• TRẢ LỜI CÂU ĐỐ BUỔI CHIỀU
    Đề 1: Thực phẩm ăn tốt cho dạ dàybao gồm:1. Chuối chín : dễ tiêu, giúp trung hòa axit dạ dày2. Khoai lang, khoai tây : chứa tinh bột lành mạnh, có tác dụng bao bọc niêm mạc dạ dày.3. Cơm, cháo, bún mềm:nhẹ nhàng, dễ tiêu, giảm áp lực cho dạ dày.4. Sữa chua không...
    Love
    Like
    Wow
    10
    3 Comments 0 Shares
  • HNI 26-8
    LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 24; Tình Yêu Xua Bóng Tối

    Verse 1
    Có những ngày thế gian chìm trong hận thù,
    Bao tiếng khóc vang vọng trong đêm tối.
    Nhưng tình yêu thắp sáng ngọn đèn hy vọng,
    Dẫn con người bước ra khỏi đêm dài.

    Pre-Chorus 1
    Một vòng tay có thể xóa,
    Ngàn vết thương trong tim.

    Chorus 1
    Tình yêu là ánh sáng muôn đời,
    Hận thù là bóng tối tan rồi.
    Hãy giữ ngọn lửa sáng trong tim,
    Để nhân gian chan hòa tình thương.

    Verse 2
    Có những khi hận thù bùng lên dữ dội,
    Thiêu rụi bao giấc mơ, bao nụ cười.
    Nhưng tình yêu vẫn như ngọn gió dịu dàng,
    Xua tan mây đen, mang về bình minh.

    Pre-Chorus 2
    Chỉ cần ta biết tha thứ,
    Ánh sáng sẽ quay về.

    Chorus 2
    Tình yêu là ánh sáng muôn đời,
    Hận thù là bóng tối che mờ.
    Hãy để yêu thương dẫn ta đi,
    Để thế giới rực rỡ ngày mai.

    Bridge (cao trào)
    Đừng để hận thù giam cầm,
    Đừng để bóng tối lấn át.
    Tình yêu là sức mạnh,
    Đưa nhân loại tới hòa bình.

    Chorus cuối (x2, cao trào dần)
    Tình yêu là ánh sáng muôn đời,
    Hận thù là bóng tối lùi xa.
    Hãy thắp ngọn đèn sáng trong nhân loại,
    Để thế gian bừng sáng niềm tin.

    Outro (fade out)
    Ánh sáng… tình yêu… mãi soi đường…
    HNI 26-8 🎶 LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 24; Tình Yêu Xua Bóng Tối Verse 1 Có những ngày thế gian chìm trong hận thù, Bao tiếng khóc vang vọng trong đêm tối. Nhưng tình yêu thắp sáng ngọn đèn hy vọng, Dẫn con người bước ra khỏi đêm dài. Pre-Chorus 1 Một vòng tay có thể xóa, Ngàn vết thương trong tim. Chorus 1 Tình yêu là ánh sáng muôn đời, Hận thù là bóng tối tan rồi. Hãy giữ ngọn lửa sáng trong tim, Để nhân gian chan hòa tình thương. Verse 2 Có những khi hận thù bùng lên dữ dội, Thiêu rụi bao giấc mơ, bao nụ cười. Nhưng tình yêu vẫn như ngọn gió dịu dàng, Xua tan mây đen, mang về bình minh. Pre-Chorus 2 Chỉ cần ta biết tha thứ, Ánh sáng sẽ quay về. Chorus 2 Tình yêu là ánh sáng muôn đời, Hận thù là bóng tối che mờ. Hãy để yêu thương dẫn ta đi, Để thế giới rực rỡ ngày mai. Bridge (cao trào) Đừng để hận thù giam cầm, Đừng để bóng tối lấn át. Tình yêu là sức mạnh, Đưa nhân loại tới hòa bình. Chorus cuối (x2, cao trào dần) Tình yêu là ánh sáng muôn đời, Hận thù là bóng tối lùi xa. Hãy thắp ngọn đèn sáng trong nhân loại, Để thế gian bừng sáng niềm tin. Outro (fade out) Ánh sáng… tình yêu… mãi soi đường…
    Love
    Like
    Wow
    8
    0 Comments 0 Shares
  • Hcoin 26/8: Chương 12. Sức mạnh được rèn trong khổ đau - (Lê Đình Hải)

    1. Khổ đau – lửa thử vàng của con người
    Không ai trong đời thoát khỏi khổ đau. Nó như một người thầy nghiêm khắc nhưng công bằng, đến để thử thách sức chịu đựng và bản lĩnh của ta. Những ngày tháng ngọt ngào, bình yên thường ít để lại dấu ấn sâu đậm; trái lại, chính những vết thương, mất mát, giằng xé trong tim mới khiến ta trưởng thành, biết sống và biết yêu thương.
    Khổ đau không phải là kẻ thù. Nó là lò luyện kim, là ngọn lửa nung nấu để biến một tấm thép mềm yếu thành thanh kiếm sáng ngời. Người sống mà chưa từng trải qua đau khổ, thì sức mạnh ấy chỉ như lớp sơn mỏng ngoài vỏ, dễ dàng bong tróc trước gió mưa. Nhưng ai đã từng gục ngã, rồi từ trong vũng tối đứng dậy, sẽ hiểu: sức mạnh đích thực không phải ở cơ bắp, mà ở tinh thần không khuất phục.

    Khổ đau không ban cho ta sự yếu đuối, nó ban cho ta cơ hội để tái sinh.

    2. Bản chất của khổ đau – không thể tránh, chỉ có thể đối diện
    Nhiều người dành cả đời để tìm cách tránh khổ đau: họ chạy trốn khỏi thất bại, né tránh mất mát, chối bỏ những vết thương trong lòng. Nhưng càng chạy, khổ đau càng đuổi kịp. Nó hiện diện như một phần tất yếu của sự sống.
    Một hạt giống nếu không bị vùi sâu trong đất tối, chịu áp lực và sự mục nát xung quanh, nó sẽ chẳng bao giờ nảy mầm. Một chú bướm nếu không phải giãy giụa để phá kén, đôi cánh của nó sẽ mãi yếu ớt và không thể bay. Con người cũng vậy: chính những nghịch cảnh mới rèn cho ta cơ hội lớn nhất để vươn lên.

    Khổ đau không đến để hủy hoại, nó đến để dạy ta. Dạy ta biết giá trị của hạnh phúc, dạy ta biết lắng nghe người khác, dạy ta biết rằng trong ta có một sức mạnh tiềm ẩn mà chỉ lúc bị dồn vào đường cùng mới trỗi dậy.

    3. Những giai đoạn biến khổ đau thành sức mạnh
    Con đường vượt qua khổ đau không phải một bước là xong. Nó thường trải qua nhiều giai đoạn:
    a. Gục ngã – Lần đầu tiên, ta thường không chịu nổi. Ta oán trách, ta khóc, ta cảm thấy bất công. Nhưng gục ngã là tự nhiên, bởi không ai đủ mạnh ngay từ khởi đầu.

    b. Chấp nhận – Sau cơn đau tột cùng, một sự im lặng dần xuất hiện trong lòng. Ta bắt đầu nhận ra: kháng cự vô ích. Khổ đau là thật, nó không biến mất chỉ vì ta ghét bỏ.
    Hcoin 26/8: 🌺Chương 12. Sức mạnh được rèn trong khổ đau - (Lê Đình Hải) 1. Khổ đau – lửa thử vàng của con người Không ai trong đời thoát khỏi khổ đau. Nó như một người thầy nghiêm khắc nhưng công bằng, đến để thử thách sức chịu đựng và bản lĩnh của ta. Những ngày tháng ngọt ngào, bình yên thường ít để lại dấu ấn sâu đậm; trái lại, chính những vết thương, mất mát, giằng xé trong tim mới khiến ta trưởng thành, biết sống và biết yêu thương. Khổ đau không phải là kẻ thù. Nó là lò luyện kim, là ngọn lửa nung nấu để biến một tấm thép mềm yếu thành thanh kiếm sáng ngời. Người sống mà chưa từng trải qua đau khổ, thì sức mạnh ấy chỉ như lớp sơn mỏng ngoài vỏ, dễ dàng bong tróc trước gió mưa. Nhưng ai đã từng gục ngã, rồi từ trong vũng tối đứng dậy, sẽ hiểu: sức mạnh đích thực không phải ở cơ bắp, mà ở tinh thần không khuất phục. Khổ đau không ban cho ta sự yếu đuối, nó ban cho ta cơ hội để tái sinh. 2. Bản chất của khổ đau – không thể tránh, chỉ có thể đối diện Nhiều người dành cả đời để tìm cách tránh khổ đau: họ chạy trốn khỏi thất bại, né tránh mất mát, chối bỏ những vết thương trong lòng. Nhưng càng chạy, khổ đau càng đuổi kịp. Nó hiện diện như một phần tất yếu của sự sống. Một hạt giống nếu không bị vùi sâu trong đất tối, chịu áp lực và sự mục nát xung quanh, nó sẽ chẳng bao giờ nảy mầm. Một chú bướm nếu không phải giãy giụa để phá kén, đôi cánh của nó sẽ mãi yếu ớt và không thể bay. Con người cũng vậy: chính những nghịch cảnh mới rèn cho ta cơ hội lớn nhất để vươn lên. Khổ đau không đến để hủy hoại, nó đến để dạy ta. Dạy ta biết giá trị của hạnh phúc, dạy ta biết lắng nghe người khác, dạy ta biết rằng trong ta có một sức mạnh tiềm ẩn mà chỉ lúc bị dồn vào đường cùng mới trỗi dậy. 3. Những giai đoạn biến khổ đau thành sức mạnh Con đường vượt qua khổ đau không phải một bước là xong. Nó thường trải qua nhiều giai đoạn: a. Gục ngã – Lần đầu tiên, ta thường không chịu nổi. Ta oán trách, ta khóc, ta cảm thấy bất công. Nhưng gục ngã là tự nhiên, bởi không ai đủ mạnh ngay từ khởi đầu. b. Chấp nhận – Sau cơn đau tột cùng, một sự im lặng dần xuất hiện trong lòng. Ta bắt đầu nhận ra: kháng cự vô ích. Khổ đau là thật, nó không biến mất chỉ vì ta ghét bỏ.
    Love
    Like
    Wow
    8
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 26-8
    Bài Thơ Chương 24: Ánh Sáng Tình Yêu

    Tình yêu như vầng thái dương,

    Xua màn đêm hận thù tăm tối.

    Hận thù như đám mây đen,

    Che khuất ánh sáng bình minh.

    Có tình yêu, lòng ta sáng,

    Mọi vết thương đều được chữa lành.

    Có hận thù, lòng ta tối,

    Ngọn lửa giận thiêu rụi niềm tin.

    Tình yêu nối những bàn tay,

    Hận thù chia rẽ bao người.

    Tình yêu gieo hạt hy vọng,

    Hận thù gieo mầm đắng cay.

    Người biết yêu thương thật sự,

    Sẽ không gieo rắc khổ đau.

    Người nuôi dưỡng hận thù,

    Trước tiên tự thiêu đốt mình.

    Tình yêu là dòng suối mát,

    Là bông hoa nở trong lòng.

    Hận thù như cơn lốc xoáy,

    Quật ngã bao niềm an yên.

    Hãy chọn ánh sáng yêu thương,

    Để bóng tối chẳng còn nơi trú.

    Hãy mở lòng ra tha thứ,

    Để nhân gian bớt khổ sầu.

    Tình yêu như sao dẫn lối,

    Đưa nhân loại tới hòa bình.

    Hận thù chỉ là thoáng chốc,

    Rồi sẽ tan trong ánh sáng.

    Trái tim biết yêu thương,

    Mãi là đèn soi nhân thế.
    HNI 26-8 🌸 Bài Thơ Chương 24: Ánh Sáng Tình Yêu Tình yêu như vầng thái dương, Xua màn đêm hận thù tăm tối. Hận thù như đám mây đen, Che khuất ánh sáng bình minh. Có tình yêu, lòng ta sáng, Mọi vết thương đều được chữa lành. Có hận thù, lòng ta tối, Ngọn lửa giận thiêu rụi niềm tin. Tình yêu nối những bàn tay, Hận thù chia rẽ bao người. Tình yêu gieo hạt hy vọng, Hận thù gieo mầm đắng cay. Người biết yêu thương thật sự, Sẽ không gieo rắc khổ đau. Người nuôi dưỡng hận thù, Trước tiên tự thiêu đốt mình. Tình yêu là dòng suối mát, Là bông hoa nở trong lòng. Hận thù như cơn lốc xoáy, Quật ngã bao niềm an yên. Hãy chọn ánh sáng yêu thương, Để bóng tối chẳng còn nơi trú. Hãy mở lòng ra tha thứ, Để nhân gian bớt khổ sầu. Tình yêu như sao dẫn lối, Đưa nhân loại tới hòa bình. Hận thù chỉ là thoáng chốc, Rồi sẽ tan trong ánh sáng. Trái tim biết yêu thương, Mãi là đèn soi nhân thế.
    Love
    Like
    Wow
    9
    0 Comments 0 Shares
  • Hcoin 26/8: Bài thơ chương 12
    Sức mạnh được rèn trong khổ đau
    (Lê Đình Hải)
    Trong bóng tối lo âu, ta ngã gục,
    Bàn tay run tìm chút ánh le lói.
    Khổ đau đến như gió bão cuồng vơi,
    Nghiến chặt răng, ta đứng lên lần nữa.
    Nước mắt rơi hòa cùng mồ hôi mặn,
    Mỗi vết thương thành dấu ấn đời người.
    Chông gai chĩa mũi dao vào tim rách,
    Nhưng ý chí lại sáng chói giữa trời.

    Ai chưa sống qua những ngày quặn thắt,
    Sẽ khó thấu thế nào là sức mạnh.
    Nỗi đau hun đúc nên lòng dũng cảm,
    Người vấp ngã mới học cách đứng lên.

    Có đôi khi tưởng như mình tận thế,
    Đêm mịt mù, nỗi tuyệt vọng phủ che.
    Nhưng từ tro tàn bùng lên lửa mới,
    Người kiên cường chẳng gục ngã dễ đâu.

    Mỗi bước chân, vết bùn còn hằn lại,
    Nhưng ngẩng đầu, trời xanh rộng đón chào.
    Đường dài lắm, dẫu đầy gai đá nhọn,
    Tâm càng đau, ý chí lại càng cao.

    Sức mạnh ấy không sinh từ may mắn,
    Mà dựng xây qua bão tố, đắng cay.
    Khổ đau chính là thầy dạy vĩ đại,
    Rèn con tim thép cứng giữa đời này.
    Hcoin 26/8: 📕Bài thơ chương 12 Sức mạnh được rèn trong khổ đau (Lê Đình Hải) Trong bóng tối lo âu, ta ngã gục, Bàn tay run tìm chút ánh le lói. Khổ đau đến như gió bão cuồng vơi, Nghiến chặt răng, ta đứng lên lần nữa. Nước mắt rơi hòa cùng mồ hôi mặn, Mỗi vết thương thành dấu ấn đời người. Chông gai chĩa mũi dao vào tim rách, Nhưng ý chí lại sáng chói giữa trời. Ai chưa sống qua những ngày quặn thắt, Sẽ khó thấu thế nào là sức mạnh. Nỗi đau hun đúc nên lòng dũng cảm, Người vấp ngã mới học cách đứng lên. Có đôi khi tưởng như mình tận thế, Đêm mịt mù, nỗi tuyệt vọng phủ che. Nhưng từ tro tàn bùng lên lửa mới, Người kiên cường chẳng gục ngã dễ đâu. Mỗi bước chân, vết bùn còn hằn lại, Nhưng ngẩng đầu, trời xanh rộng đón chào. Đường dài lắm, dẫu đầy gai đá nhọn, Tâm càng đau, ý chí lại càng cao. Sức mạnh ấy không sinh từ may mắn, Mà dựng xây qua bão tố, đắng cay. Khổ đau chính là thầy dạy vĩ đại, Rèn con tim thép cứng giữa đời này.
    Love
    Like
    Wow
    7
    1 Comments 0 Shares
  • Hcoin 26/8 : Bài hát Chương 12: Sức mạnh được rèn trong khổ đau - (Lê Đình Hải)
    [Verse 1]
    Có những ngày mưa giông phủ kín lối,
    Bước chân gầy lê qua những tàn tro.
    Trong bóng tối, ta nghe tim vẫn gọi,
    Một niềm tin chẳng bao giờ tàn lụi.
    [Pre-Chorus]
    Khổ đau như lửa thiêu, đốt ta từng ngày,
    Nhưng trong tro tàn ấy, ý chí lại bừng cháy.

    [Chorus]
    Sức mạnh không sinh ra trong bình yên,
    Mà được rèn trong những đêm dài triền miên.
    Nước mắt rơi, nhưng ta không gục ngã,
    Vết thương sâu thành vầng sáng chói lòa.

    [Verse 2]
    Có đôi lần ngã quỵ giữa đường dài,
    Tưởng chừng như chẳng thể đứng lên mãi.
    Nhưng chính những đớn đau trong tim này,
    Biến thành ngọn lửa thắp sáng tương lai.

    [Pre-Chorus]
    Khổ đau dạy ta biết, giá trị của mình,
    Dạy ta vươn đứng dậy, khi đời đầy phong ba.

    [Chorus]
    Sức mạnh không sinh ra trong bình yên,
    Mà được rèn trong những đêm dài triền miên.
    Nước mắt rơi, nhưng ta không gục ngã,
    Vết thương sâu thành vầng sáng chói lòa.

    [Bridge]
    Hãy cảm ơn khổ đau đã đến đây,
    Cho ta thấy thế nào là dũng khí.
    Mỗi bước đi trên con đường bão tố,
    Chính là ngày ta lớn lên từ tro tàn.

    [Chorus – Lặp lại, cao trào]
    Sức mạnh không sinh ra trong bình yên,
    Mà được rèn trong những đêm dài triền miên.
    Nước mắt rơi, nhưng ta không gục ngã,
    Vết thương sâu thành vầng sáng chói lòa.

    [Outro]
    Khổ đau không giết ta, chỉ làm ta kiêu hãnh hơn,
    Từ bóng tối, ta bước ra — rực rỡ như mặt trời.
    Hcoin 26/8 : 📕Bài hát Chương 12: Sức mạnh được rèn trong khổ đau - (Lê Đình Hải) [Verse 1] Có những ngày mưa giông phủ kín lối, Bước chân gầy lê qua những tàn tro. Trong bóng tối, ta nghe tim vẫn gọi, Một niềm tin chẳng bao giờ tàn lụi. [Pre-Chorus] Khổ đau như lửa thiêu, đốt ta từng ngày, Nhưng trong tro tàn ấy, ý chí lại bừng cháy. [Chorus] Sức mạnh không sinh ra trong bình yên, Mà được rèn trong những đêm dài triền miên. Nước mắt rơi, nhưng ta không gục ngã, Vết thương sâu thành vầng sáng chói lòa. [Verse 2] Có đôi lần ngã quỵ giữa đường dài, Tưởng chừng như chẳng thể đứng lên mãi. Nhưng chính những đớn đau trong tim này, Biến thành ngọn lửa thắp sáng tương lai. [Pre-Chorus] Khổ đau dạy ta biết, giá trị của mình, Dạy ta vươn đứng dậy, khi đời đầy phong ba. [Chorus] Sức mạnh không sinh ra trong bình yên, Mà được rèn trong những đêm dài triền miên. Nước mắt rơi, nhưng ta không gục ngã, Vết thương sâu thành vầng sáng chói lòa. [Bridge] Hãy cảm ơn khổ đau đã đến đây, Cho ta thấy thế nào là dũng khí. Mỗi bước đi trên con đường bão tố, Chính là ngày ta lớn lên từ tro tàn. [Chorus – Lặp lại, cao trào] Sức mạnh không sinh ra trong bình yên, Mà được rèn trong những đêm dài triền miên. Nước mắt rơi, nhưng ta không gục ngã, Vết thương sâu thành vầng sáng chói lòa. [Outro] Khổ đau không giết ta, chỉ làm ta kiêu hãnh hơn, Từ bóng tối, ta bước ra — rực rỡ như mặt trời.
    Love
    Like
    Wow
    8
    1 Comments 0 Shares
  • HCOIN 26/8
    BÀI THƠ– CHƯƠNG 11: CÁI GIÁ CỦA SỰ HY SINH - (Henry Le)
    Có những bước chân đi trong lặng lẽ,
    Để lại phía sau cả một trời đau.
    Hy sinh chẳng phải là màu hoa đẹp,
    Mà là giọt máu thấm xuống đất nâu.
    Người gánh nặng thay cho muôn người nhẹ,
    Người cúi đầu để kẻ khác ngẩng cao.
    Mọi vinh quang trên đỉnh vàng rực rỡ,
    Đều khởi từ bóng tối nỗi thương đau.
    Có mẹ già gầy mòn trong sớm tối,
    Cất tiếng ru dù lệ chảy vào tim.
    Có chiến sĩ ngã xuống trong bão lửa,
    Tên vô danh mà đất nước khắc ghi.
    Hy sinh ấy chẳng bao giờ trả giá,
    Bởi tình thương không thể đong bằng vàng.
    Nhưng đời hỏi: “Ai nhớ, ai quên nhỉ?”
    Câu trả lời nhiều khi thật bẽ bàng.
    Cái giá đó không phải là đồng bạc,
    Mà là nếp nhăn sớm hằn trên môi.
    Là đôi tay chai sần theo năm tháng,
    Là mái tóc bạc trắng giữa tuổi đời.
    Có người chết trong im lìm tăm tối,
    Không tượng đài, chẳng khắc chữ lưu danh.
    Nhưng dòng máu họ hóa thành mạch sống,
    Nuôi nhân gian rực sáng cõi nhân tình.
    Hy sinh ư? Là chọn đường gian khổ,
    Không mong đền đáp, chẳng đợi tri ân.
    Chỉ mong sao thế hệ mai sau đó,
    Được bước đi trên đất nước thanh bình.
    Hỡi nhân loại, hãy nhìn cho sâu sắc,
    Đằng sau vầng trán, sau ánh mắt cười.
    Có khi đó là biển trời nước mắt,
    Là hy sinh chẳng ai đo bằng lời.
    HCOIN 26/8 🏵️🏵️📕 BÀI THƠ– CHƯƠNG 11: CÁI GIÁ CỦA SỰ HY SINH - (Henry Le) Có những bước chân đi trong lặng lẽ, Để lại phía sau cả một trời đau. Hy sinh chẳng phải là màu hoa đẹp, Mà là giọt máu thấm xuống đất nâu. Người gánh nặng thay cho muôn người nhẹ, Người cúi đầu để kẻ khác ngẩng cao. Mọi vinh quang trên đỉnh vàng rực rỡ, Đều khởi từ bóng tối nỗi thương đau. Có mẹ già gầy mòn trong sớm tối, Cất tiếng ru dù lệ chảy vào tim. Có chiến sĩ ngã xuống trong bão lửa, Tên vô danh mà đất nước khắc ghi. Hy sinh ấy chẳng bao giờ trả giá, Bởi tình thương không thể đong bằng vàng. Nhưng đời hỏi: “Ai nhớ, ai quên nhỉ?” Câu trả lời nhiều khi thật bẽ bàng. Cái giá đó không phải là đồng bạc, Mà là nếp nhăn sớm hằn trên môi. Là đôi tay chai sần theo năm tháng, Là mái tóc bạc trắng giữa tuổi đời. Có người chết trong im lìm tăm tối, Không tượng đài, chẳng khắc chữ lưu danh. Nhưng dòng máu họ hóa thành mạch sống, Nuôi nhân gian rực sáng cõi nhân tình. Hy sinh ư? Là chọn đường gian khổ, Không mong đền đáp, chẳng đợi tri ân. Chỉ mong sao thế hệ mai sau đó, Được bước đi trên đất nước thanh bình. Hỡi nhân loại, hãy nhìn cho sâu sắc, Đằng sau vầng trán, sau ánh mắt cười. Có khi đó là biển trời nước mắt, Là hy sinh chẳng ai đo bằng lời.
    Love
    Like
    Wow
    10
    0 Comments 0 Shares
  • Like
    Love
    Wow
    5
    1 Comments 0 Shares
  • HNI 27 / 8:
     Bài Thơ Chương 26: Khúc Ca Hòa Bình
    Hòa bình như vầng dương,

    Thắp sáng muôn ngàn lối sống.

    Chiến tranh như đêm đen,

    Nuốt chửng bao đời khổ đau.

    Hòa bình gieo nụ cười,

    Trên môi trẻ thơ vô tội.

    Chiến tranh gieo nước mắt,

    Lăn dài trên má hiền mẫu thân.

    Hòa bình là cánh đồng xanh,

    Lúa trổ vàng, gió reo vui.

    Chiến tranh là đồng hoang vắng,

    Chỉ còn khói lửa, tro tàn.

    Hòa bình là tiếng hát,

    Của nhân loại tay trong tay.

    Chiến tranh là tiếng khóc,

    Của những người mất quê hương.

    Hòa bình nuôi ước mơ,

    Cho thế hệ mai sau tỏa sáng.

    Chiến tranh chôn giấc mộng,

    Vùi dập bao mầm xanh.

    Hòa bình là ánh sáng,

    Soi rõ đường chân lý.

    Chiến tranh là bóng tối,

    Chặn lối đi nhân gian.

    Hãy giữ ngọn đèn hòa bình,

    Cho nhân loại mãi an vui.

    Hãy tắt ngọn lửa chiến tranh,

    Để thế giới bừng bình minh.

    Trái tim biết yêu thương,

    Chính là đèn soi nhân loại.

    Đọc thêm

    HNI 27 / 8:  Bài Thơ Chương 26: Khúc Ca Hòa Bình Hòa bình như vầng dương, Thắp sáng muôn ngàn lối sống. Chiến tranh như đêm đen, Nuốt chửng bao đời khổ đau. Hòa bình gieo nụ cười, Trên môi trẻ thơ vô tội. Chiến tranh gieo nước mắt, Lăn dài trên má hiền mẫu thân. Hòa bình là cánh đồng xanh, Lúa trổ vàng, gió reo vui. Chiến tranh là đồng hoang vắng, Chỉ còn khói lửa, tro tàn. Hòa bình là tiếng hát, Của nhân loại tay trong tay. Chiến tranh là tiếng khóc, Của những người mất quê hương. Hòa bình nuôi ước mơ, Cho thế hệ mai sau tỏa sáng. Chiến tranh chôn giấc mộng, Vùi dập bao mầm xanh. Hòa bình là ánh sáng, Soi rõ đường chân lý. Chiến tranh là bóng tối, Chặn lối đi nhân gian. Hãy giữ ngọn đèn hòa bình, Cho nhân loại mãi an vui. Hãy tắt ngọn lửa chiến tranh, Để thế giới bừng bình minh. Trái tim biết yêu thương, Chính là đèn soi nhân loại. Đọc thêm 
    Love
    Wow
    Like
    11
    1 Comments 0 Shares
  • Like
    Love
    Wow
    5
    1 Comments 0 Shares