HNI 27-8
Bài Thơ Chương 31: Ngọn Đèn Trong Gương

Trong ta có một vùng tối,

Lặng lẽ ẩn sau nụ cười.

Nó thì thầm khi tham vọng,

Nó gào thét khi giận hờn.

Bóng tối chẳng từ đâu xa,

Chính là bản năng ta chối bỏ.

Tham lam như dòng sông đục,

Sợ hãi như bóng đêm dài.

Nhưng ánh sáng cũng trong ta,

Như ngọn đèn chờ thắp lửa.

Khi ta dám nhìn vào gương,

Bóng tối hiện hình rõ nét.

Một lần nhận, ta bớt run,

Hai lần nhìn, ta thêm mạnh.

Mỗi lần soi, ta hiểu thêm,

Bóng tối cũng cần ánh sáng.

Nó không mất, chỉ thuần hóa,

Như thú dữ được dẫn dắt.

Nó không ác, chỉ lạc đường,

Cần bàn tay người tỉnh thức.

Ta không thể sống toàn sáng,

Cũng không thể chìm toàn tối.

Hãy hòa hợp cả hai bên,

Để trưởng thành trọn vẹn.

Bóng tối dạy ta khiêm nhường,

Ánh sáng dạy ta dấn bước.

Khi biết cả hai đều thật,

Ta trở thành chính mình.

Ngọn đèn soi từ nội tâm,

Chính là ánh sáng chân thật.
HNI 27-8 🌸 Bài Thơ Chương 31: Ngọn Đèn Trong Gương Trong ta có một vùng tối, Lặng lẽ ẩn sau nụ cười. Nó thì thầm khi tham vọng, Nó gào thét khi giận hờn. Bóng tối chẳng từ đâu xa, Chính là bản năng ta chối bỏ. Tham lam như dòng sông đục, Sợ hãi như bóng đêm dài. Nhưng ánh sáng cũng trong ta, Như ngọn đèn chờ thắp lửa. Khi ta dám nhìn vào gương, Bóng tối hiện hình rõ nét. Một lần nhận, ta bớt run, Hai lần nhìn, ta thêm mạnh. Mỗi lần soi, ta hiểu thêm, Bóng tối cũng cần ánh sáng. Nó không mất, chỉ thuần hóa, Như thú dữ được dẫn dắt. Nó không ác, chỉ lạc đường, Cần bàn tay người tỉnh thức. Ta không thể sống toàn sáng, Cũng không thể chìm toàn tối. Hãy hòa hợp cả hai bên, Để trưởng thành trọn vẹn. Bóng tối dạy ta khiêm nhường, Ánh sáng dạy ta dấn bước. Khi biết cả hai đều thật, Ta trở thành chính mình. Ngọn đèn soi từ nội tâm, Chính là ánh sáng chân thật.
Love
Like
Haha
9
22 Comments 0 Shares