HNI 24/8:
CHƯƠNG 17: Sự Mất Gốc Của Các Đồng Tiền Quốc Gia
Henry Le – Lê Đình Hải
1. Khởi nguồn của đồng tiền quốc gia
Trong lịch sử, đồng tiền quốc gia luôn được sinh ra từ một nền tảng niềm tin. Ban đầu, đó là niềm tin vào vua chúa – những người đại diện cho Thiên mệnh và Đạo Trời. Tiền đúc ra không chỉ để mua bán, mà còn là biểu tượng của chính nghĩa. Người dân chấp nhận dùng đồng tiền vì tin rằng nó gắn liền với một triều đại công chính, với Đạo Trời soi sáng.
Khi Lê Lợi phát hành đồng Thuận Thiên (“Thuận Thiết Đức Bảo”), niềm tin này đạt đến đỉnh cao. Tiền trở thành sợi dây gắn kết dân – quân – vua, trở thành sức mạnh giải phóng dân tộc.
2. Khi tiền tách khỏi đạo lý
Thế nhưng, theo thời gian, đồng tiền dần mất gốc, khi nó không còn dựa trên đạo lý và niềm tin cộng đồng. Các triều đại về sau biến đồng tiền thành công cụ thu thuế, tích trữ quyền lực, hoặc phục vụ sự xa hoa của triều đình.
Sự thay đổi căn bản là:
Từ tiền phục vụ dân → sang dân phục vụ tiền.
Từ đồng tiền mang đạo lý → sang đồng tiền mang lợi ích cục bộ.
Từ sức mạnh cộng đồng → sang công cụ thao túng của thiểu số.
3. Tiền giấy và sự đứt gãy niềm tin
Khi tiền giấy ra đời, đồng tiền bắt đầu cắt đứt mối liên hệ với vật chất bảo chứng (như vàng, bạc). Niềm tin vào triều đình, chính phủ trở thành thứ duy nhất giữ cho tiền còn giá trị. Nếu niềm tin lung lay, đồng tiền sẽ sụp đổ.
Đây chính là căn nguyên của các đợt siêu lạm phát, khi tiền in ra không còn gốc rễ, chỉ là những tờ giấy vô hồn. Người dân, một lần nữa, bị đẩy vào bi kịch: làm lụng cả đời nhưng giá trị lao động bị bốc hơi chỉ trong chốc lát.
4. Thế kỷ 20: Tiền quốc gia trở thành công cụ chính trị
Thế kỷ 20 chứng kiến một bước ngoặt: đồng tiền quốc gia không chỉ mất gốc đạo lý, mà còn trở thành vũ khí địa chính trị. Các siêu cường dùng tiền của mình để áp đặt quyền lực lên các quốc gia khác.
Đô la Mỹ sau Thế chiến II trở thành chuẩn mực toàn cầu, không phải vì công lý, mà vì sức mạnh quân sự và chính trị.
Những quốc gia yếu thế phải chấp nhận dùng đồng tiền ngoại, đánh mất chủ quyền tài chính và sự độc lập dân tộc.
Đồng tiền quốc gia lúc này không còn là “hồn” của đất nước, mà chỉ là một mảnh giấy lệ thuộc, phản ánh sự mất cân bằng quyền lực toàn cầu.
5. Việt Nam và bài học mất – giữ gốc tiền tệ
Trong lịch sử Việt Nam, nhiều lần đồng tiền đã mất gốc vì bị in ấn tràn lan, hoặc bị chi phối bởi thế lực ngoại bang. Mỗi lần như vậy, đời sống nhân dân lâm vào khổ cực, đạo lý xã hội lung lay, niềm tin vào quốc gia bị thử thách.
Tuy nhiên, lịch sử cũng cho thấy: mỗi khi đồng tiền gắn lại với tinh thần phụng sự và đạo lý, dân tộc lại hồi sinh.
6. Lời cảnh tỉnh cho hiện tại
Ngày nay, khi đồng tiền quốc gia khắp nơi đều bị điều khiển bởi ngân hàng trung ương và giới tài phiệt, chúng ta cần nhìn lại:
Liệu đồng tiền có còn gốc rễ đạo lý không?
Liệu nó còn phục vụ dân tộc hay chỉ phục vụ lợi ích nhóm?
Liệu nhân dân có còn niềm tin thực sự vào đồng tiền, hay chỉ dùng nó vì không có lựa chọn khác?
Nếu câu trả lời nghiêng về mất gốc, thì nhân loại đang đứng trước một vòng lặp khủng hoảng tất yếu.
7. Chuẩn bị cho sự hồi sinh
Chính ở đây, tư tưởng HCoin – Đồng tiền phụng sự xuất hiện như một sự tiếp nối tinh thần “Thuận Thiên” của 600 năm trước. Nó không dựa trên quyền lực cưỡng chế, không phụ thuộc vào lợi ích nhóm, mà dựa trên niềm tin cộng đồng và đạo lý phụng sự.
Đây chính là lời giải cho sự mất gốc của đồng tiền quốc gia: khôi phục lại gốc rễ đạo lý và niềm tin của nhân dân.
HNI 24/8: CHƯƠNG 17: Sự Mất Gốc Của Các Đồng Tiền Quốc Gia ✍️ Henry Le – Lê Đình Hải 1. Khởi nguồn của đồng tiền quốc gia Trong lịch sử, đồng tiền quốc gia luôn được sinh ra từ một nền tảng niềm tin. Ban đầu, đó là niềm tin vào vua chúa – những người đại diện cho Thiên mệnh và Đạo Trời. Tiền đúc ra không chỉ để mua bán, mà còn là biểu tượng của chính nghĩa. Người dân chấp nhận dùng đồng tiền vì tin rằng nó gắn liền với một triều đại công chính, với Đạo Trời soi sáng. Khi Lê Lợi phát hành đồng Thuận Thiên (“Thuận Thiết Đức Bảo”), niềm tin này đạt đến đỉnh cao. Tiền trở thành sợi dây gắn kết dân – quân – vua, trở thành sức mạnh giải phóng dân tộc. 2. Khi tiền tách khỏi đạo lý Thế nhưng, theo thời gian, đồng tiền dần mất gốc, khi nó không còn dựa trên đạo lý và niềm tin cộng đồng. Các triều đại về sau biến đồng tiền thành công cụ thu thuế, tích trữ quyền lực, hoặc phục vụ sự xa hoa của triều đình. Sự thay đổi căn bản là: Từ tiền phục vụ dân → sang dân phục vụ tiền. Từ đồng tiền mang đạo lý → sang đồng tiền mang lợi ích cục bộ. Từ sức mạnh cộng đồng → sang công cụ thao túng của thiểu số. 3. Tiền giấy và sự đứt gãy niềm tin Khi tiền giấy ra đời, đồng tiền bắt đầu cắt đứt mối liên hệ với vật chất bảo chứng (như vàng, bạc). Niềm tin vào triều đình, chính phủ trở thành thứ duy nhất giữ cho tiền còn giá trị. Nếu niềm tin lung lay, đồng tiền sẽ sụp đổ. Đây chính là căn nguyên của các đợt siêu lạm phát, khi tiền in ra không còn gốc rễ, chỉ là những tờ giấy vô hồn. Người dân, một lần nữa, bị đẩy vào bi kịch: làm lụng cả đời nhưng giá trị lao động bị bốc hơi chỉ trong chốc lát. 4. Thế kỷ 20: Tiền quốc gia trở thành công cụ chính trị Thế kỷ 20 chứng kiến một bước ngoặt: đồng tiền quốc gia không chỉ mất gốc đạo lý, mà còn trở thành vũ khí địa chính trị. Các siêu cường dùng tiền của mình để áp đặt quyền lực lên các quốc gia khác. Đô la Mỹ sau Thế chiến II trở thành chuẩn mực toàn cầu, không phải vì công lý, mà vì sức mạnh quân sự và chính trị. Những quốc gia yếu thế phải chấp nhận dùng đồng tiền ngoại, đánh mất chủ quyền tài chính và sự độc lập dân tộc. Đồng tiền quốc gia lúc này không còn là “hồn” của đất nước, mà chỉ là một mảnh giấy lệ thuộc, phản ánh sự mất cân bằng quyền lực toàn cầu. 5. Việt Nam và bài học mất – giữ gốc tiền tệ Trong lịch sử Việt Nam, nhiều lần đồng tiền đã mất gốc vì bị in ấn tràn lan, hoặc bị chi phối bởi thế lực ngoại bang. Mỗi lần như vậy, đời sống nhân dân lâm vào khổ cực, đạo lý xã hội lung lay, niềm tin vào quốc gia bị thử thách. Tuy nhiên, lịch sử cũng cho thấy: mỗi khi đồng tiền gắn lại với tinh thần phụng sự và đạo lý, dân tộc lại hồi sinh. 6. Lời cảnh tỉnh cho hiện tại Ngày nay, khi đồng tiền quốc gia khắp nơi đều bị điều khiển bởi ngân hàng trung ương và giới tài phiệt, chúng ta cần nhìn lại: Liệu đồng tiền có còn gốc rễ đạo lý không? Liệu nó còn phục vụ dân tộc hay chỉ phục vụ lợi ích nhóm? Liệu nhân dân có còn niềm tin thực sự vào đồng tiền, hay chỉ dùng nó vì không có lựa chọn khác? Nếu câu trả lời nghiêng về mất gốc, thì nhân loại đang đứng trước một vòng lặp khủng hoảng tất yếu. 7. Chuẩn bị cho sự hồi sinh Chính ở đây, tư tưởng HCoin – Đồng tiền phụng sự xuất hiện như một sự tiếp nối tinh thần “Thuận Thiên” của 600 năm trước. Nó không dựa trên quyền lực cưỡng chế, không phụ thuộc vào lợi ích nhóm, mà dựa trên niềm tin cộng đồng và đạo lý phụng sự. Đây chính là lời giải cho sự mất gốc của đồng tiền quốc gia: khôi phục lại gốc rễ đạo lý và niềm tin của nhân dân.
Love
Like
Angry
14
2 Comments 0 Shares