4. Quân Minh xuất trậnTháng 11 năm 1426, Vương Thông huy động hơn 50.000 quân, cùng kỵ binh và tượng binh, tiến ra vùng Tốt Động. Khí thế ban đầu rất hùng hổ: trống giong cờ mở, áo giáp sáng loáng.

Tuy nhiên, ngay từ khi hành quân, quân Minh đã vấp phải sự kháng cự của dân chúng. Các làng ven đường đóng cửa, giấu lương thực, thậm chí còn gài bẫy, đào hố chông. Quân Minh vừa đi vừa mệt mỏi, thiếu ăn, lòng quân hoang mang.

Khi đến Tốt Động – Chúc Động, chúng bắt đầu cướp bóc dân làng, nhưng chính lúc ấy, nghĩa quân đã giăng sẵn thiên la địa võng.
---
5. Nghĩa quân chuẩn bị

Đinh Lễ và Nguyễn Xí chỉ huy khoảng 3 vạn quân phục sẵn trong các lùm cây, gò đất. Các chiến sĩ Lam Sơn đào hầm chông, đặt cọc nhọn, ngụy trang dưới bùn. Cung thủ bố trí trên các gò cao, sẵn sàng nhả tên.

Nguyễn Trãi căn dặn:

> “Đừng ham đánh sớm. Hãy để giặc tiến sâu, mệt mỏi, mất cảnh giác, lúc đó một trận đánh sẽ dập tan.”

Quân sĩ tuân lệnh, im lặng mai phục, chỉ chờ hiệu lệnh.
---
6. Trận đánh bùng nổ

Ngày định mệnh đến. Quân Minh lọt vào giữa Tốt Động – Chúc Động, đội hình kéo dài, cồng kềnh.

Bất ngờ, từ bốn phía, tiếng trống trận vang rền. Nghĩa quân Lam Sơn nhất loạt xông ra. Tên bắn như mưa, lao vút xuống đội hình giặc.

Kỵ binh Minh hoảng loạn, phi ngựa vào đầm lầy thì sa chân, người ngựa ngã nhào. Bộ binh thì bị chông đâm, lửa cháy bốn bề. Tiếng hò reo của nghĩa quân vang động:

> “Giết giặc! Giết giặc! Vì Đại Việt!”

Đinh Lễ dẫn đầu, chém tướng giặc ngã xuống. Nguyễn Xí điều quân cắt đôi đội hình địch, chia cắt không cho chúng hợp lại. Trần Nguyên Hãn và Lý Triện chặn đường lui, đánh giặc từ phía sau.

Quân Minh rối loạn, kêu khóc, không còn hàng ngũ.
---
7. Thất bại thảm hại của quân Minh

Chỉ trong một ngày, hơn 50.000 quân Minh bị đánh tan tác. Xác giặc ngổn ngang, sông ngòi đỏ máu. Sử chép rằng hàng vạn tên tử trận, số sống sót phải chạy thục mạng về Đông Quan.

Tướng chỉ huy bị giết, khí giới bỏ lại đầy đồng. Nghĩa quân thu được hàng vạn ngựa, giáo, cung tên. Đây là chiến thắng vang dội, không chỉ về quân sự mà còn về tinh thần: lần đầu tiên nghĩa quân Lam Sơn đánh tan một đạo quân Minh lớn gấp nhiều lần.

Nguyễn Trãi ghi trong “Bình Ngô đại cáo” sau này:
4. Quân Minh xuất trậnTháng 11 năm 1426, Vương Thông huy động hơn 50.000 quân, cùng kỵ binh và tượng binh, tiến ra vùng Tốt Động. Khí thế ban đầu rất hùng hổ: trống giong cờ mở, áo giáp sáng loáng. Tuy nhiên, ngay từ khi hành quân, quân Minh đã vấp phải sự kháng cự của dân chúng. Các làng ven đường đóng cửa, giấu lương thực, thậm chí còn gài bẫy, đào hố chông. Quân Minh vừa đi vừa mệt mỏi, thiếu ăn, lòng quân hoang mang. Khi đến Tốt Động – Chúc Động, chúng bắt đầu cướp bóc dân làng, nhưng chính lúc ấy, nghĩa quân đã giăng sẵn thiên la địa võng. --- 5. Nghĩa quân chuẩn bị Đinh Lễ và Nguyễn Xí chỉ huy khoảng 3 vạn quân phục sẵn trong các lùm cây, gò đất. Các chiến sĩ Lam Sơn đào hầm chông, đặt cọc nhọn, ngụy trang dưới bùn. Cung thủ bố trí trên các gò cao, sẵn sàng nhả tên. Nguyễn Trãi căn dặn: > “Đừng ham đánh sớm. Hãy để giặc tiến sâu, mệt mỏi, mất cảnh giác, lúc đó một trận đánh sẽ dập tan.” Quân sĩ tuân lệnh, im lặng mai phục, chỉ chờ hiệu lệnh. --- 6. Trận đánh bùng nổ Ngày định mệnh đến. Quân Minh lọt vào giữa Tốt Động – Chúc Động, đội hình kéo dài, cồng kềnh. Bất ngờ, từ bốn phía, tiếng trống trận vang rền. Nghĩa quân Lam Sơn nhất loạt xông ra. Tên bắn như mưa, lao vút xuống đội hình giặc. Kỵ binh Minh hoảng loạn, phi ngựa vào đầm lầy thì sa chân, người ngựa ngã nhào. Bộ binh thì bị chông đâm, lửa cháy bốn bề. Tiếng hò reo của nghĩa quân vang động: > “Giết giặc! Giết giặc! Vì Đại Việt!” Đinh Lễ dẫn đầu, chém tướng giặc ngã xuống. Nguyễn Xí điều quân cắt đôi đội hình địch, chia cắt không cho chúng hợp lại. Trần Nguyên Hãn và Lý Triện chặn đường lui, đánh giặc từ phía sau. Quân Minh rối loạn, kêu khóc, không còn hàng ngũ. --- 7. Thất bại thảm hại của quân Minh Chỉ trong một ngày, hơn 50.000 quân Minh bị đánh tan tác. Xác giặc ngổn ngang, sông ngòi đỏ máu. Sử chép rằng hàng vạn tên tử trận, số sống sót phải chạy thục mạng về Đông Quan. Tướng chỉ huy bị giết, khí giới bỏ lại đầy đồng. Nghĩa quân thu được hàng vạn ngựa, giáo, cung tên. Đây là chiến thắng vang dội, không chỉ về quân sự mà còn về tinh thần: lần đầu tiên nghĩa quân Lam Sơn đánh tan một đạo quân Minh lớn gấp nhiều lần. Nguyễn Trãi ghi trong “Bình Ngô đại cáo” sau này:
Love
3
0 Comments 0 Shares