HNI 26/8: CHƯƠNG 30:
PHỤC HỒI THẦN GIAO CÁCH CẢM – NỐI LẠI LIÊN KẾT NGƯỜI & NGƯỜI
1. Mở đầu – Khi ngôn ngữ bị tắt, năng lượng vẫn còn
Một trong những tổn thương lớn nhất của đột quỵ là mất khả năng giao tiếp:
Nhiều bệnh nhân bị mất tiếng nói, dù vẫn còn nghe hiểu.
Một số khác thì não bộ không còn diễn đạt được từ ngữ, chỉ có thể bày tỏ qua ánh mắt hay cử động nhỏ.
Gia đình rơi vào trạng thái bất lực, vì muốn hỏi, muốn an ủi nhưng không thể hiểu rõ.
Trong y học truyền thống, đây được gọi là hậu quả thần kinh ngôn ngữ. Nhưng trong y học lượng tử, chúng ta nhìn nhận sâu hơn: ngôn ngữ chỉ là một kênh giao tiếp, còn trường năng lượng và thần giao cách cảm mới là kênh nguyên thủy.
Người bệnh đột quỵ tuy không nói được, nhưng họ vẫn có thể truyền và nhận thông tin qua sóng não, rung động năng lượng, sự cộng hưởng cảm xúc. Đây là cửa ngõ của thần giao cách cảm (telepathy) – khả năng kết nối trực tiếp từ ý thức đến ý thức, không cần ngôn từ.
2. Thần giao cách cảm – một năng lực cổ xưa
(1) Cái nhìn từ khoa học lượng tử
Não bộ hoạt động dựa trên dao động điện từ.
Mỗi suy nghĩ phát ra một dạng sóng (alpha, beta, gamma, theta, delta).
Khi hai bộ não đồng bộ tần số, chúng có thể chia sẻ thông tin trực tiếp.
(2) Bằng chứng trong đời sống
Mẹ biết con sắp khóc trước khi nghe tiếng.
Vợ/chồng cảm nhận được sự nguy hiểm của nhau dù ở xa.
Những nghiên cứu tại Viện Noetic Science (Mỹ) cho thấy sóng não hai người có thể đồng bộ khi cùng thiền.
(3) Trong truyền thống phương Đông
Thiền sư, thầy thuốc Đông y, và các đạo gia từ lâu đã sử dụng cảm nhận năng lượng để “nghe” bệnh nhân.
Họ không cần nhiều lời, chỉ cần đặt tay vào mạch, nhìn ánh mắt, là biết người kia đang nghĩ gì.
Điều này chứng minh: Thần giao cách cảm không phải siêu năng lực, mà là khả năng tự nhiên, chỉ bị lãng quên bởi xã hội hiện đại.
3. Đột quỵ và sự mất kết nối
Khi đột quỵ xảy ra:
Khu vực não ngôn ngữ (Broca, Wernicke) có thể bị tổn thương.
Nhưng não cảm xúc và trường năng lượng ý thức vẫn hoạt động.
Người bệnh vẫn muốn “nói”, nhưng tín hiệu không thoát ra bằng âm thanh.
Điều này dẫn đến bi kịch kép:
Người bệnh cảm thấy bị nhốt trong cơ thể.
Người thân cảm thấy bị cắt đứt liên lạc.
HNI 26/8: 📖 CHƯƠNG 30: PHỤC HỒI THẦN GIAO CÁCH CẢM – NỐI LẠI LIÊN KẾT NGƯỜI & NGƯỜI 1. Mở đầu – Khi ngôn ngữ bị tắt, năng lượng vẫn còn Một trong những tổn thương lớn nhất của đột quỵ là mất khả năng giao tiếp: Nhiều bệnh nhân bị mất tiếng nói, dù vẫn còn nghe hiểu. Một số khác thì não bộ không còn diễn đạt được từ ngữ, chỉ có thể bày tỏ qua ánh mắt hay cử động nhỏ. Gia đình rơi vào trạng thái bất lực, vì muốn hỏi, muốn an ủi nhưng không thể hiểu rõ. Trong y học truyền thống, đây được gọi là hậu quả thần kinh ngôn ngữ. Nhưng trong y học lượng tử, chúng ta nhìn nhận sâu hơn: ngôn ngữ chỉ là một kênh giao tiếp, còn trường năng lượng và thần giao cách cảm mới là kênh nguyên thủy. Người bệnh đột quỵ tuy không nói được, nhưng họ vẫn có thể truyền và nhận thông tin qua sóng não, rung động năng lượng, sự cộng hưởng cảm xúc. Đây là cửa ngõ của thần giao cách cảm (telepathy) – khả năng kết nối trực tiếp từ ý thức đến ý thức, không cần ngôn từ. 2. Thần giao cách cảm – một năng lực cổ xưa (1) Cái nhìn từ khoa học lượng tử Não bộ hoạt động dựa trên dao động điện từ. Mỗi suy nghĩ phát ra một dạng sóng (alpha, beta, gamma, theta, delta). Khi hai bộ não đồng bộ tần số, chúng có thể chia sẻ thông tin trực tiếp. (2) Bằng chứng trong đời sống Mẹ biết con sắp khóc trước khi nghe tiếng. Vợ/chồng cảm nhận được sự nguy hiểm của nhau dù ở xa. Những nghiên cứu tại Viện Noetic Science (Mỹ) cho thấy sóng não hai người có thể đồng bộ khi cùng thiền. (3) Trong truyền thống phương Đông Thiền sư, thầy thuốc Đông y, và các đạo gia từ lâu đã sử dụng cảm nhận năng lượng để “nghe” bệnh nhân. Họ không cần nhiều lời, chỉ cần đặt tay vào mạch, nhìn ánh mắt, là biết người kia đang nghĩ gì. 👉 Điều này chứng minh: Thần giao cách cảm không phải siêu năng lực, mà là khả năng tự nhiên, chỉ bị lãng quên bởi xã hội hiện đại. 3. Đột quỵ và sự mất kết nối Khi đột quỵ xảy ra: Khu vực não ngôn ngữ (Broca, Wernicke) có thể bị tổn thương. Nhưng não cảm xúc và trường năng lượng ý thức vẫn hoạt động. Người bệnh vẫn muốn “nói”, nhưng tín hiệu không thoát ra bằng âm thanh. Điều này dẫn đến bi kịch kép: Người bệnh cảm thấy bị nhốt trong cơ thể. Người thân cảm thấy bị cắt đứt liên lạc.
Love
Like
Haha
9
0 Bình luận 0 Chia sẽ