• HNI 17-12 -
    BÀI THƠ CHƯƠNG 2: BƯỚC QUA LỢI ĐỂ CHẠM NGHĨA

    Có người đi buôn cả đời
    Chỉ hỏi lời bao nhiêu

    Có người làm doanh nghiệp
    Hỏi thêm một điều: ai chịu hệ quả

    Lợi như ngọn lửa
    Sưởi ấm cũng có thể thiêu rụi

    Nghĩa như dòng nước
    Âm thầm giữ đất

    Người chạy theo lợi
    Thường đi rất nhanh

    Nhưng người mang nghĩa
    Đi rất xa

    Có những con số đẹp
    Nhưng lòng người cạn

    Có những năm tháng chậm
    Nhưng gốc rễ sâu

    Thương nhân tính từng đồng
    Doanh nhân cân từng quyết định

    Một bên là lợi ích
    Một bên là nhân sinh

    Khi lợi đứng trên nghĩa
    Thì nghĩa sẽ đòi giá

    Khi nghĩa dẫn đường
    Lợi sẽ tự tìm đến

    Có những cái giá không ghi trên hợp đồng
    Nhưng được ghi trong ký ức xã hội

    Danh tiếng không mua được
    Chỉ tích lũy

    Uy tín không vay được
    Chỉ gây dựng

    Người bán rẻ nghĩa
    Sẽ mua đắt sự yên ổn

    Người giữ trọn nghĩa
    Ngủ yên giữa biến động

    Bước qua lợi
    Không phải để nghèo đi

    Mà để giàu đúng cách

    Và khi ngoảnh lại
    Ta biết mình đã trở thành doanh nhân
    Đọc thêm
    Đọc ít hơn
    HNI 17-12 - BÀI THƠ CHƯƠNG 2: BƯỚC QUA LỢI ĐỂ CHẠM NGHĨA Có người đi buôn cả đời Chỉ hỏi lời bao nhiêu Có người làm doanh nghiệp Hỏi thêm một điều: ai chịu hệ quả Lợi như ngọn lửa Sưởi ấm cũng có thể thiêu rụi Nghĩa như dòng nước Âm thầm giữ đất Người chạy theo lợi Thường đi rất nhanh Nhưng người mang nghĩa Đi rất xa Có những con số đẹp Nhưng lòng người cạn Có những năm tháng chậm Nhưng gốc rễ sâu Thương nhân tính từng đồng Doanh nhân cân từng quyết định Một bên là lợi ích Một bên là nhân sinh Khi lợi đứng trên nghĩa Thì nghĩa sẽ đòi giá Khi nghĩa dẫn đường Lợi sẽ tự tìm đến Có những cái giá không ghi trên hợp đồng Nhưng được ghi trong ký ức xã hội Danh tiếng không mua được Chỉ tích lũy Uy tín không vay được Chỉ gây dựng Người bán rẻ nghĩa Sẽ mua đắt sự yên ổn Người giữ trọn nghĩa Ngủ yên giữa biến động Bước qua lợi Không phải để nghèo đi Mà để giàu đúng cách Và khi ngoảnh lại Ta biết mình đã trở thành doanh nhân Đọc thêm Đọc ít hơn
    Like
    Angry
    Love
    Haha
    Wow
    10
    0 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Like
    Love
    Wow
    Angry
    11
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Like
    Love
    Angry
    11
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Like
    Love
    Angry
    Wow
    11
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Like
    Love
    Yay
    Sad
    Angry
    12
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 18-12
    Bài thơ CHƯƠNG 7:
    VAI TRÒ CỦA Ý NIỆM – TƯ TƯỞNG – NIỀM TIN
    TRONG SÁNG TẠO THỰC TẠI
    Mọi điều trong đời đều bắt đầu từ vô hình,
    Từ một ý niệm nhỏ như hạt bụi bay qua ánh nắng.
    Khi ý niệm đủ rõ, nó trở thành tư tưởng –
    Một dòng nước đầu nguồn âm thầm định hướng cả dòng sông.
    Tư tưởng kết thành niềm tin,
    Như mảnh đất mầu mỡ nuôi cho hạt giống trổ hoa.
    Ta tin điều gì, vũ trụ sẽ mở lối theo điều ấy,
    Vì niềm tin là tần số dẫn đường cho toàn bộ thực tại đang hình thành.
    Một suy nghĩ thiện lành có thể kéo cả cuộc đời sang bờ sáng,
    Một niệm tối tăm cũng có thể khiến đường đi trở nên rối mù và nặng nề.
    Tư tưởng không phải chỉ hiện lên trong đầu,
    Chúng tạo sóng – tạo trường – tạo dòng năng lượng chạm vào mọi điều quanh ta.
    Ý niệm là tia chớp chạm trời,
    Tư tưởng là tiếng sấm làm rung chuyển núi non,
    Niềm tin là dòng mưa rơi xuống mảnh đất đời ta,
    Và thực tại chính là cánh đồng mọc lên từ ba điều ấy.
    Không ai nhìn thấy ta nghĩ gì,
    Nhưng cuộc đời lại phản chiếu rất trung thực.
    Ta nghĩ mình nhỏ bé – đường đời thu hẹp.
    Ta tin mình đủ đầy – mọi cánh cửa mở ra như vốn dĩ đã dành cho ta từ trước.
    Sức mạnh của tư tưởng không nằm ở sự mạnh mẽ,
    Mà nằm ở sự liên tục, lặp lại và thấm sâu.
    Một niệm sáng được nuôi mỗi ngày,
    Sẽ thắng một niệm tối dù nó từng rất lớn.
    Vũ trụ không phản hồi lời ta nói,
    Mà phản hồi tần số thật sự trong lòng.
    Nếu niềm tin của ta rộng,
    Thực tại sẽ nở ra như bầu trời mùa hạ không vướng một áng mây.
    Hãy gieo trong tâm những ý niệm cao đẹp,
    Hãy mài tư tưởng cho tinh sạch,
    Hãy nuôi niềm tin bằng ánh sáng thay vì sợ hãi.
    Khi ba điều ấy đứng cùng nhau,
    Ta trở thành người đồng sáng tạo với Đạo Trời.
    Và rồi một ngày,
    Khi nhìn lại đời sống chính mình,
    Ta sẽ hiểu rằng mọi điều đã xảy ra
    Chỉ là hình tướng của những tư tưởng từng một lần đi ngang qua trái tim.
    HNI 18-12 📕Bài thơ CHƯƠNG 7: VAI TRÒ CỦA Ý NIỆM – TƯ TƯỞNG – NIỀM TIN TRONG SÁNG TẠO THỰC TẠI Mọi điều trong đời đều bắt đầu từ vô hình, Từ một ý niệm nhỏ như hạt bụi bay qua ánh nắng. Khi ý niệm đủ rõ, nó trở thành tư tưởng – Một dòng nước đầu nguồn âm thầm định hướng cả dòng sông. Tư tưởng kết thành niềm tin, Như mảnh đất mầu mỡ nuôi cho hạt giống trổ hoa. Ta tin điều gì, vũ trụ sẽ mở lối theo điều ấy, Vì niềm tin là tần số dẫn đường cho toàn bộ thực tại đang hình thành. Một suy nghĩ thiện lành có thể kéo cả cuộc đời sang bờ sáng, Một niệm tối tăm cũng có thể khiến đường đi trở nên rối mù và nặng nề. Tư tưởng không phải chỉ hiện lên trong đầu, Chúng tạo sóng – tạo trường – tạo dòng năng lượng chạm vào mọi điều quanh ta. Ý niệm là tia chớp chạm trời, Tư tưởng là tiếng sấm làm rung chuyển núi non, Niềm tin là dòng mưa rơi xuống mảnh đất đời ta, Và thực tại chính là cánh đồng mọc lên từ ba điều ấy. Không ai nhìn thấy ta nghĩ gì, Nhưng cuộc đời lại phản chiếu rất trung thực. Ta nghĩ mình nhỏ bé – đường đời thu hẹp. Ta tin mình đủ đầy – mọi cánh cửa mở ra như vốn dĩ đã dành cho ta từ trước. Sức mạnh của tư tưởng không nằm ở sự mạnh mẽ, Mà nằm ở sự liên tục, lặp lại và thấm sâu. Một niệm sáng được nuôi mỗi ngày, Sẽ thắng một niệm tối dù nó từng rất lớn. Vũ trụ không phản hồi lời ta nói, Mà phản hồi tần số thật sự trong lòng. Nếu niềm tin của ta rộng, Thực tại sẽ nở ra như bầu trời mùa hạ không vướng một áng mây. Hãy gieo trong tâm những ý niệm cao đẹp, Hãy mài tư tưởng cho tinh sạch, Hãy nuôi niềm tin bằng ánh sáng thay vì sợ hãi. Khi ba điều ấy đứng cùng nhau, Ta trở thành người đồng sáng tạo với Đạo Trời. Và rồi một ngày, Khi nhìn lại đời sống chính mình, Ta sẽ hiểu rằng mọi điều đã xảy ra Chỉ là hình tướng của những tư tưởng từng một lần đi ngang qua trái tim.
    Like
    Love
    Wow
    Angry
    13
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNJ 17-12
    BÀI THƠ CHƯƠNG 12: CÁCH ĐI GIỮA ĐỜI

    Làm người trước hết cho ngay
    Rồi làm doanh nghiệp từng ngày sẽ bền

    Đạo không nằm ở lời khen
    Mà trong ứng xử quen quen mỗi giờ

    Minh bạch chẳng phải phơi bày
    Chỉ là không giấu điều này cần minh

    Nói sao cho đúng sự tình
    Làm sao cho trọn chữ “tin” với đời

    Tiền đi phải rõ đường đi
    Lợi chia phải biết phần gì của ai

    Rạch ròi từ những việc dài
    Đến từng chi tiết rất nhỏ hôm nay

    Tử tế không phải mềm tay
    Mà là không lấy phần sai làm lời

    Khi quyền mạnh hơn phận người
    Càng cần giữ mực, giữ lời công tâm

    Không dùng thế ép âm thầm
    Không gieo nỗi sợ để phần mình hơn

    Gặp khi lợi ích va chạm
    Chọn lời đối thoại, chẳng cần triệt nhau

    Tử tế giữ được về sau
    Niềm tin nuôi lớn nhịp cầu lâu dài

    Dấn thân chẳng phải nói hay
    Mà là đứng thẳng lúc này cần lên

    Thấy sai không ngoảnh mặt quên
    Thấy nguy cho chung, không nên đứng ngoài

    Ảnh hưởng không để áp ai
    Mà dùng nâng đỡ những vai yếu mềm

    Trong nhà HNI anh em
    Bình đẳng nhân cách, trước sau như người

    Không phe nhóm, chẳng chia ngôi
    Không đem quyền lực đổi mồi lợi riêng

    Ra ngoài xã hội, giữ gìn
    Một lời nói cũng phản hình cộng đồng

    Không khoe mẽ, chẳng tô hồng
    Không mượn danh nghĩa để mong phần mình

    Bộ quy tắc chẳng đóng khung
    Là khung tự giữ để cùng đi xa

    Ứng xử cho đúng người ta
    Là đang giữ vững chính ta mỗi ngày

    Đạo không ở chốn cao dày
    Đạo nằm trong cách ta quay lưng – nhìn

    Giữ mình từ việc rất quen
    Doanh nghiệp nhờ đó đứng yên giữa đời
    HNJ 17-12 BÀI THƠ CHƯƠNG 12: CÁCH ĐI GIỮA ĐỜI Làm người trước hết cho ngay Rồi làm doanh nghiệp từng ngày sẽ bền Đạo không nằm ở lời khen Mà trong ứng xử quen quen mỗi giờ Minh bạch chẳng phải phơi bày Chỉ là không giấu điều này cần minh Nói sao cho đúng sự tình Làm sao cho trọn chữ “tin” với đời Tiền đi phải rõ đường đi Lợi chia phải biết phần gì của ai Rạch ròi từ những việc dài Đến từng chi tiết rất nhỏ hôm nay Tử tế không phải mềm tay Mà là không lấy phần sai làm lời Khi quyền mạnh hơn phận người Càng cần giữ mực, giữ lời công tâm Không dùng thế ép âm thầm Không gieo nỗi sợ để phần mình hơn Gặp khi lợi ích va chạm Chọn lời đối thoại, chẳng cần triệt nhau Tử tế giữ được về sau Niềm tin nuôi lớn nhịp cầu lâu dài Dấn thân chẳng phải nói hay Mà là đứng thẳng lúc này cần lên Thấy sai không ngoảnh mặt quên Thấy nguy cho chung, không nên đứng ngoài Ảnh hưởng không để áp ai Mà dùng nâng đỡ những vai yếu mềm Trong nhà HNI anh em Bình đẳng nhân cách, trước sau như người Không phe nhóm, chẳng chia ngôi Không đem quyền lực đổi mồi lợi riêng Ra ngoài xã hội, giữ gìn Một lời nói cũng phản hình cộng đồng Không khoe mẽ, chẳng tô hồng Không mượn danh nghĩa để mong phần mình Bộ quy tắc chẳng đóng khung Là khung tự giữ để cùng đi xa Ứng xử cho đúng người ta Là đang giữ vững chính ta mỗi ngày Đạo không ở chốn cao dày Đạo nằm trong cách ta quay lưng – nhìn Giữ mình từ việc rất quen Doanh nghiệp nhờ đó đứng yên giữa đời
    Love
    Like
    Yay
    Wow
    Angry
    15
    1 Bình luận 0 Chia sẽ
  • HNI 18/12
    Bài thơ CHƯƠNG 6:
    TỰ DO Ý CHÍ VÀ TIẾN TRÌNH TRƯỞNG THÀNH TÂM LINH
    Ta sinh ra không bị ràng buộc bởi số phận,
    Chỉ bị ràng buộc bởi chính những niềm tin ta nuôi lớn trong lòng.
    Tự do ý chí là món quà thiêng mà Đạo Trời trao tặng,
    Để mỗi linh hồn được chọn hướng đi cho cuộc hành trình của mình.
    Có lúc ta đứng trước ngã ba đời,
    Gió quá mạnh còn tim thì chông chênh rất nhẹ.
    Nhưng ngay cả bối rối ấy,
    Cũng là lời mời để ta lắng nghe tiếng nói thật sự trong sâu thẳm linh hồn.
    Trưởng thành tâm linh không đến trong một ngày,
    Mà lớn dần từ những chọn lựa nhỏ bé – âm thầm – miệt mài mỗi phút.
    Hôm nay ta chọn yêu thương thay vì oán trách,
    Ngày mai ta chọn bước tiếp thay vì trốn chạy một nỗi đau.
    Tự do ý chí không phải làm điều mình muốn,
    Mà là đủ tỉnh thức để biết điều gì thật sự tốt cho mình.
    Là biết đứng dậy sau sai lầm,
    Biết mở lòng dù từng tổn thương,
    Biết nhẹ nhàng buông những gì không còn thuộc về con đường ta đi.
    Mỗi quyết định của ta là một lời tuyên bố với vũ trụ,
    Rằng: “Đây là tần số mà ta chọn sống.”
    Và vũ trụ sẽ sắp đặt trải nghiệm phù hợp,
    Để linh hồn ta học bài học mà nó đã sẵn sàng đón nhận.
    Trưởng thành tâm linh là hành trình trở về chính mình,
    Chứ không phải trở thành ai đó khác hoàn hảo hơn.
    Là biết mỉm cười khi đời không đúng ý,
    Biết tin vào điều sáng khi bóng tối còn dày đặc.
    Là biết rằng ta luôn có quyền chọn phản ứng của mình với mọi điều đang xảy đến.
    Tự do ý chí mở cửa,
    Nhưng chính sự chân thật với bản tâm mới đưa ta qua ngưỡng cửa ấy.
    Mỗi bước đi là một bài học,
    Mỗi lần vấp ngã là một lời nhắc: “Hãy tiếp tục, ta đang lớn lên.”
    Đến một ngày,
    Khi ta nhìn lại những tháng năm đã qua,
    Sẽ thấy từng vết thương đều hóa thành ánh sáng,
    Từng chọn lựa dũng cảm đều trở thành cánh chim nâng linh hồn lên cao hơn.
    Và ta hiểu rằng:
    Tự do ý chí là chiếc chìa khóa,
    Trưởng thành tâm linh là cánh cửa,
    Còn hành trình chính là bài ca mà ta tự viết cho đời mình.
    Không ai thay thế, không ai bước hộ –
    Đó là vẻ đẹp của người biết tự mình lớn lên trong Đạo Trời.
    HNI 18/12 📕Bài thơ CHƯƠNG 6: TỰ DO Ý CHÍ VÀ TIẾN TRÌNH TRƯỞNG THÀNH TÂM LINH Ta sinh ra không bị ràng buộc bởi số phận, Chỉ bị ràng buộc bởi chính những niềm tin ta nuôi lớn trong lòng. Tự do ý chí là món quà thiêng mà Đạo Trời trao tặng, Để mỗi linh hồn được chọn hướng đi cho cuộc hành trình của mình. Có lúc ta đứng trước ngã ba đời, Gió quá mạnh còn tim thì chông chênh rất nhẹ. Nhưng ngay cả bối rối ấy, Cũng là lời mời để ta lắng nghe tiếng nói thật sự trong sâu thẳm linh hồn. Trưởng thành tâm linh không đến trong một ngày, Mà lớn dần từ những chọn lựa nhỏ bé – âm thầm – miệt mài mỗi phút. Hôm nay ta chọn yêu thương thay vì oán trách, Ngày mai ta chọn bước tiếp thay vì trốn chạy một nỗi đau. Tự do ý chí không phải làm điều mình muốn, Mà là đủ tỉnh thức để biết điều gì thật sự tốt cho mình. Là biết đứng dậy sau sai lầm, Biết mở lòng dù từng tổn thương, Biết nhẹ nhàng buông những gì không còn thuộc về con đường ta đi. Mỗi quyết định của ta là một lời tuyên bố với vũ trụ, Rằng: “Đây là tần số mà ta chọn sống.” Và vũ trụ sẽ sắp đặt trải nghiệm phù hợp, Để linh hồn ta học bài học mà nó đã sẵn sàng đón nhận. Trưởng thành tâm linh là hành trình trở về chính mình, Chứ không phải trở thành ai đó khác hoàn hảo hơn. Là biết mỉm cười khi đời không đúng ý, Biết tin vào điều sáng khi bóng tối còn dày đặc. Là biết rằng ta luôn có quyền chọn phản ứng của mình với mọi điều đang xảy đến. Tự do ý chí mở cửa, Nhưng chính sự chân thật với bản tâm mới đưa ta qua ngưỡng cửa ấy. Mỗi bước đi là một bài học, Mỗi lần vấp ngã là một lời nhắc: “Hãy tiếp tục, ta đang lớn lên.” Đến một ngày, Khi ta nhìn lại những tháng năm đã qua, Sẽ thấy từng vết thương đều hóa thành ánh sáng, Từng chọn lựa dũng cảm đều trở thành cánh chim nâng linh hồn lên cao hơn. Và ta hiểu rằng: Tự do ý chí là chiếc chìa khóa, Trưởng thành tâm linh là cánh cửa, Còn hành trình chính là bài ca mà ta tự viết cho đời mình. Không ai thay thế, không ai bước hộ – Đó là vẻ đẹp của người biết tự mình lớn lên trong Đạo Trời.
    Love
    Like
    Angry
    Haha
    Wow
    15
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Like
    Love
    Wow
    Angry
    12
    2 Bình luận 0 Chia sẽ
  • Like
    Love
    Wow
    Angry
    12
    1 Bình luận 0 Chia sẽ