• Hcoin 26/8: Bài thơ chương 12
    Sức mạnh được rèn trong khổ đau
    (Lê Đình Hải)
    Trong bóng tối lo âu, ta ngã gục,
    Bàn tay run tìm chút ánh le lói.
    Khổ đau đến như gió bão cuồng vơi,
    Nghiến chặt răng, ta đứng lên lần nữa.
    Nước mắt rơi hòa cùng mồ hôi mặn,
    Mỗi vết thương thành dấu ấn đời người.
    Chông gai chĩa mũi dao vào tim rách,
    Nhưng ý chí lại sáng chói giữa trời.

    Ai chưa sống qua những ngày quặn thắt,
    Sẽ khó thấu thế nào là sức mạnh.
    Nỗi đau hun đúc nên lòng dũng cảm,
    Người vấp ngã mới học cách đứng lên.

    Có đôi khi tưởng như mình tận thế,
    Đêm mịt mù, nỗi tuyệt vọng phủ che.
    Nhưng từ tro tàn bùng lên lửa mới,
    Người kiên cường chẳng gục ngã dễ đâu.

    Mỗi bước chân, vết bùn còn hằn lại,
    Nhưng ngẩng đầu, trời xanh rộng đón chào.
    Đường dài lắm, dẫu đầy gai đá nhọn,
    Tâm càng đau, ý chí lại càng cao.

    Sức mạnh ấy không sinh từ may mắn,
    Mà dựng xây qua bão tố, đắng cay.
    Khổ đau chính là thầy dạy vĩ đại,
    Rèn con tim thép cứng giữa đời này.
    Hcoin 26/8: 📕Bài thơ chương 12 Sức mạnh được rèn trong khổ đau (Lê Đình Hải) Trong bóng tối lo âu, ta ngã gục, Bàn tay run tìm chút ánh le lói. Khổ đau đến như gió bão cuồng vơi, Nghiến chặt răng, ta đứng lên lần nữa. Nước mắt rơi hòa cùng mồ hôi mặn, Mỗi vết thương thành dấu ấn đời người. Chông gai chĩa mũi dao vào tim rách, Nhưng ý chí lại sáng chói giữa trời. Ai chưa sống qua những ngày quặn thắt, Sẽ khó thấu thế nào là sức mạnh. Nỗi đau hun đúc nên lòng dũng cảm, Người vấp ngã mới học cách đứng lên. Có đôi khi tưởng như mình tận thế, Đêm mịt mù, nỗi tuyệt vọng phủ che. Nhưng từ tro tàn bùng lên lửa mới, Người kiên cường chẳng gục ngã dễ đâu. Mỗi bước chân, vết bùn còn hằn lại, Nhưng ngẩng đầu, trời xanh rộng đón chào. Đường dài lắm, dẫu đầy gai đá nhọn, Tâm càng đau, ý chí lại càng cao. Sức mạnh ấy không sinh từ may mắn, Mà dựng xây qua bão tố, đắng cay. Khổ đau chính là thầy dạy vĩ đại, Rèn con tim thép cứng giữa đời này.
    Love
    Like
    Wow
    21
    6 Comments 0 Shares
  • Hcoin 26/8: Chương 12. Sức mạnh được rèn trong khổ đau - (Lê Đình Hải)

    1. Khổ đau – lửa thử vàng của con người
    Không ai trong đời thoát khỏi khổ đau. Nó như một người thầy nghiêm khắc nhưng công bằng, đến để thử thách sức chịu đựng và bản lĩnh của ta. Những ngày tháng ngọt ngào, bình yên thường ít để lại dấu ấn sâu đậm; trái lại, chính những vết thương, mất mát, giằng xé trong tim mới khiến ta trưởng thành, biết sống và biết yêu thương.
    Khổ đau không phải là kẻ thù. Nó là lò luyện kim, là ngọn lửa nung nấu để biến một tấm thép mềm yếu thành thanh kiếm sáng ngời. Người sống mà chưa từng trải qua đau khổ, thì sức mạnh ấy chỉ như lớp sơn mỏng ngoài vỏ, dễ dàng bong tróc trước gió mưa. Nhưng ai đã từng gục ngã, rồi từ trong vũng tối đứng dậy, sẽ hiểu: sức mạnh đích thực không phải ở cơ bắp, mà ở tinh thần không khuất phục.

    Khổ đau không ban cho ta sự yếu đuối, nó ban cho ta cơ hội để tái sinh.

    2. Bản chất của khổ đau – không thể tránh, chỉ có thể đối diện
    Nhiều người dành cả đời để tìm cách tránh khổ đau: họ chạy trốn khỏi thất bại, né tránh mất mát, chối bỏ những vết thương trong lòng. Nhưng càng chạy, khổ đau càng đuổi kịp. Nó hiện diện như một phần tất yếu của sự sống.
    Một hạt giống nếu không bị vùi sâu trong đất tối, chịu áp lực và sự mục nát xung quanh, nó sẽ chẳng bao giờ nảy mầm. Một chú bướm nếu không phải giãy giụa để phá kén, đôi cánh của nó sẽ mãi yếu ớt và không thể bay. Con người cũng vậy: chính những nghịch cảnh mới rèn cho ta cơ hội lớn nhất để vươn lên.

    Khổ đau không đến để hủy hoại, nó đến để dạy ta. Dạy ta biết giá trị của hạnh phúc, dạy ta biết lắng nghe người khác, dạy ta biết rằng trong ta có một sức mạnh tiềm ẩn mà chỉ lúc bị dồn vào đường cùng mới trỗi dậy.

    3. Những giai đoạn biến khổ đau thành sức mạnh
    Con đường vượt qua khổ đau không phải một bước là xong. Nó thường trải qua nhiều giai đoạn:
    a. Gục ngã – Lần đầu tiên, ta thường không chịu nổi. Ta oán trách, ta khóc, ta cảm thấy bất công. Nhưng gục ngã là tự nhiên, bởi không ai đủ mạnh ngay từ khởi đầu.

    b. Chấp nhận – Sau cơn đau tột cùng, một sự im lặng dần xuất hiện trong lòng. Ta bắt đầu nhận ra: kháng cự vô ích. Khổ đau là thật, nó không biến mất chỉ vì ta ghét bỏ.
    Hcoin 26/8: 🌺Chương 12. Sức mạnh được rèn trong khổ đau - (Lê Đình Hải) 1. Khổ đau – lửa thử vàng của con người Không ai trong đời thoát khỏi khổ đau. Nó như một người thầy nghiêm khắc nhưng công bằng, đến để thử thách sức chịu đựng và bản lĩnh của ta. Những ngày tháng ngọt ngào, bình yên thường ít để lại dấu ấn sâu đậm; trái lại, chính những vết thương, mất mát, giằng xé trong tim mới khiến ta trưởng thành, biết sống và biết yêu thương. Khổ đau không phải là kẻ thù. Nó là lò luyện kim, là ngọn lửa nung nấu để biến một tấm thép mềm yếu thành thanh kiếm sáng ngời. Người sống mà chưa từng trải qua đau khổ, thì sức mạnh ấy chỉ như lớp sơn mỏng ngoài vỏ, dễ dàng bong tróc trước gió mưa. Nhưng ai đã từng gục ngã, rồi từ trong vũng tối đứng dậy, sẽ hiểu: sức mạnh đích thực không phải ở cơ bắp, mà ở tinh thần không khuất phục. Khổ đau không ban cho ta sự yếu đuối, nó ban cho ta cơ hội để tái sinh. 2. Bản chất của khổ đau – không thể tránh, chỉ có thể đối diện Nhiều người dành cả đời để tìm cách tránh khổ đau: họ chạy trốn khỏi thất bại, né tránh mất mát, chối bỏ những vết thương trong lòng. Nhưng càng chạy, khổ đau càng đuổi kịp. Nó hiện diện như một phần tất yếu của sự sống. Một hạt giống nếu không bị vùi sâu trong đất tối, chịu áp lực và sự mục nát xung quanh, nó sẽ chẳng bao giờ nảy mầm. Một chú bướm nếu không phải giãy giụa để phá kén, đôi cánh của nó sẽ mãi yếu ớt và không thể bay. Con người cũng vậy: chính những nghịch cảnh mới rèn cho ta cơ hội lớn nhất để vươn lên. Khổ đau không đến để hủy hoại, nó đến để dạy ta. Dạy ta biết giá trị của hạnh phúc, dạy ta biết lắng nghe người khác, dạy ta biết rằng trong ta có một sức mạnh tiềm ẩn mà chỉ lúc bị dồn vào đường cùng mới trỗi dậy. 3. Những giai đoạn biến khổ đau thành sức mạnh Con đường vượt qua khổ đau không phải một bước là xong. Nó thường trải qua nhiều giai đoạn: a. Gục ngã – Lần đầu tiên, ta thường không chịu nổi. Ta oán trách, ta khóc, ta cảm thấy bất công. Nhưng gục ngã là tự nhiên, bởi không ai đủ mạnh ngay từ khởi đầu. b. Chấp nhận – Sau cơn đau tột cùng, một sự im lặng dần xuất hiện trong lòng. Ta bắt đầu nhận ra: kháng cự vô ích. Khổ đau là thật, nó không biến mất chỉ vì ta ghét bỏ.
    Love
    Like
    Wow
    Yay
    21
    8 Comments 0 Shares
  • HNI 26-8
    Chương 43: Đóng góp cho Quốc gia Người Già Toàn Cầu
    Sách 1000 ý tưởng khởi nghiệp dành cho người cao tuổi.

    1. Tại sao cần một “Quốc gia Người Già Toàn Cầu”?

    Kho tàng trí tuệ nhân loại: Người cao tuổi là những “thư viện sống” chứa đựng hàng triệu năm kinh nghiệm cộng gộp từ nhiều thế hệ.

    Sự gắn kết liên văn hóa: Người già vượt qua giới hạn của màu da, tôn giáo, ngôn ngữ – họ gặp nhau ở cùng một điểm: khao khát để lại di sản.

    Giải quyết vấn đề cô đơn toàn cầu: Một quốc gia phi tập trung giúp mọi người già không còn bị bỏ quên, mà được trân trọng, tham gia vào công việc xã hội và kinh tế.

    2. Những hình thức đóng góp thiết thực

    Người cao tuổi có thể tham gia Quốc gia Người Già Toàn Cầu bằng nhiều cách:

    Trí tuệ & Kinh nghiệm: Trở thành cố vấn, giảng dạy trực tuyến, mentor khởi nghiệp, chia sẻ hồi ký số.

    Kinh tế & Tài chính: Góp vốn vào quỹ DAO, đầu tư thiên thần cho các dự án cộng đồng, tạo “ngân hàng ký ức” số hóa.

    Văn hóa & Tinh thần: Viết sách trắng, ghi âm podcast, dịch tài liệu, tổ chức thiền định liên quốc gia.

    Xã hội & Nhân đạo: Thành lập mạng lưới chăm sóc lẫn nhau, hỗ trợ người già neo đơn, xây dựng quỹ tương trợ y tế toàn cầu.

    3. Công nghệ hỗ trợ

    Hcoin & HWallet: Đồng tiền lượng tử dành cho hệ sinh thái Người Cao Tuổi, cho phép giao dịch minh bạch và công bằng.

    DAO Voting: Người già tham gia trực tiếp vào việc ra quyết định chính sách cộng đồng.

    Web∞: Không gian kết nối phi biên giới – nơi mọi người cao tuổi đều có “ngôi nhà số” của riêng mình.

    H.OS (Hologram Operating System): Nền tảng giúp người cao tuổi có thể giao tiếp, giảng dạy, hoặc tổ chức sự kiện dưới dạng hologram xuyên biên giới.

    4. Ý nghĩa sâu xa của việc đóng góp

    Cá nhân: Người già tìm lại ý nghĩa sống, cảm thấy mình vẫn còn giá trị, vẫn đang kiến tạo.

    Gia đình: Con cháu được thừa hưởng một di sản tinh thần và vật chất lâu dài.
    Nhân loại: Một “quốc gia không biên giới” – nhưng đầy tình người, góp phần tái định nghĩa khái niệm quốc gia trong thế kỷ 21.

    5. Tầm nhìn dài hạn
    HNI 26-8 Chương 43: Đóng góp cho Quốc gia Người Già Toàn Cầu Sách 1000 ý tưởng khởi nghiệp dành cho người cao tuổi. 1. Tại sao cần một “Quốc gia Người Già Toàn Cầu”? Kho tàng trí tuệ nhân loại: Người cao tuổi là những “thư viện sống” chứa đựng hàng triệu năm kinh nghiệm cộng gộp từ nhiều thế hệ. Sự gắn kết liên văn hóa: Người già vượt qua giới hạn của màu da, tôn giáo, ngôn ngữ – họ gặp nhau ở cùng một điểm: khao khát để lại di sản. Giải quyết vấn đề cô đơn toàn cầu: Một quốc gia phi tập trung giúp mọi người già không còn bị bỏ quên, mà được trân trọng, tham gia vào công việc xã hội và kinh tế. 2. Những hình thức đóng góp thiết thực Người cao tuổi có thể tham gia Quốc gia Người Già Toàn Cầu bằng nhiều cách: Trí tuệ & Kinh nghiệm: Trở thành cố vấn, giảng dạy trực tuyến, mentor khởi nghiệp, chia sẻ hồi ký số. Kinh tế & Tài chính: Góp vốn vào quỹ DAO, đầu tư thiên thần cho các dự án cộng đồng, tạo “ngân hàng ký ức” số hóa. Văn hóa & Tinh thần: Viết sách trắng, ghi âm podcast, dịch tài liệu, tổ chức thiền định liên quốc gia. Xã hội & Nhân đạo: Thành lập mạng lưới chăm sóc lẫn nhau, hỗ trợ người già neo đơn, xây dựng quỹ tương trợ y tế toàn cầu. 3. Công nghệ hỗ trợ Hcoin & HWallet: Đồng tiền lượng tử dành cho hệ sinh thái Người Cao Tuổi, cho phép giao dịch minh bạch và công bằng. DAO Voting: Người già tham gia trực tiếp vào việc ra quyết định chính sách cộng đồng. Web∞: Không gian kết nối phi biên giới – nơi mọi người cao tuổi đều có “ngôi nhà số” của riêng mình. H.OS (Hologram Operating System): Nền tảng giúp người cao tuổi có thể giao tiếp, giảng dạy, hoặc tổ chức sự kiện dưới dạng hologram xuyên biên giới. 4. Ý nghĩa sâu xa của việc đóng góp Cá nhân: Người già tìm lại ý nghĩa sống, cảm thấy mình vẫn còn giá trị, vẫn đang kiến tạo. Gia đình: Con cháu được thừa hưởng một di sản tinh thần và vật chất lâu dài. Nhân loại: Một “quốc gia không biên giới” – nhưng đầy tình người, góp phần tái định nghĩa khái niệm quốc gia trong thế kỷ 21. 5. Tầm nhìn dài hạn
    Love
    Like
    Wow
    Haha
    Yay
    20
    10 Comments 0 Shares
  • HNI 26/8:
    CHƯƠNG 38: Viết để trị liệu – Văn hóa chữa lành trong H.School
    1. Mở đầu: Khi viết trở thành một chiếc gương soi tâm hồn
    Có những nỗi đau không thể nói ra bằng lời. Có những ký ức cứ âm ỉ, như một mũi gai cắm trong lòng, mỗi lần ta chạm vào lại rớm máu. Con người thường giỏi che giấu vết thương của mình hơn là đối diện với nó. Nhưng sự thật là, vết thương không biến mất chỉ vì ta không nhìn. Nó chỉ ngủ yên trong bóng tối, chờ một cái chạm đủ sâu để bật dậy.
    Viết là một cái chạm như thế.
    Khi ta viết, ta tạo ra một không gian an toàn, nơi mình được phép thành thật nhất với bản thân. Không phán xét. Không áp lực phải mạnh mẽ. Không ai bắt ta phải “ổn” khi trong lòng đang tan nát. Ở H.School, chúng tôi gọi đó là Văn hóa chữa lành bằng viết – một hệ giá trị, một lối sống, nơi mọi học sinh được học cách dùng con chữ để tháo dần những nút thắt trong tâm hồn.
    Trong thế giới hỗn loạn và quá tải thông tin, viết không chỉ là một kỹ năng học thuật, mà còn là một liều thuốc tinh thần – liều thuốc mà mỗi người có thể tự pha chế cho chính mình.
    2. Vì sao viết có thể chữa lành?
    Nhiều người hỏi: “Viết thì liên quan gì đến trị liệu tâm lý?”. Câu trả lời nằm ở cơ chế hoạt động của não bộ và cảm xúc.
    Viết là hành động đưa nội tâm ra ánh sáng
    Khi ta viết, ta buộc phải sắp xếp lại những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu thành câu chữ. Quá trình này giống như gỡ một cuộn chỉ rối: từng chút một, mớ hỗn loạn bên trong được phân loại, đặt tên, và cuối cùng được nhìn nhận một cách rõ ràng.
    Viết là sự thừa nhận bản thân
    Trong trị liệu, bước đầu tiên để chữa lành là thừa nhận rằng mình đang tổn thương. Con chữ cho phép ta thừa nhận điều đó một cách nhẹ nhàng và riêng tư, không áp lực.
    Viết là một dạng thiền chủ động
    Khi viết, ta tập trung vào dòng chữ đang chảy ra từ tâm trí, giống như tập trung vào hơi thở khi thiền. Sự tập trung này đưa tâm trí về trạng thái hiện tại – nơi vết thương bắt đầu được xoa dịu.
    Khoa học cũng đã chứng minh: viết về những trải nghiệm đau buồn có thể giảm stress, cải thiện hệ miễn dịch, và giúp não xử lý ký ức tiêu cực tốt hơn. Nhưng ở H.School, chúng tôi tin rằng sức mạnh của viết còn vượt xa dữ liệu thống kê: nó giúp con người trở lại làm bạn với chính mình.
    3. Văn hóa chữa lành bằng viết trong H.School
    HNI 26/8: 🌺CHƯƠNG 38: Viết để trị liệu – Văn hóa chữa lành trong H.School 1. Mở đầu: Khi viết trở thành một chiếc gương soi tâm hồn Có những nỗi đau không thể nói ra bằng lời. Có những ký ức cứ âm ỉ, như một mũi gai cắm trong lòng, mỗi lần ta chạm vào lại rớm máu. Con người thường giỏi che giấu vết thương của mình hơn là đối diện với nó. Nhưng sự thật là, vết thương không biến mất chỉ vì ta không nhìn. Nó chỉ ngủ yên trong bóng tối, chờ một cái chạm đủ sâu để bật dậy. Viết là một cái chạm như thế. Khi ta viết, ta tạo ra một không gian an toàn, nơi mình được phép thành thật nhất với bản thân. Không phán xét. Không áp lực phải mạnh mẽ. Không ai bắt ta phải “ổn” khi trong lòng đang tan nát. Ở H.School, chúng tôi gọi đó là Văn hóa chữa lành bằng viết – một hệ giá trị, một lối sống, nơi mọi học sinh được học cách dùng con chữ để tháo dần những nút thắt trong tâm hồn. Trong thế giới hỗn loạn và quá tải thông tin, viết không chỉ là một kỹ năng học thuật, mà còn là một liều thuốc tinh thần – liều thuốc mà mỗi người có thể tự pha chế cho chính mình. 2. Vì sao viết có thể chữa lành? Nhiều người hỏi: “Viết thì liên quan gì đến trị liệu tâm lý?”. Câu trả lời nằm ở cơ chế hoạt động của não bộ và cảm xúc. Viết là hành động đưa nội tâm ra ánh sáng Khi ta viết, ta buộc phải sắp xếp lại những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu thành câu chữ. Quá trình này giống như gỡ một cuộn chỉ rối: từng chút một, mớ hỗn loạn bên trong được phân loại, đặt tên, và cuối cùng được nhìn nhận một cách rõ ràng. Viết là sự thừa nhận bản thân Trong trị liệu, bước đầu tiên để chữa lành là thừa nhận rằng mình đang tổn thương. Con chữ cho phép ta thừa nhận điều đó một cách nhẹ nhàng và riêng tư, không áp lực. Viết là một dạng thiền chủ động Khi viết, ta tập trung vào dòng chữ đang chảy ra từ tâm trí, giống như tập trung vào hơi thở khi thiền. Sự tập trung này đưa tâm trí về trạng thái hiện tại – nơi vết thương bắt đầu được xoa dịu. Khoa học cũng đã chứng minh: viết về những trải nghiệm đau buồn có thể giảm stress, cải thiện hệ miễn dịch, và giúp não xử lý ký ức tiêu cực tốt hơn. Nhưng ở H.School, chúng tôi tin rằng sức mạnh của viết còn vượt xa dữ liệu thống kê: nó giúp con người trở lại làm bạn với chính mình. 3. Văn hóa chữa lành bằng viết trong H.School
    Love
    Like
    Haha
    Wow
    20
    8 Comments 0 Shares
  • Hcoin 26/8 : Bài hát Chương 12: Sức mạnh được rèn trong khổ đau - (Lê Đình Hải)
    [Verse 1]
    Có những ngày mưa giông phủ kín lối,
    Bước chân gầy lê qua những tàn tro.
    Trong bóng tối, ta nghe tim vẫn gọi,
    Một niềm tin chẳng bao giờ tàn lụi.
    [Pre-Chorus]
    Khổ đau như lửa thiêu, đốt ta từng ngày,
    Nhưng trong tro tàn ấy, ý chí lại bừng cháy.

    [Chorus]
    Sức mạnh không sinh ra trong bình yên,
    Mà được rèn trong những đêm dài triền miên.
    Nước mắt rơi, nhưng ta không gục ngã,
    Vết thương sâu thành vầng sáng chói lòa.

    [Verse 2]
    Có đôi lần ngã quỵ giữa đường dài,
    Tưởng chừng như chẳng thể đứng lên mãi.
    Nhưng chính những đớn đau trong tim này,
    Biến thành ngọn lửa thắp sáng tương lai.

    [Pre-Chorus]
    Khổ đau dạy ta biết, giá trị của mình,
    Dạy ta vươn đứng dậy, khi đời đầy phong ba.

    [Chorus]
    Sức mạnh không sinh ra trong bình yên,
    Mà được rèn trong những đêm dài triền miên.
    Nước mắt rơi, nhưng ta không gục ngã,
    Vết thương sâu thành vầng sáng chói lòa.

    [Bridge]
    Hãy cảm ơn khổ đau đã đến đây,
    Cho ta thấy thế nào là dũng khí.
    Mỗi bước đi trên con đường bão tố,
    Chính là ngày ta lớn lên từ tro tàn.

    [Chorus – Lặp lại, cao trào]
    Sức mạnh không sinh ra trong bình yên,
    Mà được rèn trong những đêm dài triền miên.
    Nước mắt rơi, nhưng ta không gục ngã,
    Vết thương sâu thành vầng sáng chói lòa.

    [Outro]
    Khổ đau không giết ta, chỉ làm ta kiêu hãnh hơn,
    Từ bóng tối, ta bước ra — rực rỡ như mặt trời.
    Hcoin 26/8 : 📕Bài hát Chương 12: Sức mạnh được rèn trong khổ đau - (Lê Đình Hải) [Verse 1] Có những ngày mưa giông phủ kín lối, Bước chân gầy lê qua những tàn tro. Trong bóng tối, ta nghe tim vẫn gọi, Một niềm tin chẳng bao giờ tàn lụi. [Pre-Chorus] Khổ đau như lửa thiêu, đốt ta từng ngày, Nhưng trong tro tàn ấy, ý chí lại bừng cháy. [Chorus] Sức mạnh không sinh ra trong bình yên, Mà được rèn trong những đêm dài triền miên. Nước mắt rơi, nhưng ta không gục ngã, Vết thương sâu thành vầng sáng chói lòa. [Verse 2] Có đôi lần ngã quỵ giữa đường dài, Tưởng chừng như chẳng thể đứng lên mãi. Nhưng chính những đớn đau trong tim này, Biến thành ngọn lửa thắp sáng tương lai. [Pre-Chorus] Khổ đau dạy ta biết, giá trị của mình, Dạy ta vươn đứng dậy, khi đời đầy phong ba. [Chorus] Sức mạnh không sinh ra trong bình yên, Mà được rèn trong những đêm dài triền miên. Nước mắt rơi, nhưng ta không gục ngã, Vết thương sâu thành vầng sáng chói lòa. [Bridge] Hãy cảm ơn khổ đau đã đến đây, Cho ta thấy thế nào là dũng khí. Mỗi bước đi trên con đường bão tố, Chính là ngày ta lớn lên từ tro tàn. [Chorus – Lặp lại, cao trào] Sức mạnh không sinh ra trong bình yên, Mà được rèn trong những đêm dài triền miên. Nước mắt rơi, nhưng ta không gục ngã, Vết thương sâu thành vầng sáng chói lòa. [Outro] Khổ đau không giết ta, chỉ làm ta kiêu hãnh hơn, Từ bóng tối, ta bước ra — rực rỡ như mặt trời.
    Love
    Like
    Wow
    17
    2 Comments 0 Shares
  • Hcoin 26/8: Bài thơ chương 12
    Sức mạnh được rèn trong khổ đau
    (Lê Đình Hải)
    Trong bóng tối lo âu, ta ngã gục,
    Bàn tay run tìm chút ánh le lói.
    Khổ đau đến như gió bão cuồng vơi,
    Nghiến chặt răng, ta đứng lên lần nữa.
    Nước mắt rơi hòa cùng mồ hôi mặn,
    Mỗi vết thương thành dấu ấn đời người.
    Chông gai chĩa mũi dao vào tim rách,
    Nhưng ý chí lại sáng chói giữa trời.

    Ai chưa sống qua những ngày quặn thắt,
    Sẽ khó thấu thế nào là sức mạnh.
    Nỗi đau hun đúc nên lòng dũng cảm,
    Người vấp ngã mới học cách đứng lên.

    Có đôi khi tưởng như mình tận thế,
    Đêm mịt mù, nỗi tuyệt vọng phủ che.
    Nhưng từ tro tàn bùng lên lửa mới,
    Người kiên cường chẳng gục ngã dễ đâu.

    Mỗi bước chân, vết bùn còn hằn lại,
    Nhưng ngẩng đầu, trời xanh rộng đón chào.
    Đường dài lắm, dẫu đầy gai đá nhọn,
    Tâm càng đau, ý chí lại càng cao.

    Sức mạnh ấy không sinh từ may mắn,
    Mà dựng xây qua bão tố, đắng cay.
    Khổ đau chính là thầy dạy vĩ đại,
    Rèn con tim thép cứng giữa đời này.
    Hcoin 26/8: 📕Bài thơ chương 12 Sức mạnh được rèn trong khổ đau (Lê Đình Hải) Trong bóng tối lo âu, ta ngã gục, Bàn tay run tìm chút ánh le lói. Khổ đau đến như gió bão cuồng vơi, Nghiến chặt răng, ta đứng lên lần nữa. Nước mắt rơi hòa cùng mồ hôi mặn, Mỗi vết thương thành dấu ấn đời người. Chông gai chĩa mũi dao vào tim rách, Nhưng ý chí lại sáng chói giữa trời. Ai chưa sống qua những ngày quặn thắt, Sẽ khó thấu thế nào là sức mạnh. Nỗi đau hun đúc nên lòng dũng cảm, Người vấp ngã mới học cách đứng lên. Có đôi khi tưởng như mình tận thế, Đêm mịt mù, nỗi tuyệt vọng phủ che. Nhưng từ tro tàn bùng lên lửa mới, Người kiên cường chẳng gục ngã dễ đâu. Mỗi bước chân, vết bùn còn hằn lại, Nhưng ngẩng đầu, trời xanh rộng đón chào. Đường dài lắm, dẫu đầy gai đá nhọn, Tâm càng đau, ý chí lại càng cao. Sức mạnh ấy không sinh từ may mắn, Mà dựng xây qua bão tố, đắng cay. Khổ đau chính là thầy dạy vĩ đại, Rèn con tim thép cứng giữa đời này.
    Love
    Like
    Wow
    19
    2 Comments 0 Shares
  • Hcoin 26/8 : Bài thơ – Chương 11: Cái giá của sự hy sinh - (Henry Le)
    Có những bước chân đi trong lặng lẽ,
    Để lại phía sau cả một trời đau.
    Hy sinh chẳng phải là màu hoa đẹp,
    Mà là giọt máu thấm xuống đất nâu.
    Người gánh nặng thay cho muôn người nhẹ,
    Người cúi đầu để kẻ khác ngẩng cao.
    Mọi vinh quang trên đỉnh vàng rực rỡ,
    Đều khởi từ bóng tối nỗi thương đau.
    Có mẹ già gầy mòn trong sớm tối,
    Cất tiếng ru dù lệ chảy vào tim.
    Có chiến sĩ ngã xuống trong bão lửa,
    Tên vô danh mà đất nước khắc ghi.
    Hy sinh ấy chẳng bao giờ trả giá,
    Bởi tình thương không thể đong bằng vàng.
    Nhưng đời hỏi: “Ai nhớ, ai quên nhỉ?”
    Câu trả lời nhiều khi thật bẽ bàng.
    Cái giá đó không phải là đồng bạc,
    Mà là nếp nhăn sớm hằn trên môi.
    Là đôi tay chai sần theo năm tháng,
    Là mái tóc bạc trắng giữa tuổi đời.
    Có người chết trong im lìm tăm tối,
    Không tượng đài, chẳng khắc chữ lưu danh.
    Nhưng dòng máu họ hóa thành mạch sống,
    Nuôi nhân gian rực sáng cõi nhân tình.
    Hy sinh ư? Là chọn đường gian khổ,
    Không mong đền đáp, chẳng đợi tri ân.
    Chỉ mong sao thế hệ mai sau đó,
    Được bước đi trên đất nước thanh bình.
    Hỡi nhân loại, hãy nhìn cho sâu sắc,
    Đằng sau vầng trán, sau ánh mắt cười.
    Có khi đó là biển trời nước mắt,
    Là hy sinh chẳng ai đo bằng lời.
    Hcoin 26/8 : 📕Bài thơ – Chương 11: Cái giá của sự hy sinh - (Henry Le) Có những bước chân đi trong lặng lẽ, Để lại phía sau cả một trời đau. Hy sinh chẳng phải là màu hoa đẹp, Mà là giọt máu thấm xuống đất nâu. Người gánh nặng thay cho muôn người nhẹ, Người cúi đầu để kẻ khác ngẩng cao. Mọi vinh quang trên đỉnh vàng rực rỡ, Đều khởi từ bóng tối nỗi thương đau. Có mẹ già gầy mòn trong sớm tối, Cất tiếng ru dù lệ chảy vào tim. Có chiến sĩ ngã xuống trong bão lửa, Tên vô danh mà đất nước khắc ghi. Hy sinh ấy chẳng bao giờ trả giá, Bởi tình thương không thể đong bằng vàng. Nhưng đời hỏi: “Ai nhớ, ai quên nhỉ?” Câu trả lời nhiều khi thật bẽ bàng. Cái giá đó không phải là đồng bạc, Mà là nếp nhăn sớm hằn trên môi. Là đôi tay chai sần theo năm tháng, Là mái tóc bạc trắng giữa tuổi đời. Có người chết trong im lìm tăm tối, Không tượng đài, chẳng khắc chữ lưu danh. Nhưng dòng máu họ hóa thành mạch sống, Nuôi nhân gian rực sáng cõi nhân tình. Hy sinh ư? Là chọn đường gian khổ, Không mong đền đáp, chẳng đợi tri ân. Chỉ mong sao thế hệ mai sau đó, Được bước đi trên đất nước thanh bình. Hỡi nhân loại, hãy nhìn cho sâu sắc, Đằng sau vầng trán, sau ánh mắt cười. Có khi đó là biển trời nước mắt, Là hy sinh chẳng ai đo bằng lời.
    Love
    Like
    Wow
    17
    2 Comments 0 Shares
  • HCOIN 26/8: - B34. BÀI HÁT CHƯƠNG 9
    ÁP LỰC MƯU SINH VÀ TRÁCH NHIỆM GIA ĐÌNH
    (Henry Le)
    [Verse 1]
    Sáng tinh mơ, bước vội ra đường
    Ánh đèn chưa tắt, phố còn sương
    Bàn tay chai sạn ôm giấc mơ nhỏ
    Vì một mái nhà, chẳng thể ngừng lo.

    [Pre-Chorus]
    Có những đêm dài muốn buông xuôi
    Nhưng nghĩ đến gia đình lại mỉm cười
    Giọt mồ hôi rơi thay cho lời hứa
    Con đường đời dẫu chông gai vẫn bước.

    [Chorus]
    Áp lực mưu sinh, nặng trên vai
    Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai
    Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày
    Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay.
    Vì tình thân, vì tình yêu
    Dù gian nan, lòng chẳng siêu
    Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình
    Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên.

    [Verse 2]
    Ngày qua mau, tóc dần bạc màu
    Câu chuyện hy sinh chẳng ai thấu
    Một nụ cười con thơ xóa tan mỏi mệt
    Một vòng tay ấm áp xóa hết muộn phiền.

    [Pre-Chorus]
    Có lúc đôi chân muốn dừng lại
    Nhưng trái tim chẳng cho phép ngừng phai
    Giữ niềm tin, giữ một bầu trời sáng
    Vì gia đình, nguyện hiến dâng tất cả.

    [Chorus]
    Áp lực mưu sinh, nặng trên vai
    Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai
    Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày
    Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay.
    Vì tình thân, vì tình yêu
    Dù gian nan, lòng chẳng siêu
    Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình
    Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên.

    [Bridge]
    Nếu một ngày em thấy anh mệt nhoài
    Xin hãy hiểu, đó cũng vì tương lai
    Mỗi vết sẹo, mỗi dấu thời gian
    Đều là minh chứng cho tình yêu vô hạn.

    [Chorus]
    Áp lực mưu sinh, nặng trên vai
    Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai
    Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày
    Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay.
    Vì tình thân, vì tình yêu
    Dù gian nan, lòng chẳng siêu
    Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình
    Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên.

    [Outro]
    Ngày mai nắng mới sẽ lại lên
    Áp lực tan dần trong niềm tin
    Gia đình – ngọn hải đăng sáng soi
    Dẫn anh đi suốt cả đời… không rời.
    HCOIN 26/8: - B34. 🏵️🏵️🎵BÀI HÁT CHƯƠNG 9 🎵 ÁP LỰC MƯU SINH VÀ TRÁCH NHIỆM GIA ĐÌNH (Henry Le) [Verse 1] Sáng tinh mơ, bước vội ra đường Ánh đèn chưa tắt, phố còn sương Bàn tay chai sạn ôm giấc mơ nhỏ Vì một mái nhà, chẳng thể ngừng lo. [Pre-Chorus] Có những đêm dài muốn buông xuôi Nhưng nghĩ đến gia đình lại mỉm cười Giọt mồ hôi rơi thay cho lời hứa Con đường đời dẫu chông gai vẫn bước. [Chorus] Áp lực mưu sinh, nặng trên vai Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay. Vì tình thân, vì tình yêu Dù gian nan, lòng chẳng siêu Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên. [Verse 2] Ngày qua mau, tóc dần bạc màu Câu chuyện hy sinh chẳng ai thấu Một nụ cười con thơ xóa tan mỏi mệt Một vòng tay ấm áp xóa hết muộn phiền. [Pre-Chorus] Có lúc đôi chân muốn dừng lại Nhưng trái tim chẳng cho phép ngừng phai Giữ niềm tin, giữ một bầu trời sáng Vì gia đình, nguyện hiến dâng tất cả. [Chorus] Áp lực mưu sinh, nặng trên vai Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay. Vì tình thân, vì tình yêu Dù gian nan, lòng chẳng siêu Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên. [Bridge] Nếu một ngày em thấy anh mệt nhoài Xin hãy hiểu, đó cũng vì tương lai Mỗi vết sẹo, mỗi dấu thời gian Đều là minh chứng cho tình yêu vô hạn. [Chorus] Áp lực mưu sinh, nặng trên vai Trách nhiệm gia đình chẳng thể phai Dẫu bão tố cuốn trôi tháng ngày Anh vẫn đứng vững, chẳng hề đổi thay. Vì tình thân, vì tình yêu Dù gian nan, lòng chẳng siêu Áp lực mưu sinh, trách nhiệm gia đình Là ngọn lửa cháy trong tim bình yên. [Outro] Ngày mai nắng mới sẽ lại lên Áp lực tan dần trong niềm tin Gia đình – ngọn hải đăng sáng soi Dẫn anh đi suốt cả đời… không rời.
    Love
    Like
    Wow
    16
    3 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/zyiCGVUMOas?si=a7qVSRxuy45WMBIK
    https://youtu.be/zyiCGVUMOas?si=a7qVSRxuy45WMBIK
    Love
    Like
    Wow
    15
    1 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/2MbBOqSN3nQ?si=Eyo1kHDACy2UBtie
    https://youtu.be/2MbBOqSN3nQ?si=Eyo1kHDACy2UBtie
    Love
    Like
    Wow
    15
    3 Comments 0 Shares