HCOIN 24-8 - B27
BÀI THƠ CHƯƠNG 9: ÂM VÀ DƯƠNG HOÀ ĐIÊỤ
Một vòng tròn xoay vĩnh hằng,
Trắng đen hòa quyện, chẳng khi nào rời.
Âm là đêm, Dương là ngày,
Thay phiên soi sáng vòng quay đất trời.
Âm dịu êm như dòng nước,
Dương rực hồng như ngọn lửa thiêng.
Một bên nuôi dưỡng lặng yên,
Một bên thúc giục vươn lên không ngừng.
Trong Dương vẫn có hạt Âm,
Trong Âm lại ẩn tia Dương mảnh mai.
Đêm sâu vẫn ánh trăng ngời,
Giữa trưa nắng gắt vẫn còn bóng cây.
Người sống thuận theo đạo này,
Biết khi tiến bước, biết khi lùi về.
Thịnh cực rồi cũng suy tàn,
Khó khăn rồi lại nảy mầm an vui.
Âm là mẹ, Dương là cha,
Cùng sinh ra vạn vật chan hòa.
Không có một, chẳng có hai,
Chỉ trong hòa hợp, muôn loài mới sinh.
Âm – Dương chẳng hề thù địch,
Mà như đôi cánh của chim trời.
Một bên giữ vững, một bên bay cao,
Giúp đàn chim vượt ngàn bão tố.
Người quân tử biết điều hòa,
Không thiên lệch, chẳng vội vàng cực đoan.
Tĩnh lặng để biết lắng nghe,
Hành động để thấy sức bền vươn lên.
Âm và Dương, khúc ca đời,
Vũ trụ bất diệt từ nguồn đó thôi.
BÀI THƠ CHƯƠNG 9: ÂM VÀ DƯƠNG HOÀ ĐIÊỤ
Một vòng tròn xoay vĩnh hằng,
Trắng đen hòa quyện, chẳng khi nào rời.
Âm là đêm, Dương là ngày,
Thay phiên soi sáng vòng quay đất trời.
Âm dịu êm như dòng nước,
Dương rực hồng như ngọn lửa thiêng.
Một bên nuôi dưỡng lặng yên,
Một bên thúc giục vươn lên không ngừng.
Trong Dương vẫn có hạt Âm,
Trong Âm lại ẩn tia Dương mảnh mai.
Đêm sâu vẫn ánh trăng ngời,
Giữa trưa nắng gắt vẫn còn bóng cây.
Người sống thuận theo đạo này,
Biết khi tiến bước, biết khi lùi về.
Thịnh cực rồi cũng suy tàn,
Khó khăn rồi lại nảy mầm an vui.
Âm là mẹ, Dương là cha,
Cùng sinh ra vạn vật chan hòa.
Không có một, chẳng có hai,
Chỉ trong hòa hợp, muôn loài mới sinh.
Âm – Dương chẳng hề thù địch,
Mà như đôi cánh của chim trời.
Một bên giữ vững, một bên bay cao,
Giúp đàn chim vượt ngàn bão tố.
Người quân tử biết điều hòa,
Không thiên lệch, chẳng vội vàng cực đoan.
Tĩnh lặng để biết lắng nghe,
Hành động để thấy sức bền vươn lên.
Âm và Dương, khúc ca đời,
Vũ trụ bất diệt từ nguồn đó thôi.
HCOIN 24-8 - B27
🌸 BÀI THƠ CHƯƠNG 9: ÂM VÀ DƯƠNG HOÀ ĐIÊỤ
Một vòng tròn xoay vĩnh hằng,
Trắng đen hòa quyện, chẳng khi nào rời.
Âm là đêm, Dương là ngày,
Thay phiên soi sáng vòng quay đất trời.
Âm dịu êm như dòng nước,
Dương rực hồng như ngọn lửa thiêng.
Một bên nuôi dưỡng lặng yên,
Một bên thúc giục vươn lên không ngừng.
Trong Dương vẫn có hạt Âm,
Trong Âm lại ẩn tia Dương mảnh mai.
Đêm sâu vẫn ánh trăng ngời,
Giữa trưa nắng gắt vẫn còn bóng cây.
Người sống thuận theo đạo này,
Biết khi tiến bước, biết khi lùi về.
Thịnh cực rồi cũng suy tàn,
Khó khăn rồi lại nảy mầm an vui.
Âm là mẹ, Dương là cha,
Cùng sinh ra vạn vật chan hòa.
Không có một, chẳng có hai,
Chỉ trong hòa hợp, muôn loài mới sinh.
Âm – Dương chẳng hề thù địch,
Mà như đôi cánh của chim trời.
Một bên giữ vững, một bên bay cao,
Giúp đàn chim vượt ngàn bão tố.
Người quân tử biết điều hòa,
Không thiên lệch, chẳng vội vàng cực đoan.
Tĩnh lặng để biết lắng nghe,
Hành động để thấy sức bền vươn lên.
Âm và Dương, khúc ca đời,
Vũ trụ bất diệt từ nguồn đó thôi.


