HNI 14-9
Bài thơ Chương 30– “Lá Vàng Soi Bóng Người”

Thu về gió lặng bên hiên,

Lá vàng rơi nhẹ, nỗi niềm thấm sâu.

Hạt lúa vàng óng trên đầu,

Lời cha thuở trước: “Gặt rồi, nhớ cất”.

Thành công chẳng phải bất diệt,

Vinh quang hôm ấy chỉ như tia nắng chiều.

Ai mà dám nghĩ mai sau,

Đông sang khắc nghiệt, liệu còn vững vàng?

Người khôn biết lúc dừng chân,

Ngắm nhìn hành trình, gói ghém niềm tin.

Bao điều gặt hái, lặng thinh,

Cúi đầu khiêm nhường, tấm lòng càng cao.

Thu là bản lề của đời,

Nối dài năm tháng, mở lời thinh không.

Ta nhìn lá rụng ven sông,

Như dòng ký ức, mênh mông dạt dào.

Có người vẫn cứ hân hoan,

Tiệc tùng ăn mừng, quên ngày bão giông.

Có người âm thầm vun trồng,

Đợi xuân mới đến, hạt nồng nảy xanh.

Lúa chín cúi đầu thật lành,

Con người khi lớn cũng đành biết khiêm.

Thành công để lại niềm tin,

Chứ đâu phải chỉ bạc tiền, phù vân.

Thu về nhắc nhở bao lần,

Chuẩn bị cho đông, chớ hờn dỗi chi.

Một mùa sẽ nối một mùa,

Vòng quay bất tận, cho người biết trân.

Lá rơi nhắn nhủ âm thầm,

Ai khôn biết giữ, để xuân lại về.
HNI 14-9 🌿 Bài thơ Chương 30– “Lá Vàng Soi Bóng Người” Thu về gió lặng bên hiên, Lá vàng rơi nhẹ, nỗi niềm thấm sâu. Hạt lúa vàng óng trên đầu, Lời cha thuở trước: “Gặt rồi, nhớ cất”. Thành công chẳng phải bất diệt, Vinh quang hôm ấy chỉ như tia nắng chiều. Ai mà dám nghĩ mai sau, Đông sang khắc nghiệt, liệu còn vững vàng? Người khôn biết lúc dừng chân, Ngắm nhìn hành trình, gói ghém niềm tin. Bao điều gặt hái, lặng thinh, Cúi đầu khiêm nhường, tấm lòng càng cao. Thu là bản lề của đời, Nối dài năm tháng, mở lời thinh không. Ta nhìn lá rụng ven sông, Như dòng ký ức, mênh mông dạt dào. Có người vẫn cứ hân hoan, Tiệc tùng ăn mừng, quên ngày bão giông. Có người âm thầm vun trồng, Đợi xuân mới đến, hạt nồng nảy xanh. Lúa chín cúi đầu thật lành, Con người khi lớn cũng đành biết khiêm. Thành công để lại niềm tin, Chứ đâu phải chỉ bạc tiền, phù vân. Thu về nhắc nhở bao lần, Chuẩn bị cho đông, chớ hờn dỗi chi. Một mùa sẽ nối một mùa, Vòng quay bất tận, cho người biết trân. Lá rơi nhắn nhủ âm thầm, Ai khôn biết giữ, để xuân lại về.
Like
Love
Angry
12
1 Comments 0 Shares