***** 24-8
Bài Thơ Chương 11: Ánh Sáng Hy Vọng

Một tia sáng lóe trong đêm,

Giữ cho tim chẳng buông xuôi.

Ánh sáng nhỏ thôi cũng đủ,

Dẫn lối người qua tối tăm.

Trong chiến tranh khói mịt mù,

Người lính giữ ánh sáng niềm tin.

Trong bệnh viện đêm dài lạnh,

Người bệnh chờ ánh sáng hồi sinh.

Ánh sáng là nụ cười hiền,

Là đôi tay nắm không buông.

Là giọt nước mắt chan hòa,

Là hy vọng chẳng bao giờ tắt.

Người thất bại đứng lên,

Vì thấy ánh sáng phía trước.

Người tuyệt vọng sống tiếp,

Vì còn một tia hy vọng mong manh.

Không có sáng, ta lạc lối,

Không có hy vọng, đời tan biến.

Giữ ánh sáng trong tim,

Dù bão tố vẫn không rời.

Ánh sáng là mầm sống,

Là ngọn đèn trí tuệ, tình thương.

Một tia sáng có thể,

Xua tan cả ngàn năm tối.

Khi ta nắm tay nhau,

Mọi đêm dài cũng hóa ngắn.

Khi ta giữ niềm tin,

Ngày mai chắc chắn sẽ về.

Ánh sáng – niềm tin sống,

Hy vọng – sức mạnh vĩnh hằng.
Đọc ít hơn
***** 24-8 Bài Thơ Chương 11: Ánh Sáng Hy Vọng Một tia sáng lóe trong đêm, Giữ cho tim chẳng buông xuôi. Ánh sáng nhỏ thôi cũng đủ, Dẫn lối người qua tối tăm. Trong chiến tranh khói mịt mù, Người lính giữ ánh sáng niềm tin. Trong bệnh viện đêm dài lạnh, Người bệnh chờ ánh sáng hồi sinh. Ánh sáng là nụ cười hiền, Là đôi tay nắm không buông. Là giọt nước mắt chan hòa, Là hy vọng chẳng bao giờ tắt. Người thất bại đứng lên, Vì thấy ánh sáng phía trước. Người tuyệt vọng sống tiếp, Vì còn một tia hy vọng mong manh. Không có sáng, ta lạc lối, Không có hy vọng, đời tan biến. Giữ ánh sáng trong tim, Dù bão tố vẫn không rời. Ánh sáng là mầm sống, Là ngọn đèn trí tuệ, tình thương. Một tia sáng có thể, Xua tan cả ngàn năm tối. Khi ta nắm tay nhau, Mọi đêm dài cũng hóa ngắn. Khi ta giữ niềm tin, Ngày mai chắc chắn sẽ về. Ánh sáng – niềm tin sống, Hy vọng – sức mạnh vĩnh hằng. Đọc ít hơn
Love
Like
8
1 Comments 0 Shares