9

News Feed
Viết lách
Bài viết đã lưu
Kỷ niệm
QUẢNG CÁO
Ví tiền
KHÁM PHÁ
Mọi người
Sự kiện
Blogs
Những câu chuyện

Bạn đang nghĩ gì? #Hashtag.. @Đề cập.. Liên kết..
Chào buổi chiều, Giao62
Sau mỗi ngày làm việc là gia đình, dù làm việc bận đến đâu cũng nhớ về mái ấm, vợ và các con...
Cập nhật gần đây
Nguyenvanduy đã thêm một bức ảnh
4 minutes ago
***** 24-8 -2
Chương 10: Triết Học Phương Tây Về Ánh Sáng Và Bóng Tối

MỞ ĐẦU: KHÁT VỌNG CHÂN LÝ TỪ ÁNH SÁNG

Triết học phương Tây, từ Hy Lạp cổ đại đến hiện đại, luôn coi ánh sáng như biểu tượng của chân lý, tri thức, sự giác ngộ; còn bóng tối gắn với vô minh, sai lầm, hỗn loạn. Từ Plato, Aristotle cho đến Kant, Nietzsche, Heidegger, ánh sáng và bóng tối không chỉ là hiện tượng tự nhiên, mà là ẩn dụ lớn cho hành trình tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống.

Người phương Tây thường gắn ánh sáng với lý trí, khoa học, và văn minh; bóng tối với mê tín, sợ hãi, và sự lạc lối. Tuy nhiên, càng về sau, triết học hiện đại lại nhìn bóng tối như một phần tất yếu của tồn tại, thậm chí là nền tảng để ánh sáng lộ rõ.

PHẦN I: HY LẠP CỔ ĐẠI – ÁNH SÁNG LÀ CHÂN LÝ
1.1. Plato – Ẩn dụ hang động

Plato so sánh con người như những tù nhân bị xiềng trong hang, chỉ nhìn thấy bóng của sự vật in trên vách. Khi một người thoát ra, tiếp xúc ánh sáng mặt trời, anh ta nhận ra chân lý thật sự. Ở đây:

Bóng tối = vô minh, giả tướng.

Ánh sáng = tri thức, chân lý.

1.2. Aristotle – ánh sáng của lý trí

Aristotle tiếp nối nhưng thực tế hơn. Ông cho rằng ánh sáng là biểu tượng của lý trí và logic. Chỉ bằng ánh sáng của lý trí, con người mới phân biệt được đúng sai, thiện ác.

1.3. Thần thoại Hy Lạp

Apollo – thần Mặt Trời – được tôn là thần ánh sáng, nghệ thuật, chân lý. Trái lại, Hades cai trị thế giới ngầm, bóng tối của cái chết. Người Hy Lạp xem ánh sáng là sự sống, bóng tối là sự chấm dứt.

PHẦN II: THỜI TRUNG CỔ – ÁNH SÁNG THẦN LINH
2.1. Ánh sáng thần thánh

Thời trung cổ, triết học gắn liền với Kitô giáo. Ánh sáng là Thiên Chúa, là sự hiện diện của Ngài. Bóng tối là khoảng cách con người xa lìa Thượng Đế.

2.2. Thần học ánh sáng

Thánh Augustine coi ánh sáng là chân lý vĩnh hằng, xuất phát từ Chúa. Con người chỉ có thể thấy ánh sáng thật sự khi hướng về Ngài.

2.3. Nghệ thuật nhà thờ

Nhà thờ Gothic phương Tây với những ô cửa kính rực sáng chính là biểu tượng kiến trúc: ánh sáng của Thiên Chúa chiếu vào bóng tối nhân gian.

PHẦN III: THỜI KHAI SÁNG – ÁNH SÁNG LÝ TRÍ
3.1. “Thời đại Khai sáng”
Đọc ít hơn

Love
1
0 Bình luận
9 News Feed Viết lách Bài viết đã lưu Kỷ niệm QUẢNG CÁO Ví tiền KHÁM PHÁ Mọi người Sự kiện Blogs Những câu chuyện Bạn đang nghĩ gì? #Hashtag.. @Đề cập.. Liên kết.. Chào buổi chiều, Giao62 Sau mỗi ngày làm việc là gia đình, dù làm việc bận đến đâu cũng nhớ về mái ấm, vợ và các con... Cập nhật gần đây Nguyenvanduy đã thêm một bức ảnh 4 minutes ago ***** 24-8 -2 Chương 10: Triết Học Phương Tây Về Ánh Sáng Và Bóng Tối MỞ ĐẦU: KHÁT VỌNG CHÂN LÝ TỪ ÁNH SÁNG Triết học phương Tây, từ Hy Lạp cổ đại đến hiện đại, luôn coi ánh sáng như biểu tượng của chân lý, tri thức, sự giác ngộ; còn bóng tối gắn với vô minh, sai lầm, hỗn loạn. Từ Plato, Aristotle cho đến Kant, Nietzsche, Heidegger, ánh sáng và bóng tối không chỉ là hiện tượng tự nhiên, mà là ẩn dụ lớn cho hành trình tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống. Người phương Tây thường gắn ánh sáng với lý trí, khoa học, và văn minh; bóng tối với mê tín, sợ hãi, và sự lạc lối. Tuy nhiên, càng về sau, triết học hiện đại lại nhìn bóng tối như một phần tất yếu của tồn tại, thậm chí là nền tảng để ánh sáng lộ rõ. PHẦN I: HY LẠP CỔ ĐẠI – ÁNH SÁNG LÀ CHÂN LÝ 1.1. Plato – Ẩn dụ hang động Plato so sánh con người như những tù nhân bị xiềng trong hang, chỉ nhìn thấy bóng của sự vật in trên vách. Khi một người thoát ra, tiếp xúc ánh sáng mặt trời, anh ta nhận ra chân lý thật sự. Ở đây: Bóng tối = vô minh, giả tướng. Ánh sáng = tri thức, chân lý. 1.2. Aristotle – ánh sáng của lý trí Aristotle tiếp nối nhưng thực tế hơn. Ông cho rằng ánh sáng là biểu tượng của lý trí và logic. Chỉ bằng ánh sáng của lý trí, con người mới phân biệt được đúng sai, thiện ác. 1.3. Thần thoại Hy Lạp Apollo – thần Mặt Trời – được tôn là thần ánh sáng, nghệ thuật, chân lý. Trái lại, Hades cai trị thế giới ngầm, bóng tối của cái chết. Người Hy Lạp xem ánh sáng là sự sống, bóng tối là sự chấm dứt. PHẦN II: THỜI TRUNG CỔ – ÁNH SÁNG THẦN LINH 2.1. Ánh sáng thần thánh Thời trung cổ, triết học gắn liền với Kitô giáo. Ánh sáng là Thiên Chúa, là sự hiện diện của Ngài. Bóng tối là khoảng cách con người xa lìa Thượng Đế. 2.2. Thần học ánh sáng Thánh Augustine coi ánh sáng là chân lý vĩnh hằng, xuất phát từ Chúa. Con người chỉ có thể thấy ánh sáng thật sự khi hướng về Ngài. 2.3. Nghệ thuật nhà thờ Nhà thờ Gothic phương Tây với những ô cửa kính rực sáng chính là biểu tượng kiến trúc: ánh sáng của Thiên Chúa chiếu vào bóng tối nhân gian. PHẦN III: THỜI KHAI SÁNG – ÁNH SÁNG LÝ TRÍ 3.1. “Thời đại Khai sáng” Đọc ít hơn Love 1 0 Bình luận
Love
Like
Wow
15
3 Bình luận 0 Chia sẽ