HCOIN 24-8 - B21.
BÀI THƠ CHƯƠNG 7: ĐIÊỤ CA CÂN BẰNG
Vũ trụ xoay vòng chẳng nghỉ,
Ngày nối đêm, sáng lại về đêm.
Gió thổi, sóng dâng rồi lặng,
Mọi thứ đều giữ nhịp riêng.
Thân thể cần yên và động,
Tâm hồn cần sáng và trầm.
Người sống biết khi dừng lại,
Mới đi xa được muôn phần.
Nắng gắt rồi mưa dịu mát,
Cây xanh nhờ có đổi thay.
Đời người cũng cần sóng gió,
Để hạnh phúc hóa thật đầy.
Công lý cần lòng nhân ái,
Tự do cần cả kỷ cương.
Nếu nghiêng một bên quá mức,
Cân bằng tan biến khói sương.
Âm với Dương hòa điệu,
Đêm ẩn trong nắng mai.
Trong Dương còn hạt Âm,
Trong Âm mầm Dương ngời sáng.
Không cực đoan là sống,
Không quá đà là an.
Đi giữa đường trung đạo,
Bước vững chẳng hoang mang.
Mọi thứ rồi sẽ thay,
Cân bằng vẫn bền lâu.
Như nhịp tim loài người,
Như dòng sông uốn khúc.
Hiểu quy luật vĩnh hằng,
Ta an nhiên giữa đời.
BÀI THƠ CHƯƠNG 7: ĐIÊỤ CA CÂN BẰNG
Vũ trụ xoay vòng chẳng nghỉ,
Ngày nối đêm, sáng lại về đêm.
Gió thổi, sóng dâng rồi lặng,
Mọi thứ đều giữ nhịp riêng.
Thân thể cần yên và động,
Tâm hồn cần sáng và trầm.
Người sống biết khi dừng lại,
Mới đi xa được muôn phần.
Nắng gắt rồi mưa dịu mát,
Cây xanh nhờ có đổi thay.
Đời người cũng cần sóng gió,
Để hạnh phúc hóa thật đầy.
Công lý cần lòng nhân ái,
Tự do cần cả kỷ cương.
Nếu nghiêng một bên quá mức,
Cân bằng tan biến khói sương.
Âm với Dương hòa điệu,
Đêm ẩn trong nắng mai.
Trong Dương còn hạt Âm,
Trong Âm mầm Dương ngời sáng.
Không cực đoan là sống,
Không quá đà là an.
Đi giữa đường trung đạo,
Bước vững chẳng hoang mang.
Mọi thứ rồi sẽ thay,
Cân bằng vẫn bền lâu.
Như nhịp tim loài người,
Như dòng sông uốn khúc.
Hiểu quy luật vĩnh hằng,
Ta an nhiên giữa đời.
HCOIN 24-8 - B21.
🌸 BÀI THƠ CHƯƠNG 7: ĐIÊỤ CA CÂN BẰNG
Vũ trụ xoay vòng chẳng nghỉ,
Ngày nối đêm, sáng lại về đêm.
Gió thổi, sóng dâng rồi lặng,
Mọi thứ đều giữ nhịp riêng.
Thân thể cần yên và động,
Tâm hồn cần sáng và trầm.
Người sống biết khi dừng lại,
Mới đi xa được muôn phần.
Nắng gắt rồi mưa dịu mát,
Cây xanh nhờ có đổi thay.
Đời người cũng cần sóng gió,
Để hạnh phúc hóa thật đầy.
Công lý cần lòng nhân ái,
Tự do cần cả kỷ cương.
Nếu nghiêng một bên quá mức,
Cân bằng tan biến khói sương.
Âm với Dương hòa điệu,
Đêm ẩn trong nắng mai.
Trong Dương còn hạt Âm,
Trong Âm mầm Dương ngời sáng.
Không cực đoan là sống,
Không quá đà là an.
Đi giữa đường trung đạo,
Bước vững chẳng hoang mang.
Mọi thứ rồi sẽ thay,
Cân bằng vẫn bền lâu.
Như nhịp tim loài người,
Như dòng sông uốn khúc.
Hiểu quy luật vĩnh hằng,
Ta an nhiên giữa đời.



