HCOIN 26/8
BÀI THƠ– CHƯƠNG 11: CÁI GIÁ CỦA SỰ HY SINH - (Henry Le)
Có những bước chân đi trong lặng lẽ,
Để lại phía sau cả một trời đau.
Hy sinh chẳng phải là màu hoa đẹp,
Mà là giọt máu thấm xuống đất nâu.
Người gánh nặng thay cho muôn người nhẹ,
Người cúi đầu để kẻ khác ngẩng cao.
Mọi vinh quang trên đỉnh vàng rực rỡ,
Đều khởi từ bóng tối nỗi thương đau.
Có mẹ già gầy mòn trong sớm tối,
Cất tiếng ru dù lệ chảy vào tim.
Có chiến sĩ ngã xuống trong bão lửa,
Tên vô danh mà đất nước khắc ghi.
Hy sinh ấy chẳng bao giờ trả giá,
Bởi tình thương không thể đong bằng vàng.
Nhưng đời hỏi: “Ai nhớ, ai quên nhỉ?”
Câu trả lời nhiều khi thật bẽ bàng.
Cái giá đó không phải là đồng bạc,
Mà là nếp nhăn sớm hằn trên môi.
Là đôi tay chai sần theo năm tháng,
Là mái tóc bạc trắng giữa tuổi đời.
Có người chết trong im lìm tăm tối,
Không tượng đài, chẳng khắc chữ lưu danh.
Nhưng dòng máu họ hóa thành mạch sống,
Nuôi nhân gian rực sáng cõi nhân tình.
Hy sinh ư? Là chọn đường gian khổ,
Không mong đền đáp, chẳng đợi tri ân.
Chỉ mong sao thế hệ mai sau đó,
Được bước đi trên đất nước thanh bình.
Hỡi nhân loại, hãy nhìn cho sâu sắc,
Đằng sau vầng trán, sau ánh mắt cười.
Có khi đó là biển trời nước mắt,
Là hy sinh chẳng ai đo bằng lời.
Chỉ trong hòa bình, con người mới có thể vun đắp tình thương, nuôi dưỡng thế hệ tương lai.
4.2. Hòa bình và phát triển
Kinh tế, khoa học, nghệ thuật, giáo dục – tất cả chỉ có thể nảy nở trên mảnh đất hòa bình.
4.3. Hòa bình và công lý
Hòa bình đích thực không thể tách rời công lý. Không công lý, hòa bình chỉ là vỏ bọc mong manh.
PHẦN V: CON ĐƯỜNG ĐI TỚI HÒA BÌNH
5.1. Đối thoại thay vì bạo lực
Đối thoại là chiếc cầu nối. Khi con người chịu lắng nghe, bóng tối chiến tranh tan dần.
5.2. Giáo dục hòa bình
Trẻ em cần được dạy yêu thương thay vì hận thù, cần được học cách hợp tác thay vì tranh giành.
5.3. Tình thương và tha thứ
Hòa bình chỉ thật sự đến khi con người biết tha thứ cho quá khứ, biết đặt tình thương lên trên thù hận.
5.4. Trách nhiệm toàn cầu
Trong thời đại toàn cầu hóa, hòa bình không còn là chuyện riêng của một quốc gia, mà là trách nhiệm chung của cả nhân loại.
PHẦN VI: HÒA BÌNH VÀ TƯƠNG LAI
6.1. Hòa bình là thước đo văn minh
Một xã hội văn minh không được đo bằng số lượng vũ khí, mà bằng khả năng duy trì hòa bình.
6.2. Nguy cơ mới
Chiến tranh mạng, khủng bố, vũ khí hạt nhân – bóng tối mới vẫn rình rập. Nhưng ánh sáng hòa bình vẫn có thể chiến thắng nếu nhân loại đoàn kết.
6.3. Khát vọng bất diệt
Từ cổ chí kim, dù trải qua bao cuộc chiến, con người vẫn khao khát hòa bình. Khát vọng ấy là ánh sáng bất diệt trong tim nhân loại.
KẾT LUẬN: HÒA BÌNH LÀ ÁNH SÁNG VĨNH HẰNG
Chiến tranh chỉ gieo bóng tối, hòa bình mới là ánh sáng vĩnh hằng. Nhân loại chỉ có thể tiến hóa khi biết từ bỏ hận thù, chọn tình thương và công lý.
Hòa bình là ánh sáng soi đường. Chiến tranh chỉ là bóng tối cần được vượt qua.
HCOIN 26/8 🏵️🏵️📕 BÀI THƠ– CHƯƠNG 11: CÁI GIÁ CỦA SỰ HY SINH - (Henry Le) Có những bước chân đi trong lặng lẽ, Để lại phía sau cả một trời đau. Hy sinh chẳng phải là màu hoa đẹp, Mà là giọt máu thấm xuống đất nâu. Người gánh nặng thay cho muôn người nhẹ, Người cúi đầu để kẻ khác ngẩng cao. Mọi vinh quang trên đỉnh vàng rực rỡ, Đều khởi từ bóng tối nỗi thương đau. Có mẹ già gầy mòn trong sớm tối, Cất tiếng ru dù lệ chảy vào tim. Có chiến sĩ ngã xuống trong bão lửa, Tên vô danh mà đất nước khắc ghi. Hy sinh ấy chẳng bao giờ trả giá, Bởi tình thương không thể đong bằng vàng. Nhưng đời hỏi: “Ai nhớ, ai quên nhỉ?” Câu trả lời nhiều khi thật bẽ bàng. Cái giá đó không phải là đồng bạc, Mà là nếp nhăn sớm hằn trên môi. Là đôi tay chai sần theo năm tháng, Là mái tóc bạc trắng giữa tuổi đời. Có người chết trong im lìm tăm tối, Không tượng đài, chẳng khắc chữ lưu danh. Nhưng dòng máu họ hóa thành mạch sống, Nuôi nhân gian rực sáng cõi nhân tình. Hy sinh ư? Là chọn đường gian khổ, Không mong đền đáp, chẳng đợi tri ân. Chỉ mong sao thế hệ mai sau đó, Được bước đi trên đất nước thanh bình. Hỡi nhân loại, hãy nhìn cho sâu sắc, Đằng sau vầng trán, sau ánh mắt cười. Có khi đó là biển trời nước mắt, Là hy sinh chẳng ai đo bằng lời. Chỉ trong hòa bình, con người mới có thể vun đắp tình thương, nuôi dưỡng thế hệ tương lai. 4.2. Hòa bình và phát triển Kinh tế, khoa học, nghệ thuật, giáo dục – tất cả chỉ có thể nảy nở trên mảnh đất hòa bình. 4.3. Hòa bình và công lý Hòa bình đích thực không thể tách rời công lý. Không công lý, hòa bình chỉ là vỏ bọc mong manh. PHẦN V: CON ĐƯỜNG ĐI TỚI HÒA BÌNH 5.1. Đối thoại thay vì bạo lực Đối thoại là chiếc cầu nối. Khi con người chịu lắng nghe, bóng tối chiến tranh tan dần. 5.2. Giáo dục hòa bình Trẻ em cần được dạy yêu thương thay vì hận thù, cần được học cách hợp tác thay vì tranh giành. 5.3. Tình thương và tha thứ Hòa bình chỉ thật sự đến khi con người biết tha thứ cho quá khứ, biết đặt tình thương lên trên thù hận. 5.4. Trách nhiệm toàn cầu Trong thời đại toàn cầu hóa, hòa bình không còn là chuyện riêng của một quốc gia, mà là trách nhiệm chung của cả nhân loại. PHẦN VI: HÒA BÌNH VÀ TƯƠNG LAI 6.1. Hòa bình là thước đo văn minh Một xã hội văn minh không được đo bằng số lượng vũ khí, mà bằng khả năng duy trì hòa bình. 6.2. Nguy cơ mới Chiến tranh mạng, khủng bố, vũ khí hạt nhân – bóng tối mới vẫn rình rập. Nhưng ánh sáng hòa bình vẫn có thể chiến thắng nếu nhân loại đoàn kết. 6.3. Khát vọng bất diệt Từ cổ chí kim, dù trải qua bao cuộc chiến, con người vẫn khao khát hòa bình. Khát vọng ấy là ánh sáng bất diệt trong tim nhân loại. KẾT LUẬN: HÒA BÌNH LÀ ÁNH SÁNG VĨNH HẰNG Chiến tranh chỉ gieo bóng tối, hòa bình mới là ánh sáng vĩnh hằng. Nhân loại chỉ có thể tiến hóa khi biết từ bỏ hận thù, chọn tình thương và công lý. Hòa bình là ánh sáng soi đường. Chiến tranh chỉ là bóng tối cần được vượt qua.
Love
Like
Wow
10
0 Bình luận 0 Chia sẽ