• HNI 19/12:
    Bài thơ CHƯƠNG 21:
    BẢN CHẤT LINH HỒN VÀ TIẾN TRÌNH LUÂN HỒI HỌC HỎI
    Linh hồn không sinh ra từ cát bụi,
    Cũng chẳng mất đi giữa cõi vô thường,
    Chỉ đổi hình hài như mây đổi bóng,
    Mang ký ức sâu trong ánh vô lường.
    Mỗi kiếp sống là một trang học nhỏ,
    Viết bằng vui buồn, khổ lạc, đúng sai,
    Luân hồi chẳng phải vòng quay trừng phạt,
    Mà là trường học của Đạo an bài.
    Có linh hồn học bài yêu thương,
    Qua mất mát mới hiểu chữ “cho đi”,
    Có linh hồn học bài buông xả,
    Giữa hơn thua mới rõ lối quay về.
    Nhân quả gieo không hề vội vã,
    Như mầm cây chờ đủ nắng mưa,
    Hành động, ý niệm, lời nói nhỏ,
    Đều khắc tên mình vào kiếp tương lai xưa.
    Chết không phải là trang kết thúc,
    Chỉ là dấu lặng giữa bản nhạc đời,
    Linh hồn rời thân như chim rũ cánh,
    Bay về miền sáng để học tiếp thôi.
    Ai tỉnh thức sẽ rút ngắn đường học,
    Thấy khổ đau là bài giảng thiêng liêng,
    Mỗi lần hiểu mình, tha người một chút,
    Là vượt qua được một kiếp ưu phiền.
    Đến khi linh hồn không còn tìm kiếm,
    Không còn hỏi “ta là ai, từ đâu?”,
    Luân hồi khép lại như vòng sóng lặng,
    Hòa vào Đạo lớn – tĩnh tại – nhiệm mầu.
    HNI 19/12: 📕 Bài thơ CHƯƠNG 21: BẢN CHẤT LINH HỒN VÀ TIẾN TRÌNH LUÂN HỒI HỌC HỎI Linh hồn không sinh ra từ cát bụi, Cũng chẳng mất đi giữa cõi vô thường, Chỉ đổi hình hài như mây đổi bóng, Mang ký ức sâu trong ánh vô lường. Mỗi kiếp sống là một trang học nhỏ, Viết bằng vui buồn, khổ lạc, đúng sai, Luân hồi chẳng phải vòng quay trừng phạt, Mà là trường học của Đạo an bài. Có linh hồn học bài yêu thương, Qua mất mát mới hiểu chữ “cho đi”, Có linh hồn học bài buông xả, Giữa hơn thua mới rõ lối quay về. Nhân quả gieo không hề vội vã, Như mầm cây chờ đủ nắng mưa, Hành động, ý niệm, lời nói nhỏ, Đều khắc tên mình vào kiếp tương lai xưa. Chết không phải là trang kết thúc, Chỉ là dấu lặng giữa bản nhạc đời, Linh hồn rời thân như chim rũ cánh, Bay về miền sáng để học tiếp thôi. Ai tỉnh thức sẽ rút ngắn đường học, Thấy khổ đau là bài giảng thiêng liêng, Mỗi lần hiểu mình, tha người một chút, Là vượt qua được một kiếp ưu phiền. Đến khi linh hồn không còn tìm kiếm, Không còn hỏi “ta là ai, từ đâu?”, Luân hồi khép lại như vòng sóng lặng, Hòa vào Đạo lớn – tĩnh tại – nhiệm mầu.
    Love
    Like
    Angry
    6
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 19/12:
    Bài thơ CHƯƠNG 22:
    KẾ ƯỚC TIỀN SINH – LÝ DO TA ĐẾN VỚI CUỘC ĐỜI NÀY
    Trước khi có một hình hài bằng thịt,
    Linh hồn ta đã đứng giữa hư không,
    Ký một lời hẹn không cần chữ viết,
    Với Đạo Trời, với nghiệp, với chính mình trong lòng.
    Ta chọn nơi sinh, cha mẹ, thời đại,
    Chọn niềm vui xen kẽ những đoạn đau,
    Không phải để trốn khổ hay tìm sướng,
    Mà để học bài chưa trọn từ kiếp sau.
    Có những cuộc gặp như quen từ trước,
    Chỉ chạm ánh nhìn đã thấy thân thương,
    Bởi linh hồn từng cùng nhau học cũ,
    Nay trở lại vai mới giữa vô thường.
    Có những chia lìa không lời giải thích,
    Đến rất nhanh rồi rời rất xa,
    Ấy là kế ước chỉ cần thức tỉnh,
    Chứ không phải ở lại đến khi già.
    Khổ đau không phải sai lầm của số phận,
    Mà là dấu nhắc: “Bài học đang đây”,
    Nếu ta hỏi: “Ta cần hiểu điều gì?”,
    Con đường sẽ mở giữa đêm dày.
    Khi quên kế ước, ta gọi là lạc lối,
    Chạy theo vai diễn, danh lợi, hơn thua,
    Nhưng chỉ cần một lần quay vào tĩnh,
    Linh hồn sẽ nhớ lý do đến giữa đời xưa.
    Sống trọn từng phút bằng tâm tỉnh thức,
    Yêu thương, trung thực, không trốn chính mình,
    Là ta đang hoàn thành lời hẹn cũ,
    Và chuẩn bị hành trang cho cõi vô hình.
    HNI 19/12: 📕Bài thơ CHƯƠNG 22: KẾ ƯỚC TIỀN SINH – LÝ DO TA ĐẾN VỚI CUỘC ĐỜI NÀY Trước khi có một hình hài bằng thịt, Linh hồn ta đã đứng giữa hư không, Ký một lời hẹn không cần chữ viết, Với Đạo Trời, với nghiệp, với chính mình trong lòng. Ta chọn nơi sinh, cha mẹ, thời đại, Chọn niềm vui xen kẽ những đoạn đau, Không phải để trốn khổ hay tìm sướng, Mà để học bài chưa trọn từ kiếp sau. Có những cuộc gặp như quen từ trước, Chỉ chạm ánh nhìn đã thấy thân thương, Bởi linh hồn từng cùng nhau học cũ, Nay trở lại vai mới giữa vô thường. Có những chia lìa không lời giải thích, Đến rất nhanh rồi rời rất xa, Ấy là kế ước chỉ cần thức tỉnh, Chứ không phải ở lại đến khi già. Khổ đau không phải sai lầm của số phận, Mà là dấu nhắc: “Bài học đang đây”, Nếu ta hỏi: “Ta cần hiểu điều gì?”, Con đường sẽ mở giữa đêm dày. Khi quên kế ước, ta gọi là lạc lối, Chạy theo vai diễn, danh lợi, hơn thua, Nhưng chỉ cần một lần quay vào tĩnh, Linh hồn sẽ nhớ lý do đến giữa đời xưa. Sống trọn từng phút bằng tâm tỉnh thức, Yêu thương, trung thực, không trốn chính mình, Là ta đang hoàn thành lời hẹn cũ, Và chuẩn bị hành trang cho cõi vô hình.
    Love
    Like
    Angry
    6
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 19/12:
    Bài thơ CHƯƠNG 23:
    BẢN NGÃ – CÁI TÔI – CON ĐƯỜNG VƯỢT THOÁT
    Bản ngã sinh ra cùng tiếng gọi “ta”,
    Khoác áo tên, vai trò và lịch sử,
    Nó dựng tường từ khen chê, được mất,
    Gọi đó là mình – rồi quên mất tự do xưa.
    Cái tôi sợ tan nên luôn phòng thủ,
    Giữ quan điểm như giữ mạng sống còn,
    Mỗi lần bị chạm là đau như vỡ,
    Vì tưởng mình chính là điều bị tổn thương.
    Bản ngã không xấu – nó là công cụ,
    Giúp linh hồn bước được giữa trần gian,
    Nhưng khi quên mình chỉ là vai diễn,
    Công cụ lên ngôi thành kẻ cai đàn.
    Khổ đau bắt đầu từ sự đồng nhất,
    Giữa “ta là thế” với “ta đang thế này”,
    Một ý niệm nhỏ nhưng sâu như vực,
    Khiến ta trôi hoài giữa đúng và sai.
    Con đường vượt thoát không phải tiêu diệt,
    Mà là nhìn thấy bản ngã đang đây,
    Như nhìn đám mây trôi qua bầu trời tĩnh,
    Không đuổi theo, không gọi tên này.
    Khi cái tôi lặng, trí tuệ lên tiếng,
    Tình thương hiện diện không cần điều kiện nào,
    Ta làm việc, yêu người, sống trọn vẹn,
    Mà không cần dựng tượng chính mình cao.
    Vượt bản ngã không phải rời cuộc sống,
    Mà sống sâu hơn giữa đời thường,
    Biết cười với chính mình khi vấp ngã,
    Biết cúi đầu trước sự thật vô thường.
    Đến lúc không còn ai để bảo vệ,
    Không còn vai để phải chứng minh,
    Ta bước nhẹ như chưa từng bị trói,
    Tự do không đến – nó vốn là mình.
    HNI 19/12: 📕 Bài thơ CHƯƠNG 23: BẢN NGÃ – CÁI TÔI – CON ĐƯỜNG VƯỢT THOÁT Bản ngã sinh ra cùng tiếng gọi “ta”, Khoác áo tên, vai trò và lịch sử, Nó dựng tường từ khen chê, được mất, Gọi đó là mình – rồi quên mất tự do xưa. Cái tôi sợ tan nên luôn phòng thủ, Giữ quan điểm như giữ mạng sống còn, Mỗi lần bị chạm là đau như vỡ, Vì tưởng mình chính là điều bị tổn thương. Bản ngã không xấu – nó là công cụ, Giúp linh hồn bước được giữa trần gian, Nhưng khi quên mình chỉ là vai diễn, Công cụ lên ngôi thành kẻ cai đàn. Khổ đau bắt đầu từ sự đồng nhất, Giữa “ta là thế” với “ta đang thế này”, Một ý niệm nhỏ nhưng sâu như vực, Khiến ta trôi hoài giữa đúng và sai. Con đường vượt thoát không phải tiêu diệt, Mà là nhìn thấy bản ngã đang đây, Như nhìn đám mây trôi qua bầu trời tĩnh, Không đuổi theo, không gọi tên này. Khi cái tôi lặng, trí tuệ lên tiếng, Tình thương hiện diện không cần điều kiện nào, Ta làm việc, yêu người, sống trọn vẹn, Mà không cần dựng tượng chính mình cao. Vượt bản ngã không phải rời cuộc sống, Mà sống sâu hơn giữa đời thường, Biết cười với chính mình khi vấp ngã, Biết cúi đầu trước sự thật vô thường. Đến lúc không còn ai để bảo vệ, Không còn vai để phải chứng minh, Ta bước nhẹ như chưa từng bị trói, Tự do không đến – nó vốn là mình.
    Love
    Like
    Angry
    6
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 19/12:
    Bài thơ CHƯƠNG 24:
    NĂNG LƯỢNG CẢM XÚC VÀ SỨC MẠNH SÁNG TẠO THỰC TẠI
    Cảm xúc không chỉ là điều ta cảm,
    Mà là dòng năng lượng đang tuôn,
    Mỗi rung động âm thầm lan tỏa,
    Vẽ nên đời bằng nhịp cộng hưởng vô ngôn.
    Niềm vui mở cửa cho ánh sáng,
    Biết ơn nâng tần số tâm hồn,
    Yêu thương làm thực tại mềm lại,
    Cho những điều lành tìm lối đến gần hơn.
    Sợ hãi co không gian ý thức,
    Giận hờn bẻ cong cả cái nhìn,
    Khi tim khép, thế giới trở lạnh,
    Ta thấy đời qua lăng kính u minh.
    Thực tại không đáp lời mong ước,
    Mà phản chiếu đúng trạng thái đang mang,
    Ta gieo sóng bằng từng cảm xúc,
    Rồi gặp mình trong mỗi cảnh đời lan.
    Sáng tạo không cần ép buộc,
    Chỉ cần đồng nhất với điều muốn sinh ra,
    Hãy sống trước cảm xúc của kết quả,
    Để tương lai tìm về đúng nhà.
    Khi ta làm chủ dòng chảy bên trong,
    Không trấn áp, cũng không buông trôi,
    Cảm xúc được lắng nghe và chuyển hóa,
    Trở thành nhiên liệu cho sáng tạo đời.
    Đến lúc tâm an mà lòng rộng mở,
    Ý niệm khởi lên đã chứa mầm lành,
    Thực tại mới không cần tìm kiếm,
    Nó lớn dần khi ta sống chân thành.
    HNI 19/12: 📕 Bài thơ CHƯƠNG 24: NĂNG LƯỢNG CẢM XÚC VÀ SỨC MẠNH SÁNG TẠO THỰC TẠI Cảm xúc không chỉ là điều ta cảm, Mà là dòng năng lượng đang tuôn, Mỗi rung động âm thầm lan tỏa, Vẽ nên đời bằng nhịp cộng hưởng vô ngôn. Niềm vui mở cửa cho ánh sáng, Biết ơn nâng tần số tâm hồn, Yêu thương làm thực tại mềm lại, Cho những điều lành tìm lối đến gần hơn. Sợ hãi co không gian ý thức, Giận hờn bẻ cong cả cái nhìn, Khi tim khép, thế giới trở lạnh, Ta thấy đời qua lăng kính u minh. Thực tại không đáp lời mong ước, Mà phản chiếu đúng trạng thái đang mang, Ta gieo sóng bằng từng cảm xúc, Rồi gặp mình trong mỗi cảnh đời lan. Sáng tạo không cần ép buộc, Chỉ cần đồng nhất với điều muốn sinh ra, Hãy sống trước cảm xúc của kết quả, Để tương lai tìm về đúng nhà. Khi ta làm chủ dòng chảy bên trong, Không trấn áp, cũng không buông trôi, Cảm xúc được lắng nghe và chuyển hóa, Trở thành nhiên liệu cho sáng tạo đời. Đến lúc tâm an mà lòng rộng mở, Ý niệm khởi lên đã chứa mầm lành, Thực tại mới không cần tìm kiếm, Nó lớn dần khi ta sống chân thành.
    Love
    Like
    Angry
    6
    0 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/Xoei21eHEEA?si=Lnhwr7ZvZx51dASm
    https://youtu.be/Xoei21eHEEA?si=Lnhwr7ZvZx51dASm
    Love
    Like
    Angry
    6
    0 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/n3GQJ33MACc?si=1gY0UbbR054RTVoR
    https://youtu.be/n3GQJ33MACc?si=1gY0UbbR054RTVoR
    Love
    Like
    Angry
    6
    0 Comments 0 Shares
  • HNI 19/12:
    Bài thơ CHƯƠNG 25:
    TÌNH THƯƠNG – TẦN SỐ TRỊ LIỆU
    Tình thương không phải lời an ủi,
    Mà là rung động rất tinh khôi,
    Khi tim mở ra không điều kiện,
    Không gian quanh ta bỗng đổi ngôi.
    Nó không ồn ào như cảm xúc,
    Cũng chẳng đòi hỏi phải đáp đền,
    Tình thương hiện như dòng suối mát,
    Chảy qua đau đớn để xoa êm.
    Khi một người được nhìn bằng thương cảm,
    Vết thương cũ bắt đầu tan dần,
    Không cần sửa, không cần phán xét,
    Chỉ cần cho phép họ là mình trong phút chân.
    Tình thương nâng tần số thân thể,
    Cho tế bào nhớ lại cách lành,
    Hơi thở sâu hơn, tim mềm lại,
    Cả hệ thần kinh học cách an bình.
    Tự thương mình là bước đầu trị liệu,
    Ôm cả phần yếu đuối chưa xong,
    Khi thôi ghét bỏ những gì chưa đẹp,
    Bên trong ta bớt một cuộc chiến lòng.
    Tình thương lan không cần chỉ dẫn,
    Như nến mồi lên chẳng mất lửa nào,
    Càng cho đi, trường năng lượng càng rộng,
    Chữa lành người khác bằng chính mình trao.
    Đến khi thương mà không còn đối tượng,
    Không còn “ta” với “người” tách đôi,
    Tình thương trở về bản chất tĩnh,
    Là trạng thái tự nhiên của Đạo – của đời.
    HNI 19/12: 📕 Bài thơ CHƯƠNG 25: TÌNH THƯƠNG – TẦN SỐ TRỊ LIỆU Tình thương không phải lời an ủi, Mà là rung động rất tinh khôi, Khi tim mở ra không điều kiện, Không gian quanh ta bỗng đổi ngôi. Nó không ồn ào như cảm xúc, Cũng chẳng đòi hỏi phải đáp đền, Tình thương hiện như dòng suối mát, Chảy qua đau đớn để xoa êm. Khi một người được nhìn bằng thương cảm, Vết thương cũ bắt đầu tan dần, Không cần sửa, không cần phán xét, Chỉ cần cho phép họ là mình trong phút chân. Tình thương nâng tần số thân thể, Cho tế bào nhớ lại cách lành, Hơi thở sâu hơn, tim mềm lại, Cả hệ thần kinh học cách an bình. Tự thương mình là bước đầu trị liệu, Ôm cả phần yếu đuối chưa xong, Khi thôi ghét bỏ những gì chưa đẹp, Bên trong ta bớt một cuộc chiến lòng. Tình thương lan không cần chỉ dẫn, Như nến mồi lên chẳng mất lửa nào, Càng cho đi, trường năng lượng càng rộng, Chữa lành người khác bằng chính mình trao. Đến khi thương mà không còn đối tượng, Không còn “ta” với “người” tách đôi, Tình thương trở về bản chất tĩnh, Là trạng thái tự nhiên của Đạo – của đời.
    Love
    Like
    Angry
    6
    0 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/JuUincel1Dg?si=f0r1Jr4iH9xlx1e-
    https://youtu.be/JuUincel1Dg?si=f0r1Jr4iH9xlx1e-
    Love
    Like
    Angry
    5
    0 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/6-8I1S-rp-o?si=jgWjOe95lj3HUR3n
    https://youtu.be/6-8I1S-rp-o?si=jgWjOe95lj3HUR3n
    Love
    Angry
    Like
    7
    0 Comments 0 Shares
  • https://youtu.be/5u8FaAnhcnk?si=0Z0EQ0mZiCWXU7W0
    https://youtu.be/5u8FaAnhcnk?si=0Z0EQ0mZiCWXU7W0
    Love
    Angry
    5
    0 Comments 0 Shares