HCOIN 26/8: - B40. BÀI HÁT CHƯƠNG 11: CÁI GIÁ CỦA SỰ HY SINH - (Henry Le – Lê Đình Hải)
[Verse 1]
Anh bước đi trong đêm dài,
Gánh trên vai bao nỗi niềm không ai thấy.
Một giọt lệ rơi xuống thầm lặng,
Giấu phía sau nụ cười mong manh.
[Pre-Chorus]
Hy sinh đâu phải chỉ là vinh quang,
Mà còn là những vết thương âm thầm.
Có những mất mát chẳng ai nhìn thấy,
Nhưng hằn sâu trong tim suốt đời.
[Chorus]
Cái giá của hy sinh là cô đơn,
Là nỗi nhớ chẳng bao giờ gọi tên.
Là bước đi chẳng ai kề bên,
Nhưng vẫn chọn vì tình yêu lớn hơn bản thân.
Cái giá của hy sinh là nước mắt,
Nhưng cũng chính là ánh sáng dẫn đường.
Dù đau đớn, vẫn kiêu hãnh,
Vì hy sinh là tình yêu bất diệt.
[Verse 2]
Có ai hay sau ánh mắt bình yên,
Là những đêm mất ngủ với muôn vàn nghĩ suy.
Có ai hiểu đằng sau nụ cười,
Là những lần gục ngã không thể khóc thành lời.
[Pre-Chorus]
Hy sinh không phải để được ca ngợi,
Mà vì trái tim chẳng thể quay lưng.
Khi tình yêu gọi tên một người,
Ta sẵn sàng mất cả chính mình.
[Chorus]
Cái giá của hy sinh là cô đơn,
Là vết thương chẳng ai bao giờ chữa lành.
Nhưng đôi khi chính từ nỗi đau ấy,
Ta tìm thấy ý nghĩa của đời mình.
Cái giá của hy sinh là nước mắt,
Nhưng cũng chính là sức mạnh vô hình.
Dù bão tố, dù khổ ải,
Hy sinh biến con người thành bất tử.
[Bridge]
Có khi ngã quỵ giữa đường đời,
Chẳng ai hay, chẳng ai gọi tên.
Nhưng bước chân ấy vẫn tiếp tục,
Bởi tình yêu lớn hơn mọi nỗi đau.
[Final Chorus]
Cái giá của hy sinh là muôn đời,
Là khúc hát không ai nghe trọn vẹn.
Nhưng trong tim nhân loại còn mãi,
Ngọn lửa sáng từ những người dám yêu thương.
[Outro]
Hy sinh không mất đi đâu,
Chỉ hóa thành ánh sáng trên bầu trời đêm.
Và mỗi người còn ở lại,
Sẽ bước tiếp nhờ hy sinh ấy.
[Verse 1]
Anh bước đi trong đêm dài,
Gánh trên vai bao nỗi niềm không ai thấy.
Một giọt lệ rơi xuống thầm lặng,
Giấu phía sau nụ cười mong manh.
[Pre-Chorus]
Hy sinh đâu phải chỉ là vinh quang,
Mà còn là những vết thương âm thầm.
Có những mất mát chẳng ai nhìn thấy,
Nhưng hằn sâu trong tim suốt đời.
[Chorus]
Cái giá của hy sinh là cô đơn,
Là nỗi nhớ chẳng bao giờ gọi tên.
Là bước đi chẳng ai kề bên,
Nhưng vẫn chọn vì tình yêu lớn hơn bản thân.
Cái giá của hy sinh là nước mắt,
Nhưng cũng chính là ánh sáng dẫn đường.
Dù đau đớn, vẫn kiêu hãnh,
Vì hy sinh là tình yêu bất diệt.
[Verse 2]
Có ai hay sau ánh mắt bình yên,
Là những đêm mất ngủ với muôn vàn nghĩ suy.
Có ai hiểu đằng sau nụ cười,
Là những lần gục ngã không thể khóc thành lời.
[Pre-Chorus]
Hy sinh không phải để được ca ngợi,
Mà vì trái tim chẳng thể quay lưng.
Khi tình yêu gọi tên một người,
Ta sẵn sàng mất cả chính mình.
[Chorus]
Cái giá của hy sinh là cô đơn,
Là vết thương chẳng ai bao giờ chữa lành.
Nhưng đôi khi chính từ nỗi đau ấy,
Ta tìm thấy ý nghĩa của đời mình.
Cái giá của hy sinh là nước mắt,
Nhưng cũng chính là sức mạnh vô hình.
Dù bão tố, dù khổ ải,
Hy sinh biến con người thành bất tử.
[Bridge]
Có khi ngã quỵ giữa đường đời,
Chẳng ai hay, chẳng ai gọi tên.
Nhưng bước chân ấy vẫn tiếp tục,
Bởi tình yêu lớn hơn mọi nỗi đau.
[Final Chorus]
Cái giá của hy sinh là muôn đời,
Là khúc hát không ai nghe trọn vẹn.
Nhưng trong tim nhân loại còn mãi,
Ngọn lửa sáng từ những người dám yêu thương.
[Outro]
Hy sinh không mất đi đâu,
Chỉ hóa thành ánh sáng trên bầu trời đêm.
Và mỗi người còn ở lại,
Sẽ bước tiếp nhờ hy sinh ấy.
HCOIN 26/8: - B40. 🏵️🏵️🎵 BÀI HÁT CHƯƠNG 11: CÁI GIÁ CỦA SỰ HY SINH - (Henry Le – Lê Đình Hải)
[Verse 1]
Anh bước đi trong đêm dài,
Gánh trên vai bao nỗi niềm không ai thấy.
Một giọt lệ rơi xuống thầm lặng,
Giấu phía sau nụ cười mong manh.
[Pre-Chorus]
Hy sinh đâu phải chỉ là vinh quang,
Mà còn là những vết thương âm thầm.
Có những mất mát chẳng ai nhìn thấy,
Nhưng hằn sâu trong tim suốt đời.
[Chorus]
Cái giá của hy sinh là cô đơn,
Là nỗi nhớ chẳng bao giờ gọi tên.
Là bước đi chẳng ai kề bên,
Nhưng vẫn chọn vì tình yêu lớn hơn bản thân.
Cái giá của hy sinh là nước mắt,
Nhưng cũng chính là ánh sáng dẫn đường.
Dù đau đớn, vẫn kiêu hãnh,
Vì hy sinh là tình yêu bất diệt.
[Verse 2]
Có ai hay sau ánh mắt bình yên,
Là những đêm mất ngủ với muôn vàn nghĩ suy.
Có ai hiểu đằng sau nụ cười,
Là những lần gục ngã không thể khóc thành lời.
[Pre-Chorus]
Hy sinh không phải để được ca ngợi,
Mà vì trái tim chẳng thể quay lưng.
Khi tình yêu gọi tên một người,
Ta sẵn sàng mất cả chính mình.
[Chorus]
Cái giá của hy sinh là cô đơn,
Là vết thương chẳng ai bao giờ chữa lành.
Nhưng đôi khi chính từ nỗi đau ấy,
Ta tìm thấy ý nghĩa của đời mình.
Cái giá của hy sinh là nước mắt,
Nhưng cũng chính là sức mạnh vô hình.
Dù bão tố, dù khổ ải,
Hy sinh biến con người thành bất tử.
[Bridge]
Có khi ngã quỵ giữa đường đời,
Chẳng ai hay, chẳng ai gọi tên.
Nhưng bước chân ấy vẫn tiếp tục,
Bởi tình yêu lớn hơn mọi nỗi đau.
[Final Chorus]
Cái giá của hy sinh là muôn đời,
Là khúc hát không ai nghe trọn vẹn.
Nhưng trong tim nhân loại còn mãi,
Ngọn lửa sáng từ những người dám yêu thương.
[Outro]
Hy sinh không mất đi đâu,
Chỉ hóa thành ánh sáng trên bầu trời đêm.
Và mỗi người còn ở lại,
Sẽ bước tiếp nhờ hy sinh ấy.