• Chúc buổi trưa vui vẻ
    Chúc buổi trưa vui vẻ
    Love
    Like
    Angry
    8
    9 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 27-8:
    Bài Thơ Chương 27: Sáng Niềm Tin
    Giữa nhân gian muôn vạn điều,

    Niềm tin cộng đồng là ngọn lửa.

    Một bàn tay chìa ra ấm áp,

    Cả ngôi làng bừng sáng mùa xuân.

    Khi người với người cùng chung sức,

    Khổ đau cũng vơi bớt nửa phần.

    Một câu nói chân thành, thẳng thắn,

    Hóa thành hạt giống gieo bình an.

    Ích kỷ dựng tường cao vời vợi,

    Ngăn đôi tim khỏi tiếng thì thầm.

    Nó gieo ngờ vực vào ánh mắt,

    Biến bạn bè thành kẻ xa lạ.

    Niềm tin như giọt sương mai,

    Trong trẻo, long lanh mà bền bỉ.

    Dù gió bụi trần gian vùi dập,

    Vẫn sáng ngời trong mắt trẻ thơ.

    Cộng đồng gắn kết vì sẻ chia,

    Người yếu được chở che, nâng đỡ.

    Một bát cơm san ra trong tối,

    Ấm hơn ngàn ngọn lửa đêm đông.

    Ích kỷ là đêm đen dài dặc,

    Nuốt dần ánh sáng trong lòng người.

    Nó khiến nụ cười thành giả dối,

    Khiến trái tim khép chặt cô đơn.

    Nhưng chỉ cần một tia sáng nhỏ,

    Một cái bắt tay, một lời hứa,

    Niềm tin lại bừng lên ngọn lửa,

    Thắp sáng cả bầu trời nhân gian.

    Hãy chọn sống cho nhau, đừng ích kỷ,

    Ánh sáng niềm tin sẽ dẫn đường.
    HNI 27-8: Bài Thơ Chương 27: Sáng Niềm Tin Giữa nhân gian muôn vạn điều, Niềm tin cộng đồng là ngọn lửa. Một bàn tay chìa ra ấm áp, Cả ngôi làng bừng sáng mùa xuân. Khi người với người cùng chung sức, Khổ đau cũng vơi bớt nửa phần. Một câu nói chân thành, thẳng thắn, Hóa thành hạt giống gieo bình an. Ích kỷ dựng tường cao vời vợi, Ngăn đôi tim khỏi tiếng thì thầm. Nó gieo ngờ vực vào ánh mắt, Biến bạn bè thành kẻ xa lạ. Niềm tin như giọt sương mai, Trong trẻo, long lanh mà bền bỉ. Dù gió bụi trần gian vùi dập, Vẫn sáng ngời trong mắt trẻ thơ. Cộng đồng gắn kết vì sẻ chia, Người yếu được chở che, nâng đỡ. Một bát cơm san ra trong tối, Ấm hơn ngàn ngọn lửa đêm đông. Ích kỷ là đêm đen dài dặc, Nuốt dần ánh sáng trong lòng người. Nó khiến nụ cười thành giả dối, Khiến trái tim khép chặt cô đơn. Nhưng chỉ cần một tia sáng nhỏ, Một cái bắt tay, một lời hứa, Niềm tin lại bừng lên ngọn lửa, Thắp sáng cả bầu trời nhân gian. Hãy chọn sống cho nhau, đừng ích kỷ, Ánh sáng niềm tin sẽ dẫn đường.
    Love
    Like
    4
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 27/8: BÀI HÁT CHƯƠNG 10:
    “Đối mặt với nghèo khó và bất công”
    Tác giả: Lê Đình Hải
    [Verse 1]
    Có những ngày bàn tay chai sần run run,
    Đêm trắng dài, ánh mắt mỏi mòn vô vọng.
    Giấc mơ bé nhỏ chôn vùi trong cơm áo,
    Tiếng thở dài nặng hơn cả số phận đời.
    [Pre-Chorus]
    Nhưng con tim này chẳng bao giờ ngừng cháy,
    Dù bóng tối phủ kín lối đi về.
    Ta đứng thẳng giữa phong ba giông tố,
    Không khuất phục, dẫu ngực tràn vết thương.

    [Chorus]
    Đối mặt nghèo khó, ta không cúi đầu,
    Đối mặt bất công, ta càng đứng cao.
    Như ngọn lửa cháy trong màn đêm lạnh giá,
    Hát lên tự do, hát lên khát vọng người dân.

    [Verse 2]
    Có tiếng kêu từ những phận đời bị lãng quên,
    Có giọt máu rơi trên đường tìm công lý.
    Nhưng bàn tay nối bàn tay thành sức mạnh,
    Một dân tộc chẳng bao giờ chịu gục ngã.

    [Pre-Chorus]
    Và chính ta – người thắp sáng hy vọng,
    Không còn sống cúi mặt trước bất công.
    Để mai sau con cháu được ngẩng mặt,
    Kể lại rằng: “Họ đã không bỏ cuộc.”

    [Chorus]
    Đối mặt nghèo khó, ta không cúi đầu,
    Đối mặt bất công, ta càng đứng cao.
    Như ngọn gió cuốn tan mọi xiềng xích,
    Hát lên tự do, hát lên tiếng nhân dân.

    [Bridge]
    Nếu không ai cất tiếng, bóng tối sẽ còn dài,
    Nếu không ai đứng dậy, ai đem lại ngày mai?
    Dù nghìn lần gục ngã, ta vẫn tin vào ánh sáng,
    Một ngày công bằng sẽ gọi tên chúng ta!

    [Chorus – lặp lớn dần]
    Đối mặt nghèo khó, ta không cúi đầu,
    Đối mặt bất công, ta càng đứng cao.
    Như ngọn lửa cháy trong màn đêm lạnh giá,
    Hát lên tự do, hát lên khát vọng người dân.

    [Outro]
    Hát cho công bằng, hát cho nhân dân,
    Hát cho ngày mai không còn xiềng xích.
    Dẫu nghèo khó, dẫu bất công,
    Ta vẫn hiên ngang – ta vẫn làm Người.
    Đọc ít hơn

    Love
    1
    0 Bình luận
    HNI 27/8: BÀI HÁT CHƯƠNG 10: “Đối mặt với nghèo khó và bất công” Tác giả: Lê Đình Hải [Verse 1] Có những ngày bàn tay chai sần run run, Đêm trắng dài, ánh mắt mỏi mòn vô vọng. Giấc mơ bé nhỏ chôn vùi trong cơm áo, Tiếng thở dài nặng hơn cả số phận đời. [Pre-Chorus] Nhưng con tim này chẳng bao giờ ngừng cháy, Dù bóng tối phủ kín lối đi về. Ta đứng thẳng giữa phong ba giông tố, Không khuất phục, dẫu ngực tràn vết thương. [Chorus] Đối mặt nghèo khó, ta không cúi đầu, Đối mặt bất công, ta càng đứng cao. Như ngọn lửa cháy trong màn đêm lạnh giá, Hát lên tự do, hát lên khát vọng người dân. [Verse 2] Có tiếng kêu từ những phận đời bị lãng quên, Có giọt máu rơi trên đường tìm công lý. Nhưng bàn tay nối bàn tay thành sức mạnh, Một dân tộc chẳng bao giờ chịu gục ngã. [Pre-Chorus] Và chính ta – người thắp sáng hy vọng, Không còn sống cúi mặt trước bất công. Để mai sau con cháu được ngẩng mặt, Kể lại rằng: “Họ đã không bỏ cuộc.” [Chorus] Đối mặt nghèo khó, ta không cúi đầu, Đối mặt bất công, ta càng đứng cao. Như ngọn gió cuốn tan mọi xiềng xích, Hát lên tự do, hát lên tiếng nhân dân. [Bridge] Nếu không ai cất tiếng, bóng tối sẽ còn dài, Nếu không ai đứng dậy, ai đem lại ngày mai? Dù nghìn lần gục ngã, ta vẫn tin vào ánh sáng, Một ngày công bằng sẽ gọi tên chúng ta! [Chorus – lặp lớn dần] Đối mặt nghèo khó, ta không cúi đầu, Đối mặt bất công, ta càng đứng cao. Như ngọn lửa cháy trong màn đêm lạnh giá, Hát lên tự do, hát lên khát vọng người dân. [Outro] Hát cho công bằng, hát cho nhân dân, Hát cho ngày mai không còn xiềng xích. Dẫu nghèo khó, dẫu bất công, Ta vẫn hiên ngang – ta vẫn làm Người. Đọc ít hơn Love 1 0 Bình luận
    Love
    Like
    Haha
    7
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 27/8: Bài hát Chương 13:
    Ý chí không khuất phục
    Tác giả: Henry Le – Lê Đình Hải
    [Verse 1]
    Dù gió bão cuồng quay trong đời,
    Bước chân ta chẳng bao giờ dừng lại.
    Ngã xuống rồi, ta lại đứng lên,
    Mang trong tim ngọn lửa không tàn phai.
    [Pre-Chorus]
    Bao đớn đau, bao vết thương,
    Chẳng thể nào xóa đi niềm tin.
    Trong bóng tối, ta tìm thấy,
    Ánh sáng dẫn đường ta đi tới.
    [Chorus]
    Ý chí không khuất phục – như núi cao giữa trời,
    Dù giông tố vùi dập – vẫn hiên ngang sáng ngời.
    Từ tro tàn vực dậy – trái tim rực cháy,
    Ta nguyện sống kiêu hùng – chẳng bao giờ gục ngã!
    [Verse 2]
    Dẫu con đường đầy gai sỏi đá,
    Niềm hy vọng vẫn khắc sâu từng bước.
    Mỗi thất bại là một bài học,
    Cho sức mạnh trong tâm hồn kiên cường.
    [Pre-Chorus]
    Bao thử thách, bao nỗi đau,
    Chỉ càng làm ý chí thêm bền lâu.
    Như ngọn lửa giữa màn đêm,
    Không tắt đi, chỉ bùng sáng hơn.
    [Chorus]
    Ý chí không khuất phục – như biển khơi vươn dài,
    Dù bão tố gào thét – chẳng thể nào dập tắt.
    Từ vực sâu đứng dậy – giấc mơ còn mãi,
    Ta ngẩng cao đầu đi – viết tiếp trang đời ta!
    [Bridge]
    Nếu ngày mai còn thêm bão giông,
    Thì lòng ta càng thêm vững chắc.
    Không một thế lực nào ngăn nổi,
    Bước chân ta – hướng tới tương lai!
    [Chorus – cao trào]
    Ý chí không khuất phục – như mặt trời rạng ngời,
    Xé tan bóng đêm tối – để bình minh lên ngôi.
    Trái tim người kiêu hãnh – chẳng bao giờ mất,
    Ta là chính mình – bất diệt giữa đời!
    [Outro]
    Ngã bao lần… vẫn không chịu thua,
    Đứng hiên ngang… bước tiếp con đường.
    Ý chí ta… như dòng sông cuộn mãi,
    Chảy về phía sáng – muôn đời không khuất phục!
    HNI 27/8: 🎵Bài hát Chương 13: 🎤Ý chí không khuất phục Tác giả: Henry Le – Lê Đình Hải [Verse 1] Dù gió bão cuồng quay trong đời, Bước chân ta chẳng bao giờ dừng lại. Ngã xuống rồi, ta lại đứng lên, Mang trong tim ngọn lửa không tàn phai. [Pre-Chorus] Bao đớn đau, bao vết thương, Chẳng thể nào xóa đi niềm tin. Trong bóng tối, ta tìm thấy, Ánh sáng dẫn đường ta đi tới. [Chorus] Ý chí không khuất phục – như núi cao giữa trời, Dù giông tố vùi dập – vẫn hiên ngang sáng ngời. Từ tro tàn vực dậy – trái tim rực cháy, Ta nguyện sống kiêu hùng – chẳng bao giờ gục ngã! [Verse 2] Dẫu con đường đầy gai sỏi đá, Niềm hy vọng vẫn khắc sâu từng bước. Mỗi thất bại là một bài học, Cho sức mạnh trong tâm hồn kiên cường. [Pre-Chorus] Bao thử thách, bao nỗi đau, Chỉ càng làm ý chí thêm bền lâu. Như ngọn lửa giữa màn đêm, Không tắt đi, chỉ bùng sáng hơn. [Chorus] Ý chí không khuất phục – như biển khơi vươn dài, Dù bão tố gào thét – chẳng thể nào dập tắt. Từ vực sâu đứng dậy – giấc mơ còn mãi, Ta ngẩng cao đầu đi – viết tiếp trang đời ta! [Bridge] Nếu ngày mai còn thêm bão giông, Thì lòng ta càng thêm vững chắc. Không một thế lực nào ngăn nổi, Bước chân ta – hướng tới tương lai! [Chorus – cao trào] Ý chí không khuất phục – như mặt trời rạng ngời, Xé tan bóng đêm tối – để bình minh lên ngôi. Trái tim người kiêu hãnh – chẳng bao giờ mất, Ta là chính mình – bất diệt giữa đời! [Outro] Ngã bao lần… vẫn không chịu thua, Đứng hiên ngang… bước tiếp con đường. Ý chí ta… như dòng sông cuộn mãi, Chảy về phía sáng – muôn đời không khuất phục!
    Love
    Like
    10
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 27-8:
    Bài Thơ Chương 27: Sáng Niềm Tin
    Giữa nhân gian muôn vạn điều,

    Niềm tin cộng đồng là ngọn lửa.

    Một bàn tay chìa ra ấm áp,

    Cả ngôi làng bừng sáng mùa xuân.

    Khi người với người cùng chung sức,

    Khổ đau cũng vơi bớt nửa phần.

    Một câu nói chân thành, thẳng thắn,

    Hóa thành hạt giống gieo bình an.

    Ích kỷ dựng tường cao vời vợi,

    Ngăn đôi tim khỏi tiếng thì thầm.

    Nó gieo ngờ vực vào ánh mắt,

    Biến bạn bè thành kẻ xa lạ.

    Niềm tin như giọt sương mai,

    Trong trẻo, long lanh mà bền bỉ.

    Dù gió bụi trần gian vùi dập,

    Vẫn sáng ngời trong mắt trẻ thơ.

    Cộng đồng gắn kết vì sẻ chia,

    Người yếu được chở che, nâng đỡ.

    Một bát cơm san ra trong tối,

    Ấm hơn ngàn ngọn lửa đêm đông.

    Ích kỷ là đêm đen dài dặc,

    Nuốt dần ánh sáng trong lòng người.

    Nó khiến nụ cười thành giả dối,

    Khiến trái tim khép chặt cô đơn.

    Nhưng chỉ cần một tia sáng nhỏ,

    Một cái bắt tay, một lời hứa,

    Niềm tin lại bừng lên ngọn lửa,

    Thắp sáng cả bầu trời nhân gian.

    Hãy chọn sống cho nhau, đừng ích kỷ,

    Ánh sáng niềm tin sẽ dẫn đường.
    HNI 27-8: Bài Thơ Chương 27: Sáng Niềm Tin Giữa nhân gian muôn vạn điều, Niềm tin cộng đồng là ngọn lửa. Một bàn tay chìa ra ấm áp, Cả ngôi làng bừng sáng mùa xuân. Khi người với người cùng chung sức, Khổ đau cũng vơi bớt nửa phần. Một câu nói chân thành, thẳng thắn, Hóa thành hạt giống gieo bình an. Ích kỷ dựng tường cao vời vợi, Ngăn đôi tim khỏi tiếng thì thầm. Nó gieo ngờ vực vào ánh mắt, Biến bạn bè thành kẻ xa lạ. Niềm tin như giọt sương mai, Trong trẻo, long lanh mà bền bỉ. Dù gió bụi trần gian vùi dập, Vẫn sáng ngời trong mắt trẻ thơ. Cộng đồng gắn kết vì sẻ chia, Người yếu được chở che, nâng đỡ. Một bát cơm san ra trong tối, Ấm hơn ngàn ngọn lửa đêm đông. Ích kỷ là đêm đen dài dặc, Nuốt dần ánh sáng trong lòng người. Nó khiến nụ cười thành giả dối, Khiến trái tim khép chặt cô đơn. Nhưng chỉ cần một tia sáng nhỏ, Một cái bắt tay, một lời hứa, Niềm tin lại bừng lên ngọn lửa, Thắp sáng cả bầu trời nhân gian. Hãy chọn sống cho nhau, đừng ích kỷ, Ánh sáng niềm tin sẽ dẫn đường.
    Love
    Like
    5
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 27/8: Bài thơ chương 13
    Ý chí không khuất phục - (Henry Le)

    Dù giông tố dập vùi trên lối nhỏ,
    Người kiên cường vẫn bước chẳng lùi chân.
    Ngọn gió dữ đâu thể làm hồn ngã,
    Ý chí rực bừng – ánh lửa trong thân.

    Bao vết thương chẳng làm tim gãy nát,
    Ngàn vết hằn chỉ khắc chí thêm sâu.
    Đứng giữa vực, người nâng mình khỏi cát,
    Hóa núi non, thách thức mọi bể dâu.

    Không khuất phục trước đêm đen lạnh lẽo,
    Không cúi đầu trước số phận nghiệt ngã.
    Người vững bước như mặt trời rực cháy,
    Dẫn đường đi qua bão tố phong ba.

    Ý chí ấy – chẳng quyền uy nào chặn,
    Chẳng xiềng gông nào khóa nổi niềm tin.
    Từ tro tàn, phượng hoàng bay bất tận,
    Người vươn mình – khởi dựng cả bình minh.
    HNI 27/8: 📕Bài thơ chương 13 📙Ý chí không khuất phục - (Henry Le) Dù giông tố dập vùi trên lối nhỏ, Người kiên cường vẫn bước chẳng lùi chân. Ngọn gió dữ đâu thể làm hồn ngã, Ý chí rực bừng – ánh lửa trong thân. Bao vết thương chẳng làm tim gãy nát, Ngàn vết hằn chỉ khắc chí thêm sâu. Đứng giữa vực, người nâng mình khỏi cát, Hóa núi non, thách thức mọi bể dâu. Không khuất phục trước đêm đen lạnh lẽo, Không cúi đầu trước số phận nghiệt ngã. Người vững bước như mặt trời rực cháy, Dẫn đường đi qua bão tố phong ba. Ý chí ấy – chẳng quyền uy nào chặn, Chẳng xiềng gông nào khóa nổi niềm tin. Từ tro tàn, phượng hoàng bay bất tận, Người vươn mình – khởi dựng cả bình minh.
    Love
    Like
    Wow
    11
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Phần III: Anh Trai Và Tinh Thần Kiên Cường
    HNI 27/8 : Chương 13. Ý chí không khuất phục
    (Henry Le)
    1. Ngọn lửa từ trong tâm
    Con người từ khi sinh ra đã mang trong mình một ngọn lửa – ngọn lửa của sự sống, của ước mơ và của ý chí. Nhưng không phải ai cũng giữ được ngọn lửa ấy trước bão tố của cuộc đời. Có người để gió cuốn trôi, có người để mưa dập tắt, có người tự chôn vùi trong lớp tro tàn của thất bại. Nhưng cũng có những người, bằng tất cả sức mạnh nội tâm, đã che chở, gìn giữ và thổi bùng nó lên – đó chính là ý chí không khuất phục.
    Anh trai trong câu chuyện của chúng ta không phải một vị thánh, cũng chẳng phải một bậc vĩ nhân ngay từ đầu. Anh là một con người bình thường, nhưng chính sự bình thường ấy đã khiến cho hành trình vượt qua nghịch cảnh của anh trở nên phi thường. Bởi điều làm nên sức mạnh không phải là nơi ta bắt đầu, mà là cách ta đứng dậy khi bị quật ngã.

    2. Khi thử thách trở thành người thầy
    Trong tuổi thơ đầy thiếu thốn, anh trai đã sớm hiểu rằng cuộc đời không bao giờ trải hoa hồng cho những ai yếu đuối. Mỗi khó khăn, mỗi vết thương, mỗi thất bại… đều là bài học khắc nghiệt. Nhưng thay vì oán trách, anh đã học cách lắng nghe và thấu hiểu những bài học ấy.
    Nhiều người cùng cảnh đã chọn buông xuôi. Nhưng anh thì khác. Anh xem nghịch cảnh là “người thầy nghiêm khắc” – đôi khi phũ phàng, đôi khi tàn nhẫn, nhưng luôn trung thực và công bằng. Thầy dạy bằng gậy roi, nhưng ai vượt qua được thì sẽ có sức mạnh hơn người. Chính nhờ thái độ đó mà ý chí của anh ngày càng được rèn giũa.

    Khi bị chê cười, anh học được sự kiên nhẫn.
    Khi thất bại, anh học được cách kiềm chế nỗi sợ.
    Khi mất mát, anh học được sự vững vàng.
    Mỗi cú ngã không phải là dấu chấm hết, mà chỉ là bước thử để đo độ bền bỉ của một tâm hồn.

    3. Ý chí – chiếc khiên chống lại định mệnh
    Định mệnh thường được người ta viện cớ để trốn tránh. Họ nói rằng “số phận đã an bài”, “tôi không có lựa chọn nào khác”. Nhưng đối với anh trai, định mệnh không phải là xiềng xích, mà chỉ là nền đá để xây dựng con đường mới.
    💎Phần III: Anh Trai Và Tinh Thần Kiên Cường HNI 27/8 : 🌺Chương 13. Ý chí không khuất phục (Henry Le) 1. Ngọn lửa từ trong tâm Con người từ khi sinh ra đã mang trong mình một ngọn lửa – ngọn lửa của sự sống, của ước mơ và của ý chí. Nhưng không phải ai cũng giữ được ngọn lửa ấy trước bão tố của cuộc đời. Có người để gió cuốn trôi, có người để mưa dập tắt, có người tự chôn vùi trong lớp tro tàn của thất bại. Nhưng cũng có những người, bằng tất cả sức mạnh nội tâm, đã che chở, gìn giữ và thổi bùng nó lên – đó chính là ý chí không khuất phục. Anh trai trong câu chuyện của chúng ta không phải một vị thánh, cũng chẳng phải một bậc vĩ nhân ngay từ đầu. Anh là một con người bình thường, nhưng chính sự bình thường ấy đã khiến cho hành trình vượt qua nghịch cảnh của anh trở nên phi thường. Bởi điều làm nên sức mạnh không phải là nơi ta bắt đầu, mà là cách ta đứng dậy khi bị quật ngã. 2. Khi thử thách trở thành người thầy Trong tuổi thơ đầy thiếu thốn, anh trai đã sớm hiểu rằng cuộc đời không bao giờ trải hoa hồng cho những ai yếu đuối. Mỗi khó khăn, mỗi vết thương, mỗi thất bại… đều là bài học khắc nghiệt. Nhưng thay vì oán trách, anh đã học cách lắng nghe và thấu hiểu những bài học ấy. Nhiều người cùng cảnh đã chọn buông xuôi. Nhưng anh thì khác. Anh xem nghịch cảnh là “người thầy nghiêm khắc” – đôi khi phũ phàng, đôi khi tàn nhẫn, nhưng luôn trung thực và công bằng. Thầy dạy bằng gậy roi, nhưng ai vượt qua được thì sẽ có sức mạnh hơn người. Chính nhờ thái độ đó mà ý chí của anh ngày càng được rèn giũa. Khi bị chê cười, anh học được sự kiên nhẫn. Khi thất bại, anh học được cách kiềm chế nỗi sợ. Khi mất mát, anh học được sự vững vàng. Mỗi cú ngã không phải là dấu chấm hết, mà chỉ là bước thử để đo độ bền bỉ của một tâm hồn. 3. Ý chí – chiếc khiên chống lại định mệnh Định mệnh thường được người ta viện cớ để trốn tránh. Họ nói rằng “số phận đã an bài”, “tôi không có lựa chọn nào khác”. Nhưng đối với anh trai, định mệnh không phải là xiềng xích, mà chỉ là nền đá để xây dựng con đường mới.
    Love
    Like
    Haha
    Wow
    10
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 27/8: Bài thơ chương 13
    Ý chí không khuất phục - (Henry Le)

    Dù giông tố dập vùi trên lối nhỏ,
    Người kiên cường vẫn bước chẳng lùi chân.
    Ngọn gió dữ đâu thể làm hồn ngã,
    Ý chí rực bừng – ánh lửa trong thân.

    Bao vết thương chẳng làm tim gãy nát,
    Ngàn vết hằn chỉ khắc chí thêm sâu.
    Đứng giữa vực, người nâng mình khỏi cát,
    Hóa núi non, thách thức mọi bể dâu.

    Không khuất phục trước đêm đen lạnh lẽo,
    Không cúi đầu trước số phận nghiệt ngã.
    Người vững bước như mặt trời rực cháy,
    Dẫn đường đi qua bão tố phong ba.

    Ý chí ấy – chẳng quyền uy nào chặn,
    Chẳng xiềng gông nào khóa nổi niềm tin.
    Từ tro tàn, phượng hoàng bay bất tận,
    Người vươn mình – khởi dựng cả bình minh.
    Đọc ít hơn

    0 Bình luận
    HNI 27/8: Bài thơ chương 13 Ý chí không khuất phục - (Henry Le) Dù giông tố dập vùi trên lối nhỏ, Người kiên cường vẫn bước chẳng lùi chân. Ngọn gió dữ đâu thể làm hồn ngã, Ý chí rực bừng – ánh lửa trong thân. Bao vết thương chẳng làm tim gãy nát, Ngàn vết hằn chỉ khắc chí thêm sâu. Đứng giữa vực, người nâng mình khỏi cát, Hóa núi non, thách thức mọi bể dâu. Không khuất phục trước đêm đen lạnh lẽo, Không cúi đầu trước số phận nghiệt ngã. Người vững bước như mặt trời rực cháy, Dẫn đường đi qua bão tố phong ba. Ý chí ấy – chẳng quyền uy nào chặn, Chẳng xiềng gông nào khóa nổi niềm tin. Từ tro tàn, phượng hoàng bay bất tận, Người vươn mình – khởi dựng cả bình minh. Đọc ít hơn 0 Bình luận
    Love
    Like
    Yay
    9
    3 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 27/8:
    CHƯƠNG 27: Niềm Tin Cộng Đồng Là Ánh Sáng, Ích Kỷ Là Bóng Tối
    Tác giả: Henry Le
    MỞ ĐẦU: TỪ MỘT CÁI BẮT TAY ĐẾN NGỌN HẢI ĐĂNG XÃ HỘI
    Khi một đứa trẻ ngước nhìn người lớn, điều nó học đầu tiên không phải là chữ, cũng không phải là phép tính; điều nó học – đôi khi vô thức – chính là có thể tin ai. Từ một cái nhìn ấm áp, một lời hứa được giữ, một cái bắt tay ngay thẳng… niềm tin nảy mầm. Khi mầm ấy đủ lớn, cộng đồng bừng sáng: con người dám mở cửa, dám hợp tác, dám hiến tặng, dám mơ những giấc mơ chung.
    Ngược lại, nơi nào niềm tin bị bào mòn bởi dối trá và ích kỷ, nơi đó ánh sáng lụi tắt: người người dựng tường, đóng cổng, khóa tim. Sự ngờ vực chồng lên như sương độc, bóp nghẹt những nụ chồi tương lai. Bởi vậy, niềm tin cộng đồng không chỉ là tình cảm mềm yếu; nó là hạ tầng đạo đức của xã hội, là thứ “hạ tầng vô hình” nâng đỡ mọi hạ tầng hữu hình: từ thị trường, giáo dục, khoa học, cho đến nghệ thuật và văn minh.
    Chương này bàn về vì sao niềm tin là ánh sáng mở đường, vì sao ích kỷ là bóng tối nuốt chửng, và làm thế nào mỗi chúng ta – chỉ với đôi tay nhỏ bé – có thể châm thêm ánh lửa cho làng xóm, cơ quan, thành phố, quốc gia.
    PHẦN I: HIỂU ĐÚNG VỀ NIỀM TIN CỘNG ĐỒNG VÀ ÍCH KỶ
    1.1. Niềm tin cộng đồng là gì?
    Niềm tin là kỳ vọng tích cực vào người khác và vào các thiết chế (gia đình, trường học, doanh nghiệp, chính quyền).
    Niềm tin cộng đồng là khi kỳ vọng ấy lan tỏa, trở thành “quy ước ngầm”: người ta tin rằng “đa số người xung quanh sẽ cư xử tử tế, hợp tác và công bằng”.
    Niềm tin không mù quáng; nó đi cùng ký ức (những trải nghiệm đã diễn ra) và kỷ luật (cơ chế gìn giữ lời hứa).
    1.2. Ích kỷ là gì?
    Ích kỷ không chỉ là nghĩ cho mình; nó là đặt cái tôi lên trên lợi ích chính đáng của người khác và lợi ích chung, sẵn sàng bẻ cong sự thật, quy tắc, và làm tổn thương cộng đồng.
    Ích kỷ là khước từ liên đới – từ chối thừa nhận rằng số phận của ta gắn với người khác.
    1.3. Cơ chế tâm lý – xã hội
    Niềm tin nảy sinh khi con người trải nghiệm công bằng (cùng luật chơi, cùng cơ hội, cùng trách nhiệm) và thấy kết quả của hợp tác.
    Ích kỷ bùng phát khi xuất hiện cảm giác khan hiếm (sợ mất phần), thiếu minh bạch (không biết thực hư), và thiếu trừng phạt hợp lý (vi phạm không bị xử lý).
    HNI 27/8: 📖 CHƯƠNG 27: Niềm Tin Cộng Đồng Là Ánh Sáng, Ích Kỷ Là Bóng Tối Tác giả: Henry Le MỞ ĐẦU: TỪ MỘT CÁI BẮT TAY ĐẾN NGỌN HẢI ĐĂNG XÃ HỘI Khi một đứa trẻ ngước nhìn người lớn, điều nó học đầu tiên không phải là chữ, cũng không phải là phép tính; điều nó học – đôi khi vô thức – chính là có thể tin ai. Từ một cái nhìn ấm áp, một lời hứa được giữ, một cái bắt tay ngay thẳng… niềm tin nảy mầm. Khi mầm ấy đủ lớn, cộng đồng bừng sáng: con người dám mở cửa, dám hợp tác, dám hiến tặng, dám mơ những giấc mơ chung. Ngược lại, nơi nào niềm tin bị bào mòn bởi dối trá và ích kỷ, nơi đó ánh sáng lụi tắt: người người dựng tường, đóng cổng, khóa tim. Sự ngờ vực chồng lên như sương độc, bóp nghẹt những nụ chồi tương lai. Bởi vậy, niềm tin cộng đồng không chỉ là tình cảm mềm yếu; nó là hạ tầng đạo đức của xã hội, là thứ “hạ tầng vô hình” nâng đỡ mọi hạ tầng hữu hình: từ thị trường, giáo dục, khoa học, cho đến nghệ thuật và văn minh. Chương này bàn về vì sao niềm tin là ánh sáng mở đường, vì sao ích kỷ là bóng tối nuốt chửng, và làm thế nào mỗi chúng ta – chỉ với đôi tay nhỏ bé – có thể châm thêm ánh lửa cho làng xóm, cơ quan, thành phố, quốc gia. PHẦN I: HIỂU ĐÚNG VỀ NIỀM TIN CỘNG ĐỒNG VÀ ÍCH KỶ 1.1. Niềm tin cộng đồng là gì? Niềm tin là kỳ vọng tích cực vào người khác và vào các thiết chế (gia đình, trường học, doanh nghiệp, chính quyền). Niềm tin cộng đồng là khi kỳ vọng ấy lan tỏa, trở thành “quy ước ngầm”: người ta tin rằng “đa số người xung quanh sẽ cư xử tử tế, hợp tác và công bằng”. Niềm tin không mù quáng; nó đi cùng ký ức (những trải nghiệm đã diễn ra) và kỷ luật (cơ chế gìn giữ lời hứa). 1.2. Ích kỷ là gì? Ích kỷ không chỉ là nghĩ cho mình; nó là đặt cái tôi lên trên lợi ích chính đáng của người khác và lợi ích chung, sẵn sàng bẻ cong sự thật, quy tắc, và làm tổn thương cộng đồng. Ích kỷ là khước từ liên đới – từ chối thừa nhận rằng số phận của ta gắn với người khác. 1.3. Cơ chế tâm lý – xã hội Niềm tin nảy sinh khi con người trải nghiệm công bằng (cùng luật chơi, cùng cơ hội, cùng trách nhiệm) và thấy kết quả của hợp tác. Ích kỷ bùng phát khi xuất hiện cảm giác khan hiếm (sợ mất phần), thiếu minh bạch (không biết thực hư), và thiếu trừng phạt hợp lý (vi phạm không bị xử lý).
    Love
    Like
    Wow
    7
    12 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 27-8
    LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 29: Chính Trị Ánh Sáng

    Verse 1
    Có những ngày dân sống trong bóng tối,
    Nghe tiếng thở dài khắp nơi.
    Nhưng khi ánh sáng bừng lên từ chính trị,
    Niềm tin trở lại trong tim người.

    Pre-Chorus 1
    Một lời thật có thể đổi,
    Ngàn vết thương lòng dân.

    Chorus 1
    Chính trị ánh sáng – soi đường nhân loại,
    Bóng tối tham lam – sẽ tan biến thôi.
    Hãy chọn công bằng, hãy chọn minh bạch,
    Để quê hương rạng rỡ ngày mai.

    Verse 2
    Có những quan tham vơ vàng châu báu,
    Để dân chịu cảnh lầm than.
    Nhưng vẫn còn những người vì công lý,
    Dấn thân cho ánh sáng niềm tin.

    Pre-Chorus 2
    Chính trị sáng từ trái tim,
    Là ngọn đèn cho nhân dân.

    Chorus 2
    Chính trị ánh sáng – soi đường nhân loại,
    Bóng tối tham lam – sẽ tan biến thôi.
    Hãy giữ niềm tin, hãy giữ công lý,
    Để thế gian tỏa sáng bình minh.

    Bridge (cao trào)
    Đừng để bóng tối che lối,
    Đừng để quyền lực mờ mắt.
    Hãy giữ trái tim trong sáng,
    Để chính trị là vì dân.

    Chorus cuối (x2, cao trào dần)
    Chính trị ánh sáng – soi đường nhân loại,
    Bóng tối tham lam – sẽ tan biến thôi.
    Ngọn đèn ấy thắp sáng trong lòng,
    Dẫn thế giới bước tới ngày mai.

    Outro (fade out)
    Ánh sáng… chính trị… mãi soi đường…
    HNI 27-8 🎶 LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 29: Chính Trị Ánh Sáng Verse 1 Có những ngày dân sống trong bóng tối, Nghe tiếng thở dài khắp nơi. Nhưng khi ánh sáng bừng lên từ chính trị, Niềm tin trở lại trong tim người. Pre-Chorus 1 Một lời thật có thể đổi, Ngàn vết thương lòng dân. Chorus 1 Chính trị ánh sáng – soi đường nhân loại, Bóng tối tham lam – sẽ tan biến thôi. Hãy chọn công bằng, hãy chọn minh bạch, Để quê hương rạng rỡ ngày mai. Verse 2 Có những quan tham vơ vàng châu báu, Để dân chịu cảnh lầm than. Nhưng vẫn còn những người vì công lý, Dấn thân cho ánh sáng niềm tin. Pre-Chorus 2 Chính trị sáng từ trái tim, Là ngọn đèn cho nhân dân. Chorus 2 Chính trị ánh sáng – soi đường nhân loại, Bóng tối tham lam – sẽ tan biến thôi. Hãy giữ niềm tin, hãy giữ công lý, Để thế gian tỏa sáng bình minh. Bridge (cao trào) Đừng để bóng tối che lối, Đừng để quyền lực mờ mắt. Hãy giữ trái tim trong sáng, Để chính trị là vì dân. Chorus cuối (x2, cao trào dần) Chính trị ánh sáng – soi đường nhân loại, Bóng tối tham lam – sẽ tan biến thôi. Ngọn đèn ấy thắp sáng trong lòng, Dẫn thế giới bước tới ngày mai. Outro (fade out) Ánh sáng… chính trị… mãi soi đường…
    Love
    Like
    Wow
    12
    7 Bình luận 0 Chia sẽ