HNI 29/8-
Bài hát chương 27: Biến đau thương thành sức mạnh -(Henry Le)
[Verse 1]
Có những ngày bầu trời đổ xuống,
Nỗi đau quặn thắt chẳng ai hay.
Giọt nước mắt rơi thành biển rộng,
Gọi tên niềm tin giữa tháng ngày.
Con tim vụn vỡ trăm lần gắng đứng,
Thân người ngã xuống vẫn không thôi.
Từ đêm tối cháy lên ngọn lửa,
Soi đường dân tộc bước ra đời.

[Chorus]
Biến đau thương thành sức mạnh,
Như hạt giống nảy mầm sau bão giông.
Biến nước mắt thành dòng sông,
Tưới cho tương lai vươn trời rộng lớn.
Biến hy sinh thành ngọn cờ,
Để triệu con tim cùng chung nhịp thở.
Chúng ta đi qua bão tố,
Để thấy mình bất diệt giữa nhân gian.
[Verse 2]
Bàn tay gầy mà nâng cả núi,
Vai trĩu nặng vẫn bước hiên ngang.
Mỗi vết thương là lời nhắc nhở,
Rằng tự do chẳng đến dễ dàng.
Anh đã ngã nơi chiến trường vắng,
Chị thắp đèn nơi mái tranh nghèo.
Mẹ cha gánh trọn bao mất mát,
Để ngày mai sáng rực tinh khôi.

[Chorus]
Biến đau thương thành sức mạnh,
Như hạt giống nảy mầm sau bão giông.
Biến nước mắt thành dòng sông,
Tưới cho tương lai vươn trời rộng lớn.
Biến hy sinh thành ngọn cờ,
Để triệu con tim cùng chung nhịp thở.
Chúng ta đi qua bão tố,
Để thấy mình bất diệt giữa nhân gian.
[Bridge]
Khi bóng tối tưởng như vĩnh hằng,
Thì ánh sáng bừng lên từ trong chính ta.
Không ai cướp đi ngọn lửa,
Đã cháy từ máu và nước mắt dân lành.
Ngẩng đầu lên, ta là dân tộc,
Không khuất phục, không chịu lùi tan.
Biển cả gào thét, núi sông chứng giám,
Chúng ta trường tồn như mặt trời vàng.

[Chorus mạnh mẽ]
Biến đau thương thành sức mạnh,
Như phượng hoàng bay lên từ tro tàn.
Biến mất mát thành khát vọng,
Khắc tên mình trên từng bước gian nan.
Biến khổ đau thành khải hoàn,
Cho con cháu đời sau còn hát vang.
Chúng ta là dòng sông bất tận,
Chảy ngàn năm vẫn sáng rực huy hoàng.
[Outro]
Có thể máu đã rơi,
Có thể đời bão tố.
Nhưng con đường ta chọn,
Là con đường của ánh sáng.
Biến đau thương thành sức mạnh,
Biến hy sinh thành khúc ca.
Henry Le viết trang sử mới,
Cùng dân tộc dựng một thiên hà.
Đọc ít hơn
HNI 29/8- Bài hát chương 27: Biến đau thương thành sức mạnh -(Henry Le) [Verse 1] Có những ngày bầu trời đổ xuống, Nỗi đau quặn thắt chẳng ai hay. Giọt nước mắt rơi thành biển rộng, Gọi tên niềm tin giữa tháng ngày. Con tim vụn vỡ trăm lần gắng đứng, Thân người ngã xuống vẫn không thôi. Từ đêm tối cháy lên ngọn lửa, Soi đường dân tộc bước ra đời. [Chorus] Biến đau thương thành sức mạnh, Như hạt giống nảy mầm sau bão giông. Biến nước mắt thành dòng sông, Tưới cho tương lai vươn trời rộng lớn. Biến hy sinh thành ngọn cờ, Để triệu con tim cùng chung nhịp thở. Chúng ta đi qua bão tố, Để thấy mình bất diệt giữa nhân gian. [Verse 2] Bàn tay gầy mà nâng cả núi, Vai trĩu nặng vẫn bước hiên ngang. Mỗi vết thương là lời nhắc nhở, Rằng tự do chẳng đến dễ dàng. Anh đã ngã nơi chiến trường vắng, Chị thắp đèn nơi mái tranh nghèo. Mẹ cha gánh trọn bao mất mát, Để ngày mai sáng rực tinh khôi. [Chorus] Biến đau thương thành sức mạnh, Như hạt giống nảy mầm sau bão giông. Biến nước mắt thành dòng sông, Tưới cho tương lai vươn trời rộng lớn. Biến hy sinh thành ngọn cờ, Để triệu con tim cùng chung nhịp thở. Chúng ta đi qua bão tố, Để thấy mình bất diệt giữa nhân gian. [Bridge] Khi bóng tối tưởng như vĩnh hằng, Thì ánh sáng bừng lên từ trong chính ta. Không ai cướp đi ngọn lửa, Đã cháy từ máu và nước mắt dân lành. Ngẩng đầu lên, ta là dân tộc, Không khuất phục, không chịu lùi tan. Biển cả gào thét, núi sông chứng giám, Chúng ta trường tồn như mặt trời vàng. [Chorus mạnh mẽ] Biến đau thương thành sức mạnh, Như phượng hoàng bay lên từ tro tàn. Biến mất mát thành khát vọng, Khắc tên mình trên từng bước gian nan. Biến khổ đau thành khải hoàn, Cho con cháu đời sau còn hát vang. Chúng ta là dòng sông bất tận, Chảy ngàn năm vẫn sáng rực huy hoàng. [Outro] Có thể máu đã rơi, Có thể đời bão tố. Nhưng con đường ta chọn, Là con đường của ánh sáng. Biến đau thương thành sức mạnh, Biến hy sinh thành khúc ca. Henry Le viết trang sử mới, Cùng dân tộc dựng một thiên hà. Đọc ít hơn
Like
Love
Wow
8
1 Comments 0 Shares