HNI 12/9 Bài thơ Chương 13
Hàm số – Nhịp tim của Toán học
Hàm số ơi, dòng chảy diệu kỳ,
Ngươi cất giữ nhịp tim Toán học,
Mỗi biến số là một nhịp thở,
Mỗi đồ thị là một mạch máu ngầm đi.
Từ y=f(x)
y=f(x) giản đơn,
Nảy mầm bao vũ trụ hình hài,
Đường cong, đường thẳng nối dài,
Như nhịp tim vang trong lòng vũ trụ.
Khi đồng biến, như tim reo hạnh phúc,
Khi nghịch biến, như phút buồn đau,
Điểm cực trị — khoảnh khắc nhiệm mầu,
Trái tim chợt dừng, rồi lại đập mạnh.
Giới hạn đến, như đường biên sự sống,
Đạo hàm nghe, tiếng nhịp đập rõ ràng,
Tích phân ôm, nhịp đập dịu dàng,
Như dòng máu chảy khắp cơ thể.
Hàm số nối trời cao và đất thấp,
Nối vật chất và ý niệm thiêng liêng,
Trong nhịp tim Toán học vô biên,
Ta nghe tiếng nhân loại vĩnh hằng.
Đồ thị sáng như ánh trăng lên,
Mỗi điểm nhỏ là nhịp rung linh hồn,
Hàm số ơi, ngươi viết lên bản nhạc,
Của Toán học và cả đời ta.
Hàm số – Nhịp tim của Toán học
Hàm số ơi, dòng chảy diệu kỳ,
Ngươi cất giữ nhịp tim Toán học,
Mỗi biến số là một nhịp thở,
Mỗi đồ thị là một mạch máu ngầm đi.
Từ y=f(x)
y=f(x) giản đơn,
Nảy mầm bao vũ trụ hình hài,
Đường cong, đường thẳng nối dài,
Như nhịp tim vang trong lòng vũ trụ.
Khi đồng biến, như tim reo hạnh phúc,
Khi nghịch biến, như phút buồn đau,
Điểm cực trị — khoảnh khắc nhiệm mầu,
Trái tim chợt dừng, rồi lại đập mạnh.
Giới hạn đến, như đường biên sự sống,
Đạo hàm nghe, tiếng nhịp đập rõ ràng,
Tích phân ôm, nhịp đập dịu dàng,
Như dòng máu chảy khắp cơ thể.
Hàm số nối trời cao và đất thấp,
Nối vật chất và ý niệm thiêng liêng,
Trong nhịp tim Toán học vô biên,
Ta nghe tiếng nhân loại vĩnh hằng.
Đồ thị sáng như ánh trăng lên,
Mỗi điểm nhỏ là nhịp rung linh hồn,
Hàm số ơi, ngươi viết lên bản nhạc,
Của Toán học và cả đời ta.
HNI 12/9 📕Bài thơ Chương 13
Hàm số – Nhịp tim của Toán học
Hàm số ơi, dòng chảy diệu kỳ,
Ngươi cất giữ nhịp tim Toán học,
Mỗi biến số là một nhịp thở,
Mỗi đồ thị là một mạch máu ngầm đi.
Từ y=f(x)
y=f(x) giản đơn,
Nảy mầm bao vũ trụ hình hài,
Đường cong, đường thẳng nối dài,
Như nhịp tim vang trong lòng vũ trụ.
Khi đồng biến, như tim reo hạnh phúc,
Khi nghịch biến, như phút buồn đau,
Điểm cực trị — khoảnh khắc nhiệm mầu,
Trái tim chợt dừng, rồi lại đập mạnh.
Giới hạn đến, như đường biên sự sống,
Đạo hàm nghe, tiếng nhịp đập rõ ràng,
Tích phân ôm, nhịp đập dịu dàng,
Như dòng máu chảy khắp cơ thể.
Hàm số nối trời cao và đất thấp,
Nối vật chất và ý niệm thiêng liêng,
Trong nhịp tim Toán học vô biên,
Ta nghe tiếng nhân loại vĩnh hằng.
Đồ thị sáng như ánh trăng lên,
Mỗi điểm nhỏ là nhịp rung linh hồn,
Hàm số ơi, ngươi viết lên bản nhạc,
Của Toán học và cả đời ta.
