HNI 27-8
Chương 29: Chính Trị Ánh Sáng – Chính Trị Bóng Tối
MỞ ĐẦU: CHÍNH TRỊ – NGỌN ĐÈN HAY BÓNG TỐI
Chính trị là chiếc la bàn định hướng xã hội. Khi chính trị minh bạch, công bằng, vì dân, nó trở thành ngọn đèn ánh sáng soi đường phát triển. Nhưng khi chính trị bị tha hóa, đầy tham nhũng, áp bức, nó biến thành bóng tối kìm hãm dân tộc, nuốt chửng niềm tin nhân dân.
Trong lịch sử, ta thấy rõ: chính trị ánh sáng giúp xã hội tiến lên, còn chính trị bóng tối kéo lùi văn minh. Chương này bàn về hai mặt ấy, để nhận diện con đường đúng.
PHẦN I: CHÍNH TRỊ LÀ GÌ – BẢN CHẤT VÀ VAI TRÒ
1.1. Chính trị ánh sáng
Là chính trị minh bạch, đặt lợi ích nhân dân lên trên.
Là nơi lãnh đạo là “người phục vụ”, chứ không phải “ông chủ”.
Quyền lực được kiểm soát, quyền con người được tôn trọng.
1.2. Chính trị bóng tối
Lạm quyền, tham nhũng, đàn áp, nói một đằng làm một nẻo.
Quyền lực không minh bạch, nhân dân bị coi thường.
Sợ hãi thay thế niềm tin.
1.3. Vai trò chính trị
Chính trị không trung lập. Nó hoặc dẫn dắt xã hội tiến bộ, hoặc đẩy xã hội vào khủng hoảng.
PHẦN II: CHÍNH TRỊ ÁNH SÁNG – HÌNH MẪU LÝ TƯỞNG
2.1. Minh bạch và pháp quyền
Luật áp dụng cho tất cả, không ngoại lệ.
Mọi quyết định công khai, có giám sát độc lập.
2.2. Lãnh đạo phục vụ
Người cầm quyền sống giản dị, gần dân.
Quyền lực được coi là trách nhiệm, không phải đặc quyền.
2.3. Tham gia của nhân dân
Nhân dân có quyền bầu chọn, giám sát, phản biện.
Người dân không chỉ là người chịu luật, mà là đồng kiến tạo luật.
2.4. Chính trị ánh sáng và phát triển
Xã hội có chính trị ánh sáng thường bền vững, ổn định, công bằng, sáng tạo.
PHẦN III: CHÍNH TRỊ BÓNG TỐI – KHI QUYỀN LỰC BỊ THA HÓA
3.1. Tham nhũng và đặc quyền
Quyền lực bị lợi dụng để vơ vét.
Quan hệ – tiền bạc – phe cánh thay thế năng lực.
3.2. Đàn áp và sợ hãi
Người dân bị buộc im lặng.
Bất đồng bị trấn áp, xã hội ngột ngạt.
3.3. Hệ lụy lâu dài
Niềm tin nhân dân bị xói mòn.
Kinh tế trì trệ, nhân tài rời bỏ.
Xã hội chia rẽ, đạo đức xuống cấp.
PHẦN IV: LÀM SAO ĐỂ GIỮ CHÍNH TRỊ TRONG ÁNH SÁNG?
4.1. Cơ chế kiểm soát quyền lực
Tam quyền phân lập, báo chí tự do, tòa án độc lập.
Xã hội dân sự mạnh để giám sát quyền lực.
4.2. Giáo dục công dân
Người dân hiểu quyền và trách nhiệm của mình.
Chương 29: Chính Trị Ánh Sáng – Chính Trị Bóng Tối
MỞ ĐẦU: CHÍNH TRỊ – NGỌN ĐÈN HAY BÓNG TỐI
Chính trị là chiếc la bàn định hướng xã hội. Khi chính trị minh bạch, công bằng, vì dân, nó trở thành ngọn đèn ánh sáng soi đường phát triển. Nhưng khi chính trị bị tha hóa, đầy tham nhũng, áp bức, nó biến thành bóng tối kìm hãm dân tộc, nuốt chửng niềm tin nhân dân.
Trong lịch sử, ta thấy rõ: chính trị ánh sáng giúp xã hội tiến lên, còn chính trị bóng tối kéo lùi văn minh. Chương này bàn về hai mặt ấy, để nhận diện con đường đúng.
PHẦN I: CHÍNH TRỊ LÀ GÌ – BẢN CHẤT VÀ VAI TRÒ
1.1. Chính trị ánh sáng
Là chính trị minh bạch, đặt lợi ích nhân dân lên trên.
Là nơi lãnh đạo là “người phục vụ”, chứ không phải “ông chủ”.
Quyền lực được kiểm soát, quyền con người được tôn trọng.
1.2. Chính trị bóng tối
Lạm quyền, tham nhũng, đàn áp, nói một đằng làm một nẻo.
Quyền lực không minh bạch, nhân dân bị coi thường.
Sợ hãi thay thế niềm tin.
1.3. Vai trò chính trị
Chính trị không trung lập. Nó hoặc dẫn dắt xã hội tiến bộ, hoặc đẩy xã hội vào khủng hoảng.
PHẦN II: CHÍNH TRỊ ÁNH SÁNG – HÌNH MẪU LÝ TƯỞNG
2.1. Minh bạch và pháp quyền
Luật áp dụng cho tất cả, không ngoại lệ.
Mọi quyết định công khai, có giám sát độc lập.
2.2. Lãnh đạo phục vụ
Người cầm quyền sống giản dị, gần dân.
Quyền lực được coi là trách nhiệm, không phải đặc quyền.
2.3. Tham gia của nhân dân
Nhân dân có quyền bầu chọn, giám sát, phản biện.
Người dân không chỉ là người chịu luật, mà là đồng kiến tạo luật.
2.4. Chính trị ánh sáng và phát triển
Xã hội có chính trị ánh sáng thường bền vững, ổn định, công bằng, sáng tạo.
PHẦN III: CHÍNH TRỊ BÓNG TỐI – KHI QUYỀN LỰC BỊ THA HÓA
3.1. Tham nhũng và đặc quyền
Quyền lực bị lợi dụng để vơ vét.
Quan hệ – tiền bạc – phe cánh thay thế năng lực.
3.2. Đàn áp và sợ hãi
Người dân bị buộc im lặng.
Bất đồng bị trấn áp, xã hội ngột ngạt.
3.3. Hệ lụy lâu dài
Niềm tin nhân dân bị xói mòn.
Kinh tế trì trệ, nhân tài rời bỏ.
Xã hội chia rẽ, đạo đức xuống cấp.
PHẦN IV: LÀM SAO ĐỂ GIỮ CHÍNH TRỊ TRONG ÁNH SÁNG?
4.1. Cơ chế kiểm soát quyền lực
Tam quyền phân lập, báo chí tự do, tòa án độc lập.
Xã hội dân sự mạnh để giám sát quyền lực.
4.2. Giáo dục công dân
Người dân hiểu quyền và trách nhiệm của mình.
HNI 27-8
📖 Chương 29: Chính Trị Ánh Sáng – Chính Trị Bóng Tối
MỞ ĐẦU: CHÍNH TRỊ – NGỌN ĐÈN HAY BÓNG TỐI
Chính trị là chiếc la bàn định hướng xã hội. Khi chính trị minh bạch, công bằng, vì dân, nó trở thành ngọn đèn ánh sáng soi đường phát triển. Nhưng khi chính trị bị tha hóa, đầy tham nhũng, áp bức, nó biến thành bóng tối kìm hãm dân tộc, nuốt chửng niềm tin nhân dân.
Trong lịch sử, ta thấy rõ: chính trị ánh sáng giúp xã hội tiến lên, còn chính trị bóng tối kéo lùi văn minh. Chương này bàn về hai mặt ấy, để nhận diện con đường đúng.
PHẦN I: CHÍNH TRỊ LÀ GÌ – BẢN CHẤT VÀ VAI TRÒ
1.1. Chính trị ánh sáng
Là chính trị minh bạch, đặt lợi ích nhân dân lên trên.
Là nơi lãnh đạo là “người phục vụ”, chứ không phải “ông chủ”.
Quyền lực được kiểm soát, quyền con người được tôn trọng.
1.2. Chính trị bóng tối
Lạm quyền, tham nhũng, đàn áp, nói một đằng làm một nẻo.
Quyền lực không minh bạch, nhân dân bị coi thường.
Sợ hãi thay thế niềm tin.
1.3. Vai trò chính trị
Chính trị không trung lập. Nó hoặc dẫn dắt xã hội tiến bộ, hoặc đẩy xã hội vào khủng hoảng.
PHẦN II: CHÍNH TRỊ ÁNH SÁNG – HÌNH MẪU LÝ TƯỞNG
2.1. Minh bạch và pháp quyền
Luật áp dụng cho tất cả, không ngoại lệ.
Mọi quyết định công khai, có giám sát độc lập.
2.2. Lãnh đạo phục vụ
Người cầm quyền sống giản dị, gần dân.
Quyền lực được coi là trách nhiệm, không phải đặc quyền.
2.3. Tham gia của nhân dân
Nhân dân có quyền bầu chọn, giám sát, phản biện.
Người dân không chỉ là người chịu luật, mà là đồng kiến tạo luật.
2.4. Chính trị ánh sáng và phát triển
Xã hội có chính trị ánh sáng thường bền vững, ổn định, công bằng, sáng tạo.
PHẦN III: CHÍNH TRỊ BÓNG TỐI – KHI QUYỀN LỰC BỊ THA HÓA
3.1. Tham nhũng và đặc quyền
Quyền lực bị lợi dụng để vơ vét.
Quan hệ – tiền bạc – phe cánh thay thế năng lực.
3.2. Đàn áp và sợ hãi
Người dân bị buộc im lặng.
Bất đồng bị trấn áp, xã hội ngột ngạt.
3.3. Hệ lụy lâu dài
Niềm tin nhân dân bị xói mòn.
Kinh tế trì trệ, nhân tài rời bỏ.
Xã hội chia rẽ, đạo đức xuống cấp.
PHẦN IV: LÀM SAO ĐỂ GIỮ CHÍNH TRỊ TRONG ÁNH SÁNG?
4.1. Cơ chế kiểm soát quyền lực
Tam quyền phân lập, báo chí tự do, tòa án độc lập.
Xã hội dân sự mạnh để giám sát quyền lực.
4.2. Giáo dục công dân
Người dân hiểu quyền và trách nhiệm của mình.