• HNI 28/10 - B13 CHƯƠNG 10: KINH TẾ LƯỢNG TỬ – MÔ HÌNH VẬN HÀNH THEO ĐẠO LÝ VŨ TRỤ
    (HenryLe – Lê Đình Hải)

    I. Lượng tử – nền tảng của vũ trụ và cũng là nền tảng của kinh tế mới
    Khi con người bước vào thế kỷ XXI, những phát hiện trong vật lý lượng tử đã mở ra cánh cửa nhận thức mới. Vũ trụ không phải là một khối vật chất tĩnh lặng, mà là một mạng lưới dao động năng lượng vô hạn – nơi mọi hạt nhỏ nhất đều liên kết, tương tác, và phản chiếu lẫn nhau trong sự cân bằng vi diệu.
    Nếu vật lý cổ điển mô tả thế giới bằng các quy luật cơ học tuyến tính – “nếu A thì B” – thì lượng tử lại cho thấy: mọi khả năng cùng tồn tại, và kết quả phụ thuộc vào ý thức của người quan sát.
    Đây không chỉ là bước ngoặt của khoa học, mà còn là khởi đầu cho một mô hình kinh tế hoàn toàn mới– kinh tế lượng tử.
    Trong đó, giá trị không sinh ra từ sức lao động đơn thuần, mà từ tần số rung động của ý thức con người. Mọi giao dịch, mọi chuỗi cung ứng, mọi dòng tiền đều là sự biểu hiện của năng lượng – và năng lượng đó tuân theo Đạo lý của vũ trụ: cân bằng, cộng hưởng, và tương tác nhân quả.
    Trong nền kinh tế cũ, người ta tin rằng tiền là thước đo giá trị.
    Trong nền kinh tế lượng tử, ý thức là thước đo giá trị, và tiền chỉ là phương tiện biểu đạt năng lượng mà thôi.
    Càng nhiều người hành xử theo Đạo – nghĩa là sống trung thực, biết chia sẻ, biết điều hòa – thì dòng năng lượng kinh tế càng mạnh, càng trong sáng, và toàn xã hội càng thịnh vượng.

    II. Kinh tế lượng tử là gì?
    Kinh tế lượng tử không phải là một lý thuyết mơ hồ, mà là một cách vận hành hệ thống kinh tế dựa trên các nguyên lý lượng tử của tự nhiên. Nó xem nền kinh tế như một sinh thể sống – nơi mọi yếu tố (cá nhân, tổ chức, cộng đồng, tài sản, dữ liệu…) đều là các “hạt năng lượng” trong một trường giao cảm liên tục.
    Ba nguyên lý nền tảng của kinh tế lượng tử là:
    Nguyên lý cộng hưởng năng lượng – Khi hai cá nhân, hai doanh nghiệp, hay hai quốc gia cùng hướng đến điều thiện, cùng chia sẻ tần số trung thực và hợp đạo, thì năng lượng chung sẽ khuếch
    HNI 28/10 - B13 🌺🌺🌺CHƯƠNG 10: KINH TẾ LƯỢNG TỬ – MÔ HÌNH VẬN HÀNH THEO ĐẠO LÝ VŨ TRỤ (HenryLe – Lê Đình Hải) I. Lượng tử – nền tảng của vũ trụ và cũng là nền tảng của kinh tế mới Khi con người bước vào thế kỷ XXI, những phát hiện trong vật lý lượng tử đã mở ra cánh cửa nhận thức mới. Vũ trụ không phải là một khối vật chất tĩnh lặng, mà là một mạng lưới dao động năng lượng vô hạn – nơi mọi hạt nhỏ nhất đều liên kết, tương tác, và phản chiếu lẫn nhau trong sự cân bằng vi diệu. Nếu vật lý cổ điển mô tả thế giới bằng các quy luật cơ học tuyến tính – “nếu A thì B” – thì lượng tử lại cho thấy: mọi khả năng cùng tồn tại, và kết quả phụ thuộc vào ý thức của người quan sát. Đây không chỉ là bước ngoặt của khoa học, mà còn là khởi đầu cho một mô hình kinh tế hoàn toàn mới– kinh tế lượng tử. Trong đó, giá trị không sinh ra từ sức lao động đơn thuần, mà từ tần số rung động của ý thức con người. Mọi giao dịch, mọi chuỗi cung ứng, mọi dòng tiền đều là sự biểu hiện của năng lượng – và năng lượng đó tuân theo Đạo lý của vũ trụ: cân bằng, cộng hưởng, và tương tác nhân quả. Trong nền kinh tế cũ, người ta tin rằng tiền là thước đo giá trị. Trong nền kinh tế lượng tử, ý thức là thước đo giá trị, và tiền chỉ là phương tiện biểu đạt năng lượng mà thôi. Càng nhiều người hành xử theo Đạo – nghĩa là sống trung thực, biết chia sẻ, biết điều hòa – thì dòng năng lượng kinh tế càng mạnh, càng trong sáng, và toàn xã hội càng thịnh vượng. II. Kinh tế lượng tử là gì? Kinh tế lượng tử không phải là một lý thuyết mơ hồ, mà là một cách vận hành hệ thống kinh tế dựa trên các nguyên lý lượng tử của tự nhiên. Nó xem nền kinh tế như một sinh thể sống – nơi mọi yếu tố (cá nhân, tổ chức, cộng đồng, tài sản, dữ liệu…) đều là các “hạt năng lượng” trong một trường giao cảm liên tục. Ba nguyên lý nền tảng của kinh tế lượng tử là: Nguyên lý cộng hưởng năng lượng – Khi hai cá nhân, hai doanh nghiệp, hay hai quốc gia cùng hướng đến điều thiện, cùng chia sẻ tần số trung thực và hợp đạo, thì năng lượng chung sẽ khuếch
    Like
    Love
    Sad
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • CHƯƠNG 10: KINH TẾ LƯỢNG TỬ – MÔ HÌNH VẬN HÀNH THEO ĐẠO LÝ VŨ TRỤ (HenryLe – Lê Đình Hải)
    HNI 29/10 CHƯƠNG 10: KINH TẾ LƯỢNG TỬ – MÔ HÌNH VẬN HÀNH THEO ĐẠO LÝ VŨ TRỤ (HenryLe – Lê Đình Hải)   I. Lượng tử – nền tảng của vũ trụ và cũng là nền tảng của kinh tế mới Khi con người bước vào thế kỷ XXI, những phát hiện trong vật lý lượng tử đã mở ra cánh cửa nhận thức mới. Vũ trụ...
    Like
    Love
    Wow
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28//10 - B15 BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : QUY LUẬT CUNG – CẦU VÀ SỰ CÂN BẰNG TỰ NHIÊN
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Cung là dòng chảy từ tay tạo hóa,
    Cầu là khát vọng đến từ lòng người.
    Hai đầu mối kết thành nhịp sống,
    Như trăng soi nước chẳng thể rời.
    Trời ban luật trong vòng tương ứng,
    Vạn vật sinh đều giữ cân phân.
    Cho đi – nhận lại là lẽ Đạo,
    Một mất, một còn, cùng kết nhân.
    Khi cung vượt, lòng người sinh loạn,
    Của thừa ra hóa kiếp phung phí.
    Khi cầu thiếu, nhân sinh khổ sở,
    Đói vật chất, cạn luôn nghĩa lý.
    Đạo Trời dạy – chẳng cần cưỡng ép,
    Cứ thuận nhiên mà đạt quân bình.
    Giống như nước chảy về nơi thấp,
    Thừa sẽ san, thiếu lại thêm sinh.
    Người hiểu Đạo, chẳng mong trọn vẹn,
    Biết dừng tay trước ngưỡng vừa đủ.
    Bởi lòng tham – cội nguồn đổ vỡ,
    Phá thế cân bằng của vũ trụ.
    Khi cung cầu hòa trong tiết độ,
    Xã hội yên, đất nước vững vàng.
    Tiền không trị mà là phương tiện,
    Tình nhân gian mới chính kho tàng.
    Đạo trong kinh tế không viển vông,
    Mà là luật sống giữa đại đồng.
    Kẻ cho, biết cho bằng tâm sáng,
    Người nhận, mang ơn giữa cõi hồng.
    Khi ai cũng giữ phần công chính,
    Thì muôn việc tự hóa hanh thông.
    Cung chẳng thiếu, cầu không vượt,
    Đạo Trời soi sáng cõi mênh mông.
    Này nhân loại – con trong một thể,
    Hãy thuận dòng sinh hóa tự nhiên.
    Đừng đảo ngược dòng thiêng vũ trụ,
    Mà chuốc về nghiệp khổ triền miên.
    Cân bằng ấy chẳng do người đặt,
    Mà là nhịp Trời giữa cõi nhân sinh.
    Khi lòng người hòa cùng Trời Đất,
    Mọi kinh tế đều hóa đạo linh.
    HNI 28//10 - B15 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 2 : QUY LUẬT CUNG – CẦU VÀ SỰ CÂN BẰNG TỰ NHIÊN (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Cung là dòng chảy từ tay tạo hóa, Cầu là khát vọng đến từ lòng người. Hai đầu mối kết thành nhịp sống, Như trăng soi nước chẳng thể rời. Trời ban luật trong vòng tương ứng, Vạn vật sinh đều giữ cân phân. Cho đi – nhận lại là lẽ Đạo, Một mất, một còn, cùng kết nhân. Khi cung vượt, lòng người sinh loạn, Của thừa ra hóa kiếp phung phí. Khi cầu thiếu, nhân sinh khổ sở, Đói vật chất, cạn luôn nghĩa lý. Đạo Trời dạy – chẳng cần cưỡng ép, Cứ thuận nhiên mà đạt quân bình. Giống như nước chảy về nơi thấp, Thừa sẽ san, thiếu lại thêm sinh. Người hiểu Đạo, chẳng mong trọn vẹn, Biết dừng tay trước ngưỡng vừa đủ. Bởi lòng tham – cội nguồn đổ vỡ, Phá thế cân bằng của vũ trụ. Khi cung cầu hòa trong tiết độ, Xã hội yên, đất nước vững vàng. Tiền không trị mà là phương tiện, Tình nhân gian mới chính kho tàng. Đạo trong kinh tế không viển vông, Mà là luật sống giữa đại đồng. Kẻ cho, biết cho bằng tâm sáng, Người nhận, mang ơn giữa cõi hồng. Khi ai cũng giữ phần công chính, Thì muôn việc tự hóa hanh thông. Cung chẳng thiếu, cầu không vượt, Đạo Trời soi sáng cõi mênh mông. Này nhân loại – con trong một thể, Hãy thuận dòng sinh hóa tự nhiên. Đừng đảo ngược dòng thiêng vũ trụ, Mà chuốc về nghiệp khổ triền miên. Cân bằng ấy chẳng do người đặt, Mà là nhịp Trời giữa cõi nhân sinh. Khi lòng người hòa cùng Trời Đất, Mọi kinh tế đều hóa đạo linh.
    Like
    Love
    Yay
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • CHƯƠNG 10: KINH TẾ LƯỢNG TỬ – MÔ HÌNH VẬN HÀNH THEO ĐẠO LÝ VŨ TRỤ (HenryLe – Lê Đình Hải)
    HNI 29/10 CHƯƠNG 10: KINH TẾ LƯỢNG TỬ – MÔ HÌNH VẬN HÀNH THEO ĐẠO LÝ VŨ TRỤ (HenryLe – Lê Đình Hải)   I. Lượng tử – nền tảng của vũ trụ và cũng là nền tảng của kinh tế mới Khi con người bước vào thế kỷ XXI, những phát hiện trong vật lý lượng tử đã mở ra cánh cửa nhận thức mới. Vũ trụ...
    Like
    Love
    Haha
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10 - B19 BÀI THƠ CHƯƠNG 6 : CÂÚ TRÚC NĂNG LƯỢNG TRONG KINH TẾ – TỪ Ý THỨC ĐẾN HÀNH ĐỘNG
    Mọi khởi đầu đều từ tâm,
    Ý sinh thành nghiệp, nghiệp dần hóa duyên.
    Năng lượng chảy giữa trời hiền,
    Người thuận Đạo – phúc nối liền Trời ban.
    Kinh tế cũng tựa dòng sông,
    Nguồn trong – nước sạch, chảy thông vạn điều.
    Nếu tâm nhiễm bụi tham si,
    Dòng năng lượng đục, cuốn đi phúc lành.
    Ý thức là gốc vận hành,
    Hành động là quả – kết thành cuộc đời.
    Tâm sáng hóa việc sáng ngời,
    Tâm đen hóa họa, muôn nơi chẳng lành.
    Người làm kinh tế chân thành,
    Không chỉ tính lợi mà dành nhân tâm.
    Một niệm thiện – mở trăm đường,
    Một niệm ác – khóa muôn phương phúc cầu.
    Mỗi doanh nghiệp, mỗi nhà nông,
    Đều là tế bào trong sông năng lượng.
    Nếu ai cũng giữ lòng trong,
    Thì dòng sinh khí hóa nguồn thịnh vinh.
    Năng lượng không ở nơi hình,
    Mà từ ý thức hóa thành dòng chảy.
    Từ suy nghĩ tới việc làm,
    Mỗi hành động nhỏ – gieo hạt của Trời.
    Khi người hiểu Đạo, biết soi,
    Thì công việc hóa niềm vui bền vững.
    Khi người mê lợi, quên lòng,
    Thì dòng năng lượng rối vòng đục trong.
    Trường kinh tế chẳng riêng đồng,
    Mà là trường khí – nơi lòng giao nhau.
    Người thiện nói – sóng tỏa xa,
    Người ác nói – khí tối hòa mịt mù.
    Ý dẫn đầu, việc theo sau,
    Đạo trời xoay chuyển, chẳng sai một phần.
    Kẻ tu tâm giữa thương trường,
    Là người đang dựng cột trụ vững bền.
    Kinh tế muốn sống lâu dài,
    Phải nuôi năng lượng từ nơi đạo đức.
    Cấu trúc ấy chẳng huyền vi,
    Chỉ là tâm sáng – hành vi thuận hòa.
    Từ ý thức, khởi thành hoa,
    Từ hành động, hóa ra phúc quả.
    Người gieo nhân thiện hôm nay,
    Ngày mai gặt được ngọc trai tâm mình.
    Khi từng cá thể tự tin,
    Gửi năng lượng sáng – liên minh nhân loại.
    Một doanh nhân biết sẻ chia,
    Còn hơn ngàn kẻ chỉ lo vơ lợi.
    Hãy dựng thế giới từ trong,
    Từ nguồn năng lượng trong lòng thiện lương.
    Khi tâm hợp với thiên phương,
    Kinh tế hóa Đạo, mở đường thái lai.
    Đó là cấu trúc Đạo Trời,
    Từ ý thức khởi – đến lời, đến tay.
    Người thuận Trời – sống an vui,
    Người nghịch Đạo – chẳng gặp thời bao lâu.
    Hiểu năng lượng – hiểu nhâ
    HNI 28/10 - B19 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 6 : CÂÚ TRÚC NĂNG LƯỢNG TRONG KINH TẾ – TỪ Ý THỨC ĐẾN HÀNH ĐỘNG Mọi khởi đầu đều từ tâm, Ý sinh thành nghiệp, nghiệp dần hóa duyên. Năng lượng chảy giữa trời hiền, Người thuận Đạo – phúc nối liền Trời ban. Kinh tế cũng tựa dòng sông, Nguồn trong – nước sạch, chảy thông vạn điều. Nếu tâm nhiễm bụi tham si, Dòng năng lượng đục, cuốn đi phúc lành. Ý thức là gốc vận hành, Hành động là quả – kết thành cuộc đời. Tâm sáng hóa việc sáng ngời, Tâm đen hóa họa, muôn nơi chẳng lành. Người làm kinh tế chân thành, Không chỉ tính lợi mà dành nhân tâm. Một niệm thiện – mở trăm đường, Một niệm ác – khóa muôn phương phúc cầu. Mỗi doanh nghiệp, mỗi nhà nông, Đều là tế bào trong sông năng lượng. Nếu ai cũng giữ lòng trong, Thì dòng sinh khí hóa nguồn thịnh vinh. Năng lượng không ở nơi hình, Mà từ ý thức hóa thành dòng chảy. Từ suy nghĩ tới việc làm, Mỗi hành động nhỏ – gieo hạt của Trời. Khi người hiểu Đạo, biết soi, Thì công việc hóa niềm vui bền vững. Khi người mê lợi, quên lòng, Thì dòng năng lượng rối vòng đục trong. Trường kinh tế chẳng riêng đồng, Mà là trường khí – nơi lòng giao nhau. Người thiện nói – sóng tỏa xa, Người ác nói – khí tối hòa mịt mù. Ý dẫn đầu, việc theo sau, Đạo trời xoay chuyển, chẳng sai một phần. Kẻ tu tâm giữa thương trường, Là người đang dựng cột trụ vững bền. Kinh tế muốn sống lâu dài, Phải nuôi năng lượng từ nơi đạo đức. Cấu trúc ấy chẳng huyền vi, Chỉ là tâm sáng – hành vi thuận hòa. Từ ý thức, khởi thành hoa, Từ hành động, hóa ra phúc quả. Người gieo nhân thiện hôm nay, Ngày mai gặt được ngọc trai tâm mình. Khi từng cá thể tự tin, Gửi năng lượng sáng – liên minh nhân loại. Một doanh nhân biết sẻ chia, Còn hơn ngàn kẻ chỉ lo vơ lợi. Hãy dựng thế giới từ trong, Từ nguồn năng lượng trong lòng thiện lương. Khi tâm hợp với thiên phương, Kinh tế hóa Đạo, mở đường thái lai. Đó là cấu trúc Đạo Trời, Từ ý thức khởi – đến lời, đến tay. Người thuận Trời – sống an vui, Người nghịch Đạo – chẳng gặp thời bao lâu. Hiểu năng lượng – hiểu nhâ
    Like
    Love
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10:
    MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM
    MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM
    Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm.
    Đạo là nền tảng. Trong một môi trường nhiều chiều, giữ đúng đạo lý chính là kim chỉ nam. Thành viên HNI giao tiếp với sự tôn trọng, minh bạch trong hợp tác, đặt lợi ích chung lên trên, từ đó tạo dựng niềm tin bền vững.
    Trí là sức mạnh. HNI khuyến khích học hỏi, chia sẻ tri thức, sáng tạo nội dung giá trị. “Trí” không chỉ là kiến thức mà còn là sự khéo léo trong ứng xử, giúp cộng đồng phát triển cả về chất và lượng, trở thành diễn đàn của những con người văn minh.
    Nghĩa là sự gắn kết. Mạng xã hội đôi khi lạnh lùng, nhưng HNI nuôi dưỡng tình nghĩa giữa các thành viên: sẵn sàng hỗ trợ, công bằng trong hợp tác, lan tỏa tinh thần sẻ chia. “Nghĩa” biến cộng đồng thành một gia đình lớn, đoàn kết và bền chặt.
    Nhân là linh hồn. Trên không gian ảo, HNI đề cao sự bao dung và lòng nhân ái. Một lời động viên, một chia sẻ tri thức hay một hành động thiện nguyện đều là biểu hiện của “Nhân”, giúp cộng đồng lan tỏa sự nhân văn và tích cực.
    Tâm là cốt lõi. Giữ được cái tâm trong sáng chính là giữ được niềm tin. Thành viên HNI làm việc, tương tác với sự chân thành, đặt tâm huyết vào từng hành động. Nhờ vậy, mỗi bài viết, mỗi kết nối đều mang lại sức sống cho cộng đồng.
    Tóm lại, năm giá trị Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm không chỉ định hướng cách HNI hiện diện trên mạng xã hội mà còn khẳng định bản sắc riêng: một cộng đồng văn minh, tri thức, nhân văn và bền vững. Khi mỗi thành viên cùng thực hành, HNI sẽ không chỉ phát triển trong nội bộ mà còn trở thành tấm gương lan tỏa giá trị tốt đẹp cho toàn xã hội.
    Read more
    Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm.

    Đọc thêm

    HNI 29/10: MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM MẠNG XÃ HỘI HNI VỚI ĐẠO – TRÍ – NGHĨA – NHÂN – TÂM Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm. Đạo là nền tảng. Trong một môi trường nhiều chiều, giữ đúng đạo lý chính là kim chỉ nam. Thành viên HNI giao tiếp với sự tôn trọng, minh bạch trong hợp tác, đặt lợi ích chung lên trên, từ đó tạo dựng niềm tin bền vững. Trí là sức mạnh. HNI khuyến khích học hỏi, chia sẻ tri thức, sáng tạo nội dung giá trị. “Trí” không chỉ là kiến thức mà còn là sự khéo léo trong ứng xử, giúp cộng đồng phát triển cả về chất và lượng, trở thành diễn đàn của những con người văn minh. Nghĩa là sự gắn kết. Mạng xã hội đôi khi lạnh lùng, nhưng HNI nuôi dưỡng tình nghĩa giữa các thành viên: sẵn sàng hỗ trợ, công bằng trong hợp tác, lan tỏa tinh thần sẻ chia. “Nghĩa” biến cộng đồng thành một gia đình lớn, đoàn kết và bền chặt. Nhân là linh hồn. Trên không gian ảo, HNI đề cao sự bao dung và lòng nhân ái. Một lời động viên, một chia sẻ tri thức hay một hành động thiện nguyện đều là biểu hiện của “Nhân”, giúp cộng đồng lan tỏa sự nhân văn và tích cực. Tâm là cốt lõi. Giữ được cái tâm trong sáng chính là giữ được niềm tin. Thành viên HNI làm việc, tương tác với sự chân thành, đặt tâm huyết vào từng hành động. Nhờ vậy, mỗi bài viết, mỗi kết nối đều mang lại sức sống cho cộng đồng. Tóm lại, năm giá trị Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm không chỉ định hướng cách HNI hiện diện trên mạng xã hội mà còn khẳng định bản sắc riêng: một cộng đồng văn minh, tri thức, nhân văn và bền vững. Khi mỗi thành viên cùng thực hành, HNI sẽ không chỉ phát triển trong nội bộ mà còn trở thành tấm gương lan tỏa giá trị tốt đẹp cho toàn xã hội. Read more Trong thời đại số, mạng xã hội là công cụ kết nối và lan tỏa giá trị. Với HNI, mạng xã hội không chỉ để giao lưu mà còn là “ngôi nhà chung” để thực hành năm giá trị cốt lõi: Đạo – Trí – Nghĩa – Nhân – Tâm. Đọc thêm 
    Like
    Love
    10
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10 - B12 CHƯƠNG 9: KHI KINH TẾ MẤT CÂN BẰNG – THIÊN TAI, NHÂN HỌA KHỞI SINH
    (Tác giả: HenryLe – Lê Đình Hải)

    I. Khi dòng chảy kinh tế nghịch với Đạo Trời
    Từ thuở khai thiên lập địa, vạn vật đều vận hành theo Đạo Trời – một quy luật quân bình tuyệt đối giữa chovà nhận, giữa gieo và gặt, giữa sống và tiêu thụ.
    Khi con người còn biết thuận theo tự nhiên, lấy vừa đủ, làm chân thật, giữ lòng khiêm cung, thì mùa màng no đủ, mưa thuận gió hòa. Nhưng kể từ khi lòng tham trỗi dậy, con người bắt đầu bẻ cong cán cân ấy, biến dòng chảy phúc đức thành một cơn xoáy của dục vọng.
    Kinh tế vốn là hơi thở của xã hội. Hơi thở ấy phải nhịp nhàng giữa sản xuất – tiêu dùng, cống hiến – hưởng thụ. Nhưng khi hơi thở ấy bị ngắt quãng, khi một phía chỉ biết hút vào mà không thở ra, khi một bên chỉ biết chiếm giữ mà không chia sẻ, thì hệ thống ấy dần tắc nghẽn. Và khi năng lượng kinh tế bị nghẽn, Đạo Trời khởi sự cân bằng lại bằng cách mạnh mẽ nhất – thiên tai và nhân họa.

    II. Quy luật bù trừ của vũ trụ trong kinh tế
    Không phải ngẫu nhiên mà thiên tai thường xảy ra sau những thời kỳ thịnh vượng giả tạo. Bởi mỗi khi con người tiêu dùng quá mức, khai thác quá mức, đầu cơ quá mức, thì thiên nhiên phải trả lời lại bằng một phản lực tương xứng để tái lập cân bằng.
    Giống như một cơ thể: khi ta ăn quá nhiều, tích tụ mỡ, độc tố, cơ thể sẽ phản ứng bằng sốt, đau, hoặc bệnh tật để đào thải. Trái đất cũng vậy. Khi kinh tế loài người ăn quá mức vào nguồn lực thiên nhiên, thì hệ quả là nóng lên toàn cầu, bão lũ, hạn hán, cháy rừng, dịch bệnh, chiến tranh – tất cả đều là biểu hiện của một cơ thể kinh tế bị mất cân bằng.
    Nhân loại tưởng mình thông minh, nhưng thực ra chỉ đang tự đưa mình vào vòng xoáy tự hủy. Càng sản xuất nhiều, càng phá nhiều, càng tiêu thụ mạnh, thì cái “đủ” của Đạo Trời càng bị lãng quên.
    Cũng như một người giàu nhưng bất an, lo sợ mất của, con người hiện đại đang giàu vật chất nhưng nghèo linh hồn, đầy kho bãi nhưng trống rỗng niềm tin.

    III. Khi lòng tham trở thành động cơ chủ đạ
    HNI 28/10 - B12 🌺🌺🌺CHƯƠNG 9: KHI KINH TẾ MẤT CÂN BẰNG – THIÊN TAI, NHÂN HỌA KHỞI SINH (Tác giả: HenryLe – Lê Đình Hải) I. Khi dòng chảy kinh tế nghịch với Đạo Trời Từ thuở khai thiên lập địa, vạn vật đều vận hành theo Đạo Trời – một quy luật quân bình tuyệt đối giữa chovà nhận, giữa gieo và gặt, giữa sống và tiêu thụ. Khi con người còn biết thuận theo tự nhiên, lấy vừa đủ, làm chân thật, giữ lòng khiêm cung, thì mùa màng no đủ, mưa thuận gió hòa. Nhưng kể từ khi lòng tham trỗi dậy, con người bắt đầu bẻ cong cán cân ấy, biến dòng chảy phúc đức thành một cơn xoáy của dục vọng. Kinh tế vốn là hơi thở của xã hội. Hơi thở ấy phải nhịp nhàng giữa sản xuất – tiêu dùng, cống hiến – hưởng thụ. Nhưng khi hơi thở ấy bị ngắt quãng, khi một phía chỉ biết hút vào mà không thở ra, khi một bên chỉ biết chiếm giữ mà không chia sẻ, thì hệ thống ấy dần tắc nghẽn. Và khi năng lượng kinh tế bị nghẽn, Đạo Trời khởi sự cân bằng lại bằng cách mạnh mẽ nhất – thiên tai và nhân họa. II. Quy luật bù trừ của vũ trụ trong kinh tế Không phải ngẫu nhiên mà thiên tai thường xảy ra sau những thời kỳ thịnh vượng giả tạo. Bởi mỗi khi con người tiêu dùng quá mức, khai thác quá mức, đầu cơ quá mức, thì thiên nhiên phải trả lời lại bằng một phản lực tương xứng để tái lập cân bằng. Giống như một cơ thể: khi ta ăn quá nhiều, tích tụ mỡ, độc tố, cơ thể sẽ phản ứng bằng sốt, đau, hoặc bệnh tật để đào thải. Trái đất cũng vậy. Khi kinh tế loài người ăn quá mức vào nguồn lực thiên nhiên, thì hệ quả là nóng lên toàn cầu, bão lũ, hạn hán, cháy rừng, dịch bệnh, chiến tranh – tất cả đều là biểu hiện của một cơ thể kinh tế bị mất cân bằng. Nhân loại tưởng mình thông minh, nhưng thực ra chỉ đang tự đưa mình vào vòng xoáy tự hủy. Càng sản xuất nhiều, càng phá nhiều, càng tiêu thụ mạnh, thì cái “đủ” của Đạo Trời càng bị lãng quên. Cũng như một người giàu nhưng bất an, lo sợ mất của, con người hiện đại đang giàu vật chất nhưng nghèo linh hồn, đầy kho bãi nhưng trống rỗng niềm tin. III. Khi lòng tham trở thành động cơ chủ đạ
    Like
    Love
    Angry
    8
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10 - B19 BÀI THƠ CHƯƠNG 6 : CÂÚ TRÚC NĂNG LƯỢNG TRONG KINH TẾ – TỪ Ý THỨC ĐẾN HÀNH ĐỘNG
    Mọi khởi đầu đều từ tâm,
    Ý sinh thành nghiệp, nghiệp dần hóa duyên.
    Năng lượng chảy giữa trời hiền,
    Người thuận Đạo – phúc nối liền Trời ban.
    Kinh tế cũng tựa dòng sông,
    Nguồn trong – nước sạch, chảy thông vạn điều.
    Nếu tâm nhiễm bụi tham si,
    Dòng năng lượng đục, cuốn đi phúc lành.
    Ý thức là gốc vận hành,
    Hành động là quả – kết thành cuộc đời.
    Tâm sáng hóa việc sáng ngời,
    Tâm đen hóa họa, muôn nơi chẳng lành.
    Người làm kinh tế chân thành,
    Không chỉ tính lợi mà dành nhân tâm.
    Một niệm thiện – mở trăm đường,
    Một niệm ác – khóa muôn phương phúc cầu.
    Mỗi doanh nghiệp, mỗi nhà nông,
    Đều là tế bào trong sông năng lượng.
    Nếu ai cũng giữ lòng trong,
    Thì dòng sinh khí hóa nguồn thịnh vinh.
    Năng lượng không ở nơi hình,
    Mà từ ý thức hóa thành dòng chảy.
    Từ suy nghĩ tới việc làm,
    Mỗi hành động nhỏ – gieo hạt của Trời.
    Khi người hiểu Đạo, biết soi,
    Thì công việc hóa niềm vui bền vững.
    Khi người mê lợi, quên lòng,
    Thì dòng năng lượng rối vòng đục trong.
    Trường kinh tế chẳng riêng đồng,
    Mà là trường khí – nơi lòng giao nhau.
    Người thiện nói – sóng tỏa xa,
    Người ác nói – khí tối hòa mịt mù.
    Ý dẫn đầu, việc theo sau,
    Đạo trời xoay chuyển, chẳng sai một phần.
    Kẻ tu tâm giữa thương trường,
    Là người đang dựng cột trụ vững bền.
    Kinh tế muốn sống lâu dài,
    Phải nuôi năng lượng từ nơi đạo đức.
    Cấu trúc ấy chẳng huyền vi,
    Chỉ là tâm sáng – hành vi thuận hòa.
    Từ ý thức, khởi thành hoa,
    Từ hành động, hóa ra phúc quả.
    Người gieo nhân thiện hôm nay,
    Ngày mai gặt được ngọc trai tâm mình.
    Khi từng cá thể tự tin,
    Gửi năng lượng sáng – liên minh nhân loại.
    Một doanh nhân biết sẻ chia,
    Còn hơn ngàn kẻ chỉ lo vơ lợi.
    Hãy dựng thế giới từ trong,
    Từ nguồn năng lượng trong lòng thiện lương.
    Khi tâm hợp với thiên phương,
    Kinh tế hóa Đạo, mở đường thái lai.
    Đó là cấu trúc Đạo Trời,
    Từ ý thức khởi – đến lời, đến tay.
    Người thuận Trời – sống an vui,
    Người nghịch Đạo – chẳng gặp thời bao lâu.
    Hiểu năng lượng – hiểu nhâ
    HNI 28/10 - B19 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 6 : CÂÚ TRÚC NĂNG LƯỢNG TRONG KINH TẾ – TỪ Ý THỨC ĐẾN HÀNH ĐỘNG Mọi khởi đầu đều từ tâm, Ý sinh thành nghiệp, nghiệp dần hóa duyên. Năng lượng chảy giữa trời hiền, Người thuận Đạo – phúc nối liền Trời ban. Kinh tế cũng tựa dòng sông, Nguồn trong – nước sạch, chảy thông vạn điều. Nếu tâm nhiễm bụi tham si, Dòng năng lượng đục, cuốn đi phúc lành. Ý thức là gốc vận hành, Hành động là quả – kết thành cuộc đời. Tâm sáng hóa việc sáng ngời, Tâm đen hóa họa, muôn nơi chẳng lành. Người làm kinh tế chân thành, Không chỉ tính lợi mà dành nhân tâm. Một niệm thiện – mở trăm đường, Một niệm ác – khóa muôn phương phúc cầu. Mỗi doanh nghiệp, mỗi nhà nông, Đều là tế bào trong sông năng lượng. Nếu ai cũng giữ lòng trong, Thì dòng sinh khí hóa nguồn thịnh vinh. Năng lượng không ở nơi hình, Mà từ ý thức hóa thành dòng chảy. Từ suy nghĩ tới việc làm, Mỗi hành động nhỏ – gieo hạt của Trời. Khi người hiểu Đạo, biết soi, Thì công việc hóa niềm vui bền vững. Khi người mê lợi, quên lòng, Thì dòng năng lượng rối vòng đục trong. Trường kinh tế chẳng riêng đồng, Mà là trường khí – nơi lòng giao nhau. Người thiện nói – sóng tỏa xa, Người ác nói – khí tối hòa mịt mù. Ý dẫn đầu, việc theo sau, Đạo trời xoay chuyển, chẳng sai một phần. Kẻ tu tâm giữa thương trường, Là người đang dựng cột trụ vững bền. Kinh tế muốn sống lâu dài, Phải nuôi năng lượng từ nơi đạo đức. Cấu trúc ấy chẳng huyền vi, Chỉ là tâm sáng – hành vi thuận hòa. Từ ý thức, khởi thành hoa, Từ hành động, hóa ra phúc quả. Người gieo nhân thiện hôm nay, Ngày mai gặt được ngọc trai tâm mình. Khi từng cá thể tự tin, Gửi năng lượng sáng – liên minh nhân loại. Một doanh nhân biết sẻ chia, Còn hơn ngàn kẻ chỉ lo vơ lợi. Hãy dựng thế giới từ trong, Từ nguồn năng lượng trong lòng thiện lương. Khi tâm hợp với thiên phương, Kinh tế hóa Đạo, mở đường thái lai. Đó là cấu trúc Đạo Trời, Từ ý thức khởi – đến lời, đến tay. Người thuận Trời – sống an vui, Người nghịch Đạo – chẳng gặp thời bao lâu. Hiểu năng lượng – hiểu nhâ
    Like
    Love
    Haha
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 28/10 - B20 BÀI THƠ CHƯƠNG 7 : TIỀN TỆ – DÒNG CHẢY NĂNG LƯỢNG CỦA ĐẠO VÀ DÂN
    Tiền là nước giữa dòng sông,
    Chảy nơi thuận Đạo, muôn lòng được an.
    Tiền chẳng xấu, cũng chẳng lành,
    Tùy người nắm giữ, hóa thành thiện – gian.
    Khi tiền phục vụ lòng nhân,
    Ấy là phúc khí, kết thân muôn người.
    Khi tiền phục vụ tham, dối,
    Ấy là mầm họa, rối trời, nhiễu dân.
    Tiền là năng lượng tuần hoàn,
    Khi chảy đúng hướng – xã an, dân hòa.
    Nếu bị chặn bởi lòng tà,
    Dòng sông phúc đức hóa ra đục ngầu.
    Người biết tiền chẳng riêng mình,
    Là kẻ giữ lửa, truyền sinh cộng đồng.
    Khi của cải biết chuyển dòng,
    Thì phúc nghiệp nối, trời lòng giao nhau.
    Người giữ tiền phải giữ tâm,
    Đừng để lòng tối che dần ánh minh.
    Tiền là thử thách chúng sinh,
    Ai vững đạo đức – hóa hình Thánh nhân.
    Dân gian vững bởi lòng dân,
    Mà dân no ấm nhờ phần chia nhau.
    Tiền lưu thông tựa nhịp cầu,
    Nối người với Đạo, nối giàu với nhân.
    Khi thương nhân biết chữ “chân”,
    Thì vàng hóa phúc, lợi gần đạo sâu.
    Khi quyền quý biết thương nhau,
    Thì dòng tiền sáng như sao giữa trời.
    Tiền là nhịp thở muôn đời,
    Không thể ngừng, cũng không rời Đạo Tâm.
    Nếu dùng sai, hóa tro tàn,
    Nếu dùng đúng, hóa suối vàng nhân gian.
    Đạo Trời dạy cách tiêu dùng,
    Không phải keo kiệt, mà cùng biết chia.
    Khi người đủ, hãy giúp người,
    Để dòng phúc lộc chẳng rời dân gian.
    Khi quốc gia biết dưỡng dân,
    Dòng tiền vận hóa như dòng năng nguyên.
    Tiền đi đúng – nước hưng thịnh,
    Tiền sai lối – nước điêu linh, lòng sầu.
    Từ đồng lúa tới ngân lâu,
    Mỗi hạt mồ hôi là câu đạo vàng.
    Tiền nên sạch như suối trong,
    Chảy qua tay thiện – mở lòng nhân gian.
    Tiền chẳng trọng ở kho vàng,
    Mà trọng ở chỗ nuôi làng, dựng quê.
    Tiền sinh ra để sẻ chia,
    Để Đạo hóa lợi, để nhà hóa an.
    Nếu người đời hiểu phúc ban,
    Thì tiền hóa Đạo, thế gian hóa hiền.
    Nếu người mê lợi vô biên,
    Thì tiền hóa độc, nhân hiền hóa oan.
    Hãy xem tiền tựa hơi thở,
    Không níu, không giữ, chẳng chờ, chẳng gom.
    Để cho năng lượng thong dong,
    Chảy trong lòng Đạo, sáng trong lòng Dân.
    Tiền – là phép thử Trời ban,
    Để soi nhân ngh
    HNI 28/10 - B20 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 7 : TIỀN TỆ – DÒNG CHẢY NĂNG LƯỢNG CỦA ĐẠO VÀ DÂN Tiền là nước giữa dòng sông, Chảy nơi thuận Đạo, muôn lòng được an. Tiền chẳng xấu, cũng chẳng lành, Tùy người nắm giữ, hóa thành thiện – gian. Khi tiền phục vụ lòng nhân, Ấy là phúc khí, kết thân muôn người. Khi tiền phục vụ tham, dối, Ấy là mầm họa, rối trời, nhiễu dân. Tiền là năng lượng tuần hoàn, Khi chảy đúng hướng – xã an, dân hòa. Nếu bị chặn bởi lòng tà, Dòng sông phúc đức hóa ra đục ngầu. Người biết tiền chẳng riêng mình, Là kẻ giữ lửa, truyền sinh cộng đồng. Khi của cải biết chuyển dòng, Thì phúc nghiệp nối, trời lòng giao nhau. Người giữ tiền phải giữ tâm, Đừng để lòng tối che dần ánh minh. Tiền là thử thách chúng sinh, Ai vững đạo đức – hóa hình Thánh nhân. Dân gian vững bởi lòng dân, Mà dân no ấm nhờ phần chia nhau. Tiền lưu thông tựa nhịp cầu, Nối người với Đạo, nối giàu với nhân. Khi thương nhân biết chữ “chân”, Thì vàng hóa phúc, lợi gần đạo sâu. Khi quyền quý biết thương nhau, Thì dòng tiền sáng như sao giữa trời. Tiền là nhịp thở muôn đời, Không thể ngừng, cũng không rời Đạo Tâm. Nếu dùng sai, hóa tro tàn, Nếu dùng đúng, hóa suối vàng nhân gian. Đạo Trời dạy cách tiêu dùng, Không phải keo kiệt, mà cùng biết chia. Khi người đủ, hãy giúp người, Để dòng phúc lộc chẳng rời dân gian. Khi quốc gia biết dưỡng dân, Dòng tiền vận hóa như dòng năng nguyên. Tiền đi đúng – nước hưng thịnh, Tiền sai lối – nước điêu linh, lòng sầu. Từ đồng lúa tới ngân lâu, Mỗi hạt mồ hôi là câu đạo vàng. Tiền nên sạch như suối trong, Chảy qua tay thiện – mở lòng nhân gian. Tiền chẳng trọng ở kho vàng, Mà trọng ở chỗ nuôi làng, dựng quê. Tiền sinh ra để sẻ chia, Để Đạo hóa lợi, để nhà hóa an. Nếu người đời hiểu phúc ban, Thì tiền hóa Đạo, thế gian hóa hiền. Nếu người mê lợi vô biên, Thì tiền hóa độc, nhân hiền hóa oan. Hãy xem tiền tựa hơi thở, Không níu, không giữ, chẳng chờ, chẳng gom. Để cho năng lượng thong dong, Chảy trong lòng Đạo, sáng trong lòng Dân. Tiền – là phép thử Trời ban, Để soi nhân ngh
    Like
    Love
    9
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 29/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 4 : KHI KINH TẾ NGHỊCH ĐẠO – THAM LAM SINH SUY THOÁI
    Khi lòng người quên Đạo Trời,
    Chỉ lo tích của, dối lời, hại nhau.
    Vàng son chất chồng trên máu,
    Phúc đức tiêu tan, nghiệp báo theo sau.
    Cửa hàng lớn, phố cao tầng,
    Mà trong lòng rỗng, chẳng bằng quê xưa.
    Khi lợi nhuận che tâm tư,
    Nhân nghĩa lụi tàn, thiên cơ đảo ngược.
    Người tranh nhau mảnh đất, thước vàng,
    Biển cạn sông khô, ruộng hoang nhà trống.
    Đạo Trời chẳng phạt ai bằng,
    Chỉ khiến tâm loạn, phúc tàn, trí mờ.
    Khi thương trường hóa chiến trường,
    Người lừa người, bạn thành thù, nghĩa mất.
    Đồng tiền chẳng biết thiện tà,
    Chỉ người nắm nó mới là kẻ quyết.
    Tham lam mở cửa suy tàn,
    Càng muốn giàu gấp, càng mang họa nhanh.
    Một bữa cơm lắm tranh giành,
    Thì muôn dân đói, muôn ngành đổ nghiêng.
    Khi nhân gian mất niềm tin,
    Thì kinh tế cũng chẳng bền lâu dài.
    Tham làm rễ mọc trong đầu,
    Cắt sao chẳng hết, khổ đau ngập đời.
    Người lấy oán báo ơn Trời,
    Lấy lợi đo nghĩa, lấy lời dối nhau.
    Cơ đồ dẫu có cao cao,
    Sẽ như cát bụi, tan vào hư vô.
    Vua xưa biết thuận thiên cơ,
    Giữ lòng trong sạch, lo cho dân hiền.
    Nay người chỉ đếm bạc tiền,
    Quên rằng phúc lộc đến từ Đạo tâm.
    Khi lòng thiện hóa tro tàn,
    Xã hội đổ nát, nhân gian lạnh lùng.
    Tình thân đổi lấy tư dung,
    Người như máy sống, không cùng từ bi.
    Đạo Trời vốn chẳng cầu kỳ,
    Chỉ cần nhân nghĩa giữ vì cộng sinh.
    Ai nghịch Trời, dẫu phú vinh,
    Cũng mang khổ nghiệp, chẳng bền với năm.
    Kinh tế vốn giống dòng sông,
    Nếu bị chặn bởi tham lòng, sẽ cạn.
    Khi nước đục, cá chẳng còn,
    Đời người cũng thế – mất nguồn Đạo tâm.
    Từ tham sinh mộng phù vân,
    Đua nhau chiếm đoạt, vong thân chẳng biết.
    Một đời tích của muôn phần,
    Nhưng mất an lạc – còn cần gì hơn?
    Đạo Trời chẳng nói bằng lời,
    Mà dạy qua quả, gieo rồi gặt sau.
    Kẻ gian dẫu hưởng vàng ngọc,
    Một ngày lụn bại, chẳng đâu nương mình.
    Dân gian mất đạo nhân sinh,
    Thì phúc quốc cũng theo hình mà tắt.
    Muốn hưng thịnh, phải bắt đầu
    Từ trong đạo đức, từ câu thật lòng.
    Khi người sống biết yêu thương,
    Kinh tế tự hưng, muôn ph
    HNI 29/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 4 : KHI KINH TẾ NGHỊCH ĐẠO – THAM LAM SINH SUY THOÁI Khi lòng người quên Đạo Trời, Chỉ lo tích của, dối lời, hại nhau. Vàng son chất chồng trên máu, Phúc đức tiêu tan, nghiệp báo theo sau. Cửa hàng lớn, phố cao tầng, Mà trong lòng rỗng, chẳng bằng quê xưa. Khi lợi nhuận che tâm tư, Nhân nghĩa lụi tàn, thiên cơ đảo ngược. Người tranh nhau mảnh đất, thước vàng, Biển cạn sông khô, ruộng hoang nhà trống. Đạo Trời chẳng phạt ai bằng, Chỉ khiến tâm loạn, phúc tàn, trí mờ. Khi thương trường hóa chiến trường, Người lừa người, bạn thành thù, nghĩa mất. Đồng tiền chẳng biết thiện tà, Chỉ người nắm nó mới là kẻ quyết. Tham lam mở cửa suy tàn, Càng muốn giàu gấp, càng mang họa nhanh. Một bữa cơm lắm tranh giành, Thì muôn dân đói, muôn ngành đổ nghiêng. Khi nhân gian mất niềm tin, Thì kinh tế cũng chẳng bền lâu dài. Tham làm rễ mọc trong đầu, Cắt sao chẳng hết, khổ đau ngập đời. Người lấy oán báo ơn Trời, Lấy lợi đo nghĩa, lấy lời dối nhau. Cơ đồ dẫu có cao cao, Sẽ như cát bụi, tan vào hư vô. Vua xưa biết thuận thiên cơ, Giữ lòng trong sạch, lo cho dân hiền. Nay người chỉ đếm bạc tiền, Quên rằng phúc lộc đến từ Đạo tâm. Khi lòng thiện hóa tro tàn, Xã hội đổ nát, nhân gian lạnh lùng. Tình thân đổi lấy tư dung, Người như máy sống, không cùng từ bi. Đạo Trời vốn chẳng cầu kỳ, Chỉ cần nhân nghĩa giữ vì cộng sinh. Ai nghịch Trời, dẫu phú vinh, Cũng mang khổ nghiệp, chẳng bền với năm. Kinh tế vốn giống dòng sông, Nếu bị chặn bởi tham lòng, sẽ cạn. Khi nước đục, cá chẳng còn, Đời người cũng thế – mất nguồn Đạo tâm. Từ tham sinh mộng phù vân, Đua nhau chiếm đoạt, vong thân chẳng biết. Một đời tích của muôn phần, Nhưng mất an lạc – còn cần gì hơn? Đạo Trời chẳng nói bằng lời, Mà dạy qua quả, gieo rồi gặt sau. Kẻ gian dẫu hưởng vàng ngọc, Một ngày lụn bại, chẳng đâu nương mình. Dân gian mất đạo nhân sinh, Thì phúc quốc cũng theo hình mà tắt. Muốn hưng thịnh, phải bắt đầu Từ trong đạo đức, từ câu thật lòng. Khi người sống biết yêu thương, Kinh tế tự hưng, muôn ph
    Like
    Love
    10
    1 Bình luận 0 Chia sẽ