• Chào buổi chiều chúc gia đình HCOIN tràn ngập niềm vui bình an và hạnh phúc ạ
    Chào buổi chiều chúc gia đình HCOIN tràn ngập niềm vui bình an và hạnh phúc ạ
    Love
    Wow
    Yay
    9
    4 Comments 0 Shares
  • Hcoin 26/8: Chương 11: Cái giá của sự hy sinh
    (Henry Le – Lê Đình Hải)
    1. Mở đầu: Khi hy sinh không phải lúc nào cũng là vinh quang
    Hy sinh là một trong những giá trị cao quý nhất mà con người có thể dành cho nhau. Nó xuất phát từ tình yêu thương, lòng nhân ái, trách nhiệm và niềm tin vào một điều gì đó lớn lao hơn bản thân mình. Tuy nhiên, đằng sau những câu chuyện cảm động về sự hy sinh luôn có một phần khuất lấp – cái giá phải trả. Không phải lúc nào hy sinh cũng mang lại kết quả tốt đẹp ngay lập tức. Có khi nó để lại những mất mát, những vết thương sâu trong tâm hồn, thậm chí kéo dài qua nhiều thế hệ.
    Ở chương này, chúng ta sẽ đi sâu vào cái giá của sự hy sinh – để thấy rằng, hy sinh không chỉ là hành động cao cả, mà còn là một thử thách khắc nghiệt của đời người. Nó đòi hỏi sự tỉnh táo để không biến tình yêu thương thành gánh nặng, không để sự tận hiến của một cá nhân trở thành sự lệ thuộc của cả cộng đồng.

    2. Sự hy sinh trong gia đình – tình thương hóa thành nước mắt
    Gia đình là nơi đầu tiên mà chúng ta chứng kiến và cảm nhận về hy sinh. Cha mẹ dành cả đời để con cái có được một tương lai tốt hơn. Anh chị gánh vác nhọc nhằn để em út được học hành. Ông bà tần tảo, lam lũ chỉ mong con cháu được no đủ.
    Nhưng cái giá của sự hy sinh ấy không hề nhỏ.

    Có người mẹ chấp nhận bỏ dở ước mơ, không dám sống cho bản thân, chỉ vì muốn con cái được an yên. Khi nhìn lại tuổi trẻ, bà nhận ra mình chưa từng có một ngày sống cho riêng mình.
    Có người cha đi xa quê hương, chấp nhận mưu sinh nơi xứ người, đổi lại chỉ là những cuộc gọi vội vàng, những cái Tết xa con.
    Có những anh trai, chị gái chấp nhận nghỉ học, đi làm sớm để lo cho em được tiếp tục đến trường – và cái giá họ trả là tuổi trẻ bị đánh đổi bằng mồ hôi, thậm chí là sự mặc cảm về tri thức sau này.
    Sự hy sinh ấy là đẹp, nhưng cũng để lại nhiều khoảng trống. Những khoảng trống đó đôi khi trở thành hối tiếc, thành nỗi đau âm ỉ, bởi không ai có thể lấy lại được quãng đời đã qua.
    3. Sự hy sinh trong tình yêu – hạnh phúc vỡ vụn
    Trong tình yêu, người ta thường ca ngợi sự hy sinh. Một người chấp nhận chịu thiệt thòi để đối phương được hạnh phúc. Một người lùi lại, để người kia tiến lên. Một người từ bỏ bản thân, chỉ để giữ lại nụ cười cho người mình thương.
    Hcoin 26/8: 🌺Chương 11: Cái giá của sự hy sinh (Henry Le – Lê Đình Hải) 1. Mở đầu: Khi hy sinh không phải lúc nào cũng là vinh quang Hy sinh là một trong những giá trị cao quý nhất mà con người có thể dành cho nhau. Nó xuất phát từ tình yêu thương, lòng nhân ái, trách nhiệm và niềm tin vào một điều gì đó lớn lao hơn bản thân mình. Tuy nhiên, đằng sau những câu chuyện cảm động về sự hy sinh luôn có một phần khuất lấp – cái giá phải trả. Không phải lúc nào hy sinh cũng mang lại kết quả tốt đẹp ngay lập tức. Có khi nó để lại những mất mát, những vết thương sâu trong tâm hồn, thậm chí kéo dài qua nhiều thế hệ. Ở chương này, chúng ta sẽ đi sâu vào cái giá của sự hy sinh – để thấy rằng, hy sinh không chỉ là hành động cao cả, mà còn là một thử thách khắc nghiệt của đời người. Nó đòi hỏi sự tỉnh táo để không biến tình yêu thương thành gánh nặng, không để sự tận hiến của một cá nhân trở thành sự lệ thuộc của cả cộng đồng. 2. Sự hy sinh trong gia đình – tình thương hóa thành nước mắt Gia đình là nơi đầu tiên mà chúng ta chứng kiến và cảm nhận về hy sinh. Cha mẹ dành cả đời để con cái có được một tương lai tốt hơn. Anh chị gánh vác nhọc nhằn để em út được học hành. Ông bà tần tảo, lam lũ chỉ mong con cháu được no đủ. Nhưng cái giá của sự hy sinh ấy không hề nhỏ. Có người mẹ chấp nhận bỏ dở ước mơ, không dám sống cho bản thân, chỉ vì muốn con cái được an yên. Khi nhìn lại tuổi trẻ, bà nhận ra mình chưa từng có một ngày sống cho riêng mình. Có người cha đi xa quê hương, chấp nhận mưu sinh nơi xứ người, đổi lại chỉ là những cuộc gọi vội vàng, những cái Tết xa con. Có những anh trai, chị gái chấp nhận nghỉ học, đi làm sớm để lo cho em được tiếp tục đến trường – và cái giá họ trả là tuổi trẻ bị đánh đổi bằng mồ hôi, thậm chí là sự mặc cảm về tri thức sau này. Sự hy sinh ấy là đẹp, nhưng cũng để lại nhiều khoảng trống. Những khoảng trống đó đôi khi trở thành hối tiếc, thành nỗi đau âm ỉ, bởi không ai có thể lấy lại được quãng đời đã qua. 3. Sự hy sinh trong tình yêu – hạnh phúc vỡ vụn Trong tình yêu, người ta thường ca ngợi sự hy sinh. Một người chấp nhận chịu thiệt thòi để đối phương được hạnh phúc. Một người lùi lại, để người kia tiến lên. Một người từ bỏ bản thân, chỉ để giữ lại nụ cười cho người mình thương.
    Love
    Wow
    Haha
    Yay
    13
    2 Comments 0 Shares
  • HNI 26/8: Chương 11: Cái giá của sự hy sinh
    (Henry Le – Lê Đình Hải)
    1. Mở đầu: Khi hy sinh không phải lúc nào cũng là vinh quang
    Hy sinh là một trong những giá trị cao quý nhất mà con người có thể dành cho nhau. Nó xuất phát từ tình yêu thương, lòng nhân ái, trách nhiệm và niềm tin vào một điều gì đó lớn lao hơn bản thân mình. Tuy nhiên, đằng sau những câu chuyện cảm động về sự hy sinh luôn có một phần khuất lấp – cái giá phải trả. Không phải lúc nào hy sinh cũng mang lại kết quả tốt đẹp ngay lập tức. Có khi nó để lại những mất mát, những vết thương sâu trong tâm hồn, thậm chí kéo dài qua nhiều thế hệ.
    Ở chương này, chúng ta sẽ đi sâu vào cái giá của sự hy sinh – để thấy rằng, hy sinh không chỉ là hành động cao cả, mà còn là một thử thách khắc nghiệt của đời người. Nó đòi hỏi sự tỉnh táo để không biến tình yêu thương thành gánh nặng, không để sự tận hiến của một cá nhân trở thành sự lệ thuộc của cả cộng đồng.

    2. Sự hy sinh trong gia đình – tình thương hóa thành nước mắt
    Gia đình là nơi đầu tiên mà chúng ta chứng kiến và cảm nhận về hy sinh. Cha mẹ dành cả đời để con cái có được một tương lai tốt hơn. Anh chị gánh vác nhọc nhằn để em út được học hành. Ông bà tần tảo, lam lũ chỉ mong con cháu được no đủ.
    Nhưng cái giá của sự hy sinh ấy không hề nhỏ.

    Có người mẹ chấp nhận bỏ dở ước mơ, không dám sống cho bản thân, chỉ vì muốn con cái được an yên. Khi nhìn lại tuổi trẻ, bà nhận ra mình chưa từng có một ngày sống cho riêng mình.
    Có người cha đi xa quê hương, chấp nhận mưu sinh nơi xứ người, đổi lại chỉ là những cuộc gọi vội vàng, những cái Tết xa con.
    Có những anh trai, chị gái chấp nhận nghỉ học, đi làm sớm để lo cho em được tiếp tục đến trường – và cái giá họ trả là tuổi trẻ bị đánh đổi bằng mồ hôi, thậm chí là sự mặc cảm về tri thức sau này.
    Sự hy sinh ấy là đẹp, nhưng cũng để lại nhiều khoảng trống. Những khoảng trống đó đôi khi trở thành hối tiếc, thành nỗi đau âm ỉ, bởi không ai có thể lấy lại được quãng đời đã qua.
    3. Sự hy sinh trong tình yêu – hạnh phúc vỡ vụn
    Trong tình yêu, người ta thường ca ngợi sự hy sinh. Một người chấp nhận chịu thiệt thòi để đối phương được hạnh phúc. Một người lùi lại, để người kia tiến lên. Một người từ bỏ bản thân, chỉ để giữ lại nụ cười cho người mình thương.
    Đọc thêm
    HNI 26/8: Chương 11: Cái giá của sự hy sinh (Henry Le – Lê Đình Hải) 1. Mở đầu: Khi hy sinh không phải lúc nào cũng là vinh quang Hy sinh là một trong những giá trị cao quý nhất mà con người có thể dành cho nhau. Nó xuất phát từ tình yêu thương, lòng nhân ái, trách nhiệm và niềm tin vào một điều gì đó lớn lao hơn bản thân mình. Tuy nhiên, đằng sau những câu chuyện cảm động về sự hy sinh luôn có một phần khuất lấp – cái giá phải trả. Không phải lúc nào hy sinh cũng mang lại kết quả tốt đẹp ngay lập tức. Có khi nó để lại những mất mát, những vết thương sâu trong tâm hồn, thậm chí kéo dài qua nhiều thế hệ. Ở chương này, chúng ta sẽ đi sâu vào cái giá của sự hy sinh – để thấy rằng, hy sinh không chỉ là hành động cao cả, mà còn là một thử thách khắc nghiệt của đời người. Nó đòi hỏi sự tỉnh táo để không biến tình yêu thương thành gánh nặng, không để sự tận hiến của một cá nhân trở thành sự lệ thuộc của cả cộng đồng. 2. Sự hy sinh trong gia đình – tình thương hóa thành nước mắt Gia đình là nơi đầu tiên mà chúng ta chứng kiến và cảm nhận về hy sinh. Cha mẹ dành cả đời để con cái có được một tương lai tốt hơn. Anh chị gánh vác nhọc nhằn để em út được học hành. Ông bà tần tảo, lam lũ chỉ mong con cháu được no đủ. Nhưng cái giá của sự hy sinh ấy không hề nhỏ. Có người mẹ chấp nhận bỏ dở ước mơ, không dám sống cho bản thân, chỉ vì muốn con cái được an yên. Khi nhìn lại tuổi trẻ, bà nhận ra mình chưa từng có một ngày sống cho riêng mình. Có người cha đi xa quê hương, chấp nhận mưu sinh nơi xứ người, đổi lại chỉ là những cuộc gọi vội vàng, những cái Tết xa con. Có những anh trai, chị gái chấp nhận nghỉ học, đi làm sớm để lo cho em được tiếp tục đến trường – và cái giá họ trả là tuổi trẻ bị đánh đổi bằng mồ hôi, thậm chí là sự mặc cảm về tri thức sau này. Sự hy sinh ấy là đẹp, nhưng cũng để lại nhiều khoảng trống. Những khoảng trống đó đôi khi trở thành hối tiếc, thành nỗi đau âm ỉ, bởi không ai có thể lấy lại được quãng đời đã qua. 3. Sự hy sinh trong tình yêu – hạnh phúc vỡ vụn Trong tình yêu, người ta thường ca ngợi sự hy sinh. Một người chấp nhận chịu thiệt thòi để đối phương được hạnh phúc. Một người lùi lại, để người kia tiến lên. Một người từ bỏ bản thân, chỉ để giữ lại nụ cười cho người mình thương. Đọc thêm
    Love
    Like
    Haha
    Yay
    Wow
    12
    2 Comments 0 Shares
  • Hcoin 26/8: Chương 11: Cái giá của sự hy sinh
    (Henry Le – Lê Đình Hải)
    1. Mở đầu: Khi hy sinh không phải lúc nào cũng là vinh quang
    Hy sinh là một trong những giá trị cao quý nhất mà con người có thể dành cho nhau. Nó xuất phát từ tình yêu thương, lòng nhân ái, trách nhiệm và niềm tin vào một điều gì đó lớn lao hơn bản thân mình. Tuy nhiên, đằng sau những câu chuyện cảm động về sự hy sinh luôn có một phần khuất lấp – cái giá phải trả. Không phải lúc nào hy sinh cũng mang lại kết quả tốt đẹp ngay lập tức. Có khi nó để lại những mất mát, những vết thương sâu trong tâm hồn, thậm chí kéo dài qua nhiều thế hệ.
    Ở chương này, chúng ta sẽ đi sâu vào cái giá của sự hy sinh – để thấy rằng, hy sinh không chỉ là hành động cao cả, mà còn là một thử thách khắc nghiệt của đời người. Nó đòi hỏi sự tỉnh táo để không biến tình yêu thương thành gánh nặng, không để sự tận hiến của một cá nhân trở thành sự lệ thuộc của cả cộng đồng.

    2. Sự hy sinh trong gia đình – tình thương hóa thành nước mắt
    Gia đình là nơi đầu tiên mà chúng ta chứng kiến và cảm nhận về hy sinh. Cha mẹ dành cả đời để con cái có được một tương lai tốt hơn. Anh chị gánh vác nhọc nhằn để em út được học hành. Ông bà tần tảo, lam lũ chỉ mong con cháu được no đủ.
    Nhưng cái giá của sự hy sinh ấy không hề nhỏ.

    Có người mẹ chấp nhận bỏ dở ước mơ, không dám sống cho bản thân, chỉ vì muốn con cái được an yên. Khi nhìn lại tuổi trẻ, bà nhận ra mình chưa từng có một ngày sống cho riêng mình.
    Có người cha đi xa quê hương, chấp nhận mưu sinh nơi xứ người, đổi lại chỉ là những cuộc gọi vội vàng, những cái Tết xa con.
    Có những anh trai, chị gái chấp nhận nghỉ học, đi làm sớm để lo cho em được tiếp tục đến trường – và cái giá họ trả là tuổi trẻ bị đánh đổi bằng mồ hôi, thậm chí là sự mặc cảm về tri thức sau này.
    Sự hy sinh ấy là đẹp, nhưng cũng để lại nhiều khoảng trống. Những khoảng trống đó đôi khi trở thành hối tiếc, thành nỗi đau âm ỉ, bởi không ai có thể lấy lại được quãng đời đã qua.
    3. Sự hy sinh trong tình yêu – hạnh phúc vỡ vụn
    Trong tình yêu, người ta thường ca ngợi sự hy sinh. Một người chấp nhận chịu thiệt thòi để đối phương được hạnh phúc. Một người lùi lại, để người kia tiến lên. Một người từ bỏ bản thân, chỉ để giữ lại nụ cười cho người mình thương.
    Hcoin 26/8: 🌺Chương 11: Cái giá của sự hy sinh (Henry Le – Lê Đình Hải) 1. Mở đầu: Khi hy sinh không phải lúc nào cũng là vinh quang Hy sinh là một trong những giá trị cao quý nhất mà con người có thể dành cho nhau. Nó xuất phát từ tình yêu thương, lòng nhân ái, trách nhiệm và niềm tin vào một điều gì đó lớn lao hơn bản thân mình. Tuy nhiên, đằng sau những câu chuyện cảm động về sự hy sinh luôn có một phần khuất lấp – cái giá phải trả. Không phải lúc nào hy sinh cũng mang lại kết quả tốt đẹp ngay lập tức. Có khi nó để lại những mất mát, những vết thương sâu trong tâm hồn, thậm chí kéo dài qua nhiều thế hệ. Ở chương này, chúng ta sẽ đi sâu vào cái giá của sự hy sinh – để thấy rằng, hy sinh không chỉ là hành động cao cả, mà còn là một thử thách khắc nghiệt của đời người. Nó đòi hỏi sự tỉnh táo để không biến tình yêu thương thành gánh nặng, không để sự tận hiến của một cá nhân trở thành sự lệ thuộc của cả cộng đồng. 2. Sự hy sinh trong gia đình – tình thương hóa thành nước mắt Gia đình là nơi đầu tiên mà chúng ta chứng kiến và cảm nhận về hy sinh. Cha mẹ dành cả đời để con cái có được một tương lai tốt hơn. Anh chị gánh vác nhọc nhằn để em út được học hành. Ông bà tần tảo, lam lũ chỉ mong con cháu được no đủ. Nhưng cái giá của sự hy sinh ấy không hề nhỏ. Có người mẹ chấp nhận bỏ dở ước mơ, không dám sống cho bản thân, chỉ vì muốn con cái được an yên. Khi nhìn lại tuổi trẻ, bà nhận ra mình chưa từng có một ngày sống cho riêng mình. Có người cha đi xa quê hương, chấp nhận mưu sinh nơi xứ người, đổi lại chỉ là những cuộc gọi vội vàng, những cái Tết xa con. Có những anh trai, chị gái chấp nhận nghỉ học, đi làm sớm để lo cho em được tiếp tục đến trường – và cái giá họ trả là tuổi trẻ bị đánh đổi bằng mồ hôi, thậm chí là sự mặc cảm về tri thức sau này. Sự hy sinh ấy là đẹp, nhưng cũng để lại nhiều khoảng trống. Những khoảng trống đó đôi khi trở thành hối tiếc, thành nỗi đau âm ỉ, bởi không ai có thể lấy lại được quãng đời đã qua. 3. Sự hy sinh trong tình yêu – hạnh phúc vỡ vụn Trong tình yêu, người ta thường ca ngợi sự hy sinh. Một người chấp nhận chịu thiệt thòi để đối phương được hạnh phúc. Một người lùi lại, để người kia tiến lên. Một người từ bỏ bản thân, chỉ để giữ lại nụ cười cho người mình thương.
    Love
    Haha
    Yay
    Wow
    Sad
    11
    2 Comments 0 Shares
  • HNI 26-8
    Chương 24: Tình Yêu Là Ánh Sáng, Hận Thù Là Bóng Tối

    TÌNH YÊU – NGỌN ĐÈN SOI SÁNG NHÂN LOẠI

    Tình yêu là thứ ánh sáng kỳ diệu nhất mà con người từng biết đến. Nó có thể hàn gắn những vết thương sâu nhất, xóa nhòa những hận thù lâu đời, và mở ra cánh cửa dẫn nhân loại tới hòa bình, thịnh vượng. Ngược lại, hận thù là bóng tối đen đặc, nơi con người mù lòa, chém giết và hủy diệt lẫn nhau.

    Trong mọi nền văn minh, tình yêu luôn được ca ngợi như ánh sáng dẫn đường. Và trong mọi giai đoạn tăm tối, hận thù luôn là nguyên nhân khiến xã hội sụp đổ.

    PHẦN I: BẢN CHẤT CỦA TÌNH YÊU VÀ HẬN THÙ
    1.1. Tình yêu là gì?

    Tình yêu không chỉ là cảm xúc lứa đôi, mà là sức mạnh kết nối con người với con người, con người với vũ trụ.

    Tình yêu bao gồm lòng từ bi, sự đồng cảm, sự sẻ chia, và tinh thần hi sinh.

    1.2. Hận thù là gì?

    Hận thù là cảm xúc tiêu cực cực đoan, bắt nguồn từ tổn thương, từ bất công, hoặc từ lòng tham – sân – si.

    Hận thù có thể kéo dài qua nhiều thế hệ, trở thành bóng tối đeo bám cả một dân tộc.

    1.3. Tình yêu và hận thù đối lập

    Tình yêu mở ra, hận thù đóng lại.

    Tình yêu kết nối, hận thù chia rẽ.

    Tình yêu chữa lành, hận thù hủy diệt.

    PHẦN II: TÌNH YÊU TRONG LỊCH SỬ NHÂN LOẠI
    2.1. Trong triết học và tôn giáo

    Kitô giáo: “Hãy yêu kẻ thù ngươi.”

    Phật giáo: “Lấy từ bi diệt sân hận.”

    Triết học Hy Lạp: Plato coi tình yêu là con đường đưa linh hồn đến chân – thiện – mỹ.

    2.2. Những tấm gương tình yêu

    Gandhi dùng tình yêu và bất bạo động để giải phóng Ấn Độ.

    Martin Luther King Jr. dùng tình yêu để kêu gọi bình đẳng chủng tộc.

    Mẹ Teresa hi sinh đời mình cho những người nghèo khổ.

    2.3. Khi tình yêu chiến thắng hận thù

    Nhiều cuộc nội chiến, xung đột đã chỉ có thể chấm dứt khi các bên biết tha thứ, biết đặt tình yêu và hòa bình lên trên thù hận.

    PHẦN III: HẬN THÙ – BÓNG TỐI NGUY HIỂM
    3.1. Hận thù trong cá nhân

    Hận thù khiến con người đau khổ, giam mình trong quá khứ.

    Người nuôi dưỡng hận thù chính là người đầu tiên bị bóng tối ấy thiêu đốt.

    3.2. Hận t
    HNI 26-8 📖 Chương 24: Tình Yêu Là Ánh Sáng, Hận Thù Là Bóng Tối TÌNH YÊU – NGỌN ĐÈN SOI SÁNG NHÂN LOẠI Tình yêu là thứ ánh sáng kỳ diệu nhất mà con người từng biết đến. Nó có thể hàn gắn những vết thương sâu nhất, xóa nhòa những hận thù lâu đời, và mở ra cánh cửa dẫn nhân loại tới hòa bình, thịnh vượng. Ngược lại, hận thù là bóng tối đen đặc, nơi con người mù lòa, chém giết và hủy diệt lẫn nhau. Trong mọi nền văn minh, tình yêu luôn được ca ngợi như ánh sáng dẫn đường. Và trong mọi giai đoạn tăm tối, hận thù luôn là nguyên nhân khiến xã hội sụp đổ. PHẦN I: BẢN CHẤT CỦA TÌNH YÊU VÀ HẬN THÙ 1.1. Tình yêu là gì? Tình yêu không chỉ là cảm xúc lứa đôi, mà là sức mạnh kết nối con người với con người, con người với vũ trụ. Tình yêu bao gồm lòng từ bi, sự đồng cảm, sự sẻ chia, và tinh thần hi sinh. 1.2. Hận thù là gì? Hận thù là cảm xúc tiêu cực cực đoan, bắt nguồn từ tổn thương, từ bất công, hoặc từ lòng tham – sân – si. Hận thù có thể kéo dài qua nhiều thế hệ, trở thành bóng tối đeo bám cả một dân tộc. 1.3. Tình yêu và hận thù đối lập Tình yêu mở ra, hận thù đóng lại. Tình yêu kết nối, hận thù chia rẽ. Tình yêu chữa lành, hận thù hủy diệt. PHẦN II: TÌNH YÊU TRONG LỊCH SỬ NHÂN LOẠI 2.1. Trong triết học và tôn giáo Kitô giáo: “Hãy yêu kẻ thù ngươi.” Phật giáo: “Lấy từ bi diệt sân hận.” Triết học Hy Lạp: Plato coi tình yêu là con đường đưa linh hồn đến chân – thiện – mỹ. 2.2. Những tấm gương tình yêu Gandhi dùng tình yêu và bất bạo động để giải phóng Ấn Độ. Martin Luther King Jr. dùng tình yêu để kêu gọi bình đẳng chủng tộc. Mẹ Teresa hi sinh đời mình cho những người nghèo khổ. 2.3. Khi tình yêu chiến thắng hận thù Nhiều cuộc nội chiến, xung đột đã chỉ có thể chấm dứt khi các bên biết tha thứ, biết đặt tình yêu và hòa bình lên trên thù hận. PHẦN III: HẬN THÙ – BÓNG TỐI NGUY HIỂM 3.1. Hận thù trong cá nhân Hận thù khiến con người đau khổ, giam mình trong quá khứ. Người nuôi dưỡng hận thù chính là người đầu tiên bị bóng tối ấy thiêu đốt. 3.2. Hận t
    Love
    Wow
    Like
    14
    4 Comments 0 Shares
  • Hcoin 26/8 : Bài thơ – Chương 11: Cái giá của sự hy sinh - (Henry Le)
    Có những bước chân đi trong lặng lẽ,
    Để lại phía sau cả một trời đau.
    Hy sinh chẳng phải là màu hoa đẹp,
    Mà là giọt máu thấm xuống đất nâu.
    Người gánh nặng thay cho muôn người nhẹ,
    Người cúi đầu để kẻ khác ngẩng cao.
    Mọi vinh quang trên đỉnh vàng rực rỡ,
    Đều khởi từ bóng tối nỗi thương đau.
    Có mẹ già gầy mòn trong sớm tối,
    Cất tiếng ru dù lệ chảy vào tim.
    Có chiến sĩ ngã xuống trong bão lửa,
    Tên vô danh mà đất nước khắc ghi.
    Hy sinh ấy chẳng bao giờ trả giá,
    Bởi tình thương không thể đong bằng vàng.
    Nhưng đời hỏi: “Ai nhớ, ai quên nhỉ?”
    Câu trả lời nhiều khi thật bẽ bàng.
    Cái giá đó không phải là đồng bạc,
    Mà là nếp nhăn sớm hằn trên môi.
    Là đôi tay chai sần theo năm tháng,
    Là mái tóc bạc trắng giữa tuổi đời.
    Có người chết trong im lìm tăm tối,
    Không tượng đài, chẳng khắc chữ lưu danh.
    Nhưng dòng máu họ hóa thành mạch sống,
    Nuôi nhân gian rực sáng cõi nhân tình.
    Hy sinh ư? Là chọn đường gian khổ,
    Không mong đền đáp, chẳng đợi tri ân.
    Chỉ mong sao thế hệ mai sau đó,
    Được bước đi trên đất nước thanh bình.
    Hỡi nhân loại, hãy nhìn cho sâu sắc,
    Đằng sau vầng trán, sau ánh mắt cười.
    Có khi đó là biển trời nước mắt,
    Là hy sinh chẳng ai đo bằng lời.
    Hcoin 26/8 : 📕Bài thơ – Chương 11: Cái giá của sự hy sinh - (Henry Le) Có những bước chân đi trong lặng lẽ, Để lại phía sau cả một trời đau. Hy sinh chẳng phải là màu hoa đẹp, Mà là giọt máu thấm xuống đất nâu. Người gánh nặng thay cho muôn người nhẹ, Người cúi đầu để kẻ khác ngẩng cao. Mọi vinh quang trên đỉnh vàng rực rỡ, Đều khởi từ bóng tối nỗi thương đau. Có mẹ già gầy mòn trong sớm tối, Cất tiếng ru dù lệ chảy vào tim. Có chiến sĩ ngã xuống trong bão lửa, Tên vô danh mà đất nước khắc ghi. Hy sinh ấy chẳng bao giờ trả giá, Bởi tình thương không thể đong bằng vàng. Nhưng đời hỏi: “Ai nhớ, ai quên nhỉ?” Câu trả lời nhiều khi thật bẽ bàng. Cái giá đó không phải là đồng bạc, Mà là nếp nhăn sớm hằn trên môi. Là đôi tay chai sần theo năm tháng, Là mái tóc bạc trắng giữa tuổi đời. Có người chết trong im lìm tăm tối, Không tượng đài, chẳng khắc chữ lưu danh. Nhưng dòng máu họ hóa thành mạch sống, Nuôi nhân gian rực sáng cõi nhân tình. Hy sinh ư? Là chọn đường gian khổ, Không mong đền đáp, chẳng đợi tri ân. Chỉ mong sao thế hệ mai sau đó, Được bước đi trên đất nước thanh bình. Hỡi nhân loại, hãy nhìn cho sâu sắc, Đằng sau vầng trán, sau ánh mắt cười. Có khi đó là biển trời nước mắt, Là hy sinh chẳng ai đo bằng lời.
    Love
    Wow
    Like
    Yay
    13
    3 Comments 0 Shares
  • HNI 26/8https://www.hniquantum.org//photos/1832
    HNI 26/8https://www.hniquantum.org//photos/1832
    WWW.HNIQUANTUM.ORG
    nguyenchung - HNI 26/8: - . BÀI HÁT CHƯƠNG 9...
    HNI 26/8: - . BÀI HÁT CHƯƠNG 9 ÁP LỰC MƯU SINH VÀ TRÁCH NHIỆM GIA ĐÌNH (Henry Le) [Verse 1] Sáng tinh mơ, bước vội ra đường Ánh đèn chưa tắt, phố còn sương Bàn tay chai sạn ôm giấc mơ nhỏ Vì một mái...
    Love
    Like
    Haha
    Yay
    Wow
    Angry
    14
    4 Comments 0 Shares
  • HNI 26-8
    Chương 24: Tình Yêu Là Ánh Sáng, Hận Thù Là Bóng Tối

    TÌNH YÊU – NGỌN ĐÈN SOI SÁNG NHÂN LOẠI

    Tình yêu là thứ ánh sáng kỳ diệu nhất mà con người từng biết đến. Nó có thể hàn gắn những vết thương sâu nhất, xóa nhòa những hận thù lâu đời, và mở ra cánh cửa dẫn nhân loại tới hòa bình, thịnh vượng. Ngược lại, hận thù là bóng tối đen đặc, nơi con người mù lòa, chém giết và hủy diệt lẫn nhau.

    Trong mọi nền văn minh, tình yêu luôn được ca ngợi như ánh sáng dẫn đường. Và trong mọi giai đoạn tăm tối, hận thù luôn là nguyên nhân khiến xã hội sụp đổ.

    PHẦN I: BẢN CHẤT CỦA TÌNH YÊU VÀ HẬN THÙ
    1.1. Tình yêu là gì?

    Tình yêu không chỉ là cảm xúc lứa đôi, mà là sức mạnh kết nối con người với con người, con người với vũ trụ.

    Tình yêu bao gồm lòng từ bi, sự đồng cảm, sự sẻ chia, và tinh thần hi sinh.

    1.2. Hận thù là gì?

    Hận thù là cảm xúc tiêu cực cực đoan, bắt nguồn từ tổn thương, từ bất công, hoặc từ lòng tham – sân – si.

    Hận thù có thể kéo dài qua nhiều thế hệ, trở thành bóng tối đeo bám cả một dân tộc.

    1.3. Tình yêu và hận thù đối lập

    Tình yêu mở ra, hận thù đóng lại.

    Tình yêu kết nối, hận thù chia rẽ.

    Tình yêu chữa lành, hận thù hủy diệt.

    PHẦN II: TÌNH YÊU TRONG LỊCH SỬ NHÂN LOẠI
    2.1. Trong triết học và tôn giáo

    Kitô giáo: “Hãy yêu kẻ thù ngươi.”

    Phật giáo: “Lấy từ bi diệt sân hận.”

    Triết học Hy Lạp: Plato coi tình yêu là con đường đưa linh hồn đến chân – thiện – mỹ.

    2.2. Những tấm gương tình yêu

    Gandhi dùng tình yêu và bất bạo động để giải phóng Ấn Độ.

    Martin Luther King Jr. dùng tình yêu để kêu gọi bình đẳng chủng tộc.

    Mẹ Teresa hi sinh đời mình cho những người nghèo khổ.

    2.3. Khi tình yêu chiến thắng hận thù

    Nhiều cuộc nội chiến, xung đột đã chỉ có thể chấm dứt khi các bên biết tha thứ, biết đặt tình yêu và hòa bình lên trên thù hận.

    PHẦN III: HẬN THÙ – BÓNG TỐI NGUY HIỂM
    3.1. Hận thù trong cá nhân

    Hận thù khiến con người đau khổ, giam mình trong quá khứ.

    Người nuôi dưỡng hận thù chính là người đầu tiên bị bóng tối ấy thiêu đốt.

    HNI 26-8 Chương 24: Tình Yêu Là Ánh Sáng, Hận Thù Là Bóng Tối TÌNH YÊU – NGỌN ĐÈN SOI SÁNG NHÂN LOẠI Tình yêu là thứ ánh sáng kỳ diệu nhất mà con người từng biết đến. Nó có thể hàn gắn những vết thương sâu nhất, xóa nhòa những hận thù lâu đời, và mở ra cánh cửa dẫn nhân loại tới hòa bình, thịnh vượng. Ngược lại, hận thù là bóng tối đen đặc, nơi con người mù lòa, chém giết và hủy diệt lẫn nhau. Trong mọi nền văn minh, tình yêu luôn được ca ngợi như ánh sáng dẫn đường. Và trong mọi giai đoạn tăm tối, hận thù luôn là nguyên nhân khiến xã hội sụp đổ. PHẦN I: BẢN CHẤT CỦA TÌNH YÊU VÀ HẬN THÙ 1.1. Tình yêu là gì? Tình yêu không chỉ là cảm xúc lứa đôi, mà là sức mạnh kết nối con người với con người, con người với vũ trụ. Tình yêu bao gồm lòng từ bi, sự đồng cảm, sự sẻ chia, và tinh thần hi sinh. 1.2. Hận thù là gì? Hận thù là cảm xúc tiêu cực cực đoan, bắt nguồn từ tổn thương, từ bất công, hoặc từ lòng tham – sân – si. Hận thù có thể kéo dài qua nhiều thế hệ, trở thành bóng tối đeo bám cả một dân tộc. 1.3. Tình yêu và hận thù đối lập Tình yêu mở ra, hận thù đóng lại. Tình yêu kết nối, hận thù chia rẽ. Tình yêu chữa lành, hận thù hủy diệt. PHẦN II: TÌNH YÊU TRONG LỊCH SỬ NHÂN LOẠI 2.1. Trong triết học và tôn giáo Kitô giáo: “Hãy yêu kẻ thù ngươi.” Phật giáo: “Lấy từ bi diệt sân hận.” Triết học Hy Lạp: Plato coi tình yêu là con đường đưa linh hồn đến chân – thiện – mỹ. 2.2. Những tấm gương tình yêu Gandhi dùng tình yêu và bất bạo động để giải phóng Ấn Độ. Martin Luther King Jr. dùng tình yêu để kêu gọi bình đẳng chủng tộc. Mẹ Teresa hi sinh đời mình cho những người nghèo khổ. 2.3. Khi tình yêu chiến thắng hận thù Nhiều cuộc nội chiến, xung đột đã chỉ có thể chấm dứt khi các bên biết tha thứ, biết đặt tình yêu và hòa bình lên trên thù hận. PHẦN III: HẬN THÙ – BÓNG TỐI NGUY HIỂM 3.1. Hận thù trong cá nhân Hận thù khiến con người đau khổ, giam mình trong quá khứ. Người nuôi dưỡng hận thù chính là người đầu tiên bị bóng tối ấy thiêu đốt.
    Love
    Wow
    Sad
    13
    3 Comments 0 Shares
  • HNI 26/8:
    BÀI HÁT CHƯƠNG 38:
     Tựa đề: Viết Để Hồi Sinh
    Thể loại: Pop-ballad nhẹ nhàng, gợi mở cảm xúc
    Thời lượng: 4 phút
    Giọng hát: Nam hoặc nữ đều phù hợp – truyền cảm, da diết, chữa lành

     [Verse 1]
    Khi tim em nặng trĩu giông bão,
    Và chẳng ai hiểu những nỗi đau,
    Một trang giấy trắng, một cây bút nhỏ,
    Là nơi em bắt đầu bước qua nỗi sầu.
    Giữa lớp học không chỉ dạy điều hay,
    Còn dạy ta viết xuống những ngày gãy,
    Từng dòng thơ, từng câu văn mỏng manh,
    Chắp vá hồn em bằng chữ lành.

     [Chorus]
    Viết để hồi sinh, viết để được sống,
    Viết để trái tim không còn bão giông.
    Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng,
    Là phép màu khiến vết thương dịu dàng.
    Viết để em tin, viết để em hiểu,
    Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu.
    H.School – nơi em được chữa lành,
    Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành.

     [Verse 2]
    Có ai ngồi giữa lặng câm đêm vắng,
    Mà lòng đầy lời chưa biết gọi tên?
    Có ai từng thấy nước mắt thành thơ,
    Chảy qua tim, khô lại bằng hương gió mềm?
    H.School không chỉ là mái trường,
    Mà là nơi em học cách yêu thương.
    Viết để hiểu chính mình, tha thứ,
    Cho một quá khứ chưa từng được ôm.

     [Chorus]
    Viết để hồi sinh, viết để được sống,
    Viết để trái tim không còn bão giông.
    Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng,
    Là phép màu khiến vết thương dịu dàng.
    Viết để em tin, viết để em hiểu,
    Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu.
    H.School – nơi em được chữa lành,
    Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành.

     [Bridge – nhẹ nhàng thì thầm]
    Viết không cần ai chấm điểm cao thấp,
    Chỉ cần em thật lòng, em chân thật.
    Mỗi con chữ là chiếc chìa khóa,
    Mở ra căn phòng ánh sáng trong ta.
     [Chorus cuối – cao trào, vỡ òa cảm xúc]
    Viết để hồi sinh, viết để được sống,
    Viết để trái tim không còn bão giông.
    Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng,
    Là phép màu khiến vết thương dịu dàng.
    Viết để em bay, viết để em hát,
    Viết để em không còn là kẻ khác.
    H.School – nơi em được chính mình,
    Viết nên đời em bằng ánh bình minh.

     [Outro – thì thầm lặp điệp khúc nhẹ nhàng fade out]
    Viết để hồi sinh...
    Viết để được sống…
    H.School – nơi bắt đầ
    HNI 26/8: BÀI HÁT CHƯƠNG 38:  Tựa đề: Viết Để Hồi Sinh Thể loại: Pop-ballad nhẹ nhàng, gợi mở cảm xúc Thời lượng: 4 phút Giọng hát: Nam hoặc nữ đều phù hợp – truyền cảm, da diết, chữa lành  [Verse 1] Khi tim em nặng trĩu giông bão, Và chẳng ai hiểu những nỗi đau, Một trang giấy trắng, một cây bút nhỏ, Là nơi em bắt đầu bước qua nỗi sầu. Giữa lớp học không chỉ dạy điều hay, Còn dạy ta viết xuống những ngày gãy, Từng dòng thơ, từng câu văn mỏng manh, Chắp vá hồn em bằng chữ lành.  [Chorus] Viết để hồi sinh, viết để được sống, Viết để trái tim không còn bão giông. Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng, Là phép màu khiến vết thương dịu dàng. Viết để em tin, viết để em hiểu, Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu. H.School – nơi em được chữa lành, Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành.  [Verse 2] Có ai ngồi giữa lặng câm đêm vắng, Mà lòng đầy lời chưa biết gọi tên? Có ai từng thấy nước mắt thành thơ, Chảy qua tim, khô lại bằng hương gió mềm? H.School không chỉ là mái trường, Mà là nơi em học cách yêu thương. Viết để hiểu chính mình, tha thứ, Cho một quá khứ chưa từng được ôm.  [Chorus] Viết để hồi sinh, viết để được sống, Viết để trái tim không còn bão giông. Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng, Là phép màu khiến vết thương dịu dàng. Viết để em tin, viết để em hiểu, Rằng đau đớn cũng là điều đáng yêu. H.School – nơi em được chữa lành, Bằng chính ngôn từ em tự viết ra thành.  [Bridge – nhẹ nhàng thì thầm] Viết không cần ai chấm điểm cao thấp, Chỉ cần em thật lòng, em chân thật. Mỗi con chữ là chiếc chìa khóa, Mở ra căn phòng ánh sáng trong ta.  [Chorus cuối – cao trào, vỡ òa cảm xúc] Viết để hồi sinh, viết để được sống, Viết để trái tim không còn bão giông. Từng câu chuyện em kể ra ánh sáng, Là phép màu khiến vết thương dịu dàng. Viết để em bay, viết để em hát, Viết để em không còn là kẻ khác. H.School – nơi em được chính mình, Viết nên đời em bằng ánh bình minh.  [Outro – thì thầm lặp điệp khúc nhẹ nhàng fade out] Viết để hồi sinh... Viết để được sống… H.School – nơi bắt đầ
    Love
    Wow
    14
    3 Comments 0 Shares
  • Hcoin 26/8: Bài hát chương 11: Cái Giá Của Sự Hy Sinh - (Henry Le – Lê Đình Hải)
    [Verse 1]
    Anh bước đi trong đêm dài,
    Gánh trên vai bao nỗi niềm không ai thấy.
    Một giọt lệ rơi xuống thầm lặng,
    Giấu phía sau nụ cười mong manh.
    [Pre-Chorus]
    Hy sinh đâu phải chỉ là vinh quang,
    Mà còn là những vết thương âm thầm.
    Có những mất mát chẳng ai nhìn thấy,
    Nhưng hằn sâu trong tim suốt đời.

    [Chorus]
    Cái giá của hy sinh là cô đơn,
    Là nỗi nhớ chẳng bao giờ gọi tên.
    Là bước đi chẳng ai kề bên,
    Nhưng vẫn chọn vì tình yêu lớn hơn bản thân.
    Cái giá của hy sinh là nước mắt,
    Nhưng cũng chính là ánh sáng dẫn đường.
    Dù đau đớn, vẫn kiêu hãnh,
    Vì hy sinh là tình yêu bất diệt.

    [Verse 2]
    Có ai hay sau ánh mắt bình yên,
    Là những đêm mất ngủ với muôn vàn nghĩ suy.
    Có ai hiểu đằng sau nụ cười,
    Là những lần gục ngã không thể khóc thành lời.

    [Pre-Chorus]
    Hy sinh không phải để được ca ngợi,
    Mà vì trái tim chẳng thể quay lưng.
    Khi tình yêu gọi tên một người,
    Ta sẵn sàng mất cả chính mình.

    [Chorus]
    Cái giá của hy sinh là cô đơn,
    Là vết thương chẳng ai bao giờ chữa lành.
    Nhưng đôi khi chính từ nỗi đau ấy,
    Ta tìm thấy ý nghĩa của đời mình.
    Cái giá của hy sinh là nước mắt,
    Nhưng cũng chính là sức mạnh vô hình.
    Dù bão tố, dù khổ ải,
    Hy sinh biến con người thành bất tử.

    [Bridge]
    Có khi ngã quỵ giữa đường đời,
    Chẳng ai hay, chẳng ai gọi tên.
    Nhưng bước chân ấy vẫn tiếp tục,
    Bởi tình yêu lớn hơn mọi nỗi đau.

    [Final Chorus]
    Cái giá của hy sinh là muôn đời,
    Là khúc hát không ai nghe trọn vẹn.
    Nhưng trong tim nhân loại còn mãi,
    Ngọn lửa sáng từ những người dám yêu thương.

    [Outro]
    Hy sinh không mất đi đâu,
    Chỉ hóa thành ánh sáng trên bầu trời đêm.
    Và mỗi người còn ở lại,
    Sẽ bước tiếp nhờ hy sinh ấy.
    Hcoin 26/8: 🎵Bài hát chương 11: Cái Giá Của Sự Hy Sinh - (Henry Le – Lê Đình Hải) [Verse 1] Anh bước đi trong đêm dài, Gánh trên vai bao nỗi niềm không ai thấy. Một giọt lệ rơi xuống thầm lặng, Giấu phía sau nụ cười mong manh. [Pre-Chorus] Hy sinh đâu phải chỉ là vinh quang, Mà còn là những vết thương âm thầm. Có những mất mát chẳng ai nhìn thấy, Nhưng hằn sâu trong tim suốt đời. [Chorus] Cái giá của hy sinh là cô đơn, Là nỗi nhớ chẳng bao giờ gọi tên. Là bước đi chẳng ai kề bên, Nhưng vẫn chọn vì tình yêu lớn hơn bản thân. Cái giá của hy sinh là nước mắt, Nhưng cũng chính là ánh sáng dẫn đường. Dù đau đớn, vẫn kiêu hãnh, Vì hy sinh là tình yêu bất diệt. [Verse 2] Có ai hay sau ánh mắt bình yên, Là những đêm mất ngủ với muôn vàn nghĩ suy. Có ai hiểu đằng sau nụ cười, Là những lần gục ngã không thể khóc thành lời. [Pre-Chorus] Hy sinh không phải để được ca ngợi, Mà vì trái tim chẳng thể quay lưng. Khi tình yêu gọi tên một người, Ta sẵn sàng mất cả chính mình. [Chorus] Cái giá của hy sinh là cô đơn, Là vết thương chẳng ai bao giờ chữa lành. Nhưng đôi khi chính từ nỗi đau ấy, Ta tìm thấy ý nghĩa của đời mình. Cái giá của hy sinh là nước mắt, Nhưng cũng chính là sức mạnh vô hình. Dù bão tố, dù khổ ải, Hy sinh biến con người thành bất tử. [Bridge] Có khi ngã quỵ giữa đường đời, Chẳng ai hay, chẳng ai gọi tên. Nhưng bước chân ấy vẫn tiếp tục, Bởi tình yêu lớn hơn mọi nỗi đau. [Final Chorus] Cái giá của hy sinh là muôn đời, Là khúc hát không ai nghe trọn vẹn. Nhưng trong tim nhân loại còn mãi, Ngọn lửa sáng từ những người dám yêu thương. [Outro] Hy sinh không mất đi đâu, Chỉ hóa thành ánh sáng trên bầu trời đêm. Và mỗi người còn ở lại, Sẽ bước tiếp nhờ hy sinh ấy.
    Love
    Yay
    Wow
    16
    5 Comments 0 Shares