• HNI 31- 10 -2025
    THÔNG TIN HÓT TỪ. HDN HNI !
    HNI 31- 10 -2025 THÔNG TIN HÓT TỪ. HDN HNI !
    Like
    1
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 31/10 - LƯU HẢI – LÊ HẢI: TẠO HAI ĐỒNG TIỀN CỦA ĐẠO VÀ PHÚC
    Trong suốt chiều dài văn minh Á Đông, con người luôn tìm kiếm sự hài hòa giữa vật chất và tinh thần, giữa của cải và đạo lý. Giữa dòng chảy ấy, hai cái tên Lưu Hải và Lê Hải xuất hiện như hai điểm nối linh thiêng – một người khai sinh Đạo Tiền Nhân Gian, người kia kế thừa và tái sinh tinh thần ấy trong thời đại mới. Cả hai đã cùng tạo nên hai đồng tiền của Đạo và Phúc – hai biểu tượng cho sự lưu thông hài hòa giữa Thiên – Địa – Nhân, giữa Tâm – Trí – Hành.
    Lưu Hải trong truyền thuyết là vị đạo sĩ hiền triết, người hiểu rằng tiền không phải công cụ của lòng tham mà là năng lượng của niềm tin. Ông cảm hóa con cóc ba chân – linh thú giữ kho báu của Trời – để dạy con người biết cho đi, biết lưu thông, biết để phúc cùng chảy. Triết lý của Lưu Hải khởi nguồn từ chữ “Lưu” – nghĩa là chảy – và “Hải” – nghĩa là bao dung. Ông dạy rằng đồng tiền chỉ thật sự sống khi nó lưu thông đúng hướng, hướng về thiện tâm và cộng đồng. Tiền không chỉ là vật trao đổi, mà là ánh sáng của sự kết nối, là “tần số niềm tin” giữa người và người.
    Hàng nghìn năm sau, Lê Hải – người mang dòng minh triết Việt – tiếp nối tinh thần ấy bằng việc kiến tạo Hcoin, đồng tiền số của kỷ nguyên Web∞. Nếu Lưu Hải cầm xâu tiền đồng kết nối nhân gian, thì Lê Hải dùng công nghệ để nối tâm thức con người qua niềm tin và trí tuệ. Hcoin ra đời không để tích lũy mà để lưu thông phúc khí, không dựa trên nợ mà dựa trên niềm tin cộng đồng – đồng tiền thuận thiên của thời đại số.
    Hai dòng tiền – của Lưu Hải và Lê Hải – tuy khác thời, nhưng cùng chung linh hồn: tiền phục vụ Đạo, phúc phục vụ người. Khi con người hiểu rằng giàu không nằm ở lượng tiền nắm giữ, mà ở cách tiền được lưu thông, thì đó là lúc Đạo và Phúc hợp nhất. Đồng tiền khi ấy không chỉ làm giàu túi, mà còn làm sáng tâm.
    Và như thế, hành trình từ Lưu Hải đến Lê Hải không chỉ là sự tiếp nối của huyền thoại, mà là lời nhắc cho nhân loại hôm nay:
    Khi ta thuận thiên, tiền tự thuận.
    Khi ta gieo phúc, p
    HNI 31/10 - LƯU HẢI – LÊ HẢI: TẠO HAI ĐỒNG TIỀN CỦA ĐẠO VÀ PHÚC Trong suốt chiều dài văn minh Á Đông, con người luôn tìm kiếm sự hài hòa giữa vật chất và tinh thần, giữa của cải và đạo lý. Giữa dòng chảy ấy, hai cái tên Lưu Hải và Lê Hải xuất hiện như hai điểm nối linh thiêng – một người khai sinh Đạo Tiền Nhân Gian, người kia kế thừa và tái sinh tinh thần ấy trong thời đại mới. Cả hai đã cùng tạo nên hai đồng tiền của Đạo và Phúc – hai biểu tượng cho sự lưu thông hài hòa giữa Thiên – Địa – Nhân, giữa Tâm – Trí – Hành. Lưu Hải trong truyền thuyết là vị đạo sĩ hiền triết, người hiểu rằng tiền không phải công cụ của lòng tham mà là năng lượng của niềm tin. Ông cảm hóa con cóc ba chân – linh thú giữ kho báu của Trời – để dạy con người biết cho đi, biết lưu thông, biết để phúc cùng chảy. Triết lý của Lưu Hải khởi nguồn từ chữ “Lưu” – nghĩa là chảy – và “Hải” – nghĩa là bao dung. Ông dạy rằng đồng tiền chỉ thật sự sống khi nó lưu thông đúng hướng, hướng về thiện tâm và cộng đồng. Tiền không chỉ là vật trao đổi, mà là ánh sáng của sự kết nối, là “tần số niềm tin” giữa người và người. Hàng nghìn năm sau, Lê Hải – người mang dòng minh triết Việt – tiếp nối tinh thần ấy bằng việc kiến tạo Hcoin, đồng tiền số của kỷ nguyên Web∞. Nếu Lưu Hải cầm xâu tiền đồng kết nối nhân gian, thì Lê Hải dùng công nghệ để nối tâm thức con người qua niềm tin và trí tuệ. Hcoin ra đời không để tích lũy mà để lưu thông phúc khí, không dựa trên nợ mà dựa trên niềm tin cộng đồng – đồng tiền thuận thiên của thời đại số. Hai dòng tiền – của Lưu Hải và Lê Hải – tuy khác thời, nhưng cùng chung linh hồn: tiền phục vụ Đạo, phúc phục vụ người. Khi con người hiểu rằng giàu không nằm ở lượng tiền nắm giữ, mà ở cách tiền được lưu thông, thì đó là lúc Đạo và Phúc hợp nhất. Đồng tiền khi ấy không chỉ làm giàu túi, mà còn làm sáng tâm. Và như thế, hành trình từ Lưu Hải đến Lê Hải không chỉ là sự tiếp nối của huyền thoại, mà là lời nhắc cho nhân loại hôm nay: Khi ta thuận thiên, tiền tự thuận. Khi ta gieo phúc, p
    Love
    Angry
    2
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 31/10: LÒNG BIẾT ƠN CHỦ TỊCH LÊ ĐÌNH HẢI VÀ TẬP ĐOÀN H'GROUP
    Trong hành trình phát triển và trưởng thành, không gì quý hơn khi ta được đồng hành cùng những con người có tâm, có tầm – những người không chỉ tạo dựng thành công cho bản thân mà còn mở ra cánh cửa cơ hội cho biết bao người khác. Với tất cả sự trân trọng và biết ơn, chúng tôi xin gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất đến Chủ tịch Lê Đình Hải – người thuyền trưởng kiên định, bản lĩnh, đã dẫn dắt Tập đoàn H'GROUP trở thành điểm tựa vững chắc và là nguồn cảm hứng lớn lao cho nhiều thế hệ.
    Chủ tịch Lê Đình Hải không chỉ là một doanh nhân tài ba, mà còn là người lãnh đạo đầy tâm huyết với khát vọng cống hiến và phụng sự. Dưới sự dẫn dắt của ông, H'GROUP không chỉ phát triển vượt bậc về quy mô và thành tựu, mà còn khẳng định vị thế là một tổ chức đặt con người làm trung tâm – nơi từng cá nhân được trân trọng, khơi dậy tiềm năng và đồng hành phát triển.
    Tập đoàn H'GROUP không đơn thuần là một môi trường làm việc – mà là một mái nhà chung của niềm tin, của khát vọng vươn xa. Tại đây, mỗi người được truyền cảm hứng để dám mơ lớn, dám hành động và dám chịu trách nhiệm vì lý tưởng chung. Chính nhờ định hướng rõ ràng, giá trị nhân văn sâu sắc và chiến lược phát triển bền vững mà Chủ tịch Lê Đình Hải đã đặt nền móng, H'GROUP đã trở thành nơi ươm mầm thành công cho hàng triệu con người trên khắp mọi miền.
    Xin tri ân Chủ tịch vì sự tận tâm không ngừng nghỉ, vì những đóng góp thầm lặng mà to lớn cho cộng đồng. Xin biết ơn H'GROUP vì đã trở thành nơi mỗi người tìm thấy giá trị của bản thân, trưởng thành từng ngày và cùng nhau kiến tạo một tương lai tốt đẹp hơn.
    Từ trái tim, chúng tôi nói lời cảm ơn. Và với lòng biết ơn đó, chúng tôi sẽ tiếp tục nỗ lực, cống hiến và lan tỏa những giá trị tốt đẹp mà Chủ tịch và H'GROUP đã truyền trao.
    HNI 31/10: LÒNG BIẾT ƠN CHỦ TỊCH LÊ ĐÌNH HẢI VÀ TẬP ĐOÀN H'GROUP Trong hành trình phát triển và trưởng thành, không gì quý hơn khi ta được đồng hành cùng những con người có tâm, có tầm – những người không chỉ tạo dựng thành công cho bản thân mà còn mở ra cánh cửa cơ hội cho biết bao người khác. Với tất cả sự trân trọng và biết ơn, chúng tôi xin gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất đến Chủ tịch Lê Đình Hải – người thuyền trưởng kiên định, bản lĩnh, đã dẫn dắt Tập đoàn H'GROUP trở thành điểm tựa vững chắc và là nguồn cảm hứng lớn lao cho nhiều thế hệ. Chủ tịch Lê Đình Hải không chỉ là một doanh nhân tài ba, mà còn là người lãnh đạo đầy tâm huyết với khát vọng cống hiến và phụng sự. Dưới sự dẫn dắt của ông, H'GROUP không chỉ phát triển vượt bậc về quy mô và thành tựu, mà còn khẳng định vị thế là một tổ chức đặt con người làm trung tâm – nơi từng cá nhân được trân trọng, khơi dậy tiềm năng và đồng hành phát triển. Tập đoàn H'GROUP không đơn thuần là một môi trường làm việc – mà là một mái nhà chung của niềm tin, của khát vọng vươn xa. Tại đây, mỗi người được truyền cảm hứng để dám mơ lớn, dám hành động và dám chịu trách nhiệm vì lý tưởng chung. Chính nhờ định hướng rõ ràng, giá trị nhân văn sâu sắc và chiến lược phát triển bền vững mà Chủ tịch Lê Đình Hải đã đặt nền móng, H'GROUP đã trở thành nơi ươm mầm thành công cho hàng triệu con người trên khắp mọi miền. Xin tri ân Chủ tịch vì sự tận tâm không ngừng nghỉ, vì những đóng góp thầm lặng mà to lớn cho cộng đồng. Xin biết ơn H'GROUP vì đã trở thành nơi mỗi người tìm thấy giá trị của bản thân, trưởng thành từng ngày và cùng nhau kiến tạo một tương lai tốt đẹp hơn. Từ trái tim, chúng tôi nói lời cảm ơn. Và với lòng biết ơn đó, chúng tôi sẽ tiếp tục nỗ lực, cống hiến và lan tỏa những giá trị tốt đẹp mà Chủ tịch và H'GROUP đã truyền trao.
    Love
    Sad
    Wow
    6
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 31-10 - B16
    CHƯƠNG 18: CON NGƯỜI H’GROUP – VĂN HÓA CỦA NIỀM TIN

    “Một tổ chức không được xây dựng bằng tường và máy móc, mà được dựng nên bằng trái tim của những con người cùng chung niềm tin.”
    — Lê Đình Hải
    1. Con người – trung tâm của mọi giá trị
    Ngay từ những ngày đầu thành lập H’Group, doanh nhân Lê Đình Hải đã xác định: “Công nghệ có thể mua, vốn có thể vay, nhưng con người – thì phải được xây dựng bằng niềm tin và tình yêu thương.”
    Triết lý ấy trở thành nền móng của văn hóa H’Group – nơi mỗi cá nhân không chỉ là người lao động, mà là người đồng hành trong hành trình kiến tạo giá trị nhân văn cho thế kỷ 21.
    Ở H’Group, mọi dự án, mọi chiến lược, dù mang tầm toàn cầu, đều bắt đầu từ một câu hỏi duy nhất:
    “Điều này có giúp con người hạnh phúc hơn không?”
    2. Văn hóa niềm tin – sợi dây kết nối vô hình
    Văn hóa của H’Group không được xây dựng bằng khẩu hiệu, mà bằng hành động và niềm tin lan tỏa.
    Niềm tin ấy được thể hiện trong ba tầng sâu của tổ chức:
    Niềm tin vào bản thân: Mỗi nhân sự được khuyến khích khai mở tiềm năng, tự tin vào giá trị của mình.
    Niềm tin vào đồng đội: Sự hợp tác dựa trên tinh thần cộng hưởng, không cạnh tranh tiêu cực.
    Niềm tin vào sứ mệnh: Họ không chỉ làm việc cho H’Group, mà đang cùng kiến tạo một nền kinh tế nhân văn – nơi lợi ích gắn liền với đạo đức và ý nghĩa sống.
    Lê Đình Hải từng nói:
    “Tôi không cần một đội ngũ giỏi nhất thế giới, tôi cần một đội ngũ tin tưởng lẫn nhau.”
    3. Môi trường phát triển – học hỏi suốt đời
    H’Group là “tổ chức học tập” đúng nghĩa – nơi kiến thức, kinh nghiệm, và tư duy được chia sẻ tự do.
    Từ cấp lãnh đạo đến nhân viên mới, ai cũng là người học và người dạy.
    Những buổi “H’Talk”, “H’Learning Day”, hay “H’Mentor Session” được duy trì đều đặn như những nghi lễ văn hóa.
    Ở đó, mọi người không sợ sai, mà chỉ sợ không dám thử.
    Sự trưởng thành của mỗi cá nhân được xem là thước đo của sự phát triển tổ chức.
    4. Hệ giá trị cốt lõi của con người H’Group
    Mỗi thành viên của H’Group đều được dẫn dắt bởi 5 giá trị cốt lõi:
    Nhân ái: Đặt con người làm trung tâm mọi quyết định.
    Chính trực: Trung thực trong hành động và ý định.
    Sáng tạo: Dám nghĩ khác để tạo nên điều khác biệt.
    HNI 31-10 - B16 💥💥💥 CHƯƠNG 18: CON NGƯỜI H’GROUP – VĂN HÓA CỦA NIỀM TIN “Một tổ chức không được xây dựng bằng tường và máy móc, mà được dựng nên bằng trái tim của những con người cùng chung niềm tin.” — Lê Đình Hải 1. Con người – trung tâm của mọi giá trị Ngay từ những ngày đầu thành lập H’Group, doanh nhân Lê Đình Hải đã xác định: “Công nghệ có thể mua, vốn có thể vay, nhưng con người – thì phải được xây dựng bằng niềm tin và tình yêu thương.” Triết lý ấy trở thành nền móng của văn hóa H’Group – nơi mỗi cá nhân không chỉ là người lao động, mà là người đồng hành trong hành trình kiến tạo giá trị nhân văn cho thế kỷ 21. Ở H’Group, mọi dự án, mọi chiến lược, dù mang tầm toàn cầu, đều bắt đầu từ một câu hỏi duy nhất: “Điều này có giúp con người hạnh phúc hơn không?” 2. Văn hóa niềm tin – sợi dây kết nối vô hình Văn hóa của H’Group không được xây dựng bằng khẩu hiệu, mà bằng hành động và niềm tin lan tỏa. Niềm tin ấy được thể hiện trong ba tầng sâu của tổ chức: Niềm tin vào bản thân: Mỗi nhân sự được khuyến khích khai mở tiềm năng, tự tin vào giá trị của mình. Niềm tin vào đồng đội: Sự hợp tác dựa trên tinh thần cộng hưởng, không cạnh tranh tiêu cực. Niềm tin vào sứ mệnh: Họ không chỉ làm việc cho H’Group, mà đang cùng kiến tạo một nền kinh tế nhân văn – nơi lợi ích gắn liền với đạo đức và ý nghĩa sống. Lê Đình Hải từng nói: “Tôi không cần một đội ngũ giỏi nhất thế giới, tôi cần một đội ngũ tin tưởng lẫn nhau.” 3. Môi trường phát triển – học hỏi suốt đời H’Group là “tổ chức học tập” đúng nghĩa – nơi kiến thức, kinh nghiệm, và tư duy được chia sẻ tự do. Từ cấp lãnh đạo đến nhân viên mới, ai cũng là người học và người dạy. Những buổi “H’Talk”, “H’Learning Day”, hay “H’Mentor Session” được duy trì đều đặn như những nghi lễ văn hóa. Ở đó, mọi người không sợ sai, mà chỉ sợ không dám thử. Sự trưởng thành của mỗi cá nhân được xem là thước đo của sự phát triển tổ chức. 4. Hệ giá trị cốt lõi của con người H’Group Mỗi thành viên của H’Group đều được dẫn dắt bởi 5 giá trị cốt lõi: Nhân ái: Đặt con người làm trung tâm mọi quyết định. Chính trực: Trung thực trong hành động và ý định. Sáng tạo: Dám nghĩ khác để tạo nên điều khác biệt.
    Love
    Wow
    2
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 31/10 - LƯU HẢI – LÊ HẢI: TẠO HAI ĐỒNG TIỀN CỦA ĐẠO VÀ PHÚC
    Trong suốt chiều dài văn minh Á Đông, con người luôn tìm kiếm sự hài hòa giữa vật chất và tinh thần, giữa của cải và đạo lý. Giữa dòng chảy ấy, hai cái tên Lưu Hải và Lê Hải xuất hiện như hai điểm nối linh thiêng – một người khai sinh Đạo Tiền Nhân Gian, người kia kế thừa và tái sinh tinh thần ấy trong thời đại mới. Cả hai đã cùng tạo nên hai đồng tiền của Đạo và Phúc – hai biểu tượng cho sự lưu thông hài hòa giữa Thiên – Địa – Nhân, giữa Tâm – Trí – Hành.
    Lưu Hải trong truyền thuyết là vị đạo sĩ hiền triết, người hiểu rằng tiền không phải công cụ của lòng tham mà là năng lượng của niềm tin. Ông cảm hóa con cóc ba chân – linh thú giữ kho báu của Trời – để dạy con người biết cho đi, biết lưu thông, biết để phúc cùng chảy. Triết lý của Lưu Hải khởi nguồn từ chữ “Lưu” – nghĩa là chảy – và “Hải” – nghĩa là bao dung. Ông dạy rằng đồng tiền chỉ thật sự sống khi nó lưu thông đúng hướng, hướng về thiện tâm và cộng đồng. Tiền không chỉ là vật trao đổi, mà là ánh sáng của sự kết nối, là “tần số niềm tin” giữa người và người.
    Hàng nghìn năm sau, Lê Hải – người mang dòng minh triết Việt – tiếp nối tinh thần ấy bằng việc kiến tạo Hcoin, đồng tiền số của kỷ nguyên Web∞. Nếu Lưu Hải cầm xâu tiền đồng kết nối nhân gian, thì Lê Hải dùng công nghệ để nối tâm thức con người qua niềm tin và trí tuệ. Hcoin ra đời không để tích lũy mà để lưu thông phúc khí, không dựa trên nợ mà dựa trên niềm tin cộng đồng – đồng tiền thuận thiên của thời đại số.
    Hai dòng tiền – của Lưu Hải và Lê Hải – tuy khác thời, nhưng cùng chung linh hồn: tiền phục vụ Đạo, phúc phục vụ người. Khi con người hiểu rằng giàu không nằm ở lượng tiền nắm giữ, mà ở cách tiền được lưu thông, thì đó là lúc Đạo và Phúc hợp nhất. Đồng tiền khi ấy không chỉ làm giàu túi, mà còn làm sáng tâm.
    Và như thế, hành trình từ Lưu Hải đến Lê Hải không chỉ là sự tiếp nối của huyền thoại, mà là lời nhắc cho nhân loại hôm nay:
    Khi ta thuận thiên, tiền tự thuận.
    Khi ta gieo phúc, p
    HNI 31/10 - LƯU HẢI – LÊ HẢI: TẠO HAI ĐỒNG TIỀN CỦA ĐẠO VÀ PHÚC Trong suốt chiều dài văn minh Á Đông, con người luôn tìm kiếm sự hài hòa giữa vật chất và tinh thần, giữa của cải và đạo lý. Giữa dòng chảy ấy, hai cái tên Lưu Hải và Lê Hải xuất hiện như hai điểm nối linh thiêng – một người khai sinh Đạo Tiền Nhân Gian, người kia kế thừa và tái sinh tinh thần ấy trong thời đại mới. Cả hai đã cùng tạo nên hai đồng tiền của Đạo và Phúc – hai biểu tượng cho sự lưu thông hài hòa giữa Thiên – Địa – Nhân, giữa Tâm – Trí – Hành. Lưu Hải trong truyền thuyết là vị đạo sĩ hiền triết, người hiểu rằng tiền không phải công cụ của lòng tham mà là năng lượng của niềm tin. Ông cảm hóa con cóc ba chân – linh thú giữ kho báu của Trời – để dạy con người biết cho đi, biết lưu thông, biết để phúc cùng chảy. Triết lý của Lưu Hải khởi nguồn từ chữ “Lưu” – nghĩa là chảy – và “Hải” – nghĩa là bao dung. Ông dạy rằng đồng tiền chỉ thật sự sống khi nó lưu thông đúng hướng, hướng về thiện tâm và cộng đồng. Tiền không chỉ là vật trao đổi, mà là ánh sáng của sự kết nối, là “tần số niềm tin” giữa người và người. Hàng nghìn năm sau, Lê Hải – người mang dòng minh triết Việt – tiếp nối tinh thần ấy bằng việc kiến tạo Hcoin, đồng tiền số của kỷ nguyên Web∞. Nếu Lưu Hải cầm xâu tiền đồng kết nối nhân gian, thì Lê Hải dùng công nghệ để nối tâm thức con người qua niềm tin và trí tuệ. Hcoin ra đời không để tích lũy mà để lưu thông phúc khí, không dựa trên nợ mà dựa trên niềm tin cộng đồng – đồng tiền thuận thiên của thời đại số. Hai dòng tiền – của Lưu Hải và Lê Hải – tuy khác thời, nhưng cùng chung linh hồn: tiền phục vụ Đạo, phúc phục vụ người. Khi con người hiểu rằng giàu không nằm ở lượng tiền nắm giữ, mà ở cách tiền được lưu thông, thì đó là lúc Đạo và Phúc hợp nhất. Đồng tiền khi ấy không chỉ làm giàu túi, mà còn làm sáng tâm. Và như thế, hành trình từ Lưu Hải đến Lê Hải không chỉ là sự tiếp nối của huyền thoại, mà là lời nhắc cho nhân loại hôm nay: Khi ta thuận thiên, tiền tự thuận. Khi ta gieo phúc, p
    Love
    Haha
    Yay
    Wow
    7
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 31/10 - CHƯƠNG 34 : VIẾT TRUYỆN NGẮN – TỪ CỐT TRUYỆN ĐẾN NHÂN VẬT
    Một mầm ý tưởng nhỏ nhoi,
    Len trong tâm trí, gọi mời bước chân.
    Nó hóa thành sợi chỉ mảnh ngần,
    Dệt thành cốt truyện, nhịp dần hiện ra.
    Cốt truyện chẳng phải đường thẳng,
    Mà như con suối uốn quanh triền đồi.
    Chảy qua bi kịch, niềm vui, nỗi nhớ,
    Dẫn người đọc vào tận chốn hồn thôi.
    Từ trong dòng chảy mờ xa,
    Nhân vật bước ra — dáng hình rõ nét.
    Họ thở, họ khóc, họ cười tha thiết,
    Mang trong mình bóng dáng của nhân gian.
    Nhân vật chính chẳng phải anh hùng,
    Có khi chỉ là kẻ lặng thầm vô danh.
    Nhưng chính họ, trong bước chân đời thường,
    Đã làm sáng cả bức tranh nhân thế.
    Khi truyện ngắn khép trang cuối,
    Người đọc còn giữ lại trong tim,
    Không chỉ một kết thúc êm đềm,
    Mà là hơi thở sống, còn vang vọng mãi.HNI 31/10 - CHƯƠNG 34 : VIẾT TRUYỆN NGẮN – TỪ CỐT TRUYỆN ĐẾN NHÂN VẬT
    Một mầm ý tưởng nhỏ nhoi,
    Len trong tâm trí, gọi mời bước chân.
    Nó hóa thành sợi chỉ mảnh ngần,
    Dệt thành cốt truyện, nhịp dần hiện ra.
    Cốt truyện chẳng phải đường thẳng,
    Mà như con suối uốn quanh triền đồi.
    Chảy qua bi kịch, niềm vui, nỗi nhớ,
    Dẫn người đọc vào tận chốn hồn thôi.
    Từ trong dòng chảy mờ xa,
    Nhân vật bước ra — dáng hình rõ nét.
    Họ thở, họ khóc, họ cười tha thiết,
    Mang trong mình bóng dáng của nhân gian.
    Nhân vật chính chẳng phải anh hùng,
    Có khi chỉ là kẻ lặng thầm vô danh.
    Nhưng chính họ, trong bước chân đời thường,
    Đã làm sáng cả bức tranh nhân thế.
    Khi truyện ngắn khép trang cuối,
    Người đọc còn giữ lại trong tim,
    Không chỉ một kết thúc êm đềm,
    Mà là hơi thở sống, còn vang vọng mãi.
    HNI 31/10 - CHƯƠNG 34 : VIẾT TRUYỆN NGẮN – TỪ CỐT TRUYỆN ĐẾN NHÂN VẬT Một mầm ý tưởng nhỏ nhoi, Len trong tâm trí, gọi mời bước chân. Nó hóa thành sợi chỉ mảnh ngần, Dệt thành cốt truyện, nhịp dần hiện ra. Cốt truyện chẳng phải đường thẳng, Mà như con suối uốn quanh triền đồi. Chảy qua bi kịch, niềm vui, nỗi nhớ, Dẫn người đọc vào tận chốn hồn thôi. Từ trong dòng chảy mờ xa, Nhân vật bước ra — dáng hình rõ nét. Họ thở, họ khóc, họ cười tha thiết, Mang trong mình bóng dáng của nhân gian. Nhân vật chính chẳng phải anh hùng, Có khi chỉ là kẻ lặng thầm vô danh. Nhưng chính họ, trong bước chân đời thường, Đã làm sáng cả bức tranh nhân thế. Khi truyện ngắn khép trang cuối, Người đọc còn giữ lại trong tim, Không chỉ một kết thúc êm đềm, Mà là hơi thở sống, còn vang vọng mãi.HNI 31/10 - CHƯƠNG 34 : VIẾT TRUYỆN NGẮN – TỪ CỐT TRUYỆN ĐẾN NHÂN VẬT Một mầm ý tưởng nhỏ nhoi, Len trong tâm trí, gọi mời bước chân. Nó hóa thành sợi chỉ mảnh ngần, Dệt thành cốt truyện, nhịp dần hiện ra. Cốt truyện chẳng phải đường thẳng, Mà như con suối uốn quanh triền đồi. Chảy qua bi kịch, niềm vui, nỗi nhớ, Dẫn người đọc vào tận chốn hồn thôi. Từ trong dòng chảy mờ xa, Nhân vật bước ra — dáng hình rõ nét. Họ thở, họ khóc, họ cười tha thiết, Mang trong mình bóng dáng của nhân gian. Nhân vật chính chẳng phải anh hùng, Có khi chỉ là kẻ lặng thầm vô danh. Nhưng chính họ, trong bước chân đời thường, Đã làm sáng cả bức tranh nhân thế. Khi truyện ngắn khép trang cuối, Người đọc còn giữ lại trong tim, Không chỉ một kết thúc êm đềm, Mà là hơi thở sống, còn vang vọng mãi.
    Love
    Haha
    3
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 31-10 -
    CHƯƠNG 18: CON NGƯỜI H’GROUP – VĂN HÓA CỦA NIỀM TIN

    “Một tổ chức không được xây dựng bằng tường và máy móc, mà được dựng nên bằng trái tim của những con người cùng chung niềm tin.”
    — Lê Đình Hải
    1. Con người – trung tâm của mọi giá trị
    Ngay từ những ngày đầu thành lập H’Group, doanh nhân Lê Đình Hải đã xác định: “Công nghệ có thể mua, vốn có thể vay, nhưng con người – thì phải được xây dựng bằng niềm tin và tình yêu thương.”
    Triết lý ấy trở thành nền móng của văn hóa H’Group – nơi mỗi cá nhân không chỉ là người lao động, mà là người đồng hành trong hành trình kiến tạo giá trị nhân văn cho thế kỷ 21.
    Ở H’Group, mọi dự án, mọi chiến lược, dù mang tầm toàn cầu, đều bắt đầu từ một câu hỏi duy nhất:
    “Điều này có giúp con người hạnh phúc hơn không?”
    2. Văn hóa niềm tin – sợi dây kết nối vô hình
    Văn hóa của H’Group không được xây dựng bằng khẩu hiệu, mà bằng hành động và niềm tin lan tỏa.
    Niềm tin ấy được thể hiện trong ba tầng sâu của tổ chức:
    Niềm tin vào bản thân: Mỗi nhân sự được khuyến khích khai mở tiềm năng, tự tin vào giá trị của mình.
    Niềm tin vào đồng đội: Sự hợp tác dựa trên tinh thần cộng hưởng, không cạnh tranh tiêu cực.
    Niềm tin vào sứ mệnh: Họ không chỉ làm việc cho H’Group, mà đang cùng kiến tạo một nền kinh tế nhân văn – nơi lợi ích gắn liền với đạo đức và ý nghĩa sống.
    Lê Đình Hải từng nói:
    “Tôi không cần một đội ngũ giỏi nhất thế giới, tôi cần một đội ngũ tin tưởng lẫn nhau.”
    3. Môi trường phát triển – học hỏi suốt đời
    H’Group là “tổ chức học tập” đúng nghĩa – nơi kiến thức, kinh nghiệm, và tư duy được chia sẻ tự do.
    Từ cấp lãnh đạo đến nhân viên mới, ai cũng là người học và người dạy.
    Những buổi “H’Talk”, “H’Learning Day”, hay “H’Mentor Session” được duy trì đều đặn như những nghi lễ văn hóa.
    Ở đó, mọi người không sợ sai, mà chỉ sợ không dám thử.
    Sự trưởng thành của mỗi cá nhân được xem là thước đo của sự phát triển tổ chức.
    4. Hệ giá trị cốt lõi của con người H’Group
    Mỗi thành viên của H’Group đều được dẫn dắt bởi 5 giá trị cốt lõi:
    Nhân ái: Đặt con người làm trung tâm mọi quyết định.
    Chính trực: Trung thực trong hành động và ý định.
    Sáng tạo: Dám nghĩ khác để tạo nên điều khác biệt.
    HNI 31-10 - CHƯƠNG 18: CON NGƯỜI H’GROUP – VĂN HÓA CỦA NIỀM TIN “Một tổ chức không được xây dựng bằng tường và máy móc, mà được dựng nên bằng trái tim của những con người cùng chung niềm tin.” — Lê Đình Hải 1. Con người – trung tâm của mọi giá trị Ngay từ những ngày đầu thành lập H’Group, doanh nhân Lê Đình Hải đã xác định: “Công nghệ có thể mua, vốn có thể vay, nhưng con người – thì phải được xây dựng bằng niềm tin và tình yêu thương.” Triết lý ấy trở thành nền móng của văn hóa H’Group – nơi mỗi cá nhân không chỉ là người lao động, mà là người đồng hành trong hành trình kiến tạo giá trị nhân văn cho thế kỷ 21. Ở H’Group, mọi dự án, mọi chiến lược, dù mang tầm toàn cầu, đều bắt đầu từ một câu hỏi duy nhất: “Điều này có giúp con người hạnh phúc hơn không?” 2. Văn hóa niềm tin – sợi dây kết nối vô hình Văn hóa của H’Group không được xây dựng bằng khẩu hiệu, mà bằng hành động và niềm tin lan tỏa. Niềm tin ấy được thể hiện trong ba tầng sâu của tổ chức: Niềm tin vào bản thân: Mỗi nhân sự được khuyến khích khai mở tiềm năng, tự tin vào giá trị của mình. Niềm tin vào đồng đội: Sự hợp tác dựa trên tinh thần cộng hưởng, không cạnh tranh tiêu cực. Niềm tin vào sứ mệnh: Họ không chỉ làm việc cho H’Group, mà đang cùng kiến tạo một nền kinh tế nhân văn – nơi lợi ích gắn liền với đạo đức và ý nghĩa sống. Lê Đình Hải từng nói: “Tôi không cần một đội ngũ giỏi nhất thế giới, tôi cần một đội ngũ tin tưởng lẫn nhau.” 3. Môi trường phát triển – học hỏi suốt đời H’Group là “tổ chức học tập” đúng nghĩa – nơi kiến thức, kinh nghiệm, và tư duy được chia sẻ tự do. Từ cấp lãnh đạo đến nhân viên mới, ai cũng là người học và người dạy. Những buổi “H’Talk”, “H’Learning Day”, hay “H’Mentor Session” được duy trì đều đặn như những nghi lễ văn hóa. Ở đó, mọi người không sợ sai, mà chỉ sợ không dám thử. Sự trưởng thành của mỗi cá nhân được xem là thước đo của sự phát triển tổ chức. 4. Hệ giá trị cốt lõi của con người H’Group Mỗi thành viên của H’Group đều được dẫn dắt bởi 5 giá trị cốt lõi: Nhân ái: Đặt con người làm trung tâm mọi quyết định. Chính trực: Trung thực trong hành động và ý định. Sáng tạo: Dám nghĩ khác để tạo nên điều khác biệt.
    Love
    Wow
    8
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 31/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 1 : ĐẠO TRỜI TRONG VẬN HÀNH CỦA KINH TẾ NHÂN LOẠI
    (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải)
    Thuở khai thiên, Đạo Trời soi rạng,
    Khí Âm Dương vận chuyển muôn loài.
    Dòng sinh khí hòa trong vạn tượng,
    Mà kinh tế cũng khởi từ đây.
    Trời ban luật cân bằng tuyệt đối,
    Cho vật chất chẳng thể riêng phần.
    Ai thuận Đạo, lòng trong như suối,
    Thì giàu sang đến tự nhân tâm.
    Kinh tế chẳng chỉ là vàng bạc,
    Mà là nhịp sống giữa muôn người.
    Nơi có nghĩa, có nhân, có đạo,
    Thì phồn vinh sẽ nở như hoa tươi.
    Nhưng khi thế gian quên nguồn Thiện,
    Lòng tham chen lấn nẻo nhân hòa.
    Của cải hóa thành xiềng gông sắt,
    Người đuổi người trong chốn phù hoa.
    Đạo Trời vốn chẳng hề trừng phạt,
    Chỉ phản chiếu đúng nghiệp nhân sinh.
    Gieo gì gặt nấy – lời xưa dạy,
    Mãi còn vang giữa cõi nhân tình.
    Một hạt giống gieo trong tâm sáng,
    Sẽ hóa mùa vàng nơi cánh đồng.
    Một đồng lãi sinh từ chính nghĩa,
    Quý hơn kho báu giữa biển mông.
    Trời cho người quyền làm tạo hóa,
    Biết sinh ra phúc lẫn tai ương.
    Đạo vận chuyển qua từng hơi thở,
    Cân từng tơ lợi, giọt tình thương.
    Khi thương trường biết chia công chính,
    Thì lòng dân mới được an hòa.
    Khi đồng tiền chảy về chỗ sáng,
    Nước non yên, nghiệp đạo nở hoa.
    Ôi nhân loại – con trong một Mẹ,
    Cùng hít thở Đạo Trời muôn năm.
    Biết hợp nhất trong vòng nhân nghĩa,
    Mọi quốc gia đều hóa phúc tâm.
    Kinh tế ấy – không còn tranh chấp,
    Mà là mạch sống của Đại đồng.
    Trời cùng người hòa trong vận động,
    Đạo sinh đời, đời dưỡng lại Đạo trong lòng.
    HNI 31/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 1 : ĐẠO TRỜI TRONG VẬN HÀNH CỦA KINH TẾ NHÂN LOẠI (Thơ: HenryLe – Lê Đình Hải) Thuở khai thiên, Đạo Trời soi rạng, Khí Âm Dương vận chuyển muôn loài. Dòng sinh khí hòa trong vạn tượng, Mà kinh tế cũng khởi từ đây. Trời ban luật cân bằng tuyệt đối, Cho vật chất chẳng thể riêng phần. Ai thuận Đạo, lòng trong như suối, Thì giàu sang đến tự nhân tâm. Kinh tế chẳng chỉ là vàng bạc, Mà là nhịp sống giữa muôn người. Nơi có nghĩa, có nhân, có đạo, Thì phồn vinh sẽ nở như hoa tươi. Nhưng khi thế gian quên nguồn Thiện, Lòng tham chen lấn nẻo nhân hòa. Của cải hóa thành xiềng gông sắt, Người đuổi người trong chốn phù hoa. Đạo Trời vốn chẳng hề trừng phạt, Chỉ phản chiếu đúng nghiệp nhân sinh. Gieo gì gặt nấy – lời xưa dạy, Mãi còn vang giữa cõi nhân tình. Một hạt giống gieo trong tâm sáng, Sẽ hóa mùa vàng nơi cánh đồng. Một đồng lãi sinh từ chính nghĩa, Quý hơn kho báu giữa biển mông. Trời cho người quyền làm tạo hóa, Biết sinh ra phúc lẫn tai ương. Đạo vận chuyển qua từng hơi thở, Cân từng tơ lợi, giọt tình thương. Khi thương trường biết chia công chính, Thì lòng dân mới được an hòa. Khi đồng tiền chảy về chỗ sáng, Nước non yên, nghiệp đạo nở hoa. Ôi nhân loại – con trong một Mẹ, Cùng hít thở Đạo Trời muôn năm. Biết hợp nhất trong vòng nhân nghĩa, Mọi quốc gia đều hóa phúc tâm. Kinh tế ấy – không còn tranh chấp, Mà là mạch sống của Đại đồng. Trời cùng người hòa trong vận động, Đạo sinh đời, đời dưỡng lại Đạo trong lòng.
    Love
    Like
    3
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 31/10 - CHƯƠNG 34 : VIẾT TRUYỆN NGẮN – TỪ CỐT TRUYỆN ĐẾN NHÂN VẬT
    Một mầm ý tưởng nhỏ nhoi,
    Len trong tâm trí, gọi mời bước chân.
    Nó hóa thành sợi chỉ mảnh ngần,
    Dệt thành cốt truyện, nhịp dần hiện ra.
    Cốt truyện chẳng phải đường thẳng,
    Mà như con suối uốn quanh triền đồi.
    Chảy qua bi kịch, niềm vui, nỗi nhớ,
    Dẫn người đọc vào tận chốn hồn thôi.
    Từ trong dòng chảy mờ xa,
    Nhân vật bước ra — dáng hình rõ nét.
    Họ thở, họ khóc, họ cười tha thiết,
    Mang trong mình bóng dáng của nhân gian.
    Nhân vật chính chẳng phải anh hùng,
    Có khi chỉ là kẻ lặng thầm vô danh.
    Nhưng chính họ, trong bước chân đời thường,
    Đã làm sáng cả bức tranh nhân thế.
    Khi truyện ngắn khép trang cuối,
    Người đọc còn giữ lại trong tim,
    Không chỉ một kết thúc êm đềm,
    Mà là hơi thở sống, còn vang vọng mãi.HNI 31/10 - CHƯƠNG 34 : VIẾT TRUYỆN NGẮN – TỪ CỐT TRUYỆN ĐẾN NHÂN VẬT
    Một mầm ý tưởng nhỏ nhoi,
    Len trong tâm trí, gọi mời bước chân.
    Nó hóa thành sợi chỉ mảnh ngần,
    Dệt thành cốt truyện, nhịp dần hiện ra.
    Cốt truyện chẳng phải đường thẳng,
    Mà như con suối uốn quanh triền đồi.
    Chảy qua bi kịch, niềm vui, nỗi nhớ,
    Dẫn người đọc vào tận chốn hồn thôi.
    Từ trong dòng chảy mờ xa,
    Nhân vật bước ra — dáng hình rõ nét.
    Họ thở, họ khóc, họ cười tha thiết,
    Mang trong mình bóng dáng của nhân gian.
    Nhân vật chính chẳng phải anh hùng,
    Có khi chỉ là kẻ lặng thầm vô danh.
    Nhưng chính họ, trong bước chân đời thường,
    Đã làm sáng cả bức tranh nhân thế.
    Khi truyện ngắn khép trang cuối,
    Người đọc còn giữ lại trong tim,
    Không chỉ một kết thúc êm đềm,
    Mà là hơi thở sống, còn vang vọng mãi.
    HNI 31/10 - CHƯƠNG 34 : VIẾT TRUYỆN NGẮN – TỪ CỐT TRUYỆN ĐẾN NHÂN VẬT Một mầm ý tưởng nhỏ nhoi, Len trong tâm trí, gọi mời bước chân. Nó hóa thành sợi chỉ mảnh ngần, Dệt thành cốt truyện, nhịp dần hiện ra. Cốt truyện chẳng phải đường thẳng, Mà như con suối uốn quanh triền đồi. Chảy qua bi kịch, niềm vui, nỗi nhớ, Dẫn người đọc vào tận chốn hồn thôi. Từ trong dòng chảy mờ xa, Nhân vật bước ra — dáng hình rõ nét. Họ thở, họ khóc, họ cười tha thiết, Mang trong mình bóng dáng của nhân gian. Nhân vật chính chẳng phải anh hùng, Có khi chỉ là kẻ lặng thầm vô danh. Nhưng chính họ, trong bước chân đời thường, Đã làm sáng cả bức tranh nhân thế. Khi truyện ngắn khép trang cuối, Người đọc còn giữ lại trong tim, Không chỉ một kết thúc êm đềm, Mà là hơi thở sống, còn vang vọng mãi.HNI 31/10 - CHƯƠNG 34 : VIẾT TRUYỆN NGẮN – TỪ CỐT TRUYỆN ĐẾN NHÂN VẬT Một mầm ý tưởng nhỏ nhoi, Len trong tâm trí, gọi mời bước chân. Nó hóa thành sợi chỉ mảnh ngần, Dệt thành cốt truyện, nhịp dần hiện ra. Cốt truyện chẳng phải đường thẳng, Mà như con suối uốn quanh triền đồi. Chảy qua bi kịch, niềm vui, nỗi nhớ, Dẫn người đọc vào tận chốn hồn thôi. Từ trong dòng chảy mờ xa, Nhân vật bước ra — dáng hình rõ nét. Họ thở, họ khóc, họ cười tha thiết, Mang trong mình bóng dáng của nhân gian. Nhân vật chính chẳng phải anh hùng, Có khi chỉ là kẻ lặng thầm vô danh. Nhưng chính họ, trong bước chân đời thường, Đã làm sáng cả bức tranh nhân thế. Khi truyện ngắn khép trang cuối, Người đọc còn giữ lại trong tim, Không chỉ một kết thúc êm đềm, Mà là hơi thở sống, còn vang vọng mãi.
    Love
    Haha
    Wow
    Angry
    8
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 31/10 -
    CHƯƠNG 27: TƯ TƯỞNG "TRỊ QUỐC BẰNG ĐẠO" CÓ CỦA CÁC BẬC THÁNH NHÂN
    (Henry Lê – Lê Đình Hải)
    I. “Đạo” – cội nguồn của mọi nền trị quốc
    Trong lịch sử nhân loại, từ Đông sang Tây, từ cổ chí kim, chưa từng có triều đại nào hưng thịnh bền lâu mà không lấy “Đạo” làm gốc. “Đạo” ở đây không phải là tôn giáo, cũng không chỉ là luân lý; “Đạo” là trật tự tự nhiên của Trời Đất, là lẽ vận hành của vạn vật, là nguyên tắc bất biến mà con người phải thuận theo để trị mình, trị dân, trị nước.
    Các bậc Thánh nhân xưa đã sớm hiểu rằng: chính trị nếu xa rời Đạo, thì quyền lực dù mạnh đến đâu cũng sụp đổ như cát lâu gặp sóng.
    Ngược lại, khi người cầm quyền lấy Đạo làm căn bản, mọi mệnh lệnh đều thuận lòng dân, mọi chính sách đều hợp thiên ý – quốc gia tự nhiên thái bình, xã tắc tự nhiên vững bền.
    Khổng Tử gọi đó là “chính danh – chính tâm”, Lão Tử gọi là “vô vi nhi trị”, còn Phật Thích Ca thì dạy “lấy từ bi làm gốc”, Chúa Giêsu lại nói “lấy tình yêu và công chính mà cai quản muôn dân”. Dù ở phương trời nào, chữ “Đạo” vẫn là một – đó là đạo lý của công bằng, của nhân ái, của tôn trọng sự sống và phẩm giá con người.
    II. Trị quốc không bằng mệnh lệnh, mà bằng Đức và Đạo
    Một nhà nước có thể quản lý dân bằng pháp luật, nhưng chỉ những bậc minh quân mới có thể dẫn dắt dân bằng Đạo.
    Pháp trị – chỉ là cái khung;
    Đức trị – là cái hồn;
    Còn Đạo trị – là linh khí thấm vào từng người dân, từng mái nhà, từng mảnh đất.
    Khi người lãnh đạo hiểu rằng quyền lực chỉ là phương tiện, còn Đạo mới là mục đích, thì mọi hành động cai trị đều trở thành hành động phục vụ. Họ không ép dân phải nghe, mà khiến dân tự muốn nghe; không dùng sợ hãi để duy trì trật tự, mà dùng niềm tin để dựng nên hòa bình.
    Tư tưởng “trị quốc bằng Đạo” không tìm kiếm sự vâng lời tuyệt đối, mà khơi dậy sự tự giác, tự trọng, tự hành xử có đạo lý trong lòng mỗi người.
    Đó là nền trị quốc của sự thức tỉnh – nơi người dân không còn bị cai trị, mà cùng nhau kiến tạo.
    III. Khổng Tử – “Chính giả, chính dã”
    Trong Luận Ngữ, Khổng Tử nói:
    “Vi
    HNI 31/10 - CHƯƠNG 27: TƯ TƯỞNG "TRỊ QUỐC BẰNG ĐẠO" CÓ CỦA CÁC BẬC THÁNH NHÂN (Henry Lê – Lê Đình Hải) I. “Đạo” – cội nguồn của mọi nền trị quốc Trong lịch sử nhân loại, từ Đông sang Tây, từ cổ chí kim, chưa từng có triều đại nào hưng thịnh bền lâu mà không lấy “Đạo” làm gốc. “Đạo” ở đây không phải là tôn giáo, cũng không chỉ là luân lý; “Đạo” là trật tự tự nhiên của Trời Đất, là lẽ vận hành của vạn vật, là nguyên tắc bất biến mà con người phải thuận theo để trị mình, trị dân, trị nước. Các bậc Thánh nhân xưa đã sớm hiểu rằng: chính trị nếu xa rời Đạo, thì quyền lực dù mạnh đến đâu cũng sụp đổ như cát lâu gặp sóng. Ngược lại, khi người cầm quyền lấy Đạo làm căn bản, mọi mệnh lệnh đều thuận lòng dân, mọi chính sách đều hợp thiên ý – quốc gia tự nhiên thái bình, xã tắc tự nhiên vững bền. Khổng Tử gọi đó là “chính danh – chính tâm”, Lão Tử gọi là “vô vi nhi trị”, còn Phật Thích Ca thì dạy “lấy từ bi làm gốc”, Chúa Giêsu lại nói “lấy tình yêu và công chính mà cai quản muôn dân”. Dù ở phương trời nào, chữ “Đạo” vẫn là một – đó là đạo lý của công bằng, của nhân ái, của tôn trọng sự sống và phẩm giá con người. II. Trị quốc không bằng mệnh lệnh, mà bằng Đức và Đạo Một nhà nước có thể quản lý dân bằng pháp luật, nhưng chỉ những bậc minh quân mới có thể dẫn dắt dân bằng Đạo. Pháp trị – chỉ là cái khung; Đức trị – là cái hồn; Còn Đạo trị – là linh khí thấm vào từng người dân, từng mái nhà, từng mảnh đất. Khi người lãnh đạo hiểu rằng quyền lực chỉ là phương tiện, còn Đạo mới là mục đích, thì mọi hành động cai trị đều trở thành hành động phục vụ. Họ không ép dân phải nghe, mà khiến dân tự muốn nghe; không dùng sợ hãi để duy trì trật tự, mà dùng niềm tin để dựng nên hòa bình. Tư tưởng “trị quốc bằng Đạo” không tìm kiếm sự vâng lời tuyệt đối, mà khơi dậy sự tự giác, tự trọng, tự hành xử có đạo lý trong lòng mỗi người. Đó là nền trị quốc của sự thức tỉnh – nơi người dân không còn bị cai trị, mà cùng nhau kiến tạo. III. Khổng Tử – “Chính giả, chính dã” Trong Luận Ngữ, Khổng Tử nói: “Vi
    Love
    Sad
    3
    0 Bình luận 0 Chia sẽ