8/10
CHƯƠNG 42: TỪ NGHỆ AN LAN RA – NGỌN LỬA KHÁNG MINH TOÀN QUỐC
---
1. Thế mới sau Nghệ An
Khi thành Nghệ An thất thủ, Lê Lợi đã có trong tay không chỉ một vùng đất chiến lược, mà còn một hậu phương giàu lương thực, người và của. Đó là bước ngoặt để nghĩa quân Lam Sơn từ thế bị bao vây, phải lẩn trốn trong núi rừng, nay đã đường đường chính chính dựng cờ khởi nghĩa trên một vùng rộng lớn.
Trong các buổi bàn bạc, Lê Lợi cùng Trần Nguyên Hãn, Đinh Liệt, Nguyễn Xí, Lý Triện đều thống nhất: “Nghệ An sẽ là trung tâm chỉ huy, nơi xuất phát cho những cuộc tiến công mở rộng.”
Quân Minh khi nghe tin thành Nghệ An mất, sĩ khí suy sụp. Ở Đông Quan (Thăng Long), Vương Thông – tổng chỉ huy giặc – vô cùng lo sợ, nhưng vẫn cố vớt vát, ra lệnh điều thêm quân từ phương Bắc xuống để cố thủ vùng đồng bằng.
Tuy vậy, trong dân chúng, tin tức Nghệ An về tay nghĩa quân lan đi nhanh chóng. Từ Thanh Hóa đến Thuận Hóa, từ vùng ven biển đến miền núi, ai ai cũng rạo rực niềm tin: Đại Việt nhất định hồi sinh.
---
2. Nghĩa quân chia đường mở rộng
Để tận dụng thắng lợi, Lê Lợi ra lệnh chia quân làm nhiều hướng:
Một cánh quân do Lý Triện, Đinh Liệt chỉ huy tiến ra phía Bắc, đánh chiếm Tân Bình, Thuận Hóa để mở thông đường liên lạc và mở rộng vùng giải phóng.
Một cánh do Nguyễn Xí và Đinh Lễ dẫn dắt tiến sâu vào đồng bằng Nghệ An, thanh quét các đồn trại nhỏ, củng cố địa bàn.
Chủ lực do Lê Lợi trực tiếp chỉ huy đóng giữ thành Nghệ An, vừa tổ chức huấn luyện, vừa chuẩn bị lương thảo, vũ khí để tiếp tục tiến công ra Bắc.
Chiến lược này vừa giữ chắc hậu phương, vừa mở rộng vùng kiểm soát, đồng thời lan tỏa ảnh hưởng đến các vùng lân cận.
---
3. Thuận Hóa hưởng ứng
Ở phía Nam, Thuận Hóa vốn là vùng đất nhiều nghĩa sĩ kiên trung, từng có những cuộc nổi dậy chống Minh nhưng còn lẻ tẻ, chưa quy tụ. Khi nghe tin Nghệ An đã thuộc về nghĩa quân Lam Sơn, các thủ lĩnh như Trần Quý Khoáng, Hồ Sùng Dực, cùng nhiều dòng họ lớn lập tức sai người sang Nghệ An xin yết kiến Bình Định vương.
Lê Lợi tiếp đãi trọng hậu, nói:
CHƯƠNG 42: TỪ NGHỆ AN LAN RA – NGỌN LỬA KHÁNG MINH TOÀN QUỐC
---
1. Thế mới sau Nghệ An
Khi thành Nghệ An thất thủ, Lê Lợi đã có trong tay không chỉ một vùng đất chiến lược, mà còn một hậu phương giàu lương thực, người và của. Đó là bước ngoặt để nghĩa quân Lam Sơn từ thế bị bao vây, phải lẩn trốn trong núi rừng, nay đã đường đường chính chính dựng cờ khởi nghĩa trên một vùng rộng lớn.
Trong các buổi bàn bạc, Lê Lợi cùng Trần Nguyên Hãn, Đinh Liệt, Nguyễn Xí, Lý Triện đều thống nhất: “Nghệ An sẽ là trung tâm chỉ huy, nơi xuất phát cho những cuộc tiến công mở rộng.”
Quân Minh khi nghe tin thành Nghệ An mất, sĩ khí suy sụp. Ở Đông Quan (Thăng Long), Vương Thông – tổng chỉ huy giặc – vô cùng lo sợ, nhưng vẫn cố vớt vát, ra lệnh điều thêm quân từ phương Bắc xuống để cố thủ vùng đồng bằng.
Tuy vậy, trong dân chúng, tin tức Nghệ An về tay nghĩa quân lan đi nhanh chóng. Từ Thanh Hóa đến Thuận Hóa, từ vùng ven biển đến miền núi, ai ai cũng rạo rực niềm tin: Đại Việt nhất định hồi sinh.
---
2. Nghĩa quân chia đường mở rộng
Để tận dụng thắng lợi, Lê Lợi ra lệnh chia quân làm nhiều hướng:
Một cánh quân do Lý Triện, Đinh Liệt chỉ huy tiến ra phía Bắc, đánh chiếm Tân Bình, Thuận Hóa để mở thông đường liên lạc và mở rộng vùng giải phóng.
Một cánh do Nguyễn Xí và Đinh Lễ dẫn dắt tiến sâu vào đồng bằng Nghệ An, thanh quét các đồn trại nhỏ, củng cố địa bàn.
Chủ lực do Lê Lợi trực tiếp chỉ huy đóng giữ thành Nghệ An, vừa tổ chức huấn luyện, vừa chuẩn bị lương thảo, vũ khí để tiếp tục tiến công ra Bắc.
Chiến lược này vừa giữ chắc hậu phương, vừa mở rộng vùng kiểm soát, đồng thời lan tỏa ảnh hưởng đến các vùng lân cận.
---
3. Thuận Hóa hưởng ứng
Ở phía Nam, Thuận Hóa vốn là vùng đất nhiều nghĩa sĩ kiên trung, từng có những cuộc nổi dậy chống Minh nhưng còn lẻ tẻ, chưa quy tụ. Khi nghe tin Nghệ An đã thuộc về nghĩa quân Lam Sơn, các thủ lĩnh như Trần Quý Khoáng, Hồ Sùng Dực, cùng nhiều dòng họ lớn lập tức sai người sang Nghệ An xin yết kiến Bình Định vương.
Lê Lợi tiếp đãi trọng hậu, nói:
8/10
CHƯƠNG 42: TỪ NGHỆ AN LAN RA – NGỌN LỬA KHÁNG MINH TOÀN QUỐC
---
1. Thế mới sau Nghệ An
Khi thành Nghệ An thất thủ, Lê Lợi đã có trong tay không chỉ một vùng đất chiến lược, mà còn một hậu phương giàu lương thực, người và của. Đó là bước ngoặt để nghĩa quân Lam Sơn từ thế bị bao vây, phải lẩn trốn trong núi rừng, nay đã đường đường chính chính dựng cờ khởi nghĩa trên một vùng rộng lớn.
Trong các buổi bàn bạc, Lê Lợi cùng Trần Nguyên Hãn, Đinh Liệt, Nguyễn Xí, Lý Triện đều thống nhất: “Nghệ An sẽ là trung tâm chỉ huy, nơi xuất phát cho những cuộc tiến công mở rộng.”
Quân Minh khi nghe tin thành Nghệ An mất, sĩ khí suy sụp. Ở Đông Quan (Thăng Long), Vương Thông – tổng chỉ huy giặc – vô cùng lo sợ, nhưng vẫn cố vớt vát, ra lệnh điều thêm quân từ phương Bắc xuống để cố thủ vùng đồng bằng.
Tuy vậy, trong dân chúng, tin tức Nghệ An về tay nghĩa quân lan đi nhanh chóng. Từ Thanh Hóa đến Thuận Hóa, từ vùng ven biển đến miền núi, ai ai cũng rạo rực niềm tin: Đại Việt nhất định hồi sinh.
---
2. Nghĩa quân chia đường mở rộng
Để tận dụng thắng lợi, Lê Lợi ra lệnh chia quân làm nhiều hướng:
Một cánh quân do Lý Triện, Đinh Liệt chỉ huy tiến ra phía Bắc, đánh chiếm Tân Bình, Thuận Hóa để mở thông đường liên lạc và mở rộng vùng giải phóng.
Một cánh do Nguyễn Xí và Đinh Lễ dẫn dắt tiến sâu vào đồng bằng Nghệ An, thanh quét các đồn trại nhỏ, củng cố địa bàn.
Chủ lực do Lê Lợi trực tiếp chỉ huy đóng giữ thành Nghệ An, vừa tổ chức huấn luyện, vừa chuẩn bị lương thảo, vũ khí để tiếp tục tiến công ra Bắc.
Chiến lược này vừa giữ chắc hậu phương, vừa mở rộng vùng kiểm soát, đồng thời lan tỏa ảnh hưởng đến các vùng lân cận.
---
3. Thuận Hóa hưởng ứng
Ở phía Nam, Thuận Hóa vốn là vùng đất nhiều nghĩa sĩ kiên trung, từng có những cuộc nổi dậy chống Minh nhưng còn lẻ tẻ, chưa quy tụ. Khi nghe tin Nghệ An đã thuộc về nghĩa quân Lam Sơn, các thủ lĩnh như Trần Quý Khoáng, Hồ Sùng Dực, cùng nhiều dòng họ lớn lập tức sai người sang Nghệ An xin yết kiến Bình Định vương.
Lê Lợi tiếp đãi trọng hậu, nói: