HNI 27/8: Bài hát chương 14:
Lòng can đảm trước bão tố- (Lê Đình Hải)
[Đoạn 1]
Khi trời đất cuồng nộ, sấm sét rền vang,
Gió bão cuốn xoáy, bóng tối ngập tràn.
Con tim run rẩy nhưng chẳng lùi tan,
Ta bước lên, ngẩng cao đầu hiên ngang.
[Điệp khúc]
Lòng can đảm trước bão tố,
Ngọn lửa thắp sáng đêm đen mịt mù.
Dẫu phong ba vùi dập thân xác,
Niềm tin ta chẳng bao giờ lạc.
Can đảm kia – vũ khí bất diệt,
Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi khiếp sợ!
[Đoạn 2]
Đường đời hiểm nguy, mây đen phủ kín,
Nhưng trong tim ta ánh sáng hồi sinh.
Ngã gục bao lần vẫn đứng quật cường,
Thử thách đến, ta hóa thành kiên dũng.
[Điệp khúc]
Lòng can đảm trước bão tố,
Ngọn lửa thắp sáng đêm đen mịt mù.
Dẫu phong ba vùi dập thân xác,
Niềm tin ta chẳng bao giờ lạc.
Can đảm kia – vũ khí bất diệt,
Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi khiếp sợ!
[Cầu nối]
Có những vết thương sâu chẳng lành,
Có những tiếng khóc hòa trong mưa lạnh.
Nhưng từ tro tàn, ta lại tái sinh,
Như cánh chim bay xuyên màn trời xanh!
[Điệp khúc cuối]
Lòng can đảm trước bão tố,
Ngọn lửa bất diệt cháy trong linh hồn.
Dẫu bão giông, dẫu muôn gian khó,
Con người ta vẫn đứng vững hiên ngang!
Lòng can đảm – ngọn cờ nhân loại,
Dẫn bước ta đi xây ngày mai rạng ngời!
HNI 27/8: 🎵Bài hát chương 14: 🎤Lòng can đảm trước bão tố- (Lê Đình Hải) [Đoạn 1] Khi trời đất cuồng nộ, sấm sét rền vang, Gió bão cuốn xoáy, bóng tối ngập tràn. Con tim run rẩy nhưng chẳng lùi tan, Ta bước lên, ngẩng cao đầu hiên ngang. [Điệp khúc] Lòng can đảm trước bão tố, Ngọn lửa thắp sáng đêm đen mịt mù. Dẫu phong ba vùi dập thân xác, Niềm tin ta chẳng bao giờ lạc. Can đảm kia – vũ khí bất diệt, Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi khiếp sợ! [Đoạn 2] Đường đời hiểm nguy, mây đen phủ kín, Nhưng trong tim ta ánh sáng hồi sinh. Ngã gục bao lần vẫn đứng quật cường, Thử thách đến, ta hóa thành kiên dũng. [Điệp khúc] Lòng can đảm trước bão tố, Ngọn lửa thắp sáng đêm đen mịt mù. Dẫu phong ba vùi dập thân xác, Niềm tin ta chẳng bao giờ lạc. Can đảm kia – vũ khí bất diệt, Dẫn lối ta đi vượt ngàn nỗi khiếp sợ! [Cầu nối] Có những vết thương sâu chẳng lành, Có những tiếng khóc hòa trong mưa lạnh. Nhưng từ tro tàn, ta lại tái sinh, Như cánh chim bay xuyên màn trời xanh! [Điệp khúc cuối] Lòng can đảm trước bão tố, Ngọn lửa bất diệt cháy trong linh hồn. Dẫu bão giông, dẫu muôn gian khó, Con người ta vẫn đứng vững hiên ngang! Lòng can đảm – ngọn cờ nhân loại, Dẫn bước ta đi xây ngày mai rạng ngời!
Love
Like
Wow
9
3 Comments 0 Shares