HNI 12-9
BÀI THƠ CHƯƠNG 12
Mùa hạ nắng lửa chói chang,
Sức nóng bùng cháy, chứa chan sức người.
Nhiệt huyết là lửa sáng ngời,
Nhưng khi bốc quá, dễ rồi cháy tan.
Người trẻ thường bước vội vàng,
Ôm nhiều dự định, ngỡ rằng vinh quang.
Sức nóng chẳng được chỉn chu,
Biến thành bão tố, cuốn trôi công trình.
HenryLe cũng một mình,
Từng mang ngọn lửa rực tình cháy cao.
Nhưng khi quá sức lao xao,
Đội ngũ rời rạc, dự án dở dang.
Sau bao thất bại muôn vàn,
Ông hiểu lửa phải vào khuôn, có rào.
Sức nóng chẳng thể buông sao,
Mà cần kiểm soát, đi vào kỷ cương.
Mặt trời vẫn sáng thiên đường,
Nhưng cây cỏ sống nhờ nguồn dưỡng nuôi.
Ngọn lửa sưởi ấm cho người,
Nhưng khi mất kiểm, cháy trôi cả nhà.
Bài học mùa hạ thiết tha:
Sức nóng hữu ích khi ta giữ gìn.
Kiểm soát ngọn lửa niềm tin,
Cho đời bền vững, cho mình lớn khôn.
Người khôn biết bước từng cơn,
Tiết chế sức mạnh, gói tròn kiên tâm.
Lửa vừa đủ, sáng âm thầm,
Mới là ngọn lửa trăm năm rạng ngời.
BÀI THƠ CHƯƠNG 12
Mùa hạ nắng lửa chói chang,
Sức nóng bùng cháy, chứa chan sức người.
Nhiệt huyết là lửa sáng ngời,
Nhưng khi bốc quá, dễ rồi cháy tan.
Người trẻ thường bước vội vàng,
Ôm nhiều dự định, ngỡ rằng vinh quang.
Sức nóng chẳng được chỉn chu,
Biến thành bão tố, cuốn trôi công trình.
HenryLe cũng một mình,
Từng mang ngọn lửa rực tình cháy cao.
Nhưng khi quá sức lao xao,
Đội ngũ rời rạc, dự án dở dang.
Sau bao thất bại muôn vàn,
Ông hiểu lửa phải vào khuôn, có rào.
Sức nóng chẳng thể buông sao,
Mà cần kiểm soát, đi vào kỷ cương.
Mặt trời vẫn sáng thiên đường,
Nhưng cây cỏ sống nhờ nguồn dưỡng nuôi.
Ngọn lửa sưởi ấm cho người,
Nhưng khi mất kiểm, cháy trôi cả nhà.
Bài học mùa hạ thiết tha:
Sức nóng hữu ích khi ta giữ gìn.
Kiểm soát ngọn lửa niềm tin,
Cho đời bền vững, cho mình lớn khôn.
Người khôn biết bước từng cơn,
Tiết chế sức mạnh, gói tròn kiên tâm.
Lửa vừa đủ, sáng âm thầm,
Mới là ngọn lửa trăm năm rạng ngời.
HNI 12-9
🌸 BÀI THƠ CHƯƠNG 12
Mùa hạ nắng lửa chói chang,
Sức nóng bùng cháy, chứa chan sức người.
Nhiệt huyết là lửa sáng ngời,
Nhưng khi bốc quá, dễ rồi cháy tan.
Người trẻ thường bước vội vàng,
Ôm nhiều dự định, ngỡ rằng vinh quang.
Sức nóng chẳng được chỉn chu,
Biến thành bão tố, cuốn trôi công trình.
HenryLe cũng một mình,
Từng mang ngọn lửa rực tình cháy cao.
Nhưng khi quá sức lao xao,
Đội ngũ rời rạc, dự án dở dang.
Sau bao thất bại muôn vàn,
Ông hiểu lửa phải vào khuôn, có rào.
Sức nóng chẳng thể buông sao,
Mà cần kiểm soát, đi vào kỷ cương.
Mặt trời vẫn sáng thiên đường,
Nhưng cây cỏ sống nhờ nguồn dưỡng nuôi.
Ngọn lửa sưởi ấm cho người,
Nhưng khi mất kiểm, cháy trôi cả nhà.
Bài học mùa hạ thiết tha:
Sức nóng hữu ích khi ta giữ gìn.
Kiểm soát ngọn lửa niềm tin,
Cho đời bền vững, cho mình lớn khôn.
Người khôn biết bước từng cơn,
Tiết chế sức mạnh, gói tròn kiên tâm.
Lửa vừa đủ, sáng âm thầm,
Mới là ngọn lửa trăm năm rạng ngời.



