• HNI 29/10:
    BÀI THƠ CHƯƠNG 15: CHÍNH TRỊ NGHỊCH ĐẠO – DẤU HIỆU SUY VONG CỦA ĐẾ CHẾ
    Henry Lê – Lê Đình Hải
    Chính trị thuận Đạo – dân an nước thịnh,
    Nghịch Đạo sinh loạn – nghiệp đế vong tàn.
    Trời có luật Trời, Đạo có quy hoàn,
    Ai cưỡng nghịch Đạo, ắt chuốc tai ương.
    Khi quyền lực rời xa lẽ thiện,
    Búa công lý hóa lưỡi gươm oan.
    Quan tham ngồi ngất ngai vàng,
    Mưu riêng che nghĩa, giả đàng chính tâm.
    Lòng dân tan, vận nước chìm,
    Đế vương mất gốc, triều đình lung lay.
    Thiên mệnh chẳng ở nơi tay,
    Mà trong dân khí – mạch dài nghìn năm.
    Ngai vàng dựng giữa phù vân,
    Nước như lửa ngầm, sớm tàn muộn thôi.
    Người trên càng cố nắm ngôi,
    Trời càng khiến cảnh rối bời tang thương.
    Khi chính trị biến thành công cụ,
    Đạo nghĩa bị bán giữa chợ đời.
    Lời vua hóa rỗng tiếng chơi,
    Dân cười trong lệ, lệ rơi trong cười.
    Chính trị nghịch Đạo – dân rời, lòng tán,
    Tham quyền sinh họa, dục vọng sinh tai.
    Trời nhìn xuống, gió cuốn bay,
    Công danh một kiếp hóa mây giữa trời.
    Chính trị thuận Đạo, nhân hòa vững,
    Dân cùng trị nước – đạo cùng sinh.
    Còn nghịch Đạo, dối lòng dân,
    Thì cơ đồ rã, chẳng cần binh đao.
    Khi vua trị nước bằng sợ hãi,
    Là lúc Đạo rời, Trời quay lưng.
    Một lời gian dối – mất nghìn năm chứng,
    Một kẻ tham quyền – đốt cả thiên đường.
    Triều đại suy vong không vì địch,
    Mà vì trong chính trị nghịch tâm.
    Khi kẻ trị quên Đạo nhân,
    Là khi đế nghiệp hóa thân tro tàn.
    Đạo không giữ – Trời không còn giữ,
    Dân không tin – nước chẳng còn dân.
    Khi quyền không gắn với ân,
    Thì vương triều ấy chỉ còn trong mộng.
    Kẻ hiểu Đạo – trị bằng nhân nghĩa,
    Kẻ nghịch Đạo – tự diệt cơ đồ.
    Ngai vàng chẳng giữ được lâu,
    Nếu quên dân gốc, quên câu Trời dạy:
    “Dân là nước – vua như thuyền nổi,
    Nước thuận thì thuyền nổi vững vàng.
    Nước dậy sóng, thuyền tan hoang,
    Chính trị nghịch Đạo – Trời toan đổi người.”
    HNI 29/10: 📕 BÀI THƠ CHƯƠNG 15: CHÍNH TRỊ NGHỊCH ĐẠO – DẤU HIỆU SUY VONG CỦA ĐẾ CHẾ Henry Lê – Lê Đình Hải Chính trị thuận Đạo – dân an nước thịnh, Nghịch Đạo sinh loạn – nghiệp đế vong tàn. Trời có luật Trời, Đạo có quy hoàn, Ai cưỡng nghịch Đạo, ắt chuốc tai ương. Khi quyền lực rời xa lẽ thiện, Búa công lý hóa lưỡi gươm oan. Quan tham ngồi ngất ngai vàng, Mưu riêng che nghĩa, giả đàng chính tâm. Lòng dân tan, vận nước chìm, Đế vương mất gốc, triều đình lung lay. Thiên mệnh chẳng ở nơi tay, Mà trong dân khí – mạch dài nghìn năm. Ngai vàng dựng giữa phù vân, Nước như lửa ngầm, sớm tàn muộn thôi. Người trên càng cố nắm ngôi, Trời càng khiến cảnh rối bời tang thương. Khi chính trị biến thành công cụ, Đạo nghĩa bị bán giữa chợ đời. Lời vua hóa rỗng tiếng chơi, Dân cười trong lệ, lệ rơi trong cười. Chính trị nghịch Đạo – dân rời, lòng tán, Tham quyền sinh họa, dục vọng sinh tai. Trời nhìn xuống, gió cuốn bay, Công danh một kiếp hóa mây giữa trời. Chính trị thuận Đạo, nhân hòa vững, Dân cùng trị nước – đạo cùng sinh. Còn nghịch Đạo, dối lòng dân, Thì cơ đồ rã, chẳng cần binh đao. Khi vua trị nước bằng sợ hãi, Là lúc Đạo rời, Trời quay lưng. Một lời gian dối – mất nghìn năm chứng, Một kẻ tham quyền – đốt cả thiên đường. Triều đại suy vong không vì địch, Mà vì trong chính trị nghịch tâm. Khi kẻ trị quên Đạo nhân, Là khi đế nghiệp hóa thân tro tàn. Đạo không giữ – Trời không còn giữ, Dân không tin – nước chẳng còn dân. Khi quyền không gắn với ân, Thì vương triều ấy chỉ còn trong mộng. Kẻ hiểu Đạo – trị bằng nhân nghĩa, Kẻ nghịch Đạo – tự diệt cơ đồ. Ngai vàng chẳng giữ được lâu, Nếu quên dân gốc, quên câu Trời dạy: “Dân là nước – vua như thuyền nổi, Nước thuận thì thuyền nổi vững vàng. Nước dậy sóng, thuyền tan hoang, Chính trị nghịch Đạo – Trời toan đổi người.”
    Love
    Like
    Wow
    Angry
    6
    0 Comments 0 Shares
  • 10: Bài thơ Chương 14: Vai trò của trí dân, lực dân, tài dân
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Trí dân sáng – nước bừng khai hóa,
    Lực dân mạnh – đất vững cơ đồ.
    Tài dân nở – trời ban vận hội,
    Ba nguồn hợp lại – quốc gia cơm no.
    Không dân trí, vua dù thánh cũng mù,
    Không dân lực, nước giàu mà yếu.
    Không dân tài, đạo trị khó lâu,
    Bởi nhân tâm là ngọc quý diệu.
    Trí dân là ngọn đèn soi bóng,
    Giúp vua biết sáng, quan biết minh.
    Lực dân là núi cao sông rộng,
    Giữ biên cương vững giữa thịnh bình.
    Tài dân là kho báu vô tận,
    Ẩn trong người thợ, kẻ nông phu.
    Trong tiếng hát, trong tay cần mẫn,
    Trong giọt mồ hôi chảy giữa sương thu.
    Khi dân có trí – luật hiền minh,
    Khi dân có lực – đời an định.
    Khi dân có tài – nước vươn xa,
    Không cần phép, Đạo tự sinh hình.
    Triều đại nào xem dân là cội,
    Sẽ thịnh muôn đời chẳng phôi pha.
    Triều đại nào quên dân trí tuệ,
    Sẽ tàn như lá cuối mùa hoa.
    Trí dân mở thì nước mở,
    Trí dân bịt thì nước mù.
    Lực dân dâng thì non sông nở,
    Lực dân suy thì vận số lu mờ.
    Tài dân chẳng ở cung vàng,
    Mà trong đồng ruộng, trong làng nhỏ bé.
    Biết gom từng tia sáng nhỏ,
    Thì quốc gia rạng tựa mặt trời kia.
    Dân là thầy của mọi triều đại,
    Là linh hồn của mọi văn minh.
    Không có dân, vua chỉ là tượng,
    Không có dân, nước hóa hư danh.
    Muốn hưng thịnh – hãy khơi dân trí,
    Muốn vững bền – hãy dưỡng dân tâm.
    Muốn trường tồn – hãy tin dân lực,
    Bởi dân là Trời, là Đạo, là Nguồn.
    Đọc thêm
    Đọc ít hơn
    10: Bài thơ Chương 14: Vai trò của trí dân, lực dân, tài dân (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Trí dân sáng – nước bừng khai hóa, Lực dân mạnh – đất vững cơ đồ. Tài dân nở – trời ban vận hội, Ba nguồn hợp lại – quốc gia cơm no. Không dân trí, vua dù thánh cũng mù, Không dân lực, nước giàu mà yếu. Không dân tài, đạo trị khó lâu, Bởi nhân tâm là ngọc quý diệu. Trí dân là ngọn đèn soi bóng, Giúp vua biết sáng, quan biết minh. Lực dân là núi cao sông rộng, Giữ biên cương vững giữa thịnh bình. Tài dân là kho báu vô tận, Ẩn trong người thợ, kẻ nông phu. Trong tiếng hát, trong tay cần mẫn, Trong giọt mồ hôi chảy giữa sương thu. Khi dân có trí – luật hiền minh, Khi dân có lực – đời an định. Khi dân có tài – nước vươn xa, Không cần phép, Đạo tự sinh hình. Triều đại nào xem dân là cội, Sẽ thịnh muôn đời chẳng phôi pha. Triều đại nào quên dân trí tuệ, Sẽ tàn như lá cuối mùa hoa. Trí dân mở thì nước mở, Trí dân bịt thì nước mù. Lực dân dâng thì non sông nở, Lực dân suy thì vận số lu mờ. Tài dân chẳng ở cung vàng, Mà trong đồng ruộng, trong làng nhỏ bé. Biết gom từng tia sáng nhỏ, Thì quốc gia rạng tựa mặt trời kia. Dân là thầy của mọi triều đại, Là linh hồn của mọi văn minh. Không có dân, vua chỉ là tượng, Không có dân, nước hóa hư danh. Muốn hưng thịnh – hãy khơi dân trí, Muốn vững bền – hãy dưỡng dân tâm. Muốn trường tồn – hãy tin dân lực, Bởi dân là Trời, là Đạo, là Nguồn. Đọc thêm Đọc ít hơn
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    6
    0 Comments 0 Shares
  • 10: Bài thơ Chương 14: Vai trò của trí dân, lực dân, tài dân
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Trí dân sáng – nước bừng khai hóa,
    Lực dân mạnh – đất vững cơ đồ.
    Tài dân nở – trời ban vận hội,
    Ba nguồn hợp lại – quốc gia cơm no.
    Không dân trí, vua dù thánh cũng mù,
    Không dân lực, nước giàu mà yếu.
    Không dân tài, đạo trị khó lâu,
    Bởi nhân tâm là ngọc quý diệu.
    Trí dân là ngọn đèn soi bóng,
    Giúp vua biết sáng, quan biết minh.
    Lực dân là núi cao sông rộng,
    Giữ biên cương vững giữa thịnh bình.
    Tài dân là kho báu vô tận,
    Ẩn trong người thợ, kẻ nông phu.
    Trong tiếng hát, trong tay cần mẫn,
    Trong giọt mồ hôi chảy giữa sương thu.
    Khi dân có trí – luật hiền minh,
    Khi dân có lực – đời an định.
    Khi dân có tài – nước vươn xa,
    Không cần phép, Đạo tự sinh hình.
    Triều đại nào xem dân là cội,
    Sẽ thịnh muôn đời chẳng phôi pha.
    Triều đại nào quên dân trí tuệ,
    Sẽ tàn như lá cuối mùa hoa.
    Trí dân mở thì nước mở,
    Trí dân bịt thì nước mù.
    Lực dân dâng thì non sông nở,
    Lực dân suy thì vận số lu mờ.
    Tài dân chẳng ở cung vàng,
    Mà trong đồng ruộng, trong làng nhỏ bé.
    Biết gom từng tia sáng nhỏ,
    Thì quốc gia rạng tựa mặt trời kia.
    Dân là thầy của mọi triều đại,
    Là linh hồn của mọi văn minh.
    Không có dân, vua chỉ là tượng,
    Không có dân, nước hóa hư danh.
    Muốn hưng thịnh – hãy khơi dân trí,
    Muốn vững bền – hãy dưỡng dân tâm.
    Muốn trường tồn – hãy tin dân lực,
    Bởi dân là Trời, là Đạo, là Nguồn.
    Đọc thêm
    Đọc ít hơn
    10: Bài thơ Chương 14: Vai trò của trí dân, lực dân, tài dân (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Trí dân sáng – nước bừng khai hóa, Lực dân mạnh – đất vững cơ đồ. Tài dân nở – trời ban vận hội, Ba nguồn hợp lại – quốc gia cơm no. Không dân trí, vua dù thánh cũng mù, Không dân lực, nước giàu mà yếu. Không dân tài, đạo trị khó lâu, Bởi nhân tâm là ngọc quý diệu. Trí dân là ngọn đèn soi bóng, Giúp vua biết sáng, quan biết minh. Lực dân là núi cao sông rộng, Giữ biên cương vững giữa thịnh bình. Tài dân là kho báu vô tận, Ẩn trong người thợ, kẻ nông phu. Trong tiếng hát, trong tay cần mẫn, Trong giọt mồ hôi chảy giữa sương thu. Khi dân có trí – luật hiền minh, Khi dân có lực – đời an định. Khi dân có tài – nước vươn xa, Không cần phép, Đạo tự sinh hình. Triều đại nào xem dân là cội, Sẽ thịnh muôn đời chẳng phôi pha. Triều đại nào quên dân trí tuệ, Sẽ tàn như lá cuối mùa hoa. Trí dân mở thì nước mở, Trí dân bịt thì nước mù. Lực dân dâng thì non sông nở, Lực dân suy thì vận số lu mờ. Tài dân chẳng ở cung vàng, Mà trong đồng ruộng, trong làng nhỏ bé. Biết gom từng tia sáng nhỏ, Thì quốc gia rạng tựa mặt trời kia. Dân là thầy của mọi triều đại, Là linh hồn của mọi văn minh. Không có dân, vua chỉ là tượng, Không có dân, nước hóa hư danh. Muốn hưng thịnh – hãy khơi dân trí, Muốn vững bền – hãy dưỡng dân tâm. Muốn trường tồn – hãy tin dân lực, Bởi dân là Trời, là Đạo, là Nguồn. Đọc thêm Đọc ít hơn
    Love
    Angry
    Like
    Wow
    6
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 29/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 36 : VĂN HỌC VÀ CÔNG NGHỆ – TRÍ TUỆ NHÂN TAO TRONG SÁNG TÁC
    Trang giấy xưa là đôi tay run rẩy,
    Chữ loang dài như mạch máu con tim.
    Nay ánh sáng từ màn hình tỏa chiếu,
    Dẫn ngòi bút đi giữa thời gian mới.
    Trí tuệ nhân tạo như dòng sông lạ,
    Chảy ngang qua văn mạch loài người.
    Gợi ý từng nhịp, từng câu, từng vần,
    Mở ra biển chữ mênh mông bất tận.
    Nhưng thơ chẳng chỉ là xếp chữ,
    Mà là nhịp tim, là giọt lệ, là hồn.
    AI có thể dệt nên ngôn ngữ,
    Song không thể thay thế trái tim run.
    Nhà văn đứng giữa đôi bờ sóng dữ,
    Một bên là ký ức – một bên là công nghệ.
    Cây bút nay vừa mềm vừa sáng,
    Đan nhân gian cùng trí tuệ nhân tạo.
    Tương lai mở ra, không còn đối nghịch,
    Con người và AI cộng hưởng ngòi bút chung.
    Văn học vẫn là hơi thở nhân loại,
    Dù công nghệ có phủ kín bầu trời xanh.
    Đọc thêm
    HNI 29/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 36 : VĂN HỌC VÀ CÔNG NGHỆ – TRÍ TUỆ NHÂN TAO TRONG SÁNG TÁC Trang giấy xưa là đôi tay run rẩy, Chữ loang dài như mạch máu con tim. Nay ánh sáng từ màn hình tỏa chiếu, Dẫn ngòi bút đi giữa thời gian mới. Trí tuệ nhân tạo như dòng sông lạ, Chảy ngang qua văn mạch loài người. Gợi ý từng nhịp, từng câu, từng vần, Mở ra biển chữ mênh mông bất tận. Nhưng thơ chẳng chỉ là xếp chữ, Mà là nhịp tim, là giọt lệ, là hồn. AI có thể dệt nên ngôn ngữ, Song không thể thay thế trái tim run. Nhà văn đứng giữa đôi bờ sóng dữ, Một bên là ký ức – một bên là công nghệ. Cây bút nay vừa mềm vừa sáng, Đan nhân gian cùng trí tuệ nhân tạo. Tương lai mở ra, không còn đối nghịch, Con người và AI cộng hưởng ngòi bút chung. Văn học vẫn là hơi thở nhân loại, Dù công nghệ có phủ kín bầu trời xanh. Đọc thêm
    Love
    Like
    Sad
    Angry
    5
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 29-10
    LỜI CẦU NGUYỆN CHO TẬP ĐOÀN HGROUP & CỘNG ĐỒNG ( ĐỨC PHÂT)
    Nam mô a di Đà phật
    Hôm nay ngày 29/10/2025 dương lịch - 9/9 âm lịch

    Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
    Chúng con thành kính hướng về Tam Bảo, dâng lên lời cầu nguyện với tất cả lòng thành, nguyện xin ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật soi rọi và che chở cho tập đoàn HGROUP cùng toàn thể cộng đồng.
    Nguyện cho HGROUP luôn vững bền, phát triển thịnh vượng, là nơi hội tụ những con người tài đức, cùng nhau xây dựng một doanh nghiệp không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu lòng nhân ái, luôn lấy chữ “Tâm” làm gốc, lấy chữ “Tín” làm nền, mang lại giá trị bền vững cho xã hội.
    Nguyện cho những người đồng hành cùng HGROUP luôn được bình an, mạnh khỏe, trí tuệ sáng suốt, vững bước trên con đường sự nghiệp và cuộc sống. Mỗi thành viên trong cộng đồng đều giữ được tâm từ bi, trí tuệ minh mẫn, biết sẻ chia và giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tạo dựng một tương lai tốt đẹp.
    Nguyện cho cộng đồng HCoin ngày càng phát triển, mang đến sự thịnh vượng cho tất cả những ai đặt niềm tin và nỗ lực vì nó. Xin cho tất cả những ai đồng hành cùng HCoin đều được an lành, có trí tuệ để vững tin trên con đường phát triển, dùng tài chính như một phương tiện để giúp đời, giúp người.
    Nguyện cho tất cả chúng sinh trong cõi đời này luôn được an vui, thoát khỏi khổ đau, sống trong ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật.
    Nam Mô A Di Đà Phật!
    HNI 29-10 LỜI CẦU NGUYỆN CHO TẬP ĐOÀN HGROUP & CỘNG ĐỒNG ( ĐỨC PHÂT) 🙏🙏🙏 Nam mô a di Đà phật Hôm nay ngày 29/10/2025 dương lịch - 9/9 âm lịch 🙏🙏🙏 Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật! Chúng con thành kính hướng về Tam Bảo, dâng lên lời cầu nguyện với tất cả lòng thành, nguyện xin ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật soi rọi và che chở cho tập đoàn HGROUP cùng toàn thể cộng đồng. Nguyện cho HGROUP luôn vững bền, phát triển thịnh vượng, là nơi hội tụ những con người tài đức, cùng nhau xây dựng một doanh nghiệp không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu lòng nhân ái, luôn lấy chữ “Tâm” làm gốc, lấy chữ “Tín” làm nền, mang lại giá trị bền vững cho xã hội. Nguyện cho những người đồng hành cùng HGROUP luôn được bình an, mạnh khỏe, trí tuệ sáng suốt, vững bước trên con đường sự nghiệp và cuộc sống. Mỗi thành viên trong cộng đồng đều giữ được tâm từ bi, trí tuệ minh mẫn, biết sẻ chia và giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tạo dựng một tương lai tốt đẹp. Nguyện cho cộng đồng HCoin ngày càng phát triển, mang đến sự thịnh vượng cho tất cả những ai đặt niềm tin và nỗ lực vì nó. Xin cho tất cả những ai đồng hành cùng HCoin đều được an lành, có trí tuệ để vững tin trên con đường phát triển, dùng tài chính như một phương tiện để giúp đời, giúp người. Nguyện cho tất cả chúng sinh trong cõi đời này luôn được an vui, thoát khỏi khổ đau, sống trong ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật. Nam Mô A Di Đà Phật!
    Love
    Wow
    Like
    Angry
    6
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 29-10
    LỜI CẦU NGUYỆN CHO TẬP ĐOÀN HGROUP & CỘNG ĐỒNG ( ĐỨC PHÂT)
    Nam mô a di Đà phật
    Hôm nay ngày 29/10/2025 dương lịch - 9/9 âm lịch

    Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
    Chúng con thành kính hướng về Tam Bảo, dâng lên lời cầu nguyện với tất cả lòng thành, nguyện xin ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật soi rọi và che chở cho tập đoàn HGROUP cùng toàn thể cộng đồng.
    Nguyện cho HGROUP luôn vững bền, phát triển thịnh vượng, là nơi hội tụ những con người tài đức, cùng nhau xây dựng một doanh nghiệp không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu lòng nhân ái, luôn lấy chữ “Tâm” làm gốc, lấy chữ “Tín” làm nền, mang lại giá trị bền vững cho xã hội.
    Nguyện cho những người đồng hành cùng HGROUP luôn được bình an, mạnh khỏe, trí tuệ sáng suốt, vững bước trên con đường sự nghiệp và cuộc sống. Mỗi thành viên trong cộng đồng đều giữ được tâm từ bi, trí tuệ minh mẫn, biết sẻ chia và giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tạo dựng một tương lai tốt đẹp.
    Nguyện cho cộng đồng HCoin ngày càng phát triển, mang đến sự thịnh vượng cho tất cả những ai đặt niềm tin và nỗ lực vì nó. Xin cho tất cả những ai đồng hành cùng HCoin đều được an lành, có trí tuệ để vững tin trên con đường phát triển, dùng tài chính như một phương tiện để giúp đời, giúp người.
    Nguyện cho tất cả chúng sinh trong cõi đời này luôn được an vui, thoát khỏi khổ đau, sống trong ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật.
    Nam Mô A Di Đà Phật!
    Đọc thêm
    HNI 29-10 LỜI CẦU NGUYỆN CHO TẬP ĐOÀN HGROUP & CỘNG ĐỒNG ( ĐỨC PHÂT) Nam mô a di Đà phật Hôm nay ngày 29/10/2025 dương lịch - 9/9 âm lịch Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật! Chúng con thành kính hướng về Tam Bảo, dâng lên lời cầu nguyện với tất cả lòng thành, nguyện xin ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật soi rọi và che chở cho tập đoàn HGROUP cùng toàn thể cộng đồng. Nguyện cho HGROUP luôn vững bền, phát triển thịnh vượng, là nơi hội tụ những con người tài đức, cùng nhau xây dựng một doanh nghiệp không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu lòng nhân ái, luôn lấy chữ “Tâm” làm gốc, lấy chữ “Tín” làm nền, mang lại giá trị bền vững cho xã hội. Nguyện cho những người đồng hành cùng HGROUP luôn được bình an, mạnh khỏe, trí tuệ sáng suốt, vững bước trên con đường sự nghiệp và cuộc sống. Mỗi thành viên trong cộng đồng đều giữ được tâm từ bi, trí tuệ minh mẫn, biết sẻ chia và giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau tạo dựng một tương lai tốt đẹp. Nguyện cho cộng đồng HCoin ngày càng phát triển, mang đến sự thịnh vượng cho tất cả những ai đặt niềm tin và nỗ lực vì nó. Xin cho tất cả những ai đồng hành cùng HCoin đều được an lành, có trí tuệ để vững tin trên con đường phát triển, dùng tài chính như một phương tiện để giúp đời, giúp người. Nguyện cho tất cả chúng sinh trong cõi đời này luôn được an vui, thoát khỏi khổ đau, sống trong ánh sáng từ bi và trí tuệ của Đức Phật. Nam Mô A Di Đà Phật! Đọc thêm
    Love
    Like
    Yay
    Angry
    5
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 29/10: Bài thơ chương 16:
    Lòng dân và tính chính danh của quyền lực
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Trời trao quyền chẳng phải cho kẻ mạnh,
    Mà cho ai biết lắng tiếng dân ca.
    Dân là biển, quyền như thuyền lướt sóng,
    Thuận lòng dân – thuyền vững đến muôn xa.
    Chính danh đến từ tâm dân quy tụ,
    Không từ ngai, gươm báu hay ấn vàng.
    Khi dân thuận, nước yên như trời lặng,
    Khi dân ly, quyền lực hóa tro tàn.
    Có triều đại dựng trên lòng dân sáng,
    Chẳng cần roi vẫn khiến nước thanh bình.
    Có triều đại dựa vào gươm và máu,
    Rụng tan như lá úa cuối bình minh.
    Dân là gốc – lời xưa còn vọng mãi,
    Bao vương triều hiểu được đạo này đâu?
    Họ quên mất gốc sinh ra quyền lực,
    Từ nhân tâm – chẳng từ đấu tranh sầu.
    Khi quyền lực biết soi mình trong dân,
    Sẽ thấy trong mắt dân – Trời phản chiếu.
    Còn khi nó xem dân như cát bụi,
    Chính nó đang tự đổ vỡ, tiêu điều.
    Một nụ cười dân – ngàn vàng chính trị,
    Một giọt lệ dân – mệnh trị lung lay.
    Lòng dân chính là thước đo danh chính,
    Quyền nào trái Đạo – sớm hóa mây bay.
    Có thể dối một thời bằng mỹ ngữ,
    Nhưng dân không dại mãi giữa nhân gian.
    Sức mạnh thật không nằm trong khẩu hiệu,
    Mà trong niềm tin – gắn kết muôn ngàn.
    Khi dân đã tin – non sông bất khuất,
    Khi dân đã nghi – đế chế lung lay.
    Chính danh ấy – không ai tự ban tặng,
    Mà do lòng dân – ký giữa trời mây.
    HNI 29/10: 📕 Bài thơ chương 16: Lòng dân và tính chính danh của quyền lực (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Trời trao quyền chẳng phải cho kẻ mạnh, Mà cho ai biết lắng tiếng dân ca. Dân là biển, quyền như thuyền lướt sóng, Thuận lòng dân – thuyền vững đến muôn xa. Chính danh đến từ tâm dân quy tụ, Không từ ngai, gươm báu hay ấn vàng. Khi dân thuận, nước yên như trời lặng, Khi dân ly, quyền lực hóa tro tàn. Có triều đại dựng trên lòng dân sáng, Chẳng cần roi vẫn khiến nước thanh bình. Có triều đại dựa vào gươm và máu, Rụng tan như lá úa cuối bình minh. Dân là gốc – lời xưa còn vọng mãi, Bao vương triều hiểu được đạo này đâu? Họ quên mất gốc sinh ra quyền lực, Từ nhân tâm – chẳng từ đấu tranh sầu. Khi quyền lực biết soi mình trong dân, Sẽ thấy trong mắt dân – Trời phản chiếu. Còn khi nó xem dân như cát bụi, Chính nó đang tự đổ vỡ, tiêu điều. Một nụ cười dân – ngàn vàng chính trị, Một giọt lệ dân – mệnh trị lung lay. Lòng dân chính là thước đo danh chính, Quyền nào trái Đạo – sớm hóa mây bay. Có thể dối một thời bằng mỹ ngữ, Nhưng dân không dại mãi giữa nhân gian. Sức mạnh thật không nằm trong khẩu hiệu, Mà trong niềm tin – gắn kết muôn ngàn. Khi dân đã tin – non sông bất khuất, Khi dân đã nghi – đế chế lung lay. Chính danh ấy – không ai tự ban tặng, Mà do lòng dân – ký giữa trời mây.
    Love
    Like
    Haha
    Wow
    Angry
    7
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 29/10: Bài thơ chương 16:
    Lòng dân và tính chính danh của quyền lực
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Trời trao quyền chẳng phải cho kẻ mạnh,
    Mà cho ai biết lắng tiếng dân ca.
    Dân là biển, quyền như thuyền lướt sóng,
    Thuận lòng dân – thuyền vững đến muôn xa.
    Chính danh đến từ tâm dân quy tụ,
    Không từ ngai, gươm báu hay ấn vàng.
    Khi dân thuận, nước yên như trời lặng,
    Khi dân ly, quyền lực hóa tro tàn.
    Có triều đại dựng trên lòng dân sáng,
    Chẳng cần roi vẫn khiến nước thanh bình.
    Có triều đại dựa vào gươm và máu,
    Rụng tan như lá úa cuối bình minh.
    Dân là gốc – lời xưa còn vọng mãi,
    Bao vương triều hiểu được đạo này đâu?
    Họ quên mất gốc sinh ra quyền lực,
    Từ nhân tâm – chẳng từ đấu tranh sầu.
    Khi quyền lực biết soi mình trong dân,
    Sẽ thấy trong mắt dân – Trời phản chiếu.
    Còn khi nó xem dân như cát bụi,
    Chính nó đang tự đổ vỡ, tiêu điều.
    Một nụ cười dân – ngàn vàng chính trị,
    Một giọt lệ dân – mệnh trị lung lay.
    Lòng dân chính là thước đo danh chính,
    Quyền nào trái Đạo – sớm hóa mây bay.
    Có thể dối một thời bằng mỹ ngữ,
    Nhưng dân không dại mãi giữa nhân gian.
    Sức mạnh thật không nằm trong khẩu hiệu,
    Mà trong niềm tin – gắn kết muôn ngàn.
    Khi dân đã tin – non sông bất khuất,
    Khi dân đã nghi – đế chế lung lay.
    Chính danh ấy – không ai tự ban tặng,
    Mà do lòng dân – ký giữa trời mây.
    Đọc ít hơn
    HNI 29/10: Bài thơ chương 16: Lòng dân và tính chính danh của quyền lực (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Trời trao quyền chẳng phải cho kẻ mạnh, Mà cho ai biết lắng tiếng dân ca. Dân là biển, quyền như thuyền lướt sóng, Thuận lòng dân – thuyền vững đến muôn xa. Chính danh đến từ tâm dân quy tụ, Không từ ngai, gươm báu hay ấn vàng. Khi dân thuận, nước yên như trời lặng, Khi dân ly, quyền lực hóa tro tàn. Có triều đại dựng trên lòng dân sáng, Chẳng cần roi vẫn khiến nước thanh bình. Có triều đại dựa vào gươm và máu, Rụng tan như lá úa cuối bình minh. Dân là gốc – lời xưa còn vọng mãi, Bao vương triều hiểu được đạo này đâu? Họ quên mất gốc sinh ra quyền lực, Từ nhân tâm – chẳng từ đấu tranh sầu. Khi quyền lực biết soi mình trong dân, Sẽ thấy trong mắt dân – Trời phản chiếu. Còn khi nó xem dân như cát bụi, Chính nó đang tự đổ vỡ, tiêu điều. Một nụ cười dân – ngàn vàng chính trị, Một giọt lệ dân – mệnh trị lung lay. Lòng dân chính là thước đo danh chính, Quyền nào trái Đạo – sớm hóa mây bay. Có thể dối một thời bằng mỹ ngữ, Nhưng dân không dại mãi giữa nhân gian. Sức mạnh thật không nằm trong khẩu hiệu, Mà trong niềm tin – gắn kết muôn ngàn. Khi dân đã tin – non sông bất khuất, Khi dân đã nghi – đế chế lung lay. Chính danh ấy – không ai tự ban tặng, Mà do lòng dân – ký giữa trời mây. Đọc ít hơn
    Love
    Like
    Wow
    Angry
    6
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 29/10: Bài thơ chương 16:
    Lòng dân và tính chính danh của quyền lực
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Trời trao quyền chẳng phải cho kẻ mạnh,
    Mà cho ai biết lắng tiếng dân ca.
    Dân là biển, quyền như thuyền lướt sóng,
    Thuận lòng dân – thuyền vững đến muôn xa.
    Chính danh đến từ tâm dân quy tụ,
    Không từ ngai, gươm báu hay ấn vàng.
    Khi dân thuận, nước yên như trời lặng,
    Khi dân ly, quyền lực hóa tro tàn.
    Có triều đại dựng trên lòng dân sáng,
    Chẳng cần roi vẫn khiến nước thanh bình.
    Có triều đại dựa vào gươm và máu,
    Rụng tan như lá úa cuối bình minh.
    Dân là gốc – lời xưa còn vọng mãi,
    Bao vương triều hiểu được đạo này đâu?
    Họ quên mất gốc sinh ra quyền lực,
    Từ nhân tâm – chẳng từ đấu tranh sầu.
    Khi quyền lực biết soi mình trong dân,
    Sẽ thấy trong mắt dân – Trời phản chiếu.
    Còn khi nó xem dân như cát bụi,
    Chính nó đang tự đổ vỡ, tiêu điều.
    Một nụ cười dân – ngàn vàng chính trị,
    Một giọt lệ dân – mệnh trị lung lay.
    Lòng dân chính là thước đo danh chính,
    Quyền nào trái Đạo – sớm hóa mây bay.
    Có thể dối một thời bằng mỹ ngữ,
    Nhưng dân không dại mãi giữa nhân gian.
    Sức mạnh thật không nằm trong khẩu hiệu,
    Mà trong niềm tin – gắn kết muôn ngàn.
    Khi dân đã tin – non sông bất khuất,
    Khi dân đã nghi – đế chế lung lay.
    Chính danh ấy – không ai tự ban tặng,
    Mà do lòng dân – ký giữa trời mây.
    Đọc thêm
    HNI 29/10: Bài thơ chương 16: Lòng dân và tính chính danh của quyền lực (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Trời trao quyền chẳng phải cho kẻ mạnh, Mà cho ai biết lắng tiếng dân ca. Dân là biển, quyền như thuyền lướt sóng, Thuận lòng dân – thuyền vững đến muôn xa. Chính danh đến từ tâm dân quy tụ, Không từ ngai, gươm báu hay ấn vàng. Khi dân thuận, nước yên như trời lặng, Khi dân ly, quyền lực hóa tro tàn. Có triều đại dựng trên lòng dân sáng, Chẳng cần roi vẫn khiến nước thanh bình. Có triều đại dựa vào gươm và máu, Rụng tan như lá úa cuối bình minh. Dân là gốc – lời xưa còn vọng mãi, Bao vương triều hiểu được đạo này đâu? Họ quên mất gốc sinh ra quyền lực, Từ nhân tâm – chẳng từ đấu tranh sầu. Khi quyền lực biết soi mình trong dân, Sẽ thấy trong mắt dân – Trời phản chiếu. Còn khi nó xem dân như cát bụi, Chính nó đang tự đổ vỡ, tiêu điều. Một nụ cười dân – ngàn vàng chính trị, Một giọt lệ dân – mệnh trị lung lay. Lòng dân chính là thước đo danh chính, Quyền nào trái Đạo – sớm hóa mây bay. Có thể dối một thời bằng mỹ ngữ, Nhưng dân không dại mãi giữa nhân gian. Sức mạnh thật không nằm trong khẩu hiệu, Mà trong niềm tin – gắn kết muôn ngàn. Khi dân đã tin – non sông bất khuất, Khi dân đã nghi – đế chế lung lay. Chính danh ấy – không ai tự ban tặng, Mà do lòng dân – ký giữa trời mây. Đọc thêm
    Like
    Love
    Angry
    5
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 29/10: Bài thơ chương 16:
    Lòng dân và tính chính danh của quyền lực
    (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
    Trời trao quyền chẳng phải cho kẻ mạnh,
    Mà cho ai biết lắng tiếng dân ca.
    Dân là biển, quyền như thuyền lướt sóng,
    Thuận lòng dân – thuyền vững đến muôn xa.
    Chính danh đến từ tâm dân quy tụ,
    Không từ ngai, gươm báu hay ấn vàng.
    Khi dân thuận, nước yên như trời lặng,
    Khi dân ly, quyền lực hóa tro tàn.
    Có triều đại dựng trên lòng dân sáng,
    Chẳng cần roi vẫn khiến nước thanh bình.
    Có triều đại dựa vào gươm và máu,
    Rụng tan như lá úa cuối bình minh.
    Dân là gốc – lời xưa còn vọng mãi,
    Bao vương triều hiểu được đạo này đâu?
    Họ quên mất gốc sinh ra quyền lực,
    Từ nhân tâm – chẳng từ đấu tranh sầu.
    Khi quyền lực biết soi mình trong dân,
    Sẽ thấy trong mắt dân – Trời phản chiếu.
    Còn khi nó xem dân như cát bụi,
    Chính nó đang tự đổ vỡ, tiêu điều.
    Một nụ cười dân – ngàn vàng chính trị,
    Một giọt lệ dân – mệnh trị lung lay.
    Lòng dân chính là thước đo danh chính,
    Quyền nào trái Đạo – sớm hóa mây bay.
    Có thể dối một thời bằng mỹ ngữ,
    Nhưng dân không dại mãi giữa nhân gian.
    Sức mạnh thật không nằm trong khẩu hiệu,
    Mà trong niềm tin – gắn kết muôn ngàn.
    Khi dân đã tin – non sông bất khuất,
    Khi dân đã nghi – đế chế lung lay.
    Chính danh ấy – không ai tự ban tặng,
    Mà do lòng dân – ký giữa trời mây.
    Đọc ít hơn
    HNI 29/10: Bài thơ chương 16: Lòng dân và tính chính danh của quyền lực (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Trời trao quyền chẳng phải cho kẻ mạnh, Mà cho ai biết lắng tiếng dân ca. Dân là biển, quyền như thuyền lướt sóng, Thuận lòng dân – thuyền vững đến muôn xa. Chính danh đến từ tâm dân quy tụ, Không từ ngai, gươm báu hay ấn vàng. Khi dân thuận, nước yên như trời lặng, Khi dân ly, quyền lực hóa tro tàn. Có triều đại dựng trên lòng dân sáng, Chẳng cần roi vẫn khiến nước thanh bình. Có triều đại dựa vào gươm và máu, Rụng tan như lá úa cuối bình minh. Dân là gốc – lời xưa còn vọng mãi, Bao vương triều hiểu được đạo này đâu? Họ quên mất gốc sinh ra quyền lực, Từ nhân tâm – chẳng từ đấu tranh sầu. Khi quyền lực biết soi mình trong dân, Sẽ thấy trong mắt dân – Trời phản chiếu. Còn khi nó xem dân như cát bụi, Chính nó đang tự đổ vỡ, tiêu điều. Một nụ cười dân – ngàn vàng chính trị, Một giọt lệ dân – mệnh trị lung lay. Lòng dân chính là thước đo danh chính, Quyền nào trái Đạo – sớm hóa mây bay. Có thể dối một thời bằng mỹ ngữ, Nhưng dân không dại mãi giữa nhân gian. Sức mạnh thật không nằm trong khẩu hiệu, Mà trong niềm tin – gắn kết muôn ngàn. Khi dân đã tin – non sông bất khuất, Khi dân đã nghi – đế chế lung lay. Chính danh ấy – không ai tự ban tặng, Mà do lòng dân – ký giữa trời mây. Đọc ít hơn
    Love
    Angry
    Like
    Wow
    6
    0 Comments 0 Shares