HCOIN 24-8
LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 10: Khúc Hát Triết Gia
Verse 1
Trong hang sâu chỉ còn bóng tối,
Một tia sáng mở lối ra ngoài.
Plato nói: chân lý ngời sáng,
Ánh mặt trời xóa hết giả dối.
Pre-Chorus 1
Aristotle giữ lý trí,
Dùng ánh sáng phá vô minh.
Chorus 1
Ánh sáng soi đường, bóng tối làm nền,
Hai cực song hành, chẳng thể rời xa.
Trong lý trí kia, vẫn còn sợ hãi,
Trong đêm mịt mù, ngọn lửa bùng lên.
Verse 2
Thời trung cổ, ánh sáng là Chúa,
Bóng tối kia – xa cách Ngài.
Nhà thờ cao rực muôn sắc sáng,
Người ngước nhìn, lòng tràn tin yêu.
Pre-Chorus 2
Đến khai sáng, lý trí dậy,
Voltaire, Kant gọi tự do.
Chorus 2
Ánh sáng soi đường, bóng tối làm nền,
Hai cực song hành, chẳng thể rời xa.
Trong tri thức kia, vẫn còn nghi hoặc,
Trong đêm dài, ta tự tin bước đi.
Bridge (cao trào)
Nietzsche gọi hư vô đen tối,
Heidegger bảo: ánh sáng cần đêm.
Sartre và Camus hát khúc phi lý,
Nhưng trong tối, con người tự thắp sáng.
Chorus cuối (x2)
Ánh sáng soi đường, bóng tối làm nền,
Hai cực song hành chẳng thể chia lìa.
Con người đi qua nghìn năm triết học,
Vẫn thấy mình giữa sáng và đêm.
Outro (fade out)
Ánh sáng… và bóng tối… cùng hòa ca…
LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 10: Khúc Hát Triết Gia
Verse 1
Trong hang sâu chỉ còn bóng tối,
Một tia sáng mở lối ra ngoài.
Plato nói: chân lý ngời sáng,
Ánh mặt trời xóa hết giả dối.
Pre-Chorus 1
Aristotle giữ lý trí,
Dùng ánh sáng phá vô minh.
Chorus 1
Ánh sáng soi đường, bóng tối làm nền,
Hai cực song hành, chẳng thể rời xa.
Trong lý trí kia, vẫn còn sợ hãi,
Trong đêm mịt mù, ngọn lửa bùng lên.
Verse 2
Thời trung cổ, ánh sáng là Chúa,
Bóng tối kia – xa cách Ngài.
Nhà thờ cao rực muôn sắc sáng,
Người ngước nhìn, lòng tràn tin yêu.
Pre-Chorus 2
Đến khai sáng, lý trí dậy,
Voltaire, Kant gọi tự do.
Chorus 2
Ánh sáng soi đường, bóng tối làm nền,
Hai cực song hành, chẳng thể rời xa.
Trong tri thức kia, vẫn còn nghi hoặc,
Trong đêm dài, ta tự tin bước đi.
Bridge (cao trào)
Nietzsche gọi hư vô đen tối,
Heidegger bảo: ánh sáng cần đêm.
Sartre và Camus hát khúc phi lý,
Nhưng trong tối, con người tự thắp sáng.
Chorus cuối (x2)
Ánh sáng soi đường, bóng tối làm nền,
Hai cực song hành chẳng thể chia lìa.
Con người đi qua nghìn năm triết học,
Vẫn thấy mình giữa sáng và đêm.
Outro (fade out)
Ánh sáng… và bóng tối… cùng hòa ca…
HCOIN 24-8
🎶 LỜI BÀI HÁT CHƯƠNG 10: Khúc Hát Triết Gia
Verse 1
Trong hang sâu chỉ còn bóng tối,
Một tia sáng mở lối ra ngoài.
Plato nói: chân lý ngời sáng,
Ánh mặt trời xóa hết giả dối.
Pre-Chorus 1
Aristotle giữ lý trí,
Dùng ánh sáng phá vô minh.
Chorus 1
Ánh sáng soi đường, bóng tối làm nền,
Hai cực song hành, chẳng thể rời xa.
Trong lý trí kia, vẫn còn sợ hãi,
Trong đêm mịt mù, ngọn lửa bùng lên.
Verse 2
Thời trung cổ, ánh sáng là Chúa,
Bóng tối kia – xa cách Ngài.
Nhà thờ cao rực muôn sắc sáng,
Người ngước nhìn, lòng tràn tin yêu.
Pre-Chorus 2
Đến khai sáng, lý trí dậy,
Voltaire, Kant gọi tự do.
Chorus 2
Ánh sáng soi đường, bóng tối làm nền,
Hai cực song hành, chẳng thể rời xa.
Trong tri thức kia, vẫn còn nghi hoặc,
Trong đêm dài, ta tự tin bước đi.
Bridge (cao trào)
Nietzsche gọi hư vô đen tối,
Heidegger bảo: ánh sáng cần đêm.
Sartre và Camus hát khúc phi lý,
Nhưng trong tối, con người tự thắp sáng.
Chorus cuối (x2)
Ánh sáng soi đường, bóng tối làm nền,
Hai cực song hành chẳng thể chia lìa.
Con người đi qua nghìn năm triết học,
Vẫn thấy mình giữa sáng và đêm.
Outro (fade out)
Ánh sáng… và bóng tối… cùng hòa ca…

