi vĩnh hằng…
    Đọc thêm
    HNI 26-8 LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 26: Hòa Bình Soi Đường Verse 1 Có những ngày khói lửa giăng đầy, Bao mái nhà vùi trong tro tàn. Có những đêm tiếng khóc vang lên, Chiến tranh gieo bóng tối vô cùng. Pre-Chorus 1 Nhưng trong tim nhân loại, Vẫn còn ngọn đèn sáng. Chorus 1 Hòa bình là ánh sáng soi đường, Chiến tranh là bóng tối phai mờ. Hãy cùng nhau giữ lấy bình minh, Để thế giới ngập tràn tình thương. Verse 2 Có những khi tiếng súng vang dội, Che lấp lời ca yêu thương. Nhưng hòa bình vẫn như hạt giống, Âm thầm nảy nở trong lòng người. Pre-Chorus 2 Mỗi vòng tay nối lại, Là một tia sáng rực ngời. Chorus 2 Hòa bình là ánh sáng soi đường, Chiến tranh là bóng tối phai mờ. Hãy chọn yêu thương, chọn thứ tha, Để nhân loại rực sáng ngày mai. Bridge (cao trào) Đừng để chiến tranh giam cầm, Đừng để hận thù lan tràn. Hòa bình là khát vọng, Ngọn lửa bất diệt trong tim. Chorus cuối (x2, cao trào dần) Hòa bình là ánh sáng soi đường, Chiến tranh là bóng tối tan rồi. Hãy thắp ngọn đèn sáng trong nhân loại, Để thế gian bừng sáng niềm tin. Outro (fade out) Ánh sáng… hòa bình… mãi vĩnh hằng… Đọc thêm
    Love
    Haha
    12
    3 Comments 0 Shares
  • HCOIN 26/8: - B33. BÀI THƠ CHƯƠNG:9
    ÁP LỰC MƯU SINH VÀ TRÁCH NHIỆM GIA ĐÌNH
    (Henry Le)
    Trong guồng quay cuộc sống chật hẹp,
    Ánh mắt người cha sớm tối bộn bề,
    Mồ hôi thấm từng trang đời lặng lẽ,
    Gánh nặng gia đình đặt cả trên vai.
    Con thơ ngủ say trong tiếng thở dài,
    Mẹ nhìn cha với niềm thương sâu kín,
    Ngoài kia phố phường vội vàng, lặng lẽ,
    Bước chân cha mòn theo tháng năm dài.

    Cơm áo gạo tiền như cơn sóng dữ,
    Cuốn con người vào những chuyến đi xa,
    Có lúc lòng chông chênh như bão tố,
    Nhưng tình thân níu giữ một mái nhà.

    Ngày qua ngày, ước mơ chôn lặng lẽ,
    Đổi lấy bình yên cho những bữa cơm,
    Đằng sau gương mặt gầy guộc khắc khổ,
    Là biển trời yêu thương chẳng gọi tên.

    Áp lực mưu sinh như dây xiềng trói,
    Nhưng trách nhiệm là ngọn lửa bừng soi,
    Trong đêm tối, cha mẹ thành ngọn nến,
    Sáng cho con đi trọn kiếp con người.

    Dù cõi lòng nhiều khi rạn nứt,
    Vẫn ngẩng cao mang chữ "gia đình",
    Không một cơn bão nào dập tắt nổi,
    Sức mạnh yêu thương, bất diệt, thiêng liêng.
    HCOIN 26/8: - B33. 🏵️🏵️📕 BÀI THƠ CHƯƠNG:9 ÁP LỰC MƯU SINH VÀ TRÁCH NHIỆM GIA ĐÌNH (Henry Le) Trong guồng quay cuộc sống chật hẹp, Ánh mắt người cha sớm tối bộn bề, Mồ hôi thấm từng trang đời lặng lẽ, Gánh nặng gia đình đặt cả trên vai. Con thơ ngủ say trong tiếng thở dài, Mẹ nhìn cha với niềm thương sâu kín, Ngoài kia phố phường vội vàng, lặng lẽ, Bước chân cha mòn theo tháng năm dài. Cơm áo gạo tiền như cơn sóng dữ, Cuốn con người vào những chuyến đi xa, Có lúc lòng chông chênh như bão tố, Nhưng tình thân níu giữ một mái nhà. Ngày qua ngày, ước mơ chôn lặng lẽ, Đổi lấy bình yên cho những bữa cơm, Đằng sau gương mặt gầy guộc khắc khổ, Là biển trời yêu thương chẳng gọi tên. Áp lực mưu sinh như dây xiềng trói, Nhưng trách nhiệm là ngọn lửa bừng soi, Trong đêm tối, cha mẹ thành ngọn nến, Sáng cho con đi trọn kiếp con người. Dù cõi lòng nhiều khi rạn nứt, Vẫn ngẩng cao mang chữ "gia đình", Không một cơn bão nào dập tắt nổi, Sức mạnh yêu thương, bất diệt, thiêng liêng.
    Love
    Like
    Haha
    Wow
    Sad
    14
    3 Comments 0 Shares
  • HNI 26/8:
    BÀI HÁT CHƯƠNG 38:
    Tựa đề: Viết Để Hồi Sinh
    Thể loại: Pop-ballad nhẹ nhàng, gợi mở cảm xúc
    Thời lượng: 4 phút
    Giọng hát: Nam hoặc nữ đều phù hợp – truyền cảm, da diết, chữa lành

    [Verse 1]
    Khi tim em nặng trĩu giông bão,
    Và chẳng ai hiểu những nỗi đau,
    Một trang giấy trắng, một cây bút nhỏ,
    Là nơi em bắt đầu bước qua nỗi sầu.
    Giữa lớp học không chỉ dạy điều hay,
    Còn dạy ta viết xuống những ngày gãy,
    Từng dòng thơ, từng câu văn mỏng manh,
    Chắp vá hồn em bằng chữ lành.

    [Chorus]
    Viết để hồi sinh, viết để được sống,
    Viết để trái tim không còn bão giông.
    Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng,
    Là phép màu khiến vết thương dịu dàng.
    Viết để em tin, viết để em hiểu,
    Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu.
    H.School – nơi em được chữa lành,
    Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành.

    [Verse 2]
    Có ai ngồi giữa lặng câm đêm vắng,
    Mà lòng đầy lời chưa biết gọi tên?
    Có ai từng thấy nước mắt thành thơ,
    Chảy qua tim, khô lại bằng hương gió mềm?
    H.School không chỉ là mái trường,
    Mà là nơi em học cách yêu thương.
    Viết để hiểu chính mình, tha thứ,
    Cho một quá khứ chưa từng được ôm.

    [Chorus]
    Viết để hồi sinh, viết để được sống,
    Viết để trái tim không còn bão giông.
    Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng,
    Là phép màu khiến vết thương dịu dàng.
    Viết để em tin, viết để em hiểu,
    Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu.
    H.School – nơi em được chữa lành,
    Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành.

    [Bridge – nhẹ nhàng thì thầm]
    Viết không cần ai chấm điểm cao thấp,
    Chỉ cần em thật lòng, em chân thật.
    Mỗi con chữ là chiếc chìa khóa,
    Mở ra căn phòng ánh sáng trong ta.
    [Chorus cuối – cao trào, vỡ òa cảm xúc]
    Viết để hồi sinh, viết để được sống,
    Viết để trái tim không còn bão giông.
    Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng,
    Là phép màu khiến vết thương dịu dàng.
    Viết để em bay, viết để em hát,
    Viết để em không còn là kẻ khác.
    H.School – nơi em được chính mình,
    Viết nên đời em bằng ánh bình minh.

    [Outro – thì thầm lặp điệp khúc nhẹ nhàng fade out]
    Viết để hồi sinh...
    Viết để được sống…
    H.School – nơi bắt đầu… chữa lành…
    Đọc thêm
    HNI 26/8: BÀI HÁT CHƯƠNG 38: Tựa đề: Viết Để Hồi Sinh Thể loại: Pop-ballad nhẹ nhàng, gợi mở cảm xúc Thời lượng: 4 phút Giọng hát: Nam hoặc nữ đều phù hợp – truyền cảm, da diết, chữa lành [Verse 1] Khi tim em nặng trĩu giông bão, Và chẳng ai hiểu những nỗi đau, Một trang giấy trắng, một cây bút nhỏ, Là nơi em bắt đầu bước qua nỗi sầu. Giữa lớp học không chỉ dạy điều hay, Còn dạy ta viết xuống những ngày gãy, Từng dòng thơ, từng câu văn mỏng manh, Chắp vá hồn em bằng chữ lành. [Chorus] Viết để hồi sinh, viết để được sống, Viết để trái tim không còn bão giông. Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng, Là phép màu khiến vết thương dịu dàng. Viết để em tin, viết để em hiểu, Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu. H.School – nơi em được chữa lành, Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành. [Verse 2] Có ai ngồi giữa lặng câm đêm vắng, Mà lòng đầy lời chưa biết gọi tên? Có ai từng thấy nước mắt thành thơ, Chảy qua tim, khô lại bằng hương gió mềm? H.School không chỉ là mái trường, Mà là nơi em học cách yêu thương. Viết để hiểu chính mình, tha thứ, Cho một quá khứ chưa từng được ôm. [Chorus] Viết để hồi sinh, viết để được sống, Viết để trái tim không còn bão giông. Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng, Là phép màu khiến vết thương dịu dàng. Viết để em tin, viết để em hiểu, Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu. H.School – nơi em được chữa lành, Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành. [Bridge – nhẹ nhàng thì thầm] Viết không cần ai chấm điểm cao thấp, Chỉ cần em thật lòng, em chân thật. Mỗi con chữ là chiếc chìa khóa, Mở ra căn phòng ánh sáng trong ta. [Chorus cuối – cao trào, vỡ òa cảm xúc] Viết để hồi sinh, viết để được sống, Viết để trái tim không còn bão giông. Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng, Là phép màu khiến vết thương dịu dàng. Viết để em bay, viết để em hát, Viết để em không còn là kẻ khác. H.School – nơi em được chính mình, Viết nên đời em bằng ánh bình minh. [Outro – thì thầm lặp điệp khúc nhẹ nhàng fade out] Viết để hồi sinh... Viết để được sống… H.School – nơi bắt đầu… chữa lành… Đọc thêm
    Love
    Like
    Yay
    Wow
    Angry
    12
    3 Comments 0 Shares
  • HNI 26/8: - . BÀI THƠ CHƯƠNG:9
    ÁP LỰC MƯU SINH VÀ TRÁCH NHIỆM GIA ĐÌNH
    (Henry Le)
    Trong guồng quay cuộc sống chật hẹp,
    Ánh mắt người cha sớm tối bộn bề,
    Mồ hôi thấm từng trang đời lặng lẽ,
    Gánh nặng gia đình đặt cả trên vai.
    Con thơ ngủ say trong tiếng thở dài,
    Mẹ nhìn cha với niềm thương sâu kín,
    Ngoài kia phố phường vội vàng, lặng lẽ,
    Bước chân cha mòn theo tháng năm dài.

    Cơm áo gạo tiền như cơn sóng dữ,
    Cuốn con người vào những chuyến đi xa,
    Có lúc lòng chông chênh như bão tố,
    Nhưng tình thân níu giữ một mái nhà.

    Ngày qua ngày, ước mơ chôn lặng lẽ,
    Đổi lấy bình yên cho những bữa cơm,
    Đằng sau gương mặt gầy guộc khắc khổ,
    Là biển trời yêu thương chẳng gọi tên.

    Áp lực mưu sinh như dây xiềng trói,
    Nhưng trách nhiệm là ngọn lửa bừng soi,
    Trong đêm tối, cha mẹ thành ngọn nến,
    Sáng cho con đi trọn kiếp con người.

    Dù cõi lòng nhiều khi rạn nứt,
    Vẫn ngẩng cao mang chữ "gia đình",
    Không một cơn bão nào dập tắt nổi,
    Sức mạnh yêu thương, bất diệt, thiêng liêng.
    Đọc thêm
    HNI 26/8: - . BÀI THƠ CHƯƠNG:9 ÁP LỰC MƯU SINH VÀ TRÁCH NHIỆM GIA ĐÌNH (Henry Le) Trong guồng quay cuộc sống chật hẹp, Ánh mắt người cha sớm tối bộn bề, Mồ hôi thấm từng trang đời lặng lẽ, Gánh nặng gia đình đặt cả trên vai. Con thơ ngủ say trong tiếng thở dài, Mẹ nhìn cha với niềm thương sâu kín, Ngoài kia phố phường vội vàng, lặng lẽ, Bước chân cha mòn theo tháng năm dài. Cơm áo gạo tiền như cơn sóng dữ, Cuốn con người vào những chuyến đi xa, Có lúc lòng chông chênh như bão tố, Nhưng tình thân níu giữ một mái nhà. Ngày qua ngày, ước mơ chôn lặng lẽ, Đổi lấy bình yên cho những bữa cơm, Đằng sau gương mặt gầy guộc khắc khổ, Là biển trời yêu thương chẳng gọi tên. Áp lực mưu sinh như dây xiềng trói, Nhưng trách nhiệm là ngọn lửa bừng soi, Trong đêm tối, cha mẹ thành ngọn nến, Sáng cho con đi trọn kiếp con người. Dù cõi lòng nhiều khi rạn nứt, Vẫn ngẩng cao mang chữ "gia đình", Không một cơn bão nào dập tắt nổi, Sức mạnh yêu thương, bất diệt, thiêng liêng. Đọc thêm
    Love
    Wow
    Haha
    12
    3 Comments 0 Shares
  • HCOIN 26/8: - B34. BÀI HÁT CHƯƠNG 9
    ÁP LỰC MƯU SINH VÀ TRÁCH NHIỆM GIA ĐÌNH
    (Henry Le)
    [Verse 1]
    Sáng tinh mơ, bước vội ra đường
    Ánh đèn chưa tắt, phố còn sương
    Bàn tay chai sạn ôm giấc mơ nhỏ
    Vì một mái nhà, chẳng thể ngừng lo.

    [Pre-Chorus]
    Có những đêm dài muốn buông xuôi
    Nhưng nghĩ đến gia đình lại mỉm cười
    Giọt mồ hôi rơi thay cho lời hứa
    Con đường đời dẫu chông gai vẫn bước.

    [Chorus]
    Áp lực mưu sinh, nặng trên vai
    Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai
    Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày
    Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay.
    Vì tình thân, vì tình yêu
    Dù gian nan, lòng chẳng siêu
    Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình
    Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên.

    [Verse 2]
    Ngày qua mau, tóc dần bạc màu
    Câu chuyện hy sinh chẳng ai thấu
    Một nụ cười con thơ xóa tan mỏi mệt
    Một vòng tay ấm áp xóa hết muộn phiền.

    [Pre-Chorus]
    Có lúc đôi chân muốn dừng lại
    Nhưng trái tim chẳng cho phép ngừng phai
    Giữ niềm tin, giữ một bầu trời sáng
    Vì gia đình, nguyện hiến dâng tất cả.

    [Chorus]
    Áp lực mưu sinh, nặng trên vai
    Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai
    Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày
    Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay.
    Vì tình thân, vì tình yêu
    Dù gian nan, lòng chẳng siêu
    Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình
    Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên.

    [Bridge]
    Nếu một ngày em thấy anh mệt nhoài
    Xin hãy hiểu, đó cũng vì tương lai
    Mỗi vết sẹo, mỗi dấu thời gian
    Đều là minh chứng cho tình yêu vô hạn.

    [Chorus]
    Áp lực mưu sinh, nặng trên vai
    Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai
    Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày
    Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay.
    Vì tình thân, vì tình yêu
    Dù gian nan, lòng chẳng siêu
    Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình
    Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên.

    [Outro]
    Ngày mai nắng mới sẽ lại lên
    Áp lực tan dần trong niềm tin
    Gia đình – ngọn hải đăng sáng soi
    Dẫn anh đi suốt cả đời… không rời.
    HCOIN 26/8: - B34. 🏵️🏵️🎵BÀI HÁT CHƯƠNG 9 🎵 ÁP LỰC MƯU SINH VÀ TRÁCH NHIỆM GIA ĐÌNH (Henry Le) [Verse 1] Sáng tinh mơ, bước vội ra đường Ánh đèn chưa tắt, phố còn sương Bàn tay chai sạn ôm giấc mơ nhỏ Vì một mái nhà, chẳng thể ngừng lo. [Pre-Chorus] Có những đêm dài muốn buông xuôi Nhưng nghĩ đến gia đình lại mỉm cười Giọt mồ hôi rơi thay cho lời hứa Con đường đời dẫu chông gai vẫn bước. [Chorus] Áp lực mưu sinh, nặng trên vai Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay. Vì tình thân, vì tình yêu Dù gian nan, lòng chẳng siêu Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên. [Verse 2] Ngày qua mau, tóc dần bạc màu Câu chuyện hy sinh chẳng ai thấu Một nụ cười con thơ xóa tan mỏi mệt Một vòng tay ấm áp xóa hết muộn phiền. [Pre-Chorus] Có lúc đôi chân muốn dừng lại Nhưng trái tim chẳng cho phép ngừng phai Giữ niềm tin, giữ một bầu trời sáng Vì gia đình, nguyện hiến dâng tất cả. [Chorus] Áp lực mưu sinh, nặng trên vai Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay. Vì tình thân, vì tình yêu Dù gian nan, lòng chẳng siêu Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên. [Bridge] Nếu một ngày em thấy anh mệt nhoài Xin hãy hiểu, đó cũng vì tương lai Mỗi vết sẹo, mỗi dấu thời gian Đều là minh chứng cho tình yêu vô hạn. [Chorus] Áp lực mưu sinh, nặng trên vai Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay. Vì tình thân, vì tình yêu Dù gian nan, lòng chẳng siêu Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên. [Outro] Ngày mai nắng mới sẽ lại lên Áp lực tan dần trong niềm tin Gia đình – ngọn hải đăng sáng soi Dẫn anh đi suốt cả đời… không rời.
    Love
    Wow
    Sad
    14
    3 Comments 0 Shares
  • HCOIN 26/8: - BÀI THƠ CHƯƠNG:8
    KHI CUỘC ĐỜI THỬ THÁCH BẰNG THẤT BẠIh
    (Lê Đình Hải)

    Thất bại đến như cơn mưa bất ngờ,
    Làm ta ướt lạnh, làm ta chùn bước,
    Nhưng chính trong mưa, ta nhìn trời rộng,
    Mới hiểu mặt đất vẫn nở hoa xanh.
    Có khi vấp ngã giữa đường đời gập ghềnh,
    Ngỡ như tận cùng là vực sâu tuyệt vọng,
    Nhưng đá sỏi dưới chân, qua bao lần nhọn sắc,
    Lại mài nên ý chí bền gan.

    Thất bại chẳng giết ta,
    Nó chỉ dạy ta biết mình là ai,
    Biết giá trị không nằm trong chiến thắng,
    Mà trong nghị lực đứng dậy sau mỗi lần rơi.

    Có những đêm tối tưởng chừng vô tận,
    Ánh sáng chẳng hề ló rạng chân mây,
    Nhưng chính nơi bóng đêm sâu thẳm,
    Ngọn lửa trong tim bừng sáng mạnh mẽ hơn ngày.

    Thất bại là thầy, nghiêm khắc mà công bằng,
    Nó dạy ta khiêm nhường, dạy ta kiên nhẫn,
    Nó tước đi ảo tưởng, trao về sự thật,
    Rằng con đường dài cần trái tim không lùi.

    Nếu không từng ngã, ta chẳng biết đứng lên,
    Nếu không từng mất, ta đâu biết trân trọng,
    Nếu không từng đau, ta đâu biết chữa lành,
    Nếu không từng lạc lối, làm sao biết tìm đường.

    Hãy cảm ơn thất bại, kẻ bạn thầm lặng,
    Nó thử thách để ta trưởng thành,
    Nó ngăn ta ngủ quên trong vinh quang nhỏ hẹp,
    Và mở ra cánh cửa dẫn đến tầm cao.

    Vậy nên, khi thất bại gõ cửa,
    Đừng oán trách đời, đừng nguyền rủa số phận,
    Hãy mỉm cười như đón một vị khách hiền,
    Vì nó đến để trao cho ta bài học của trời xanh.
    Đọc thêm
    HCOIN 26/8: - BÀI THƠ CHƯƠNG:8 KHI CUỘC ĐỜI THỬ THÁCH BẰNG THẤT BẠIh (Lê Đình Hải) Thất bại đến như cơn mưa bất ngờ, Làm ta ướt lạnh, làm ta chùn bước, Nhưng chính trong mưa, ta nhìn trời rộng, Mới hiểu mặt đất vẫn nở hoa xanh. Có khi vấp ngã giữa đường đời gập ghềnh, Ngỡ như tận cùng là vực sâu tuyệt vọng, Nhưng đá sỏi dưới chân, qua bao lần nhọn sắc, Lại mài nên ý chí bền gan. Thất bại chẳng giết ta, Nó chỉ dạy ta biết mình là ai, Biết giá trị không nằm trong chiến thắng, Mà trong nghị lực đứng dậy sau mỗi lần rơi. Có những đêm tối tưởng chừng vô tận, Ánh sáng chẳng hề ló rạng chân mây, Nhưng chính nơi bóng đêm sâu thẳm, Ngọn lửa trong tim bừng sáng mạnh mẽ hơn ngày. Thất bại là thầy, nghiêm khắc mà công bằng, Nó dạy ta khiêm nhường, dạy ta kiên nhẫn, Nó tước đi ảo tưởng, trao về sự thật, Rằng con đường dài cần trái tim không lùi. Nếu không từng ngã, ta chẳng biết đứng lên, Nếu không từng mất, ta đâu biết trân trọng, Nếu không từng đau, ta đâu biết chữa lành, Nếu không từng lạc lối, làm sao biết tìm đường. Hãy cảm ơn thất bại, kẻ bạn thầm lặng, Nó thử thách để ta trưởng thành, Nó ngăn ta ngủ quên trong vinh quang nhỏ hẹp, Và mở ra cánh cửa dẫn đến tầm cao. Vậy nên, khi thất bại gõ cửa, Đừng oán trách đời, đừng nguyền rủa số phận, Hãy mỉm cười như đón một vị khách hiền, Vì nó đến để trao cho ta bài học của trời xanh. Đọc thêm
    Love
    Like
    Haha
    Angry
    12
    3 Comments 0 Shares
  • HNI 26/8:
    BÀI HÁT CHƯƠNG 38:
     Tựa đề: Viết Để Hồi Sinh
    Thể loại: Pop-ballad nhẹ nhàng, gợi mở cảm xúc
    Thời lượng: 4 phút
    Giọng hát: Nam hoặc nữ đều phù hợp – truyền cảm, da diết, chữa lành

     [Verse 1]
    Khi tim em nặng trĩu giông bão,
    Và chẳng ai hiểu những nỗi đau,
    Một trang giấy trắng, một cây bút nhỏ,
    Là nơi em bắt đầu bước qua nỗi sầu.
    Giữa lớp học không chỉ dạy điều hay,
    Còn dạy ta viết xuống những ngày gãy,
    Từng dòng thơ, từng câu văn mỏng manh,
    Chắp vá hồn em bằng chữ lành.

     [Chorus]
    Viết để hồi sinh, viết để được sống,
    Viết để trái tim không còn bão giông.
    Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng,
    Là phép màu khiến vết thương dịu dàng.
    Viết để em tin, viết để em hiểu,
    Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu.
    H.School – nơi em được chữa lành,
    Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành.

     [Verse 2]
    Có ai ngồi giữa lặng câm đêm vắng,
    Mà lòng đầy lời chưa biết gọi tên?
    Có ai từng thấy nước mắt thành thơ,
    Chảy qua tim, khô lại bằng hương gió mềm?
    H.School không chỉ là mái trường,
    Mà là nơi em học cách yêu thương.
    Viết để hiểu chính mình, tha thứ,
    Cho một quá khứ chưa từng được ôm.

     [Chorus]
    Viết để hồi sinh, viết để được sống,
    Viết để trái tim không còn bão giông.
    Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng,
    Là phép màu khiến vết thương dịu dàng.
    Viết để em tin, viết để em hiểu,
    Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu.
    H.School – nơi em được chữa lành,
    Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành.

     [Bridge – nhẹ nhàng thì thầm]
    Viết không cần ai chấm điểm cao thấp,
    Chỉ cần em thật lòng, em chân thật.
    Mỗi con chữ là chiếc chìa khóa,
    Mở ra căn phòng ánh sáng trong ta.
     [Chorus cuối – cao trào, vỡ òa cảm xúc]
    Viết để hồi sinh, viết để được sống,
    Viết để trái tim không còn bão giông.
    Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng,
    Là phép màu khiến vết thương dịu dàng.
    Viết để em bay, viết để em hát,
    Viết để em không còn là kẻ khác.
    H.School – nơi em được chính mình,
    Viết nên đời em bằng ánh bình minh.

     [Outro – thì thầm lặp điệp khúc nhẹ nhàng fade out]
    Viết để hồi sinh...
    Viết để được sống…
    H.School – nơi bắt đầ
    HNI 26/8: BÀI HÁT CHƯƠNG 38:  Tựa đề: Viết Để Hồi Sinh Thể loại: Pop-ballad nhẹ nhàng, gợi mở cảm xúc Thời lượng: 4 phút Giọng hát: Nam hoặc nữ đều phù hợp – truyền cảm, da diết, chữa lành  [Verse 1] Khi tim em nặng trĩu giông bão, Và chẳng ai hiểu những nỗi đau, Một trang giấy trắng, một cây bút nhỏ, Là nơi em bắt đầu bước qua nỗi sầu. Giữa lớp học không chỉ dạy điều hay, Còn dạy ta viết xuống những ngày gãy, Từng dòng thơ, từng câu văn mỏng manh, Chắp vá hồn em bằng chữ lành.  [Chorus] Viết để hồi sinh, viết để được sống, Viết để trái tim không còn bão giông. Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng, Là phép màu khiến vết thương dịu dàng. Viết để em tin, viết để em hiểu, Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu. H.School – nơi em được chữa lành, Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành.  [Verse 2] Có ai ngồi giữa lặng câm đêm vắng, Mà lòng đầy lời chưa biết gọi tên? Có ai từng thấy nước mắt thành thơ, Chảy qua tim, khô lại bằng hương gió mềm? H.School không chỉ là mái trường, Mà là nơi em học cách yêu thương. Viết để hiểu chính mình, tha thứ, Cho một quá khứ chưa từng được ôm.  [Chorus] Viết để hồi sinh, viết để được sống, Viết để trái tim không còn bão giông. Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng, Là phép màu khiến vết thương dịu dàng. Viết để em tin, viết để em hiểu, Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu. H.School – nơi em được chữa lành, Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành.  [Bridge – nhẹ nhàng thì thầm] Viết không cần ai chấm điểm cao thấp, Chỉ cần em thật lòng, em chân thật. Mỗi con chữ là chiếc chìa khóa, Mở ra căn phòng ánh sáng trong ta.  [Chorus cuối – cao trào, vỡ òa cảm xúc] Viết để hồi sinh, viết để được sống, Viết để trái tim không còn bão giông. Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng, Là phép màu khiến vết thương dịu dàng. Viết để em bay, viết để em hát, Viết để em không còn là kẻ khác. H.School – nơi em được chính mình, Viết nên đời em bằng ánh bình minh.  [Outro – thì thầm lặp điệp khúc nhẹ nhàng fade out] Viết để hồi sinh... Viết để được sống… H.School – nơi bắt đầ
    Love
    Wow
    Haha
    Yay
    Angry
    15
    4 Comments 0 Shares
  • HNI 26/8: - . BÀI HÁT CHƯƠNG 9
    ÁP LỰC MƯU SINH VÀ TRÁCH NHIỆM GIA ĐÌNH
    (Henry Le)
    [Verse 1]
    Sáng tinh mơ, bước vội ra đường
    Ánh đèn chưa tắt, phố còn sương
    Bàn tay chai sạn ôm giấc mơ nhỏ
    Vì một mái nhà, chẳng thể ngừng lo.

    [Pre-Chorus]
    Có những đêm dài muốn buông xuôi
    Nhưng nghĩ đến gia đình lại mỉm cười
    Giọt mồ hôi rơi thay cho lời hứa
    Con đường đời dẫu chông gai vẫn bước.

    [Chorus]
    Áp lực mưu sinh, nặng trên vai
    Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai
    Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày
    Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay.
    Vì tình thân, vì tình yêu
    Dù gian nan, lòng chẳng siêu
    Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình
    Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên.

    [Verse 2]
    Ngày qua mau, tóc dần bạc màu
    Câu chuyện hy sinh chẳng ai thấu
    Một nụ cười con thơ xóa tan mỏi mệt
    Một vòng tay ấm áp xóa hết muộn phiền.

    [Pre-Chorus]
    Có lúc đôi chân muốn dừng lại
    Nhưng trái tim chẳng cho phép ngừng phai
    Giữ niềm tin, giữ một bầu trời sáng
    Vì gia đình, nguyện hiến dâng tất cả.

    [Chorus]
    Áp lực mưu sinh, nặng trên vai
    Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai
    Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày
    Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay.
    Vì tình thân, vì tình yêu
    Dù gian nan, lòng chẳng siêu
    Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình
    Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên.

    [Bridge]
    Nếu một ngày em thấy anh mệt nhoài
    Xin hãy hiểu, đó cũng vì tương lai
    Mỗi vết sẹo, mỗi dấu thời gian
    Đều là minh chứng cho tình yêu vô hạn.

    [Chorus]
    Áp lực mưu sinh, nặng trên vai
    Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai
    Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày
    Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay.
    Vì tình thân, vì tình yêu
    Dù gian nan, lòng chẳng siêu
    Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình
    Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên.

    [Outro]
    Ngày mai nắng mới sẽ lại lên
    Áp lực tan dần trong niềm tin
    Gia đình – ngọn hải đăng sáng soi
    Dẫn anh đi suốt cả đời… không rời.
    Đọc thêm
    HNI 26/8: - . BÀI HÁT CHƯƠNG 9 ÁP LỰC MƯU SINH VÀ TRÁCH NHIỆM GIA ĐÌNH (Henry Le) [Verse 1] Sáng tinh mơ, bước vội ra đường Ánh đèn chưa tắt, phố còn sương Bàn tay chai sạn ôm giấc mơ nhỏ Vì một mái nhà, chẳng thể ngừng lo. [Pre-Chorus] Có những đêm dài muốn buông xuôi Nhưng nghĩ đến gia đình lại mỉm cười Giọt mồ hôi rơi thay cho lời hứa Con đường đời dẫu chông gai vẫn bước. [Chorus] Áp lực mưu sinh, nặng trên vai Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay. Vì tình thân, vì tình yêu Dù gian nan, lòng chẳng siêu Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên. [Verse 2] Ngày qua mau, tóc dần bạc màu Câu chuyện hy sinh chẳng ai thấu Một nụ cười con thơ xóa tan mỏi mệt Một vòng tay ấm áp xóa hết muộn phiền. [Pre-Chorus] Có lúc đôi chân muốn dừng lại Nhưng trái tim chẳng cho phép ngừng phai Giữ niềm tin, giữ một bầu trời sáng Vì gia đình, nguyện hiến dâng tất cả. [Chorus] Áp lực mưu sinh, nặng trên vai Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay. Vì tình thân, vì tình yêu Dù gian nan, lòng chẳng siêu Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên. [Bridge] Nếu một ngày em thấy anh mệt nhoài Xin hãy hiểu, đó cũng vì tương lai Mỗi vết sẹo, mỗi dấu thời gian Đều là minh chứng cho tình yêu vô hạn. [Chorus] Áp lực mưu sinh, nặng trên vai Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay. Vì tình thân, vì tình yêu Dù gian nan, lòng chẳng siêu Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên. [Outro] Ngày mai nắng mới sẽ lại lên Áp lực tan dần trong niềm tin Gia đình – ngọn hải đăng sáng soi Dẫn anh đi suốt cả đời… không rời. Đọc thêm
    Love
    Haha
    Wow
    Sad
    14
    3 Comments 0 Shares