HCOIN 24-8
Bài Thơ Chương 14: Bóng Tối Trong Tim Người

Giữa phố đông người qua,

Vẫn có kẻ lạc loài cô độc.

Đèn điện sáng tràn ngõ ngách,

Mà trong lòng vẫn đêm dài.

Tiếng cười vang khắp nơi,

Nhưng trái tim nhiều người câm lặng.

Bóng tối len vào từng ngõ ngách,

Không ai thấy, chẳng ai hay.

Căn bệnh của thời đại,

Không đo được bằng vết thương ngoài da.

Nó ẩn sâu trong hồn,

Như sương đêm thấm vào da thịt.

Người trẻ chạy theo thành công,

Người già cô đơn trong ký ức.

Ai cũng thiếu một ngọn đèn,

Soi sáng nỗi lòng mỏi mệt.

Có kẻ chọn im lặng,

Có người chọn che giấu nụ cười.

Nhưng trong sâu thẳm tim,

Bóng tối vẫn cuộn trào âm ỉ.

Ta cần một vòng tay,

Một ánh mắt biết lắng nghe dịu dàng.

Ta cần một niềm tin,

Để thắp sáng đêm dài vô tận.

Đừng để bóng tối thắng,

Đừng để tim chai sạn khô cằn.

Trong mỗi người còn một ngọn lửa,

Chờ thắp lên, xóa tan màn đêm.

Căn bệnh này sẽ lùi xa,

Khi ta biết sống bằng tình thương.
HCOIN 24-8 🌸 Bài Thơ Chương 14: Bóng Tối Trong Tim Người Giữa phố đông người qua, Vẫn có kẻ lạc loài cô độc. Đèn điện sáng tràn ngõ ngách, Mà trong lòng vẫn đêm dài. Tiếng cười vang khắp nơi, Nhưng trái tim nhiều người câm lặng. Bóng tối len vào từng ngõ ngách, Không ai thấy, chẳng ai hay. Căn bệnh của thời đại, Không đo được bằng vết thương ngoài da. Nó ẩn sâu trong hồn, Như sương đêm thấm vào da thịt. Người trẻ chạy theo thành công, Người già cô đơn trong ký ức. Ai cũng thiếu một ngọn đèn, Soi sáng nỗi lòng mỏi mệt. Có kẻ chọn im lặng, Có người chọn che giấu nụ cười. Nhưng trong sâu thẳm tim, Bóng tối vẫn cuộn trào âm ỉ. Ta cần một vòng tay, Một ánh mắt biết lắng nghe dịu dàng. Ta cần một niềm tin, Để thắp sáng đêm dài vô tận. Đừng để bóng tối thắng, Đừng để tim chai sạn khô cằn. Trong mỗi người còn một ngọn lửa, Chờ thắp lên, xóa tan màn đêm. Căn bệnh này sẽ lùi xa, Khi ta biết sống bằng tình thương.
Love
Yay
Sad
13
2 Comments 0 Shares