• Like
    Love
    8
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • bài thơ chương 30
    HỢP NHẤT
    Ta đã đi qua bao lần chia cắt,
    Chia sáng – tối, đúng – sai, ta – người,
    Mỗi mảnh vỡ tưởng là mất mát,
    Thật ra là hành trình học làm tôi.
    Linh hồn từng phân mảnh để trải nghiệm,
    Khoác nhiều vai, sống nhiều hình hài,
    Quên mình là biển sâu bất tận,
    Ngỡ bản thân chỉ là sóng dài.
    Qua tỉnh thức, từng phần trở lại,
    Bóng tối, tổn thương, cả lỗi lầm,
    Khi được nhìn bằng yêu thương trọn vẹn,
    Không còn phần nào bị bỏ quên âm thầm.
    Hợp nhất không phải là trở nên khác,
    Mà là thôi chối bỏ chính mình,
    Khi mọi mảnh ghép đều được ôm ấp,
    Bản thể hiển lộ – tĩnh lặng – quang minh.
    Vượt qua phân mảnh là vượt ảo tưởng,
    Rằng ta từng lạc khỏi cội nguồn,
    Chưa bao giờ linh hồn rời xa Đạo,
    Chỉ tạm quên trong giấc mộng luân hồi luôn.
    Ngày trở về không còn tìm kiếm,
    Không còn hỏi “ta là ai?”,
    Chỉ có hiện hữu thuần khiết nhất,
    Một – trong – tất cả, lặng lẽ, an thai.
    📕 bài thơ chương 30 HỢP NHẤT Ta đã đi qua bao lần chia cắt, Chia sáng – tối, đúng – sai, ta – người, Mỗi mảnh vỡ tưởng là mất mát, Thật ra là hành trình học làm tôi. Linh hồn từng phân mảnh để trải nghiệm, Khoác nhiều vai, sống nhiều hình hài, Quên mình là biển sâu bất tận, Ngỡ bản thân chỉ là sóng dài. Qua tỉnh thức, từng phần trở lại, Bóng tối, tổn thương, cả lỗi lầm, Khi được nhìn bằng yêu thương trọn vẹn, Không còn phần nào bị bỏ quên âm thầm. Hợp nhất không phải là trở nên khác, Mà là thôi chối bỏ chính mình, Khi mọi mảnh ghép đều được ôm ấp, Bản thể hiển lộ – tĩnh lặng – quang minh. Vượt qua phân mảnh là vượt ảo tưởng, Rằng ta từng lạc khỏi cội nguồn, Chưa bao giờ linh hồn rời xa Đạo, Chỉ tạm quên trong giấc mộng luân hồi luôn. Ngày trở về không còn tìm kiếm, Không còn hỏi “ta là ai?”, Chỉ có hiện hữu thuần khiết nhất, Một – trong – tất cả, lặng lẽ, an thai.
    Like
    Love
    Wow
    11
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Like
    Love
    Angry
    7
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Like
    Love
    Sad
    7
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 18/12
    bài thơ CHƯƠNG 32 – ĐẠO TRONG GIA ĐÌNH
    — Nền tảng thịnh trị của quốc gia —
    Gia đình là nơi Đạo bắt đầu,
    Không bằng lời kinh,
    Mà bằng bữa cơm chung và ánh mắt bao dung.
    Một mái nhà yên ấm
    Là viên gạch đầu tiên xây nên vận mệnh quốc gia.
    Đạo trong gia đình
    Là kính trên nhường dưới không cần răn dạy,
    Là cha mẹ sống làm gương thay vì ra lệnh,
    Là con cái lớn lên trong yêu thương chứ không trong sợ hãi.
    Người cha vững như trụ nhà,
    Không phải vì quyền uy
    Mà vì trách nhiệm và sự chính trực.
    Người mẹ mềm như dòng nước,
    Lặng lẽ nuôi dưỡng đạo đức từng ngày.
    Khi vợ chồng thuận hòa,
    Lời nói trở thành cầu nối chứ không là lưỡi dao.
    Khi con cái được lắng nghe,
    Tâm hồn nở hoa, nhân cách thành hình.
    Gia đình có Đạo
    Thì không cần nhiều luật lệ,
    Bởi mỗi người tự biết điều nên làm.
    Nhà có yêu thương
    Thì xã hội bớt hận thù.
    Một quốc gia mạnh
    Không khởi sinh từ những tòa nhà cao tầng,
    Mà từ những mái nhà nhỏ đầy ánh sáng.
    Nơi con người học yêu người trước khi học tranh thắng,
    Học làm người trước khi làm lớn.
    Giữ Đạo trong gia đình
    Là giữ gốc cho dân tộc.
    Khi từng mái ấm an hòa,
    Cả đất nước tự nhiên thịnh trị.
    HNI 18/12 📕 bài thơ CHƯƠNG 32 – ĐẠO TRONG GIA ĐÌNH — Nền tảng thịnh trị của quốc gia — Gia đình là nơi Đạo bắt đầu, Không bằng lời kinh, Mà bằng bữa cơm chung và ánh mắt bao dung. Một mái nhà yên ấm Là viên gạch đầu tiên xây nên vận mệnh quốc gia. Đạo trong gia đình Là kính trên nhường dưới không cần răn dạy, Là cha mẹ sống làm gương thay vì ra lệnh, Là con cái lớn lên trong yêu thương chứ không trong sợ hãi. Người cha vững như trụ nhà, Không phải vì quyền uy Mà vì trách nhiệm và sự chính trực. Người mẹ mềm như dòng nước, Lặng lẽ nuôi dưỡng đạo đức từng ngày. Khi vợ chồng thuận hòa, Lời nói trở thành cầu nối chứ không là lưỡi dao. Khi con cái được lắng nghe, Tâm hồn nở hoa, nhân cách thành hình. Gia đình có Đạo Thì không cần nhiều luật lệ, Bởi mỗi người tự biết điều nên làm. Nhà có yêu thương Thì xã hội bớt hận thù. Một quốc gia mạnh Không khởi sinh từ những tòa nhà cao tầng, Mà từ những mái nhà nhỏ đầy ánh sáng. Nơi con người học yêu người trước khi học tranh thắng, Học làm người trước khi làm lớn. Giữ Đạo trong gia đình Là giữ gốc cho dân tộc. Khi từng mái ấm an hòa, Cả đất nước tự nhiên thịnh trị.
    Like
    Love
    Haha
    Wow
    9
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Like
    Love
    7
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Like
    Love
    7
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Like
    Love
    Angry
    7
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Like
    Love
    Wow
    Sad
    8
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • 📕 Bài thơ CHƯƠNG 32 – ĐẠO TRONG GIA ĐÌNH
    HNI 17/12 📕 Bài thơ CHƯƠNG 32 – ĐẠO TRONG GIA ĐÌNH — Nền tảng thịnh trị của quốc gia — Gia đình là nơi Đạo bắt đầu, Không bằng lời kinh, Mà bằng bữa cơm chung và ánh mắt bao dung. Một mái nhà yên ấm Là viên gạch đầu tiên xây nên vận mệnh quốc gia. Đạo trong gia...
    Like
    Love
    Wow
    7
    0 Bình luận 0 Chia sẽ