• HNI 28/10:Chương 29: Quản trị bằng tình thương và trí tuệ lượng tử
    1. Khi quyền lực trở về với trái tim
    Trong hàng ngàn năm lịch sử, loài người đã chứng kiến bao triều đại dựng lên rồi sụp đổ, bao thể chế thay hình đổi dạng, nhưng vẫn xoay quanh một trục quen thuộc: quyền lực được vận hành bằng nỗi sợ.
    Những kẻ nắm quyền luôn tin rằng: để kiểm soát, phải khiến dân chúng khiếp sợ; để cai trị, phải cứng rắn; để tồn tại, phải mạnh tay trấn áp.
    Và thế là, trong suốt những kỷ nguyên dài đằng đẵng, con người đã đánh mất điều quý giá nhất: trái tim biết yêu thương.
    Thế nhưng, nhân loại đang bước sang một kỷ nguyên mới – kỷ nguyên mà công nghệ lượng tử, trí tuệ nhân tạo, và nhận thức hợp nhất đang dần kéo bức màn vô minh xuống.
    Con người bắt đầu hiểu rằng: quản trị không phải là điều khiển, mà là đồng hành; không phải là ra lệnh, mà là khai mở; không phải là áp đặt, mà là dẫn dắt bằng tình thương và trí tuệ.
    Trong nền chính trị cũ, nhà cầm quyền chỉ nhìn thấy dân như “số liệu” – những con số, tỷ lệ, hoặc khối dân cần kiểm soát.
    Nhưng trong nền quản trị lượng tử, mỗi con người được nhìn thấy như một tần số cảm xúc, một “hạt ánh sáng” mang năng lượng riêng biệt, hòa điệu với toàn thể.
    Lãnh đạo chân chính không còn chỉ là người hiểu chính sách – mà là người cảm được linh hồn của dân tộc, đọc được nhịp đập của nhân tâm, và dẫn dắt bằng trường năng lượng của tình thương.

    2. Trí tuệ lượng tử – khi vũ trụ phản chiếu trong từng quyết định
    Nếu như tư duy cổ điển là tuyến tính – “nguyên nhân – kết quả”, “đúng – sai”, “ta – địch” – thì trí tuệ lượng tử vận hành theo mối liên hệ đa chiều, nơi mọi thực thể đều tương tác, ảnh hưởng và phản chiếu lẫn nhau.
    Trong một hệ thống lượng tử, một thay đổi nhỏ ở một điểm có thể cộng hưởng đến toàn thể.
    Cũng vậy, trong quản trị, một quyết định sai lầm, dù nhỏ, cũng có thể lan tỏa thành bất ổn toàn dân; nhưng một hành động nhân ái, dù khiêm tốn, cũng có thể chạm tới hàng triệu trái tim.
    Khi nhà lãnh đạo hành động từ tâm sáng và tần số yêu thương, năng lượng ấy không chỉ lan trong một tổ chức, mà còn cộng hưởng vào trường tập thể, khơi dậy sự thiện lành trong cộng đồng.
    HNI 28/10:🌺Chương 29: Quản trị bằng tình thương và trí tuệ lượng tử 1. Khi quyền lực trở về với trái tim Trong hàng ngàn năm lịch sử, loài người đã chứng kiến bao triều đại dựng lên rồi sụp đổ, bao thể chế thay hình đổi dạng, nhưng vẫn xoay quanh một trục quen thuộc: quyền lực được vận hành bằng nỗi sợ. Những kẻ nắm quyền luôn tin rằng: để kiểm soát, phải khiến dân chúng khiếp sợ; để cai trị, phải cứng rắn; để tồn tại, phải mạnh tay trấn áp. Và thế là, trong suốt những kỷ nguyên dài đằng đẵng, con người đã đánh mất điều quý giá nhất: trái tim biết yêu thương. Thế nhưng, nhân loại đang bước sang một kỷ nguyên mới – kỷ nguyên mà công nghệ lượng tử, trí tuệ nhân tạo, và nhận thức hợp nhất đang dần kéo bức màn vô minh xuống. Con người bắt đầu hiểu rằng: quản trị không phải là điều khiển, mà là đồng hành; không phải là ra lệnh, mà là khai mở; không phải là áp đặt, mà là dẫn dắt bằng tình thương và trí tuệ. Trong nền chính trị cũ, nhà cầm quyền chỉ nhìn thấy dân như “số liệu” – những con số, tỷ lệ, hoặc khối dân cần kiểm soát. Nhưng trong nền quản trị lượng tử, mỗi con người được nhìn thấy như một tần số cảm xúc, một “hạt ánh sáng” mang năng lượng riêng biệt, hòa điệu với toàn thể. Lãnh đạo chân chính không còn chỉ là người hiểu chính sách – mà là người cảm được linh hồn của dân tộc, đọc được nhịp đập của nhân tâm, và dẫn dắt bằng trường năng lượng của tình thương. 2. Trí tuệ lượng tử – khi vũ trụ phản chiếu trong từng quyết định Nếu như tư duy cổ điển là tuyến tính – “nguyên nhân – kết quả”, “đúng – sai”, “ta – địch” – thì trí tuệ lượng tử vận hành theo mối liên hệ đa chiều, nơi mọi thực thể đều tương tác, ảnh hưởng và phản chiếu lẫn nhau. Trong một hệ thống lượng tử, một thay đổi nhỏ ở một điểm có thể cộng hưởng đến toàn thể. Cũng vậy, trong quản trị, một quyết định sai lầm, dù nhỏ, cũng có thể lan tỏa thành bất ổn toàn dân; nhưng một hành động nhân ái, dù khiêm tốn, cũng có thể chạm tới hàng triệu trái tim. Khi nhà lãnh đạo hành động từ tâm sáng và tần số yêu thương, năng lượng ấy không chỉ lan trong một tổ chức, mà còn cộng hưởng vào trường tập thể, khơi dậy sự thiện lành trong cộng đồng.
    Like
    Love
    Haha
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10: CHƯƠNG 28: LÃNH ĐẠO TÂM LINH – NGƯỜI DẪN ĐƯỜNG BẰNG ÁNH SÁNG TRÍ TUỆ


    I. Khi lãnh đạo không còn là người cầm quyền, mà là người soi đường
    Trong những kỷ nguyên cũ, lãnh đạo thường được hiểu là người đứng trên, ra lệnh và cai trị. Nhưng trong kỷ nguyên mới – kỷ nguyên của tâm thức khai sáng và nhân loại tự chủ – lãnh đạo không còn chỉ là người nắm quyền lực chính trị hay kinh tế. Họ là người dẫn đường tâm linh, người thắp sáng tri thức, khơi dậy tình thương và khuyến khích mỗi con người trở về với bản thể trí tuệ thuần khiết của mình.
    Một vị lãnh đạo chân chính không cai trị bằng mệnh lệnh, không dẫn dắt bằng sợ hãi, mà bằng ánh sáng của sự hiểu biết và lòng nhân. Họ không đặt mình lên cao hơn dân, mà hạ mình xuống để lắng nghe, để cảm nhận từng nỗi đau của nhân loại như chính nỗi đau trong lòng mình.
    Lãnh đạo tâm linh là người thức tỉnh trước khi người khác thức tỉnh, người nhìn thấy ánh sáng trước khi bình minh đến. Họ là những linh hồn đi trước, mở đường cho thế hệ sau bằng đuốc trí tuệ, bằng sức mạnh của đạo đức, và bằng niềm tin vào bản thiện của con người.
    Họ không tạo ra một hệ thống kiểm soát, mà khơi dậy nội lực tự trị trong mỗi cá nhân – giúp dân không cần phụ thuộc, giúp quốc gia không cần ép buộc. Chính trong sự tự do và tự nhận thức đó, xã hội đạt đến trật tự tự nhiên – thứ trật tự của Đạo, chứ không phải của luật.

    II. Quyền năng của người dẫn đường bằng trí tuệ
    Lãnh đạo tâm linh không nắm trong tay quân đội hay ngân khố, nhưng họ có vũ khí mạnh nhất: trí tuệ và đạo lý. Một lời nói của họ có thể làm dịu cơn giận của hàng vạn người; một tư tưởng của họ có thể xoay chuyển hướng đi của cả một nền văn minh.
    Người lãnh đạo tâm linh hiểu rằng, mọi cải cách bền vững đều bắt đầu từ bên trong con người, chứ không phải từ những văn bản chính trị. Bởi chỉ khi tâm con người được khai sáng, thì luật pháp mới trở nên tự nhiên; chỉ khi trí tuệ được mở rộng, thì quyền lực mới trở nên không cần thiết.
    HNI 28/10: 🌺CHƯƠNG 28: LÃNH ĐẠO TÂM LINH – NGƯỜI DẪN ĐƯỜNG BẰNG ÁNH SÁNG TRÍ TUỆ I. Khi lãnh đạo không còn là người cầm quyền, mà là người soi đường Trong những kỷ nguyên cũ, lãnh đạo thường được hiểu là người đứng trên, ra lệnh và cai trị. Nhưng trong kỷ nguyên mới – kỷ nguyên của tâm thức khai sáng và nhân loại tự chủ – lãnh đạo không còn chỉ là người nắm quyền lực chính trị hay kinh tế. Họ là người dẫn đường tâm linh, người thắp sáng tri thức, khơi dậy tình thương và khuyến khích mỗi con người trở về với bản thể trí tuệ thuần khiết của mình. Một vị lãnh đạo chân chính không cai trị bằng mệnh lệnh, không dẫn dắt bằng sợ hãi, mà bằng ánh sáng của sự hiểu biết và lòng nhân. Họ không đặt mình lên cao hơn dân, mà hạ mình xuống để lắng nghe, để cảm nhận từng nỗi đau của nhân loại như chính nỗi đau trong lòng mình. Lãnh đạo tâm linh là người thức tỉnh trước khi người khác thức tỉnh, người nhìn thấy ánh sáng trước khi bình minh đến. Họ là những linh hồn đi trước, mở đường cho thế hệ sau bằng đuốc trí tuệ, bằng sức mạnh của đạo đức, và bằng niềm tin vào bản thiện của con người. Họ không tạo ra một hệ thống kiểm soát, mà khơi dậy nội lực tự trị trong mỗi cá nhân – giúp dân không cần phụ thuộc, giúp quốc gia không cần ép buộc. Chính trong sự tự do và tự nhận thức đó, xã hội đạt đến trật tự tự nhiên – thứ trật tự của Đạo, chứ không phải của luật. II. Quyền năng của người dẫn đường bằng trí tuệ Lãnh đạo tâm linh không nắm trong tay quân đội hay ngân khố, nhưng họ có vũ khí mạnh nhất: trí tuệ và đạo lý. Một lời nói của họ có thể làm dịu cơn giận của hàng vạn người; một tư tưởng của họ có thể xoay chuyển hướng đi của cả một nền văn minh. Người lãnh đạo tâm linh hiểu rằng, mọi cải cách bền vững đều bắt đầu từ bên trong con người, chứ không phải từ những văn bản chính trị. Bởi chỉ khi tâm con người được khai sáng, thì luật pháp mới trở nên tự nhiên; chỉ khi trí tuệ được mở rộng, thì quyền lực mới trở nên không cần thiết.
    Like
    Love
    Angry
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10:

    Chương 27: Tư tưởng “Trị quốc bằng Đạo” của các bậc Thánh nhân
    (Henry Lê – Lê Đình Hải)

    I. “Đạo” – cội nguồn của mọi nền trị quốc
    Trong lịch sử nhân loại, từ Đông sang Tây, từ cổ chí kim, chưa từng có triều đại nào hưng thịnh bền lâu mà không lấy “Đạo” làm gốc. “Đạo” ở đây không phải là tôn giáo, cũng không chỉ là luân lý; “Đạo” là trật tự tự nhiên của Trời Đất, là lẽ vận hành của vạn vật, là nguyên tắc bất biến mà con người phải thuận theo để trị mình, trị dân, trị nước.
    Các bậc Thánh nhân xưa đã sớm hiểu rằng: chính trị nếu xa rời Đạo, thì quyền lực dù mạnh đến đâu cũng sụp đổ như cát lâu gặp sóng.
    Ngược lại, khi người cầm quyền lấy Đạo làm căn bản, mọi mệnh lệnh đều thuận lòng dân, mọi chính sách đều hợp thiên ý – quốc gia tự nhiên thái bình, xã tắc tự nhiên vững bền.
    Khổng Tử gọi đó là “chính danh – chính tâm”, Lão Tử gọi là “vô vi nhi trị”, còn Phật Thích Ca thì dạy “lấy từ bi làm gốc”, Chúa Giêsu lại nói “lấy tình yêu và công chính mà cai quản muôn dân”. Dù ở phương trời nào, chữ “Đạo” vẫn là một – đó là đạo lý của công bằng, của nhân ái, của tôn trọng sự sống và phẩm giá con người.

    II. Trị quốc không bằng mệnh lệnh, mà bằng Đức và Đạo
    Một nhà nước có thể quản lý dân bằng pháp luật, nhưng chỉ những bậc minh quân mới có thể dẫn dắt dân bằng Đạo.
    Pháp trị – chỉ là cái khung;
    Đức trị – là cái hồn;
    Còn Đạo trị – là linh khí thấm vào từng người dân, từng mái nhà, từng mảnh đất.
    Khi người lãnh đạo hiểu rằng quyền lực chỉ là phương tiện, còn Đạo mới là mục đích, thì mọi hành động cai trị đều trở thành hành động phục vụ. Họ không ép dân phải nghe, mà khiến dân tự muốn nghe; không dùng sợ hãi để duy trì trật tự, mà dùng niềm tin để dựng nên hòa bình.
    Tư tưởng “trị quốc bằng Đạo” không tìm kiếm sự vâng lời tuyệt đối, mà khơi dậy sự tự giác, tự trọng, tự hành xử có đạo lý trong lòng mỗi người.
    Đó là nền trị quốc của sự thức tỉnh – nơi người dân không còn bị cai trị, mà cùng nhau kiến tạo.

    III. Khổng Tử – “Chính giả, chính dã”
    Trong Luận Ngữ, Khổng Tử nói:
    “Vi chính dĩ đức, thí như bắc thần cư kỳ sở nhi chúng tinh cống chi.”
    Nghĩa là: Dùng đức để trị dân, ví như ngôi sao Bắc Đẩu đứng yên, các sao khác đều hướng về đó.
    HNI 28/10: 🌺Chương 27: Tư tưởng “Trị quốc bằng Đạo” của các bậc Thánh nhân (Henry Lê – Lê Đình Hải) I. “Đạo” – cội nguồn của mọi nền trị quốc Trong lịch sử nhân loại, từ Đông sang Tây, từ cổ chí kim, chưa từng có triều đại nào hưng thịnh bền lâu mà không lấy “Đạo” làm gốc. “Đạo” ở đây không phải là tôn giáo, cũng không chỉ là luân lý; “Đạo” là trật tự tự nhiên của Trời Đất, là lẽ vận hành của vạn vật, là nguyên tắc bất biến mà con người phải thuận theo để trị mình, trị dân, trị nước. Các bậc Thánh nhân xưa đã sớm hiểu rằng: chính trị nếu xa rời Đạo, thì quyền lực dù mạnh đến đâu cũng sụp đổ như cát lâu gặp sóng. Ngược lại, khi người cầm quyền lấy Đạo làm căn bản, mọi mệnh lệnh đều thuận lòng dân, mọi chính sách đều hợp thiên ý – quốc gia tự nhiên thái bình, xã tắc tự nhiên vững bền. Khổng Tử gọi đó là “chính danh – chính tâm”, Lão Tử gọi là “vô vi nhi trị”, còn Phật Thích Ca thì dạy “lấy từ bi làm gốc”, Chúa Giêsu lại nói “lấy tình yêu và công chính mà cai quản muôn dân”. Dù ở phương trời nào, chữ “Đạo” vẫn là một – đó là đạo lý của công bằng, của nhân ái, của tôn trọng sự sống và phẩm giá con người. II. Trị quốc không bằng mệnh lệnh, mà bằng Đức và Đạo Một nhà nước có thể quản lý dân bằng pháp luật, nhưng chỉ những bậc minh quân mới có thể dẫn dắt dân bằng Đạo. Pháp trị – chỉ là cái khung; Đức trị – là cái hồn; Còn Đạo trị – là linh khí thấm vào từng người dân, từng mái nhà, từng mảnh đất. Khi người lãnh đạo hiểu rằng quyền lực chỉ là phương tiện, còn Đạo mới là mục đích, thì mọi hành động cai trị đều trở thành hành động phục vụ. Họ không ép dân phải nghe, mà khiến dân tự muốn nghe; không dùng sợ hãi để duy trì trật tự, mà dùng niềm tin để dựng nên hòa bình. Tư tưởng “trị quốc bằng Đạo” không tìm kiếm sự vâng lời tuyệt đối, mà khơi dậy sự tự giác, tự trọng, tự hành xử có đạo lý trong lòng mỗi người. Đó là nền trị quốc của sự thức tỉnh – nơi người dân không còn bị cai trị, mà cùng nhau kiến tạo. III. Khổng Tử – “Chính giả, chính dã” Trong Luận Ngữ, Khổng Tử nói: “Vi chính dĩ đức, thí như bắc thần cư kỳ sở nhi chúng tinh cống chi.” Nghĩa là: Dùng đức để trị dân, ví như ngôi sao Bắc Đẩu đứng yên, các sao khác đều hướng về đó.
    Like
    Love
    Sad
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 3 : KHI KINH TẾ THUẬN ĐẠO – PHÚC TRÀN, DÂN THỊNH
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Khi kinh tế thuận theo Đạo Trời,
    Tâm người sáng, việc đời êm ái.
    Của cải chẳng là nơi chôn ngã,
    Mà hóa nguồn phúc chảy không nguôi.
    Người buôn bán lấy nhân làm gốc,
    Người làm ăn giữ nghĩa làm đầu.
    Không lừa lọc, chẳng tranh phần thiệt,
    Đạo trong lòng sáng giữa nông sâu.
    Khi mỗi việc thuận theo quy luật,
    Cây sinh hoa, người nở nụ cười.
    Lúa ngoài đồng chín vàng theo Đạo,
    Tiền trong dân hóa phúc cho đời.
    Kẻ lãnh đạo biết thương dân trước,
    Người lao công biết trọng công mình.
    Công bằng trải như sương buổi sớm,
    Xã hội yên, muôn phúc chan bình.
    Thuận Đạo ấy không cần lý thuyết,
    Mà là sống đúng lẽ tự nhiên.
    Người cho đi – lòng thêm sung túc,
    Kẻ nhận về – tâm lại dịu hiền.
    Trời cùng đất đều trong nhịp thở,
    Người cùng người lại nối niềm tin.
    Mỗi bàn tay vun cho nhân nghĩa,
    Cả quê hương hóa sáng lung linh.
    Khi dân no, lòng dân vui vẻ,
    Khi dân tín, nước hóa vững bền.
    Phúc chẳng ở nơi cung điện,
    Mà nằm trong ánh mắt hiền lành.
    Một quốc gia hưng nhờ đạo đức,
    Một nền kinh tế sáng nhờ nhân.
    Nếu chỉ đếm tiền mà quên nghĩa,
    Sẽ tự làm lệch cán cân dân.
    Nhưng nếu biết giữ tâm trong sáng,
    Mỗi đồng xu cũng hóa phúc lành.
    Người thuận Đạo, trời ban thuận lợi,
    Đời hanh thông, nghiệp nở thành danh.
    Hỡi nhân thế – hãy tin một lẽ:
    Kinh tế chẳng ngược Đạo bao giờ.
    Khi lòng người hòa cùng Thiên ý,
    Phúc tràn dân thịnh – ấy Đạo Trời xưa.
    HNI 28/10 - 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 3 : KHI KINH TẾ THUẬN ĐẠO – PHÚC TRÀN, DÂN THỊNH (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Khi kinh tế thuận theo Đạo Trời, Tâm người sáng, việc đời êm ái. Của cải chẳng là nơi chôn ngã, Mà hóa nguồn phúc chảy không nguôi. Người buôn bán lấy nhân làm gốc, Người làm ăn giữ nghĩa làm đầu. Không lừa lọc, chẳng tranh phần thiệt, Đạo trong lòng sáng giữa nông sâu. Khi mỗi việc thuận theo quy luật, Cây sinh hoa, người nở nụ cười. Lúa ngoài đồng chín vàng theo Đạo, Tiền trong dân hóa phúc cho đời. Kẻ lãnh đạo biết thương dân trước, Người lao công biết trọng công mình. Công bằng trải như sương buổi sớm, Xã hội yên, muôn phúc chan bình. Thuận Đạo ấy không cần lý thuyết, Mà là sống đúng lẽ tự nhiên. Người cho đi – lòng thêm sung túc, Kẻ nhận về – tâm lại dịu hiền. Trời cùng đất đều trong nhịp thở, Người cùng người lại nối niềm tin. Mỗi bàn tay vun cho nhân nghĩa, Cả quê hương hóa sáng lung linh. Khi dân no, lòng dân vui vẻ, Khi dân tín, nước hóa vững bền. Phúc chẳng ở nơi cung điện, Mà nằm trong ánh mắt hiền lành. Một quốc gia hưng nhờ đạo đức, Một nền kinh tế sáng nhờ nhân. Nếu chỉ đếm tiền mà quên nghĩa, Sẽ tự làm lệch cán cân dân. Nhưng nếu biết giữ tâm trong sáng, Mỗi đồng xu cũng hóa phúc lành. Người thuận Đạo, trời ban thuận lợi, Đời hanh thông, nghiệp nở thành danh. Hỡi nhân thế – hãy tin một lẽ: Kinh tế chẳng ngược Đạo bao giờ. Khi lòng người hòa cùng Thiên ý, Phúc tràn dân thịnh – ấy Đạo Trời xưa.
    Like
    Love
    Wow
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Chương 15: H’Group Global – Kết Nối Thế Giới
    HNI 28/10 Chương 15: H’Group Global – Kết Nối Thế Giới Sách trắng Doanh nhân Lê Đình Hải - Người kiến tạo nền kinh tế nhân văn thế kỷ 21   1. Từ giấc mơ Việt vươn ra toàn cầu Khi H’Group đạt đến độ chín trong năng lực tổ chức, công nghệ và tư duy quản trị, Lê Đình Hải nhìn xa hơn những đường...
    Like
    Love
    Yay
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10 - B17 BÀI THƠ CHƯƠNG 5 : TƯ TƯỞNG “Đủ” – CỐT LÕI CỦA THỊNH VƯỢNG BỀN VỮNG
    Đủ là gốc của an nhiên,
    Là hoa trong Đạo, là duyên trong đời.
    Người tham biển cả đầy vơi,
    Kẻ biết đủ, giữa đất trời thảnh thơi.
    Đủ không nghĩa sống đơn sơ,
    Mà là biết điểm dừng, chớ mờ lòng tham.
    Giàu sang chẳng tại của làm,
    Mà từ tâm sáng, biết ham điều lành.
    Người biết đủ, ngủ an lành,
    Cơm rau cũng ngọt, trời xanh cũng gần.
    Người không đủ, dẫu bạc ngàn,
    Vẫn mong thêm mãi, chẳng an một ngày.
    Thế gian loạn bởi chữ “hơn”,
    Đua tranh được mất, chẳng còn thật tâm.
    Đủ là chiếc khóa vàng ròng,
    Mở ra cánh cửa an lòng, bền lâu.
    Khi người biết đủ – đời sâu,
    Như sông biết chảy, như cầu biết yên.
    Khi người quên đủ – đảo điên,
    Như thuyền vô hướng giữa miền bão giông.
    Đủ trong áo vải bình nông,
    Mà tâm rực sáng như đồng ban mai.
    Đủ trong nụ cười trẻ thơ,
    Trong bàn tay mẹ, trong lời cha khuyên.
    Người biết đủ, chẳng đảo điên,
    Giữa dòng lợi lộc vẫn nguyên tâm mình.
    Đủ giúp thương giới nhân sinh,
    Giúp người nhận thấy ân tình quanh ta.
    Kẻ không đủ, dẫu cao xa,
    Cũng như đuốc tắt giữa tà dương phai.
    Còn người biết đủ, dẫu nghèo,
    Vẫn như sen nở trong chiều lặng im.
    Đủ là trí tuệ trong tim,
    Là hạt giống thiện, gieo niềm phúc duyên.
    Khi quốc dân biết chữ “đủ”,
    Thì nước hưng, đạo sáng, phú bền.
    Đủ khiến thương trường bình yên,
    Người buôn giữ nghĩa, kẻ làm giữ tâm.
    Đủ khiến lãnh đạo chí nhân,
    Lấy phúc làm gốc, lấy dân làm nhà.
    Đủ không ngăn phát triển xa,
    Chỉ giúp hướng đúng, giữ hòa giữa đời.
    Khi người biết đủ – Đạo Trời
    Hiện trong kinh tế, sáng ngời muôn năm.
    Một chữ “Đủ” – nhẹ như mây,
    Mà sâu như biển, mà đầy như trăng.
    Đủ là con đường vĩnh hằng,
    Cho đời thịnh vượng, an lành muôn nơi.
    HNI 28/10 - B17 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 5 : TƯ TƯỞNG “Đủ” – CỐT LÕI CỦA THỊNH VƯỢNG BỀN VỮNG Đủ là gốc của an nhiên, Là hoa trong Đạo, là duyên trong đời. Người tham biển cả đầy vơi, Kẻ biết đủ, giữa đất trời thảnh thơi. Đủ không nghĩa sống đơn sơ, Mà là biết điểm dừng, chớ mờ lòng tham. Giàu sang chẳng tại của làm, Mà từ tâm sáng, biết ham điều lành. Người biết đủ, ngủ an lành, Cơm rau cũng ngọt, trời xanh cũng gần. Người không đủ, dẫu bạc ngàn, Vẫn mong thêm mãi, chẳng an một ngày. Thế gian loạn bởi chữ “hơn”, Đua tranh được mất, chẳng còn thật tâm. Đủ là chiếc khóa vàng ròng, Mở ra cánh cửa an lòng, bền lâu. Khi người biết đủ – đời sâu, Như sông biết chảy, như cầu biết yên. Khi người quên đủ – đảo điên, Như thuyền vô hướng giữa miền bão giông. Đủ trong áo vải bình nông, Mà tâm rực sáng như đồng ban mai. Đủ trong nụ cười trẻ thơ, Trong bàn tay mẹ, trong lời cha khuyên. Người biết đủ, chẳng đảo điên, Giữa dòng lợi lộc vẫn nguyên tâm mình. Đủ giúp thương giới nhân sinh, Giúp người nhận thấy ân tình quanh ta. Kẻ không đủ, dẫu cao xa, Cũng như đuốc tắt giữa tà dương phai. Còn người biết đủ, dẫu nghèo, Vẫn như sen nở trong chiều lặng im. Đủ là trí tuệ trong tim, Là hạt giống thiện, gieo niềm phúc duyên. Khi quốc dân biết chữ “đủ”, Thì nước hưng, đạo sáng, phú bền. Đủ khiến thương trường bình yên, Người buôn giữ nghĩa, kẻ làm giữ tâm. Đủ khiến lãnh đạo chí nhân, Lấy phúc làm gốc, lấy dân làm nhà. Đủ không ngăn phát triển xa, Chỉ giúp hướng đúng, giữ hòa giữa đời. Khi người biết đủ – Đạo Trời Hiện trong kinh tế, sáng ngời muôn năm. Một chữ “Đủ” – nhẹ như mây, Mà sâu như biển, mà đầy như trăng. Đủ là con đường vĩnh hằng, Cho đời thịnh vượng, an lành muôn nơi.
    Like
    Love
    Haha
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28-10
    Chương 15: H’Group Global – Kết Nối Thế Giới
    Sách trắng Doanh nhân Lê Đình Hải - Người kiến tạo nền kinh tế nhân văn thế kỷ 21

    1. Từ giấc mơ Việt vươn ra toàn cầu

    Khi H’Group đạt đến độ chín trong năng lực tổ chức, công nghệ và tư duy quản trị, Lê Đình Hải nhìn xa hơn những đường biên quốc gia. Ông hiểu rằng: một doanh nghiệp nếu chỉ phục vụ thị trường trong nước thì sẽ mãi là người đi sau trong cuộc chơi toàn cầu, nhưng nếu biết mang “trái tim Việt” ra thế giới, thì sẽ mở ra một chương mới cho nền kinh tế nhân văn.

    H’Group Global ra đời không chỉ như một chi nhánh quốc tế, mà là một hệ sinh thái kết nối giá trị – tri thức – và lòng nhân ái giữa các dân tộc.
    Tầm nhìn của ông không phải là “xuất khẩu hàng hóa”, mà là xuất khẩu tư tưởng nhân văn, xuất khẩu trí tuệ Việt Nam.

    2. Doanh nhân Việt trong vai trò công dân toàn cầu

    Lê Đình Hải từng nói:

    “Doanh nhân thế kỷ 21 không chỉ là người tạo ra của cải, mà còn là người kiến tạo hòa bình và phát triển bền vững cho nhân loại.”

    Ông khuyến khích thế hệ doanh nhân Việt không dừng lại ở việc “mở công ty” mà cần “mở tầm nhìn”.
    H’Group Global trở thành trường học thực tiễn cho doanh nhân Việt – nơi họ được rèn luyện khả năng làm việc đa văn hóa, hiểu về luật chơi kinh tế toàn cầu, và hơn hết là giữ được gốc rễ Việt Nam trong tâm hồn toàn cầu.

    3. Cầu nối giữa giá trị Việt và thế giới

    Dưới triết lý “Kết nối để cùng phát triển”, H’Group Global triển khai ba trụ cột chiến lược:

    Kết nối doanh nhân Việt toàn cầu: Xây dựng mạng lưới H’Network tại hơn 20 quốc gia, nơi người Việt cùng nhau chia sẻ cơ hội, hỗ trợ và nâng đỡ nhau.

    Đưa sản phẩm – thương hiệu Việt ra quốc tế: Tạo nền tảng thương mại xuyên biên giới dựa trên tiêu chí “chất lượng – bền vững – có câu chuyện”.

    Thu hút trí tuệ toàn cầu về Việt Nam: Mời gọi chuyên gia, nhà khoa học, nhà đầu tư quốc tế tham gia vào các dự án nhân văn – sáng tạo – công nghệ của H’Group.

    Nhờ đó, Việt Nam không còn là “nước sản xuất thuê” mà trở thành trung tâm giao thoa của tri thức và nhân văn toàn cầu.

    4. Bản sắc Việt trong tư duy toàn cầu hóa

    Khác với nhiều tập đoàn chọn hướng “toàn cầu hóa bằng sức mạnh”, H’Group Global chọn toàn cầu hóa bằng lòng nhân ái.
    HNI 28-10 Chương 15: H’Group Global – Kết Nối Thế Giới Sách trắng Doanh nhân Lê Đình Hải - Người kiến tạo nền kinh tế nhân văn thế kỷ 21 1. Từ giấc mơ Việt vươn ra toàn cầu Khi H’Group đạt đến độ chín trong năng lực tổ chức, công nghệ và tư duy quản trị, Lê Đình Hải nhìn xa hơn những đường biên quốc gia. Ông hiểu rằng: một doanh nghiệp nếu chỉ phục vụ thị trường trong nước thì sẽ mãi là người đi sau trong cuộc chơi toàn cầu, nhưng nếu biết mang “trái tim Việt” ra thế giới, thì sẽ mở ra một chương mới cho nền kinh tế nhân văn. H’Group Global ra đời không chỉ như một chi nhánh quốc tế, mà là một hệ sinh thái kết nối giá trị – tri thức – và lòng nhân ái giữa các dân tộc. Tầm nhìn của ông không phải là “xuất khẩu hàng hóa”, mà là xuất khẩu tư tưởng nhân văn, xuất khẩu trí tuệ Việt Nam. 2. Doanh nhân Việt trong vai trò công dân toàn cầu Lê Đình Hải từng nói: “Doanh nhân thế kỷ 21 không chỉ là người tạo ra của cải, mà còn là người kiến tạo hòa bình và phát triển bền vững cho nhân loại.” Ông khuyến khích thế hệ doanh nhân Việt không dừng lại ở việc “mở công ty” mà cần “mở tầm nhìn”. H’Group Global trở thành trường học thực tiễn cho doanh nhân Việt – nơi họ được rèn luyện khả năng làm việc đa văn hóa, hiểu về luật chơi kinh tế toàn cầu, và hơn hết là giữ được gốc rễ Việt Nam trong tâm hồn toàn cầu. 3. Cầu nối giữa giá trị Việt và thế giới Dưới triết lý “Kết nối để cùng phát triển”, H’Group Global triển khai ba trụ cột chiến lược: Kết nối doanh nhân Việt toàn cầu: Xây dựng mạng lưới H’Network tại hơn 20 quốc gia, nơi người Việt cùng nhau chia sẻ cơ hội, hỗ trợ và nâng đỡ nhau. Đưa sản phẩm – thương hiệu Việt ra quốc tế: Tạo nền tảng thương mại xuyên biên giới dựa trên tiêu chí “chất lượng – bền vững – có câu chuyện”. Thu hút trí tuệ toàn cầu về Việt Nam: Mời gọi chuyên gia, nhà khoa học, nhà đầu tư quốc tế tham gia vào các dự án nhân văn – sáng tạo – công nghệ của H’Group. Nhờ đó, Việt Nam không còn là “nước sản xuất thuê” mà trở thành trung tâm giao thoa của tri thức và nhân văn toàn cầu. 4. Bản sắc Việt trong tư duy toàn cầu hóa Khác với nhiều tập đoàn chọn hướng “toàn cầu hóa bằng sức mạnh”, H’Group Global chọn toàn cầu hóa bằng lòng nhân ái.
    Like
    Love
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10: TỪ MƠ ƯỚC ĐẾN H.AI ĐÃ CÓ THẬT CỦA HNI
    Ngày ấy, khi còn là những thành viên gắn bó trong cộng đồng mạng xã hội HCOIN, chúng ta chỉ là những người yêu sáng tạo – làm video, viết bài, thiết kế hình ảnh bằng các công cụ khác nhau. Mỗi ý tưởng, mỗi sản phẩm đều chứa đựng niềm đam mê và mong muốn thể hiện bản thân, nhưng cũng không ít lần chúng ta ước: “Giá như có một công cụ trí tuệ nhân tạo riêng của mình, hiểu được tinh thần và phong cách của cộng đồng này thì tuyệt biết bao!”
    Rồi giấc mơ ấy không còn là viển vông nữa. HNI – bước phát triển mới của HCOIN – đã biến điều tưởng chừng xa vời thành hiện thực. Giờ đây, H.AI ra đời như người bạn đồng hành thông minh, sáng tạo và gần gũi nhất của chúng ta. H.AI không chỉ là một công cụ AI thông thường, mà là “trí tuệ cộng đồng” – nơi hội tụ ý tưởng, năng lượng và khát vọng của hàng nghìn thành viên từng chung mái nhà HHCOIN.
    Từ việc viết nội dung, làm video, thiết kế hình ảnh cho đến xây dựng thương hiệu cá nhân, H.AI hỗ trợ mọi người dễ dàng hơn bao giờ hết. Điều đáng quý hơn cả là H.AI mang trong mình dấu ấn của chính chúng ta – những người đã từng mơ ước, đã từng bắt đầu từ con số 0.
    Giờ đây, khi nhìn lại hành trình ấy, ai cũng có thể tự hào nói rằng: “Từ mơ ước đến H.AI – chúng ta đã làm được!”
    Một chặng đường của niềm tin, của sự nỗ lực và của tương lai đang mở ra – nơi mỗi thành viên HNI đều có thể trở thành nhà sáng tạo thực thụ cùng trí tuệ nhân tạo của chính mình.

    Đọc thêm

    HNI 28/10: TỪ MƠ ƯỚC ĐẾN H.AI ĐÃ CÓ THẬT CỦA HNI Ngày ấy, khi còn là những thành viên gắn bó trong cộng đồng mạng xã hội HCOIN, chúng ta chỉ là những người yêu sáng tạo – làm video, viết bài, thiết kế hình ảnh bằng các công cụ khác nhau. Mỗi ý tưởng, mỗi sản phẩm đều chứa đựng niềm đam mê và mong muốn thể hiện bản thân, nhưng cũng không ít lần chúng ta ước: “Giá như có một công cụ trí tuệ nhân tạo riêng của mình, hiểu được tinh thần và phong cách của cộng đồng này thì tuyệt biết bao!” Rồi giấc mơ ấy không còn là viển vông nữa. HNI – bước phát triển mới của HCOIN – đã biến điều tưởng chừng xa vời thành hiện thực. Giờ đây, H.AI ra đời như người bạn đồng hành thông minh, sáng tạo và gần gũi nhất của chúng ta. H.AI không chỉ là một công cụ AI thông thường, mà là “trí tuệ cộng đồng” – nơi hội tụ ý tưởng, năng lượng và khát vọng của hàng nghìn thành viên từng chung mái nhà HHCOIN. Từ việc viết nội dung, làm video, thiết kế hình ảnh cho đến xây dựng thương hiệu cá nhân, H.AI hỗ trợ mọi người dễ dàng hơn bao giờ hết. Điều đáng quý hơn cả là H.AI mang trong mình dấu ấn của chính chúng ta – những người đã từng mơ ước, đã từng bắt đầu từ con số 0. Giờ đây, khi nhìn lại hành trình ấy, ai cũng có thể tự hào nói rằng: “Từ mơ ước đến H.AI – chúng ta đã làm được!” Một chặng đường của niềm tin, của sự nỗ lực và của tương lai đang mở ra – nơi mỗi thành viên HNI đều có thể trở thành nhà sáng tạo thực thụ cùng trí tuệ nhân tạo của chính mình. Đọc thêm 
    Like
    Love
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 3 : KHI KINH TẾ THUẬN ĐẠO – PHÚC TRÀN, DÂN THỊNH (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    HNI 28/10 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 3 : KHI KINH TẾ THUẬN ĐẠO – PHÚC TRÀN, DÂN THỊNH (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Khi kinh tế thuận theo Đạo Trời, Tâm người sáng, việc đời êm ái. Của cải chẳng là nơi chôn ngã, Mà hóa nguồn phúc chảy không nguôi. Người buôn bán...
    Like
    Love
    Angry
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • CHƯƠNG 6: CẤU TRÚC NĂNG LƯỢNG TRONG KINH TẾ – TỪ Ý THỨC ĐẾN HÀNH ĐỘNG
    HNI 28/10  CHƯƠNG 6: CẤU TRÚC NĂNG LƯỢNG TRONG KINH TẾ – TỪ Ý THỨC ĐẾN HÀNH ĐỘNG   1. Kinh tế là dòng chảy năng lượng của ý thức con người Kinh tế không phải chỉ là tiền bạc, sản phẩm hay thị trường. Tận sâu bên trong, nó là dòng năng lượng của ý thức tập thể, là cách...
    Like
    Love
    Sad
    8
    0 Bình luận 0 Chia sẽ