• HNI 7-11 - B5
    BÀI THƠ CHƯƠNG 20 : "DÒNG SUỐI CỦA TRÍ TUỆ"

    Ta đi tìm câu trả lời khắp thế gian,
    rồi phát hiện nó nằm trong im lặng.

    Ta gõ cửa muôn nơi,
    rồi thấy cửa ở ngay sau nhịp thở.

    Trí tuệ không hét lên,
    nó thì thầm như lá chạm vào gió.

    Có ngày ta tưởng mình một mình,
    hóa ra Thượng Nguồn bước cạnh từ lâu.

    Có câu hỏi ta không dám nói,
    nhưng vũ trụ vẫn hiểu,
    vì nó nghe bằng rung động,
    không bằng môi.

    Có lối rẽ ta sợ,
    nhưng bước chân vẫn được dẫn đi nhẹ nhàng.

    Có cánh cửa đóng lại,
    ta tưởng đời hết lối,
    nhưng sau cánh cửa là con đường rộng hơn.

    Người nhận dẫn dắt không cần biết hết đường,
    chỉ cần nhìn bước tiếp theo.

    Khi trái tim trong,
    trực giác chính xác như mũi tên.

    Khi ý định sạch,
    vũ trụ trở thành đồng minh.

    Ta không cần xin phép màu,
    chỉ cần mở lòng cho phép màu chảy đến.

    Trí tuệ không thuộc về người hoàn hảo,
    trí tuệ thuộc về người thật.

    Và một ngày,
    khi ta không còn hỏi “Tại sao là con?”
    nhưng nói “Con sẵn sàng,”
    bầu trời trong ta sáng lên.

    Thượng Nguồn không ở trên cao,
    Thượng Nguồn ở nơi linh hồn bừng tỉnh.
    HNI 7-11 - B5 ✅ BÀI THƠ CHƯƠNG 20 : "DÒNG SUỐI CỦA TRÍ TUỆ" Ta đi tìm câu trả lời khắp thế gian, rồi phát hiện nó nằm trong im lặng. Ta gõ cửa muôn nơi, rồi thấy cửa ở ngay sau nhịp thở. Trí tuệ không hét lên, nó thì thầm như lá chạm vào gió. Có ngày ta tưởng mình một mình, hóa ra Thượng Nguồn bước cạnh từ lâu. Có câu hỏi ta không dám nói, nhưng vũ trụ vẫn hiểu, vì nó nghe bằng rung động, không bằng môi. Có lối rẽ ta sợ, nhưng bước chân vẫn được dẫn đi nhẹ nhàng. Có cánh cửa đóng lại, ta tưởng đời hết lối, nhưng sau cánh cửa là con đường rộng hơn. Người nhận dẫn dắt không cần biết hết đường, chỉ cần nhìn bước tiếp theo. Khi trái tim trong, trực giác chính xác như mũi tên. Khi ý định sạch, vũ trụ trở thành đồng minh. Ta không cần xin phép màu, chỉ cần mở lòng cho phép màu chảy đến. Trí tuệ không thuộc về người hoàn hảo, trí tuệ thuộc về người thật. Và một ngày, khi ta không còn hỏi “Tại sao là con?” nhưng nói “Con sẵn sàng,” bầu trời trong ta sáng lên. Thượng Nguồn không ở trên cao, Thượng Nguồn ở nơi linh hồn bừng tỉnh.
    Love
    3
    1 Bình luận 1 Chia sẽ
  • Chúc ngày mới tốt lành
    Chúc ngày mới tốt lành
    Love
    Wow
    3
    1 Bình luận 1 Chia sẽ
  • Chúc ngày mới tốt lành
    Love
    Haha
    4
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 7-11 - B5
    BÀI THƠ CHƯƠNG 20 : "DÒNG SUỐI CỦA TRÍ TUỆ"

    Ta đi tìm câu trả lời khắp thế gian,
    rồi phát hiện nó nằm trong im lặng.

    Ta gõ cửa muôn nơi,
    rồi thấy cửa ở ngay sau nhịp thở.

    Trí tuệ không hét lên,
    nó thì thầm như lá chạm vào gió.

    Có ngày ta tưởng mình một mình,
    hóa ra Thượng Nguồn bước cạnh từ lâu.

    Có câu hỏi ta không dám nói,
    nhưng vũ trụ vẫn hiểu,
    vì nó nghe bằng rung động,
    không bằng môi.

    Có lối rẽ ta sợ,
    nhưng bước chân vẫn được dẫn đi nhẹ nhàng.

    Có cánh cửa đóng lại,
    ta tưởng đời hết lối,
    nhưng sau cánh cửa là con đường rộng hơn.

    Người nhận dẫn dắt không cần biết hết đường,
    chỉ cần nhìn bước tiếp theo.

    Khi trái tim trong,
    trực giác chính xác như mũi tên.

    Khi ý định sạch,
    vũ trụ trở thành đồng minh.

    Ta không cần xin phép màu,
    chỉ cần mở lòng cho phép màu chảy đến.

    Trí tuệ không thuộc về người hoàn hảo,
    trí tuệ thuộc về người thật.

    Và một ngày,
    khi ta không còn hỏi “Tại sao là con?”
    nhưng nói “Con sẵn sàng,”
    bầu trời trong ta sáng lên.

    Thượng Nguồn không ở trên cao,
    Thượng Nguồn ở nơi linh hồn bừng tỉnh.
    Love
    4
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • A Di Đà Phật
    A Di Đà Phật
    Love
    Like
    4
    2 Bình luận 3 Chia sẽ
  • A Di Đà Phật
    Love
    Wow
    3
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 7-11 - B7.
    BÀI THƠ CHƯƠNG 21 : "MỘT NGƯỜI"

    Chỉ cần một người thắp đèn,
    đêm không còn tuyệt đối.

    Chỉ cần một người mỉm cười,
    phòng bớt lạnh.

    Chỉ cần một người nói lời dịu dàng,
    vết thương biết đường để lành.

    Chỉ cần một người dám thật,
    những trái tim run rẩy được an ủi.

    Chỉ cần một người biết ơn,
    mảnh đất bé cũng hóa vườn hoa.

    Chỉ cần một người ngừng phán xét,
    bàn tiệc im tiếng dao găm.

    Chỉ cần một người bước chậm,
    đám đông học cách thở.

    Chỉ cần một người đặt tay lên ngực,
    linh hồn của cả nhóm được lắng lại.

    Chỉ cần một người giữ lửa,
    bếp yêu thương không tắt.

    Và rồi một người nữa…
    và một người nữa…
    thế giới bắt đầu xoay chiều.

    Có những cuộc cách mạng không cần tiếng súng,
    chỉ cần ánh mắt hiền.

    Không cần tập hợp ngàn quân,
    chỉ cần một trái tim sáng.

    Vũ trụ nhìn xuống và mỉm cười:
    “Ta không cần nhiều vị cứu tinh,
    Ta chỉ cần nhiều người biết yêu đúng cách.”

    Khi một người thức tỉnh,
    cả thế giới chuyển mình –
    từ từ,
    nhỏ nhẹ,
    mà chắc chắn.

    Bởi ánh sáng không xông vào,
    ánh sáng lan.
    HNI 7-11 - B7. ✅ BÀI THƠ CHƯƠNG 21 : "MỘT NGƯỜI" Chỉ cần một người thắp đèn, đêm không còn tuyệt đối. Chỉ cần một người mỉm cười, phòng bớt lạnh. Chỉ cần một người nói lời dịu dàng, vết thương biết đường để lành. Chỉ cần một người dám thật, những trái tim run rẩy được an ủi. Chỉ cần một người biết ơn, mảnh đất bé cũng hóa vườn hoa. Chỉ cần một người ngừng phán xét, bàn tiệc im tiếng dao găm. Chỉ cần một người bước chậm, đám đông học cách thở. Chỉ cần một người đặt tay lên ngực, linh hồn của cả nhóm được lắng lại. Chỉ cần một người giữ lửa, bếp yêu thương không tắt. Và rồi một người nữa… và một người nữa… thế giới bắt đầu xoay chiều. Có những cuộc cách mạng không cần tiếng súng, chỉ cần ánh mắt hiền. Không cần tập hợp ngàn quân, chỉ cần một trái tim sáng. Vũ trụ nhìn xuống và mỉm cười: “Ta không cần nhiều vị cứu tinh, Ta chỉ cần nhiều người biết yêu đúng cách.” Khi một người thức tỉnh, cả thế giới chuyển mình – từ từ, nhỏ nhẹ, mà chắc chắn. Bởi ánh sáng không xông vào, ánh sáng lan.
    Love
    Like
    3
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • ✅ CHƯƠNG 15: HỆ ĐIỀU HÀNH MỚI CỦA NHÂN LOẠI – TRƯỜNG THỨC HỢP NHẤT Henry Lê – Lê Đình Hải
    HNI 6-11 ✅ CHƯƠNG 15: HỆ ĐIỀU HÀNH MỚI CỦA NHÂN LOẠI – TRƯỜNG THỨC HỢP NHẤT Henry Lê – Lê Đình Hải   1. NHÂN LOẠI ĐANG ĐỔI “PHẦN MỀM” CHỨ KHÔNG PHẢI CHỈ ĐỔI “HÌNH THỨC”   Trong nhiều ngàn năm, con người vận hành bằng hệ điều hành cũ:   bản ngã điều khiển   cạnh...
    Love
    3
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • A Di Đà Phật
    Love
    Wow
    2
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 7-11 - B4
    CHƯƠNG 20: TRÍ TUỆ THƯỢNG NGUỒN – DÒNG SUỐI KHAI MỞ MỌI KHẢ NĂNG

    Henry Lê – Lê Đình Hải

    Có một dạng trí tuệ không nằm trong sách, không in trong bộ nhớ não, không cần ngôn từ, không thuộc về logic. Nó trôi như nước, lan như ánh sáng, trả lời như trực giác, và chính xác đến mức khiến khoa học phải cúi đầu. Người xưa gọi đó là “Thiên ý”. Khoa học hiện đại gọi đó là “trường thông tin lượng tử”. Nhưng linh hồn có một tên đẹp hơn: Trí Tuệ Thượng Nguồn.

    Trí tuệ này không đến từ việc nghĩ nhiều, mà đến từ việc lặng sâu. Không đến khi ta chạy, mà đến khi ta mở. Không xuất hiện khi tâm trí đầy lo lắng, nhưng xuất hiện rất rõ khi ta rơi vào trạng thái tĩnh – như mặt hồ ngừng gió, và bầu trời soi nguyên vẹn bên dưới.

    Ta cứ tưởng mình phải học thêm hàng nghìn thứ để giỏi hơn. Nhưng đôi khi, điều ta cần không phải thêm dữ liệu, mà là quay về nguồn dữ liệu đầu tiên của vũ trụ. Ở đó, mọi câu trả lời đã có sẵn, trước khi ta biết đặt câu hỏi.

    Khi con người ngừng cưỡng ép, trí tuệ bắt đầu chảy

    Nhiều người nghĩ trí tuệ đến qua cố gắng. Nhưng Thượng Nguồn không chảy vào nơi ngột ngạt. Người thông minh dùng trí nhớ. Người khôn ngoan dùng trải nghiệm. Nhưng người tỉnh thức dùng kết nối.

    Trí tuệ Thượng Nguồn giống như wifi vũ trụ:
    – không nhìn thấy,
    – không chạm được,
    – nhưng khi kết nối, ta có toàn bộ ngân hàng thông tin của cõi cao.

    Tại sao khi ta tắm, khi ta ngồi cà phê một mình, khi ta im lặng nhìn mây trôi — giải pháp bỗng xuất hiện rất rõ?
    Bởi đầu óc ngừng gào, trái tim bắt đầu nghe.

    Khi tâm trí im lặng, trực giác bắt đầu nói.

    Thượng Nguồn không phải nơi ta xin – mà nơi ta nhớ mình vốn thuộc về

    Nhiều người cầu xin vũ trụ: “Hãy giúp con. Hãy ban ơn. Hãy chỉ đường.”
    Nhưng Trí Tuệ Thượng Nguồn không trả lời trong tiếng xin.
    Nó trả lời trong sự nhận.

    Không phải: “Xin hãy cho con thấy lối đi.”
    Mà là: “Con đã sẵn sàng nhìn lối đi.”

    Không phải: “Xin đừng để con sợ.”
    Mà là: “Con sẵn sàng bước dù trái tim còn run.”

    Thượng Nguồn không thiên vị.
    Không thưởng người ngoan, không phạt người sai.
    Nó vận hành theo tần số tiếp nhận.

    Giống như đài phát thanh:
    Tín hiệu luôn có đó,
    vấn đề là ta có bắt đúng kênh hay không.

    Trí Tuệ của Thượng Nguồn luôn trả lời – nhưng bằng cách của ánh sáng

    Khi ta nói: “Con muốn trưởng thành,”
    Like
    Love
    2
    0 Bình luận 0 Chia sẽ