Tuyêt vơi
Tuyêt vơi
HNI 27-8
Bài Thơ Chương 32: Ngọn Đuốc Trong Tim

Trong sâu thẳm trái tim người,

Có ngọn đuốc nhỏ, sáng ngời dịu êm.

Dù bao giông bão ập đến,

Lửa ấy vẫn cháy, chẳng hề tắt phai.

Ánh sáng nội tâm không lạc,

Dù trời đất tối mịt mùng.

Một hơi thở chánh niệm vững,

Cũng soi sáng cả con đường.

Bóng tối dẫu tràn quanh ta,

Chỉ cần thắp lửa thật thà bên trong.

Ánh sáng ấy không vay mượn,

Chỉ từ chính bản thân mình.

Có lúc đời gieo cay đắng,

Ta ngã gục giữa phong ba.

Nhưng nhờ ánh sáng nội tâm,

Ta đứng dậy, bước xa hơn.

Không cần vàng son lấp lánh,

Không cần quyền lực xa hoa.

Chỉ cần đuốc trong tim cháy,

Ta đủ sức vượt đêm dài.

Ánh sáng ấy gieo niềm tin,

Cho ta biết sống chân thành.

Ánh sáng ấy truyền yêu thương,

Cho người khác thêm hy vọng.

Ngọn đuốc không cần to lớn,

Một tia lửa cũng đủ soi.

Đời người như con đường tối,

Có ánh sáng, sẽ tìm ra lối.

Hãy nuôi dưỡng lửa trong tim,

Để soi sáng cả đời mình và đời người.
Like
Love
Wow
Haha
18
2 Bình luận 0 Chia sẽ