• HNI 27/10: Chương 25: ĐẠO ĐỨC CHÍNH TRỊ – PHẨM CHẤT CỐT LÕI CỦA MINH QUÂN
    (Trong bộ “MINH QUÂN – MINH CHỦ – MINH TRỊ” của Henry Lê – Lê Đình Hải)

    I. Đạo đức – linh hồn của chính trị
    Chính trị, tự thân, không phải là nghệ thuật tranh giành quyền lực. Nó là nghệ thuật vận hành nhân tâm và trật tự xã hội theo lẽ Đạo – nơi con người được sống trong công bằng, an ổn và hướng thiện. Và yếu tố duy nhất có thể khiến chính trị trở nên “minh”, trở nên “chính danh”, đó chính là đạo đức.
    Không có đạo đức, chính trị trở thành trò ảo thuật của ngôn từ và mưu mẹo.
    Có đạo đức, chính trị trở thành ánh sáng của trí tuệ và lòng nhân.
    Từ ngàn xưa, người phương Đông đã khẳng định: “Đức trị nhi nhân phục, hình trị nhi dân gian.” Nghĩa là, dùng đạo đức mà cảm hóa, dân tự thuận theo; còn dùng pháp luật mà cưỡng ép, dân chỉ miễn cưỡng mà tuân. Bởi lẽ, pháp luật chỉ điều chỉnh hành vi, nhưng đạo đức điều chỉnh tâm hồn. Một xã hội chỉ thực sự vững bền khi lòng người cùng hướng về thiện, chứ không phải khi mọi người bị ép buộc phải ngoan ngoãn.
    Vì thế, đạo đức chính trị là cốt lõi của minh quân – người hiểu rằng trị nước không phải là cai trị dân, mà là dẫn dắt dân đi về phía ánh sáng. Người lãnh đạo không thể chỉ có trí tuệ, tài năng hay tầm nhìn; bởi trí mà không đức sẽ biến thành mưu sâu kế hiểm, tài mà không đức sẽ sinh ra kiêu ngạo, tầm mà không đức sẽ thành tham vọng.
    Đức là gốc. Chính trị mất gốc thì quốc gia sụp đổ.

    II. Khi đạo đức là la bàn của quyền lực
    Quyền lực, về bản chất, là năng lượng trung tính – nó có thể tạo dựng, nhưng cũng có thể hủy diệt. Chính đạo đức là thứ định hướng cho quyền lực ấy.
    Một vị minh quân, khi nắm quyền trong tay, luôn tự nhủ: “Quyền lực này không phải của ta, mà là của dân, tạm giao cho ta gánh vác.”
    Khi người lãnh đạo còn biết sợ quyền lực, chính trị còn trong sáng.
    Khi người lãnh đạo chỉ biết sợ mất quyền lực, đạo đức đã rời khỏi ngai vàng.
    Trong mọi triều đại, khi người cầm quyền đặt lợi ích của bản thân lên trên công lý, xã hội lập tức mất phương hướng. Nhưng khi người lãnh đạo đặt lợi ích của dân tộc lên trên bản ngã, quyền lực trở nên thiêng liêng – nó không còn là công cụ để thống trị, mà là phương tiện để phục vụ.
    Đọc thêm
    HNI 27/10: Chương 25: ĐẠO ĐỨC CHÍNH TRỊ – PHẨM CHẤT CỐT LÕI CỦA MINH QUÂN (Trong bộ “MINH QUÂN – MINH CHỦ – MINH TRỊ” của Henry Lê – Lê Đình Hải) I. Đạo đức – linh hồn của chính trị Chính trị, tự thân, không phải là nghệ thuật tranh giành quyền lực. Nó là nghệ thuật vận hành nhân tâm và trật tự xã hội theo lẽ Đạo – nơi con người được sống trong công bằng, an ổn và hướng thiện. Và yếu tố duy nhất có thể khiến chính trị trở nên “minh”, trở nên “chính danh”, đó chính là đạo đức. Không có đạo đức, chính trị trở thành trò ảo thuật của ngôn từ và mưu mẹo. Có đạo đức, chính trị trở thành ánh sáng của trí tuệ và lòng nhân. Từ ngàn xưa, người phương Đông đã khẳng định: “Đức trị nhi nhân phục, hình trị nhi dân gian.” Nghĩa là, dùng đạo đức mà cảm hóa, dân tự thuận theo; còn dùng pháp luật mà cưỡng ép, dân chỉ miễn cưỡng mà tuân. Bởi lẽ, pháp luật chỉ điều chỉnh hành vi, nhưng đạo đức điều chỉnh tâm hồn. Một xã hội chỉ thực sự vững bền khi lòng người cùng hướng về thiện, chứ không phải khi mọi người bị ép buộc phải ngoan ngoãn. Vì thế, đạo đức chính trị là cốt lõi của minh quân – người hiểu rằng trị nước không phải là cai trị dân, mà là dẫn dắt dân đi về phía ánh sáng. Người lãnh đạo không thể chỉ có trí tuệ, tài năng hay tầm nhìn; bởi trí mà không đức sẽ biến thành mưu sâu kế hiểm, tài mà không đức sẽ sinh ra kiêu ngạo, tầm mà không đức sẽ thành tham vọng. Đức là gốc. Chính trị mất gốc thì quốc gia sụp đổ. II. Khi đạo đức là la bàn của quyền lực Quyền lực, về bản chất, là năng lượng trung tính – nó có thể tạo dựng, nhưng cũng có thể hủy diệt. Chính đạo đức là thứ định hướng cho quyền lực ấy. Một vị minh quân, khi nắm quyền trong tay, luôn tự nhủ: “Quyền lực này không phải của ta, mà là của dân, tạm giao cho ta gánh vác.” Khi người lãnh đạo còn biết sợ quyền lực, chính trị còn trong sáng. Khi người lãnh đạo chỉ biết sợ mất quyền lực, đạo đức đã rời khỏi ngai vàng. Trong mọi triều đại, khi người cầm quyền đặt lợi ích của bản thân lên trên công lý, xã hội lập tức mất phương hướng. Nhưng khi người lãnh đạo đặt lợi ích của dân tộc lên trên bản ngã, quyền lực trở nên thiêng liêng – nó không còn là công cụ để thống trị, mà là phương tiện để phục vụ. Đọc thêm
    Like
    Love
    Haha
    7
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 27/10:

    PHẦN III: MINH QUÂN – MINH CHỦ – MINH TRỊ


    CHƯƠNG 21: MINH QUÂN LÀ AI – NGƯỜI ĐẠI DIỆN CHO THIÊN Ý

    I. Khởi đầu của một kỷ nguyên minh triết
    Từ thuở hồng hoang, con người vẫn luôn khao khát một vị lãnh đạo sáng suốt — người vừa hiểu lòng dân, vừa thuận ý Trời. Mọi triều đại huy hoàng trong lịch sử đều mở đầu bằng sự xuất hiện của một “minh quân” – người có khả năng lắng nghe không chỉ tiếng nói của nhân dân, mà còn cả tiếng vọng vô hình của Thiên mệnh.
    “Minh quân” không phải là kẻ ngồi trên ngai vàng, mà là người biết vì dân mà trị, lấy Đạo mà dẫn, lấy đức mà giữ thiên hạ.
    Bởi nếu chỉ có quyền mà không có Đạo, thì quyền ấy chỉ là bóng đèn cháy rực trong chốc lát, rồi vụt tắt trong tăm tối.
    Còn minh quân, chính là người soi sáng nhân tâm bằng chính ánh sáng trong tâm mình.
    Thế giới hôm nay – dù không còn vua chúa – vẫn cần những minh quân mới, những người biết lãnh đạo bằng trí tuệ và lòng nhân, biết đặt mình trong dòng chảy Thiên Đạo để dẫn dắt nhân loại bước vào thời đại mới – thời đại của ý Trời, lòng Dân và trí Tuệ hợp nhất.

    II. Thiên ý – nguồn gốc tối cao của quyền lực
    Muốn hiểu minh quân là ai, trước hết phải hiểu Thiên ý là gì.
    Từ xưa, các bậc hiền triết Đông – Tây đều nói: “Trời sinh ra người, nhưng cũng đặt trong lòng người hạt mầm của Đạo.”
    Thiên ý không phải là ý chí của một đấng vô hình ở xa xôi, mà là trật tự tự nhiên của vũ trụ – nơi mà công lý, đạo đức và nhân tâm hòa làm một.
    Trong “Đạo Đức Kinh”, Lão Tử viết:
    “Người thuận Đạo thì Đạo ở cùng người. Kẻ nghịch Đạo thì Đạo rời bỏ hắn.”
    Thiên ý chính là Đạo vận hành trong trật tự nhân sinh.
    Một nhà lãnh đạo muốn trở thành minh quân thì không thể dựa vào sức mạnh hay mưu kế, mà phải thấu hiểu quy luật của Trời – Đất – Người.
    Trời trao quyền cho ai, không phải qua nghi lễ hay ngai vàng, mà qua sự đồng thuận sâu thẳm trong lòng dân chúng.
    Thiên ý thể hiện qua:
    Dân ý: khi lòng dân hướng về một người, đó là dấu hiệu Trời đang thử trao sứ mệnh cho người ấy.
    Thiên thời: khi thời đại cần một hướng đi mới, Trời sẽ chọn người đủ tầm để mở lối.
    Đạo tâm: người được chọn phải có tâm sáng, không vì tư lợi mà hành động, luôn hướng tới lợi ích chung của muôn dân.
    Đọc thêm
    Đọc ít hơn
    HNI 27/10: PHẦN III: MINH QUÂN – MINH CHỦ – MINH TRỊ CHƯƠNG 21: MINH QUÂN LÀ AI – NGƯỜI ĐẠI DIỆN CHO THIÊN Ý I. Khởi đầu của một kỷ nguyên minh triết Từ thuở hồng hoang, con người vẫn luôn khao khát một vị lãnh đạo sáng suốt — người vừa hiểu lòng dân, vừa thuận ý Trời. Mọi triều đại huy hoàng trong lịch sử đều mở đầu bằng sự xuất hiện của một “minh quân” – người có khả năng lắng nghe không chỉ tiếng nói của nhân dân, mà còn cả tiếng vọng vô hình của Thiên mệnh. “Minh quân” không phải là kẻ ngồi trên ngai vàng, mà là người biết vì dân mà trị, lấy Đạo mà dẫn, lấy đức mà giữ thiên hạ. Bởi nếu chỉ có quyền mà không có Đạo, thì quyền ấy chỉ là bóng đèn cháy rực trong chốc lát, rồi vụt tắt trong tăm tối. Còn minh quân, chính là người soi sáng nhân tâm bằng chính ánh sáng trong tâm mình. Thế giới hôm nay – dù không còn vua chúa – vẫn cần những minh quân mới, những người biết lãnh đạo bằng trí tuệ và lòng nhân, biết đặt mình trong dòng chảy Thiên Đạo để dẫn dắt nhân loại bước vào thời đại mới – thời đại của ý Trời, lòng Dân và trí Tuệ hợp nhất. II. Thiên ý – nguồn gốc tối cao của quyền lực Muốn hiểu minh quân là ai, trước hết phải hiểu Thiên ý là gì. Từ xưa, các bậc hiền triết Đông – Tây đều nói: “Trời sinh ra người, nhưng cũng đặt trong lòng người hạt mầm của Đạo.” Thiên ý không phải là ý chí của một đấng vô hình ở xa xôi, mà là trật tự tự nhiên của vũ trụ – nơi mà công lý, đạo đức và nhân tâm hòa làm một. Trong “Đạo Đức Kinh”, Lão Tử viết: “Người thuận Đạo thì Đạo ở cùng người. Kẻ nghịch Đạo thì Đạo rời bỏ hắn.” Thiên ý chính là Đạo vận hành trong trật tự nhân sinh. Một nhà lãnh đạo muốn trở thành minh quân thì không thể dựa vào sức mạnh hay mưu kế, mà phải thấu hiểu quy luật của Trời – Đất – Người. Trời trao quyền cho ai, không phải qua nghi lễ hay ngai vàng, mà qua sự đồng thuận sâu thẳm trong lòng dân chúng. Thiên ý thể hiện qua: Dân ý: khi lòng dân hướng về một người, đó là dấu hiệu Trời đang thử trao sứ mệnh cho người ấy. Thiên thời: khi thời đại cần một hướng đi mới, Trời sẽ chọn người đủ tầm để mở lối. Đạo tâm: người được chọn phải có tâm sáng, không vì tư lợi mà hành động, luôn hướng tới lợi ích chung của muôn dân. Đọc thêm Đọc ít hơn
    Like
    Love
    7
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 27/10:

    PHẦN III: MINH QUÂN – MINH CHỦ – MINH TRỊ


    CHƯƠNG 21: MINH QUÂN LÀ AI – NGƯỜI ĐẠI DIỆN CHO THIÊN Ý

    I. Khởi đầu của một kỷ nguyên minh triết
    Từ thuở hồng hoang, con người vẫn luôn khao khát một vị lãnh đạo sáng suốt — người vừa hiểu lòng dân, vừa thuận ý Trời. Mọi triều đại huy hoàng trong lịch sử đều mở đầu bằng sự xuất hiện của một “minh quân” – người có khả năng lắng nghe không chỉ tiếng nói của nhân dân, mà còn cả tiếng vọng vô hình của Thiên mệnh.
    “Minh quân” không phải là kẻ ngồi trên ngai vàng, mà là người biết vì dân mà trị, lấy Đạo mà dẫn, lấy đức mà giữ thiên hạ.
    Bởi nếu chỉ có quyền mà không có Đạo, thì quyền ấy chỉ là bóng đèn cháy rực trong chốc lát, rồi vụt tắt trong tăm tối.
    Còn minh quân, chính là người soi sáng nhân tâm bằng chính ánh sáng trong tâm mình.
    Thế giới hôm nay – dù không còn vua chúa – vẫn cần những minh quân mới, những người biết lãnh đạo bằng trí tuệ và lòng nhân, biết đặt mình trong dòng chảy Thiên Đạo để dẫn dắt nhân loại bước vào thời đại mới – thời đại của ý Trời, lòng Dân và trí Tuệ hợp nhất.

    II. Thiên ý – nguồn gốc tối cao của quyền lực
    Muốn hiểu minh quân là ai, trước hết phải hiểu Thiên ý là gì.
    Từ xưa, các bậc hiền triết Đông – Tây đều nói: “Trời sinh ra người, nhưng cũng đặt trong lòng người hạt mầm của Đạo.”
    Thiên ý không phải là ý chí của một đấng vô hình ở xa xôi, mà là trật tự tự nhiên của vũ trụ – nơi mà công lý, đạo đức và nhân tâm hòa làm một.
    Trong “Đạo Đức Kinh”, Lão Tử viết:
    “Người thuận Đạo thì Đạo ở cùng người. Kẻ nghịch Đạo thì Đạo rời bỏ hắn.”
    Thiên ý chính là Đạo vận hành trong trật tự nhân sinh.
    Một nhà lãnh đạo muốn trở thành minh quân thì không thể dựa vào sức mạnh hay mưu kế, mà phải thấu hiểu quy luật của Trời – Đất – Người.
    Trời trao quyền cho ai, không phải qua nghi lễ hay ngai vàng, mà qua sự đồng thuận sâu thẳm trong lòng dân chúng.
    Thiên ý thể hiện qua:
    Dân ý: khi lòng dân hướng về một người, đó là dấu hiệu Trời đang thử trao sứ mệnh cho người ấy.
    Thiên thời: khi thời đại cần một hướng đi mới, Trời sẽ chọn người đủ tầm để mở lối.
    Đạo tâm: người được chọn phải có tâm sáng, không vì tư lợi mà hành động, luôn hướng tới lợi ích chung của muôn dân.
    Đọc thêm
    Đọc ít hơn
    HNI 27/10: PHẦN III: MINH QUÂN – MINH CHỦ – MINH TRỊ CHƯƠNG 21: MINH QUÂN LÀ AI – NGƯỜI ĐẠI DIỆN CHO THIÊN Ý I. Khởi đầu của một kỷ nguyên minh triết Từ thuở hồng hoang, con người vẫn luôn khao khát một vị lãnh đạo sáng suốt — người vừa hiểu lòng dân, vừa thuận ý Trời. Mọi triều đại huy hoàng trong lịch sử đều mở đầu bằng sự xuất hiện của một “minh quân” – người có khả năng lắng nghe không chỉ tiếng nói của nhân dân, mà còn cả tiếng vọng vô hình của Thiên mệnh. “Minh quân” không phải là kẻ ngồi trên ngai vàng, mà là người biết vì dân mà trị, lấy Đạo mà dẫn, lấy đức mà giữ thiên hạ. Bởi nếu chỉ có quyền mà không có Đạo, thì quyền ấy chỉ là bóng đèn cháy rực trong chốc lát, rồi vụt tắt trong tăm tối. Còn minh quân, chính là người soi sáng nhân tâm bằng chính ánh sáng trong tâm mình. Thế giới hôm nay – dù không còn vua chúa – vẫn cần những minh quân mới, những người biết lãnh đạo bằng trí tuệ và lòng nhân, biết đặt mình trong dòng chảy Thiên Đạo để dẫn dắt nhân loại bước vào thời đại mới – thời đại của ý Trời, lòng Dân và trí Tuệ hợp nhất. II. Thiên ý – nguồn gốc tối cao của quyền lực Muốn hiểu minh quân là ai, trước hết phải hiểu Thiên ý là gì. Từ xưa, các bậc hiền triết Đông – Tây đều nói: “Trời sinh ra người, nhưng cũng đặt trong lòng người hạt mầm của Đạo.” Thiên ý không phải là ý chí của một đấng vô hình ở xa xôi, mà là trật tự tự nhiên của vũ trụ – nơi mà công lý, đạo đức và nhân tâm hòa làm một. Trong “Đạo Đức Kinh”, Lão Tử viết: “Người thuận Đạo thì Đạo ở cùng người. Kẻ nghịch Đạo thì Đạo rời bỏ hắn.” Thiên ý chính là Đạo vận hành trong trật tự nhân sinh. Một nhà lãnh đạo muốn trở thành minh quân thì không thể dựa vào sức mạnh hay mưu kế, mà phải thấu hiểu quy luật của Trời – Đất – Người. Trời trao quyền cho ai, không phải qua nghi lễ hay ngai vàng, mà qua sự đồng thuận sâu thẳm trong lòng dân chúng. Thiên ý thể hiện qua: Dân ý: khi lòng dân hướng về một người, đó là dấu hiệu Trời đang thử trao sứ mệnh cho người ấy. Thiên thời: khi thời đại cần một hướng đi mới, Trời sẽ chọn người đủ tầm để mở lối. Đạo tâm: người được chọn phải có tâm sáng, không vì tư lợi mà hành động, luôn hướng tới lợi ích chung của muôn dân. Đọc thêm Đọc ít hơn
    Like
    Love
    7
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 27/10: Chương 25: ĐẠO ĐỨC CHÍNH TRỊ – PHẨM CHẤT CỐT LÕI CỦA MINH QUÂN
    (Trong bộ “MINH QUÂN – MINH CHỦ – MINH TRỊ” của Henry Lê – Lê Đình Hải)

    I. Đạo đức – linh hồn của chính trị
    Chính trị, tự thân, không phải là nghệ thuật tranh giành quyền lực. Nó là nghệ thuật vận hành nhân tâm và trật tự xã hội theo lẽ Đạo – nơi con người được sống trong công bằng, an ổn và hướng thiện. Và yếu tố duy nhất có thể khiến chính trị trở nên “minh”, trở nên “chính danh”, đó chính là đạo đức.
    Không có đạo đức, chính trị trở thành trò ảo thuật của ngôn từ và mưu mẹo.
    Có đạo đức, chính trị trở thành ánh sáng của trí tuệ và lòng nhân.
    Từ ngàn xưa, người phương Đông đã khẳng định: “Đức trị nhi nhân phục, hình trị nhi dân gian.” Nghĩa là, dùng đạo đức mà cảm hóa, dân tự thuận theo; còn dùng pháp luật mà cưỡng ép, dân chỉ miễn cưỡng mà tuân. Bởi lẽ, pháp luật chỉ điều chỉnh hành vi, nhưng đạo đức điều chỉnh tâm hồn. Một xã hội chỉ thực sự vững bền khi lòng người cùng hướng về thiện, chứ không phải khi mọi người bị ép buộc phải ngoan ngoãn.
    Vì thế, đạo đức chính trị là cốt lõi của minh quân – người hiểu rằng trị nước không phải là cai trị dân, mà là dẫn dắt dân đi về phía ánh sáng. Người lãnh đạo không thể chỉ có trí tuệ, tài năng hay tầm nhìn; bởi trí mà không đức sẽ biến thành mưu sâu kế hiểm, tài mà không đức sẽ sinh ra kiêu ngạo, tầm mà không đức sẽ thành tham vọng.
    Đức là gốc. Chính trị mất gốc thì quốc gia sụp đổ.

    II. Khi đạo đức là la bàn của quyền lực
    Quyền lực, về bản chất, là năng lượng trung tính – nó có thể tạo dựng, nhưng cũng có thể hủy diệt. Chính đạo đức là thứ định hướng cho quyền lực ấy.
    Một vị minh quân, khi nắm quyền trong tay, luôn tự nhủ: “Quyền lực này không phải của ta, mà là của dân, tạm giao cho ta gánh vác.”
    Khi người lãnh đạo còn biết sợ quyền lực, chính trị còn trong sáng.
    Khi người lãnh đạo chỉ biết sợ mất quyền lực, đạo đức đã rời khỏi ngai vàng.
    Trong mọi triều đại, khi người cầm quyền đặt lợi ích của bản thân lên trên công lý, xã hội lập tức mất phương hướng. Nhưng khi người lãnh đạo đặt lợi ích của dân tộc lên trên bản ngã, quyền lực trở nên thiêng liêng – nó không còn là công cụ để thống trị, mà là phương tiện để phục vụ.
    HNI 27/10: 🌺Chương 25: ĐẠO ĐỨC CHÍNH TRỊ – PHẨM CHẤT CỐT LÕI CỦA MINH QUÂN (Trong bộ “MINH QUÂN – MINH CHỦ – MINH TRỊ” của Henry Lê – Lê Đình Hải) I. Đạo đức – linh hồn của chính trị Chính trị, tự thân, không phải là nghệ thuật tranh giành quyền lực. Nó là nghệ thuật vận hành nhân tâm và trật tự xã hội theo lẽ Đạo – nơi con người được sống trong công bằng, an ổn và hướng thiện. Và yếu tố duy nhất có thể khiến chính trị trở nên “minh”, trở nên “chính danh”, đó chính là đạo đức. Không có đạo đức, chính trị trở thành trò ảo thuật của ngôn từ và mưu mẹo. Có đạo đức, chính trị trở thành ánh sáng của trí tuệ và lòng nhân. Từ ngàn xưa, người phương Đông đã khẳng định: “Đức trị nhi nhân phục, hình trị nhi dân gian.” Nghĩa là, dùng đạo đức mà cảm hóa, dân tự thuận theo; còn dùng pháp luật mà cưỡng ép, dân chỉ miễn cưỡng mà tuân. Bởi lẽ, pháp luật chỉ điều chỉnh hành vi, nhưng đạo đức điều chỉnh tâm hồn. Một xã hội chỉ thực sự vững bền khi lòng người cùng hướng về thiện, chứ không phải khi mọi người bị ép buộc phải ngoan ngoãn. Vì thế, đạo đức chính trị là cốt lõi của minh quân – người hiểu rằng trị nước không phải là cai trị dân, mà là dẫn dắt dân đi về phía ánh sáng. Người lãnh đạo không thể chỉ có trí tuệ, tài năng hay tầm nhìn; bởi trí mà không đức sẽ biến thành mưu sâu kế hiểm, tài mà không đức sẽ sinh ra kiêu ngạo, tầm mà không đức sẽ thành tham vọng. Đức là gốc. Chính trị mất gốc thì quốc gia sụp đổ. II. Khi đạo đức là la bàn của quyền lực Quyền lực, về bản chất, là năng lượng trung tính – nó có thể tạo dựng, nhưng cũng có thể hủy diệt. Chính đạo đức là thứ định hướng cho quyền lực ấy. Một vị minh quân, khi nắm quyền trong tay, luôn tự nhủ: “Quyền lực này không phải của ta, mà là của dân, tạm giao cho ta gánh vác.” Khi người lãnh đạo còn biết sợ quyền lực, chính trị còn trong sáng. Khi người lãnh đạo chỉ biết sợ mất quyền lực, đạo đức đã rời khỏi ngai vàng. Trong mọi triều đại, khi người cầm quyền đặt lợi ích của bản thân lên trên công lý, xã hội lập tức mất phương hướng. Nhưng khi người lãnh đạo đặt lợi ích của dân tộc lên trên bản ngã, quyền lực trở nên thiêng liêng – nó không còn là công cụ để thống trị, mà là phương tiện để phục vụ.
    Like
    Love
    Angry
    9
    0 Comments 0 Shares
  • 27/10
    Chương 10: Kết luận phần I – Tiền là năng lượng thiêng, không phải công cụ chiếm đoạt

    Trong suốt hành trình của phần I, từ Lưu Hải – người khai sáng đạo tiền nhân gian – đến khái niệm “Thuận Thiên” và những đồng tiền cổ của Việt Nam, ta đã nhìn thấy một sự thật xuyên suốt: tiền, về bản chất, không bao giờ chỉ là vật chất. Nó là dòng chảy của năng lượng, là nhịp đập của niềm tin, là biểu hiện cụ thể của mối quan hệ giữa con người và vũ trụ.

    Tiền được sinh ra không phải để chiếm đoạt, mà để lưu thông. Không phải để tích trữ, mà để cân bằng. Không phải để tạo ra quyền lực, mà để biểu đạt sự công bằng giữa “cho” và “nhận” – hai cực của năng lượng sống. Khi ta hiểu được điều này, ta hiểu được rằng: mất cân bằng trong tiền tệ cũng chính là mất cân bằng trong tâm linh con người.

    ---

    1. Tiền – tần số của sự trao đổi

    Mọi nền văn minh đều có một hình thức tiền tệ riêng, nhưng tất cả đều chung một mục đích: ghi nhận giá trị của sự trao đổi. Thế nhưng, nếu nhìn sâu hơn, tiền chính là một dạng ngôn ngữ năng lượng – nó mang tần số của ý thức tập thể. Khi con người trao nhau tiền với lòng biết ơn, tiền mang năng lượng của phước báu. Khi con người trao tiền bằng sợ hãi, lừa lọc hay chiếm đoạt, tiền mang năng lượng của nghiệp báo.

    Do đó, tiền không bao giờ “xấu” hay “tốt” tự thân. Chính ý thức của người sử dụng quyết định năng lượng mà nó mang theo. Đó là lý do tại sao các đồng tiền cổ như “Thuận Thiên Đại Bảo”, “Thái Bình Hưng Bảo” không chỉ là vật trao đổi, mà là những biểu tượng của một đạo lý – nơi mà tiền được xem là sự thể hiện của “thiên ý”.

    ---

    2. Khi đạo và tài hòa làm một

    Người xưa từng nói: “Đạo bất viễn nhân, tài bất ly đức.” Nghĩa là đạo không bao giờ xa con người, và tài không thể tách khỏi đức. Khi đồng tiền vận hành trong đạo đức, nó trở thành công cụ của sự tiến hóa. Nhưng khi đồng tiền bị cắt lìa khỏi linh hồn của đạo, nó trở thành nguyên nhân của hỗn loạn.Trong xã hội hiện đại, chúng ta đang sống trong một nghịch lý: càng nhiều tiền, con người càng lo sợ. Bởi họ biết sâu thẳm rằng đồng tiền hiện nay không còn mang năng lượng của niềm tin nữa, mà là năng lượng của chiếm đoạt. Càng xa “Thuận Thiên”, tiền càng mất “Thiên ý”, và loài người càng mất hòa khí với vũ trụ.

    ---

    3. Tiền như hơi thở của vũ trụ

    Nếu nhìn theo góc độ lượng tử, vũ trụ này không có gì mất đi, chỉ có sự chuyển hóa năng lượng. Tiền cũng vậy – nó là dạng năng lượng tập trung của ý thức con người. Khi ta chi tiền để giúp đỡ, dòng năng lượng ấy được chuyển hóa thành phước báu. Khi ta chi tiền để khoe khoang, dòng năng lượng ấy bị tiêu tán vào ảo tưởng bản ngã.

    Vì vậy, tiền không nên bị “đóng băng” trong ngân hàng hay két sắt, mà phải được “thở” – được lưu thông như máu trong cơ thể. Một nền kinh tế khoẻ mạnh là nền kinh tế mà tiền chảy đều qua các tầng lớp xã hội, như dòng khí “Thiên – Nhân – Địa” vận hành thông suốt trong vũ trụ. Khi tiền bị tắc nghẽn ở một nhóm nhỏ, xã hội bệnh tật. Khi tiền chảy tự nhiên qua cộng đồng, xã hội hồi sinh.

    Đọc ít hơn
    27/10 Chương 10: Kết luận phần I – Tiền là năng lượng thiêng, không phải công cụ chiếm đoạt Trong suốt hành trình của phần I, từ Lưu Hải – người khai sáng đạo tiền nhân gian – đến khái niệm “Thuận Thiên” và những đồng tiền cổ của Việt Nam, ta đã nhìn thấy một sự thật xuyên suốt: tiền, về bản chất, không bao giờ chỉ là vật chất. Nó là dòng chảy của năng lượng, là nhịp đập của niềm tin, là biểu hiện cụ thể của mối quan hệ giữa con người và vũ trụ. Tiền được sinh ra không phải để chiếm đoạt, mà để lưu thông. Không phải để tích trữ, mà để cân bằng. Không phải để tạo ra quyền lực, mà để biểu đạt sự công bằng giữa “cho” và “nhận” – hai cực của năng lượng sống. Khi ta hiểu được điều này, ta hiểu được rằng: mất cân bằng trong tiền tệ cũng chính là mất cân bằng trong tâm linh con người. --- 1. Tiền – tần số của sự trao đổi Mọi nền văn minh đều có một hình thức tiền tệ riêng, nhưng tất cả đều chung một mục đích: ghi nhận giá trị của sự trao đổi. Thế nhưng, nếu nhìn sâu hơn, tiền chính là một dạng ngôn ngữ năng lượng – nó mang tần số của ý thức tập thể. Khi con người trao nhau tiền với lòng biết ơn, tiền mang năng lượng của phước báu. Khi con người trao tiền bằng sợ hãi, lừa lọc hay chiếm đoạt, tiền mang năng lượng của nghiệp báo. Do đó, tiền không bao giờ “xấu” hay “tốt” tự thân. Chính ý thức của người sử dụng quyết định năng lượng mà nó mang theo. Đó là lý do tại sao các đồng tiền cổ như “Thuận Thiên Đại Bảo”, “Thái Bình Hưng Bảo” không chỉ là vật trao đổi, mà là những biểu tượng của một đạo lý – nơi mà tiền được xem là sự thể hiện của “thiên ý”. --- 2. Khi đạo và tài hòa làm một Người xưa từng nói: “Đạo bất viễn nhân, tài bất ly đức.” Nghĩa là đạo không bao giờ xa con người, và tài không thể tách khỏi đức. Khi đồng tiền vận hành trong đạo đức, nó trở thành công cụ của sự tiến hóa. Nhưng khi đồng tiền bị cắt lìa khỏi linh hồn của đạo, nó trở thành nguyên nhân của hỗn loạn.Trong xã hội hiện đại, chúng ta đang sống trong một nghịch lý: càng nhiều tiền, con người càng lo sợ. Bởi họ biết sâu thẳm rằng đồng tiền hiện nay không còn mang năng lượng của niềm tin nữa, mà là năng lượng của chiếm đoạt. Càng xa “Thuận Thiên”, tiền càng mất “Thiên ý”, và loài người càng mất hòa khí với vũ trụ. --- 3. Tiền như hơi thở của vũ trụ Nếu nhìn theo góc độ lượng tử, vũ trụ này không có gì mất đi, chỉ có sự chuyển hóa năng lượng. Tiền cũng vậy – nó là dạng năng lượng tập trung của ý thức con người. Khi ta chi tiền để giúp đỡ, dòng năng lượng ấy được chuyển hóa thành phước báu. Khi ta chi tiền để khoe khoang, dòng năng lượng ấy bị tiêu tán vào ảo tưởng bản ngã. Vì vậy, tiền không nên bị “đóng băng” trong ngân hàng hay két sắt, mà phải được “thở” – được lưu thông như máu trong cơ thể. Một nền kinh tế khoẻ mạnh là nền kinh tế mà tiền chảy đều qua các tầng lớp xã hội, như dòng khí “Thiên – Nhân – Địa” vận hành thông suốt trong vũ trụ. Khi tiền bị tắc nghẽn ở một nhóm nhỏ, xã hội bệnh tật. Khi tiền chảy tự nhiên qua cộng đồng, xã hội hồi sinh. Đọc ít hơn
    Like
    Love
    Sad
    7
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 27/10: CHƯƠNG 15: H’Group Global – Kết Nối Thế Giới
    “Không có biên giới cho những giá trị nhân văn.” – Lê Đình Hải
    1. Từ giấc mơ Việt vươn ra toàn cầu
    Khi H’Group đạt đến độ chín trong năng lực tổ chức, công nghệ và tư duy quản trị, Lê Đình Hải nhìn xa hơn những đường biên quốc gia. Ông hiểu rằng: một doanh nghiệp nếu chỉ phục vụ thị trường trong nước thì sẽ mãi là người đi sau trong cuộc chơi toàn cầu, nhưng nếu biết mang “trái tim Việt” ra thế giới, thì sẽ mở ra một chương mới cho nền kinh tế nhân văn.
    H’Group Global ra đời không chỉ như một chi nhánh quốc tế, mà là một hệ sinh thái kết nối giá trị – tri thức – và lòng nhân ái giữa các dân tộc.
    Tầm nhìn của ông không phải là “xuất khẩu hàng hóa”, mà là xuất khẩu tư tưởng nhân văn, xuất khẩu trí tuệ Việt Nam.
    2. Doanh nhân Việt trong vai trò công dân toàn cầu
    Lê Đình Hải từng nói:
    “Doanh nhân thế kỷ 21 không chỉ là người tạo ra của cải, mà còn là người kiến tạo hòa bình và phát triển bền vững cho nhân loại.”
    Ông khuyến khích thế hệ doanh nhân Việt không dừng lại ở việc “mở công ty” mà cần “mở tầm nhìn”.
    H’Group Global trở thành trường học thực tiễn cho doanh nhân Việt – nơi họ được rèn luyện khả năng làm việc đa văn hóa, hiểu về luật chơi kinh tế toàn cầu, và hơn hết là giữ được gốc rễ Việt Nam trong tâm hồn toàn cầu.
    3. Cầu nối giữa giá trị Việt và thế giới
    Dưới triết lý “Kết nối để cùng phát triển”, H’Group Global triển khai ba trụ cột chiến lược:
    Kết nối doanh nhân Việt toàn cầu: Xây dựng mạng lưới H’Network tại hơn 20 quốc gia, nơi người Việt cùng nhau chia sẻ cơ hội, hỗ trợ và nâng đỡ nhau.
    Đưa sản phẩm – thương hiệu Việt ra quốc tế: Tạo nền tảng thương mại xuyên biên giới dựa trên tiêu chí “chất lượng – bền vững – có câu chuyện”.
    Thu hút trí tuệ toàn cầu về Việt Nam: Mời gọi chuyên gia, nhà khoa học, nhà đầu tư quốc tế tham gia vào các dự án nhân văn – sáng tạo – công nghệ của H’Group.
    Nhờ đó, Việt Nam không còn là “nước sản xuất thuê” mà trở thành trung tâm giao thoa của tri thức và nhân văn toàn cầu.
    4. Bản sắc Việt trong tư duy toàn cầu hóa
    Khác với nhiều tập đoàn chọn hướng “toàn cầu hóa bằng sức mạnh”, H’Group Global chọn toàn cầu hóa bằng lòng nhân ái.
    Trong từng hoạt động, từ hợp tác tài chính, giáo dục đến công nghệ, H’Group đều mang trong mình một triết lý:
    “Mang tinh thần Việt – sống thiện lành, sáng tạo và bền vững – vào từng mối quan hệ quốc tế.”
    Ông Hải từng khẳng định:
    “Toàn cầu hóa không phải là mất mình, mà là mang mình ra để thế giới hiểu và trân trọng.”
    Chính nhờ tư duy này, H’Group Global được đón nhận không như một “người chơi kinh tế mới”, mà như một biểu tượng của nền kinh tế nhân văn đang trỗi dậy từ Việt Nam.
    5. Hành trình kiến tạo cộng đồng doanh nhân nhân văn quốc tế
    Năm 2024, H’Group Global tổ chức Diễn đàn Doanh nhân Nhân văn Quốc tế (Humanistic Business Forum) – một sự kiện quy tụ hàng trăm doanh nhân, học giả và nhà đầu tư từ hơn 30 quốc gia.
    Thông điệp trung tâm là:
    “Lợi nhuận có thể đo bằng con số, nhưng giá trị thật đo bằng sự thay đổi con người.”
    Từ đó, một cộng đồng mới được hình thành – cộng đồng doanh nhân nhân văn, nơi giá trị đạo đức và sự tử tế trở thành nền tảng cho hợp tác kinh tế.
    6. Kết nối bằng trái tim, lan tỏa bằng trí tuệ
    Ở cấp độ sâu hơn, H’Group Global không chỉ tạo nên mạng lưới thương mại, mà còn tạo nên một dòng chảy văn hóa – tinh thần – tri thức giữa Việt Nam và thế giới.
    Ông Lê Đình Hải tin rằng:
    “Một nền kinh tế bền vững phải dựa trên sự đồng cảm và hiểu biết giữa các dân tộc.”
    Bằng cách này, H’Group Global không chỉ mang hàng hóa đi xa, mà còn mang theo thông điệp: Việt Nam – quốc gia của lòng nhân ái và trí tuệ.
    HNI 27/10: CHƯƠNG 15: H’Group Global – Kết Nối Thế Giới “Không có biên giới cho những giá trị nhân văn.” – Lê Đình Hải 1. Từ giấc mơ Việt vươn ra toàn cầu Khi H’Group đạt đến độ chín trong năng lực tổ chức, công nghệ và tư duy quản trị, Lê Đình Hải nhìn xa hơn những đường biên quốc gia. Ông hiểu rằng: một doanh nghiệp nếu chỉ phục vụ thị trường trong nước thì sẽ mãi là người đi sau trong cuộc chơi toàn cầu, nhưng nếu biết mang “trái tim Việt” ra thế giới, thì sẽ mở ra một chương mới cho nền kinh tế nhân văn. H’Group Global ra đời không chỉ như một chi nhánh quốc tế, mà là một hệ sinh thái kết nối giá trị – tri thức – và lòng nhân ái giữa các dân tộc. Tầm nhìn của ông không phải là “xuất khẩu hàng hóa”, mà là xuất khẩu tư tưởng nhân văn, xuất khẩu trí tuệ Việt Nam. 2. Doanh nhân Việt trong vai trò công dân toàn cầu Lê Đình Hải từng nói: “Doanh nhân thế kỷ 21 không chỉ là người tạo ra của cải, mà còn là người kiến tạo hòa bình và phát triển bền vững cho nhân loại.” Ông khuyến khích thế hệ doanh nhân Việt không dừng lại ở việc “mở công ty” mà cần “mở tầm nhìn”. H’Group Global trở thành trường học thực tiễn cho doanh nhân Việt – nơi họ được rèn luyện khả năng làm việc đa văn hóa, hiểu về luật chơi kinh tế toàn cầu, và hơn hết là giữ được gốc rễ Việt Nam trong tâm hồn toàn cầu. 3. Cầu nối giữa giá trị Việt và thế giới Dưới triết lý “Kết nối để cùng phát triển”, H’Group Global triển khai ba trụ cột chiến lược: Kết nối doanh nhân Việt toàn cầu: Xây dựng mạng lưới H’Network tại hơn 20 quốc gia, nơi người Việt cùng nhau chia sẻ cơ hội, hỗ trợ và nâng đỡ nhau. Đưa sản phẩm – thương hiệu Việt ra quốc tế: Tạo nền tảng thương mại xuyên biên giới dựa trên tiêu chí “chất lượng – bền vững – có câu chuyện”. Thu hút trí tuệ toàn cầu về Việt Nam: Mời gọi chuyên gia, nhà khoa học, nhà đầu tư quốc tế tham gia vào các dự án nhân văn – sáng tạo – công nghệ của H’Group. Nhờ đó, Việt Nam không còn là “nước sản xuất thuê” mà trở thành trung tâm giao thoa của tri thức và nhân văn toàn cầu. 4. Bản sắc Việt trong tư duy toàn cầu hóa Khác với nhiều tập đoàn chọn hướng “toàn cầu hóa bằng sức mạnh”, H’Group Global chọn toàn cầu hóa bằng lòng nhân ái. Trong từng hoạt động, từ hợp tác tài chính, giáo dục đến công nghệ, H’Group đều mang trong mình một triết lý: “Mang tinh thần Việt – sống thiện lành, sáng tạo và bền vững – vào từng mối quan hệ quốc tế.” Ông Hải từng khẳng định: “Toàn cầu hóa không phải là mất mình, mà là mang mình ra để thế giới hiểu và trân trọng.” Chính nhờ tư duy này, H’Group Global được đón nhận không như một “người chơi kinh tế mới”, mà như một biểu tượng của nền kinh tế nhân văn đang trỗi dậy từ Việt Nam. 5. Hành trình kiến tạo cộng đồng doanh nhân nhân văn quốc tế Năm 2024, H’Group Global tổ chức Diễn đàn Doanh nhân Nhân văn Quốc tế (Humanistic Business Forum) – một sự kiện quy tụ hàng trăm doanh nhân, học giả và nhà đầu tư từ hơn 30 quốc gia. Thông điệp trung tâm là: “Lợi nhuận có thể đo bằng con số, nhưng giá trị thật đo bằng sự thay đổi con người.” Từ đó, một cộng đồng mới được hình thành – cộng đồng doanh nhân nhân văn, nơi giá trị đạo đức và sự tử tế trở thành nền tảng cho hợp tác kinh tế. 6. Kết nối bằng trái tim, lan tỏa bằng trí tuệ Ở cấp độ sâu hơn, H’Group Global không chỉ tạo nên mạng lưới thương mại, mà còn tạo nên một dòng chảy văn hóa – tinh thần – tri thức giữa Việt Nam và thế giới. Ông Lê Đình Hải tin rằng: “Một nền kinh tế bền vững phải dựa trên sự đồng cảm và hiểu biết giữa các dân tộc.” Bằng cách này, H’Group Global không chỉ mang hàng hóa đi xa, mà còn mang theo thông điệp: Việt Nam – quốc gia của lòng nhân ái và trí tuệ.
    Like
    Love
    Wow
    9
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 27/10:
    LỜI CẦU NGUYỆN CHO CỘNG ĐỒNG H-COIN VÀ NGÔI LÀNG THÔNG MINH HẠNH PHÚC
    Lạy Đấng Tối Cao, Đấng Sáng Tạo của vũ trụ!
    Chúng con, những người con của Ngài, hôm nay đồng lòng hướng về Ngài với tất cả sự khiêm nhường, thành kính và lòng biết ơn sâu sắc. Xin Ngài ban phước lành, ánh sáng và tình yêu thương đến cộng đồng H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc mà chúng con đang cùng nhau xây dựng.
    Xin Ngài soi sáng con đường chúng con đi,
    để từng bước chân đều vững vàng trong chính đạo, từng quyết định đều mang lại lợi ích cho muôn người. Xin cho chúng con luôn đặt tình yêu thương và lòng từ bi làm nền tảng, để mỗi thành viên trong cộng đồng đều được sống trong sự chân thành, đoàn kết và sẻ chia.
    Xin ban trí tuệ và sự minh triết,
    để chúng con biết cách vận hành cộng đồng H-COIN với đạo đức và trách nhiệm, để mỗi giá trị mà chúng con tạo ra không chỉ mang lại sự thịnh vượng mà còn góp phần nâng cao phẩm hạnh, đạo đức và tâm hồn của mỗi người.
    Xin bảo vệ Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc,
    để nơi đây trở thành biểu tượng của sự bình an, trí tuệ và thịnh vượng. Xin cho những ai đến với ngôi làng này đều cảm nhận được sự ấm áp của tình người, sự hướng dẫn của đạo lý, và sự đủ đầy trong tâm hồn.
    Xin cho chúng con luôn sống đúng với Đạo Trời,
    biết yêu thương như cách Ngài yêu thương, biết phụng sự như cách Ngài đã dạy dỗ, và biết gieo hạt giống của ánh sáng, chân lý vào thế gian này.
    Nguyện cầu tất cả những ai có duyên với H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc đều tìm thấy con đường đúng đắn, đều được hưởng phước lành từ Trời, và đều sống trong sự an vui, hạnh phúc viên mãn.
    Chúng con xin cúi đầu đón nhận ân điển của Ngài.
    Đấng Tối Cao Của Vũ Trụ, Đã Ban Ra Luật Trời
    Đọc thêm
    Đọc ít hơn
    HNI 27/10: LỜI CẦU NGUYỆN CHO CỘNG ĐỒNG H-COIN VÀ NGÔI LÀNG THÔNG MINH HẠNH PHÚC Lạy Đấng Tối Cao, Đấng Sáng Tạo của vũ trụ! Chúng con, những người con của Ngài, hôm nay đồng lòng hướng về Ngài với tất cả sự khiêm nhường, thành kính và lòng biết ơn sâu sắc. Xin Ngài ban phước lành, ánh sáng và tình yêu thương đến cộng đồng H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc mà chúng con đang cùng nhau xây dựng. Xin Ngài soi sáng con đường chúng con đi, để từng bước chân đều vững vàng trong chính đạo, từng quyết định đều mang lại lợi ích cho muôn người. Xin cho chúng con luôn đặt tình yêu thương và lòng từ bi làm nền tảng, để mỗi thành viên trong cộng đồng đều được sống trong sự chân thành, đoàn kết và sẻ chia. Xin ban trí tuệ và sự minh triết, để chúng con biết cách vận hành cộng đồng H-COIN với đạo đức và trách nhiệm, để mỗi giá trị mà chúng con tạo ra không chỉ mang lại sự thịnh vượng mà còn góp phần nâng cao phẩm hạnh, đạo đức và tâm hồn của mỗi người. Xin bảo vệ Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc, để nơi đây trở thành biểu tượng của sự bình an, trí tuệ và thịnh vượng. Xin cho những ai đến với ngôi làng này đều cảm nhận được sự ấm áp của tình người, sự hướng dẫn của đạo lý, và sự đủ đầy trong tâm hồn. Xin cho chúng con luôn sống đúng với Đạo Trời, biết yêu thương như cách Ngài yêu thương, biết phụng sự như cách Ngài đã dạy dỗ, và biết gieo hạt giống của ánh sáng, chân lý vào thế gian này. Nguyện cầu tất cả những ai có duyên với H-COIN và Ngôi Làng Thông Minh Hạnh Phúc đều tìm thấy con đường đúng đắn, đều được hưởng phước lành từ Trời, và đều sống trong sự an vui, hạnh phúc viên mãn. Chúng con xin cúi đầu đón nhận ân điển của Ngài. Đấng Tối Cao Của Vũ Trụ, Đã Ban Ra Luật Trời Đọc thêm Đọc ít hơn
    Like
    Love
    Yay
    7
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 27/10: CHƯƠNG 15: H’Group Global – Kết Nối Thế Giới
    “Không có biên giới cho những giá trị nhân văn.” – Lê Đình Hải
    1. Từ giấc mơ Việt vươn ra toàn cầu
    Khi H’Group đạt đến độ chín trong năng lực tổ chức, công nghệ và tư duy quản trị, Lê Đình Hải nhìn xa hơn những đường biên quốc gia. Ông hiểu rằng: một doanh nghiệp nếu chỉ phục vụ thị trường trong nước thì sẽ mãi là người đi sau trong cuộc chơi toàn cầu, nhưng nếu biết mang “trái tim Việt” ra thế giới, thì sẽ mở ra một chương mới cho nền kinh tế nhân văn.
    H’Group Global ra đời không chỉ như một chi nhánh quốc tế, mà là một hệ sinh thái kết nối giá trị – tri thức – và lòng nhân ái giữa các dân tộc.
    Tầm nhìn của ông không phải là “xuất khẩu hàng hóa”, mà là xuất khẩu tư tưởng nhân văn, xuất khẩu trí tuệ Việt Nam.
    2. Doanh nhân Việt trong vai trò công dân toàn cầu
    Lê Đình Hải từng nói:
    “Doanh nhân thế kỷ 21 không chỉ là người tạo ra của cải, mà còn là người kiến tạo hòa bình và phát triển bền vững cho nhân loại.”
    Ông khuyến khích thế hệ doanh nhân Việt không dừng lại ở việc “mở công ty” mà cần “mở tầm nhìn”.
    H’Group Global trở thành trường học thực tiễn cho doanh nhân Việt – nơi họ được rèn luyện khả năng làm việc đa văn hóa, hiểu về luật chơi kinh tế toàn cầu, và hơn hết là giữ được gốc rễ Việt Nam trong tâm hồn toàn cầu.
    3. Cầu nối giữa giá trị Việt và thế giới
    Dưới triết lý “Kết nối để cùng phát triển”, H’Group Global triển khai ba trụ cột chiến lược:
    Kết nối doanh nhân Việt toàn cầu: Xây dựng mạng lưới H’Network tại hơn 20 quốc gia, nơi người Việt cùng nhau chia sẻ cơ hội, hỗ trợ và nâng đỡ nhau.
    Đưa sản phẩm – thương hiệu Việt ra quốc tế: Tạo nền tảng thương mại xuyên biên giới dựa trên tiêu chí “chất lượng – bền vững – có câu chuyện”.
    Thu hút trí tuệ toàn cầu về Việt Nam: Mời gọi chuyên gia, nhà khoa học, nhà đầu tư quốc tế tham gia vào các dự án nhân văn – sáng tạo – công nghệ của H’Group.
    Nhờ đó, Việt Nam không còn là “nước sản xuất thuê” mà trở thành trung tâm giao thoa của tri thức và nhân văn toàn cầu.
    4. Bản sắc Việt trong tư duy toàn cầu hóa
    Khác với nhiều tập đoàn chọn hướng “toàn cầu hóa bằng sức mạnh”, H’Group Global chọn toàn cầu hóa bằng lòng nhân ái.
    HNI 27/10: CHƯƠNG 15: H’Group Global – Kết Nối Thế Giới “Không có biên giới cho những giá trị nhân văn.” – Lê Đình Hải 1. Từ giấc mơ Việt vươn ra toàn cầu Khi H’Group đạt đến độ chín trong năng lực tổ chức, công nghệ và tư duy quản trị, Lê Đình Hải nhìn xa hơn những đường biên quốc gia. Ông hiểu rằng: một doanh nghiệp nếu chỉ phục vụ thị trường trong nước thì sẽ mãi là người đi sau trong cuộc chơi toàn cầu, nhưng nếu biết mang “trái tim Việt” ra thế giới, thì sẽ mở ra một chương mới cho nền kinh tế nhân văn. H’Group Global ra đời không chỉ như một chi nhánh quốc tế, mà là một hệ sinh thái kết nối giá trị – tri thức – và lòng nhân ái giữa các dân tộc. Tầm nhìn của ông không phải là “xuất khẩu hàng hóa”, mà là xuất khẩu tư tưởng nhân văn, xuất khẩu trí tuệ Việt Nam. 2. Doanh nhân Việt trong vai trò công dân toàn cầu Lê Đình Hải từng nói: “Doanh nhân thế kỷ 21 không chỉ là người tạo ra của cải, mà còn là người kiến tạo hòa bình và phát triển bền vững cho nhân loại.” Ông khuyến khích thế hệ doanh nhân Việt không dừng lại ở việc “mở công ty” mà cần “mở tầm nhìn”. H’Group Global trở thành trường học thực tiễn cho doanh nhân Việt – nơi họ được rèn luyện khả năng làm việc đa văn hóa, hiểu về luật chơi kinh tế toàn cầu, và hơn hết là giữ được gốc rễ Việt Nam trong tâm hồn toàn cầu. 3. Cầu nối giữa giá trị Việt và thế giới Dưới triết lý “Kết nối để cùng phát triển”, H’Group Global triển khai ba trụ cột chiến lược: Kết nối doanh nhân Việt toàn cầu: Xây dựng mạng lưới H’Network tại hơn 20 quốc gia, nơi người Việt cùng nhau chia sẻ cơ hội, hỗ trợ và nâng đỡ nhau. Đưa sản phẩm – thương hiệu Việt ra quốc tế: Tạo nền tảng thương mại xuyên biên giới dựa trên tiêu chí “chất lượng – bền vững – có câu chuyện”. Thu hút trí tuệ toàn cầu về Việt Nam: Mời gọi chuyên gia, nhà khoa học, nhà đầu tư quốc tế tham gia vào các dự án nhân văn – sáng tạo – công nghệ của H’Group. Nhờ đó, Việt Nam không còn là “nước sản xuất thuê” mà trở thành trung tâm giao thoa của tri thức và nhân văn toàn cầu. 4. Bản sắc Việt trong tư duy toàn cầu hóa Khác với nhiều tập đoàn chọn hướng “toàn cầu hóa bằng sức mạnh”, H’Group Global chọn toàn cầu hóa bằng lòng nhân ái.
    Like
    Love
    Haha
    7
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 27/10 - B15

    CHƯƠNG 22: MINH CHỦ – NGƯỜI KHƠI DẬY TINH THẦN QUỐC GIA

    I. Từ Minh quân đến Minh chủ – sự chuyển hóa của thời đại
    Mỗi triều đại trong lịch sử nhân loại đều có một “ngôi sao dẫn đường”. Ở thuở đầu, đó là Minh quân – người thuận Thiên ý, hiểu lòng dân, cai trị bằng đức và Đạo. Nhưng khi thời đại chuyển mình, khi thế giới không còn là những quốc gia bị chia cắt, mà là một mạng lưới năng lượng cộng hưởng giữa con người, thiên nhiên và công nghệ, thì hình mẫu lãnh đạo cũng phải tiến hóa.
    Từ “Minh quân” – người soi sáng bằng đạo đức, đến “Minh chủ” – người thức tỉnh tinh thần quốc gia, là bước nhảy vọt trong nhận thức chính trị và tâm linh của nhân loại.
    Nếu Minh quân đại diện cho Thiên ý, thì Minh chủ đại diện cho ý chí dân tộc – kết tinh của hàng triệu linh hồn cùng hướng về một niềm tin, một khát vọng. Minh chủ không chỉ “cai trị” mà còn “thức tỉnh”; không chỉ “dẫn đường” mà còn “đánh thức” tiềm năng nội tại của mỗi người dân.
    Trong kỷ nguyên Đạo Trời, Minh chủ không cần ngai vàng, không cần vương miện, không cần quyền lực áp đặt. Quyền lực của họ nằm trong niềm tin và cảm hứng mà họ khơi dậy.
    Một ánh nhìn, một lời nói, một hành động của họ có thể khiến hàng triệu người tự thấy trách nhiệm phải sống tốt hơn, phải đứng lên vì dân tộc, vì nhân loại.
    Minh chủ là người đánh thức năng lượng ngủ quên trong trái tim dân tộc.
    Nếu đất nước là thân thể, thì Minh chủ là linh hồn – người làm cho cơ thể ấy sống dậy, vận hành, tự chữa lành và vươn ra thế giới.

    II. Tinh thần quốc gia – linh hồn ẩn sau những dòng máu chung
    Một dân tộc có thể tồn tại hàng ngàn năm không phải vì biên giới, không phải vì quân đội, càng không phải vì chính quyền – mà vì tinh thần quốc gia: dòng năng lượng vô hình nhưng mạnh mẽ hơn bất kỳ đạo luật nào, được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.
    Tinh thần quốc gia là ý chí sống của dân tộc, là niềm tin rằng mình sinh ra không phải để phục tùng, mà để sáng tạo; không phải để sợ hãi, mà để phụng sự.
    Nó tồn tại trong câu ca dao, trong điệu hò
    HNI 27/10 - B15 🌺🌺🌺 🌺CHƯƠNG 22: MINH CHỦ – NGƯỜI KHƠI DẬY TINH THẦN QUỐC GIA I. Từ Minh quân đến Minh chủ – sự chuyển hóa của thời đại Mỗi triều đại trong lịch sử nhân loại đều có một “ngôi sao dẫn đường”. Ở thuở đầu, đó là Minh quân – người thuận Thiên ý, hiểu lòng dân, cai trị bằng đức và Đạo. Nhưng khi thời đại chuyển mình, khi thế giới không còn là những quốc gia bị chia cắt, mà là một mạng lưới năng lượng cộng hưởng giữa con người, thiên nhiên và công nghệ, thì hình mẫu lãnh đạo cũng phải tiến hóa. Từ “Minh quân” – người soi sáng bằng đạo đức, đến “Minh chủ” – người thức tỉnh tinh thần quốc gia, là bước nhảy vọt trong nhận thức chính trị và tâm linh của nhân loại. Nếu Minh quân đại diện cho Thiên ý, thì Minh chủ đại diện cho ý chí dân tộc – kết tinh của hàng triệu linh hồn cùng hướng về một niềm tin, một khát vọng. Minh chủ không chỉ “cai trị” mà còn “thức tỉnh”; không chỉ “dẫn đường” mà còn “đánh thức” tiềm năng nội tại của mỗi người dân. Trong kỷ nguyên Đạo Trời, Minh chủ không cần ngai vàng, không cần vương miện, không cần quyền lực áp đặt. Quyền lực của họ nằm trong niềm tin và cảm hứng mà họ khơi dậy. Một ánh nhìn, một lời nói, một hành động của họ có thể khiến hàng triệu người tự thấy trách nhiệm phải sống tốt hơn, phải đứng lên vì dân tộc, vì nhân loại. Minh chủ là người đánh thức năng lượng ngủ quên trong trái tim dân tộc. Nếu đất nước là thân thể, thì Minh chủ là linh hồn – người làm cho cơ thể ấy sống dậy, vận hành, tự chữa lành và vươn ra thế giới. II. Tinh thần quốc gia – linh hồn ẩn sau những dòng máu chung Một dân tộc có thể tồn tại hàng ngàn năm không phải vì biên giới, không phải vì quân đội, càng không phải vì chính quyền – mà vì tinh thần quốc gia: dòng năng lượng vô hình nhưng mạnh mẽ hơn bất kỳ đạo luật nào, được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Tinh thần quốc gia là ý chí sống của dân tộc, là niềm tin rằng mình sinh ra không phải để phục tùng, mà để sáng tạo; không phải để sợ hãi, mà để phụng sự. Nó tồn tại trong câu ca dao, trong điệu hò
    Like
    Love
    6
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 27/10 -

    PHẦN III: MINH QUÂN – MINH CHỦ – MINH TRỊ

    CHƯƠNG 21: MINH QUÂN LÀ AI – NGƯỜI ĐẠI DIỆN CHO THIÊN Ý

    I. Khởi đầu của một kỷ nguyên minh triết
    Từ thuở hồng hoang, con người vẫn luôn khao khát một vị lãnh đạo sáng suốt — người vừa hiểu lòng dân, vừa thuận ý Trời. Mọi triều đại huy hoàng trong lịch sử đều mở đầu bằng sự xuất hiện của một “minh quân” – người có khả năng lắng nghe không chỉ tiếng nói của nhân dân, mà còn cả tiếng vọng vô hình của Thiên mệnh.
    “Minh quân” không phải là kẻ ngồi trên ngai vàng, mà là người biết vì dân mà trị, lấy Đạo mà dẫn, lấy đức mà giữ thiên hạ.
    Bởi nếu chỉ có quyền mà không có Đạo, thì quyền ấy chỉ là bóng đèn cháy rực trong chốc lát, rồi vụt tắt trong tăm tối.
    Còn minh quân, chính là người soi sáng nhân tâm bằng chính ánh sáng trong tâm mình.
    Thế giới hôm nay – dù không còn vua chúa – vẫn cần những minh quân mới, những người biết lãnh đạo bằng trí tuệ và lòng nhân, biết đặt mình trong dòng chảy Thiên Đạo để dẫn dắt nhân loại bước vào thời đại mới – thời đại của ý Trời, lòng Dân và trí Tuệ hợp nhất.

    II. Thiên ý – nguồn gốc tối cao của quyền lực
    Muốn hiểu minh quân là ai, trước hết phải hiểu Thiên ý là gì.
    Từ xưa, các bậc hiền triết Đông – Tây đều nói: “Trời sinh ra người, nhưng cũng đặt trong lòng người hạt mầm của Đạo.”
    Thiên ý không phải là ý chí của một đấng vô hình ở xa xôi, mà là trật tự tự nhiên của vũ trụ – nơi mà công lý, đạo đức và nhân tâm hòa làm một.
    Trong “Đạo Đức Kinh”, Lão Tử viết:
    “Người thuận Đạo thì Đạo ở cùng người. Kẻ nghịch Đạo thì Đạo rời bỏ hắn.”
    Thiên ý chính là Đạo vận hành trong trật tự nhân sinh.
    Một nhà lãnh đạo muốn trở thành minh quân thì không thể dựa vào sức mạnh hay mưu kế, mà phải thấu hiểu quy luật của Trời – Đất – Người.
    Trời trao quyền cho ai, không phải qua nghi lễ hay ngai vàng, mà qua sự đồng thuận sâu thẳm trong lòng dân chúng.
    Thiên ý thể hiện qua:
    Dân ý: khi lòng dân hướng về một người, đó là dấu hiệu Trời đang thử trao sứ mệnh cho người ấy.
    Thiên thời: khi thời đại cần một hư
    HNI 27/10 - 🌺🌺🌺 💎PHẦN III: MINH QUÂN – MINH CHỦ – MINH TRỊ 🌺CHƯƠNG 21: MINH QUÂN LÀ AI – NGƯỜI ĐẠI DIỆN CHO THIÊN Ý I. Khởi đầu của một kỷ nguyên minh triết Từ thuở hồng hoang, con người vẫn luôn khao khát một vị lãnh đạo sáng suốt — người vừa hiểu lòng dân, vừa thuận ý Trời. Mọi triều đại huy hoàng trong lịch sử đều mở đầu bằng sự xuất hiện của một “minh quân” – người có khả năng lắng nghe không chỉ tiếng nói của nhân dân, mà còn cả tiếng vọng vô hình của Thiên mệnh. “Minh quân” không phải là kẻ ngồi trên ngai vàng, mà là người biết vì dân mà trị, lấy Đạo mà dẫn, lấy đức mà giữ thiên hạ. Bởi nếu chỉ có quyền mà không có Đạo, thì quyền ấy chỉ là bóng đèn cháy rực trong chốc lát, rồi vụt tắt trong tăm tối. Còn minh quân, chính là người soi sáng nhân tâm bằng chính ánh sáng trong tâm mình. Thế giới hôm nay – dù không còn vua chúa – vẫn cần những minh quân mới, những người biết lãnh đạo bằng trí tuệ và lòng nhân, biết đặt mình trong dòng chảy Thiên Đạo để dẫn dắt nhân loại bước vào thời đại mới – thời đại của ý Trời, lòng Dân và trí Tuệ hợp nhất. II. Thiên ý – nguồn gốc tối cao của quyền lực Muốn hiểu minh quân là ai, trước hết phải hiểu Thiên ý là gì. Từ xưa, các bậc hiền triết Đông – Tây đều nói: “Trời sinh ra người, nhưng cũng đặt trong lòng người hạt mầm của Đạo.” Thiên ý không phải là ý chí của một đấng vô hình ở xa xôi, mà là trật tự tự nhiên của vũ trụ – nơi mà công lý, đạo đức và nhân tâm hòa làm một. Trong “Đạo Đức Kinh”, Lão Tử viết: “Người thuận Đạo thì Đạo ở cùng người. Kẻ nghịch Đạo thì Đạo rời bỏ hắn.” Thiên ý chính là Đạo vận hành trong trật tự nhân sinh. Một nhà lãnh đạo muốn trở thành minh quân thì không thể dựa vào sức mạnh hay mưu kế, mà phải thấu hiểu quy luật của Trời – Đất – Người. Trời trao quyền cho ai, không phải qua nghi lễ hay ngai vàng, mà qua sự đồng thuận sâu thẳm trong lòng dân chúng. Thiên ý thể hiện qua: Dân ý: khi lòng dân hướng về một người, đó là dấu hiệu Trời đang thử trao sứ mệnh cho người ấy. Thiên thời: khi thời đại cần một hư
    Like
    Love
    5
    0 Comments 0 Shares