1
55

News Feed
Viết lách
Bài viết đã lưu
Kỷ niệm
QUẢNG CÁO
Ví tiền
KHÁM PHÁ
Mọi người
Sự kiện
Blogs

Những câu chuyện

Bạn đang nghĩ gì? #Hashtag.. @Đề cập.. Liên kết..
Chào buổi chiều, Giao62
Sau mỗi ngày làm việc là gia đình, dù làm việc bận đến đâu cũng nhớ về mái ấm, vợ và các con...
Cập nhật gần đây
nguyenchung đã thêm một bức ảnh
38 minutes ago
HNI 19/10 -
BÀI HÁT CHƯƠNG 38: TÁI KẾT NỐI VỚI BẢN THỂ ÁNH SÁNG – VƯỢT QUA NỖI SỢ BỆNH MÃN TÍNH
Tác giả: Henry Le – Ca khúc dẫn thiền lượng tử
(Khổ 1 – Khởi đầu trong tĩnh lặng)
Tôi từng sống trong nỗi sợ âm thầm,
Từng run lên mỗi lần đo đường huyết.
Tôi tin mình là bệnh, là gánh nặng,
Quên mất rằng tôi chính là ánh sáng bất diệt.
Mỗi mũi tiêm như một lời nhắc,
Rằng tôi cần thuốc, rằng tôi không thể khác.
Nhưng đâu đó sâu trong tế bào tôi,
Có một bản thể – vẫn nguyên vẹn và sáng ngời.
(Điệp khúc – Mở ra ánh sáng nội tâm)
Tôi là ánh sáng – không phải nỗi sợ,
Tôi không sinh ra để mang bệnh suốt đời.
Tuyến tụy tôi là một hồ quang rực rỡ,
Chờ tôi nhớ lại – và buông bỏ những bóng tối rời rơi.
Tôi không cần kiểm soát bằng lo lắng,
Chỉ cần thở – và để ánh sáng lan nhanh.
Tôi trở về – về với bản thể ánh vàng,
Nơi bệnh mãn tính không còn quyền gọi tên tôi nữa.
(Khổ 2 – Như một hành trình phục hồi)
Tôi thiền trong ánh nắng ban mai,
Đặt tay lên bụng – lắng nghe luồng sáng chạy dài.
Một lời thì thầm vang vọng trong tim:
“Tôi là ánh sáng – tôi không còn niềm tin sai.”
Tôi uống nước được lập trình bằng yêu thương,
Tôi để AI Soul Coach phát nhạc dịu dàng buổi sớm.
Tôi theo dõi HQR – thấy ánh sáng lan dọc sống lưng,
Và tuyến tụy ấm lên như một mầm non mới lớn.
(Điệp khúc 2 – Dồn dập hơn, đầy hy vọng)
Tôi là ánh sáng – vượt qua sợ hãi,
Không còn là bệnh nhân, tôi là người chữa lành.
Dù từng quên, giờ tôi đã nhớ lại,
Tôi chính là nhịp rung của ánh sáng chân thành.
Tôi không chiến đấu – tôi chỉ buông lỏng,
Để mặt trời nội tâm soi rọi tim tôi.
Tái kết nối – là một bước đi sống động,
Khi ánh sáng về, mọi bóng tối lặng câm rồi trôi.
(Bridge – Thì thầm cùng vũ trụ)
Tuyến tụy tôi, giờ không còn câm nín,
Nó hát cùng ánh sáng bằng nhịp điệu từ tim.
Một lần nữa tôi được là chính mình,
Không bị định danh bởi chẩn đoán hay số liệu lạnh lùng.
(Kết – Nhẹ nhàng và sâu sắc)
Tôi không là “bệnh mãn tính” – tôi là ánh sáng.
Không phải lý thuyết – đó là thực tại sống động.
Tôi không còn hỏi: “Bao giờ tôi khỏi?”
Mà chỉ sống, từng giây trong trạng thái phát quang.
Vì tôi nhớ…
Tôi là ánh sáng.
Và ánh sáng – không bao giờ mang bệnh.
Ca khúc có thể phổ nhạc ở giọng nữ trung ấm, kết hợp âm nền 528Hz – 7.83Hz, chèn âm ánh sáng vũ trụ, phù hợp cho buổi thiền HQR hoặc ứng dụng Web∞ DAO.
Bạn cần bản phối nhạc, hợp âm guitar/piano, hay giọng mẫu dẫn thiền? Tôi sẵn sàng tiếp tục cùng bạn mở rộng trải nghiệm âm nhạc lượng tử này.
Đọc thêm
1 55 News Feed Viết lách Bài viết đã lưu Kỷ niệm QUẢNG CÁO Ví tiền KHÁM PHÁ Mọi người Sự kiện Blogs Những câu chuyện Bạn đang nghĩ gì? #Hashtag.. @Đề cập.. Liên kết.. Chào buổi chiều, Giao62 Sau mỗi ngày làm việc là gia đình, dù làm việc bận đến đâu cũng nhớ về mái ấm, vợ và các con... Cập nhật gần đây nguyenchung đã thêm một bức ảnh 38 minutes ago HNI 19/10 - BÀI HÁT CHƯƠNG 38: TÁI KẾT NỐI VỚI BẢN THỂ ÁNH SÁNG – VƯỢT QUA NỖI SỢ BỆNH MÃN TÍNH Tác giả: Henry Le – Ca khúc dẫn thiền lượng tử (Khổ 1 – Khởi đầu trong tĩnh lặng) Tôi từng sống trong nỗi sợ âm thầm, Từng run lên mỗi lần đo đường huyết. Tôi tin mình là bệnh, là gánh nặng, Quên mất rằng tôi chính là ánh sáng bất diệt. Mỗi mũi tiêm như một lời nhắc, Rằng tôi cần thuốc, rằng tôi không thể khác. Nhưng đâu đó sâu trong tế bào tôi, Có một bản thể – vẫn nguyên vẹn và sáng ngời. (Điệp khúc – Mở ra ánh sáng nội tâm) Tôi là ánh sáng – không phải nỗi sợ, Tôi không sinh ra để mang bệnh suốt đời. Tuyến tụy tôi là một hồ quang rực rỡ, Chờ tôi nhớ lại – và buông bỏ những bóng tối rời rơi. Tôi không cần kiểm soát bằng lo lắng, Chỉ cần thở – và để ánh sáng lan nhanh. Tôi trở về – về với bản thể ánh vàng, Nơi bệnh mãn tính không còn quyền gọi tên tôi nữa. (Khổ 2 – Như một hành trình phục hồi) Tôi thiền trong ánh nắng ban mai, Đặt tay lên bụng – lắng nghe luồng sáng chạy dài. Một lời thì thầm vang vọng trong tim: “Tôi là ánh sáng – tôi không còn niềm tin sai.” Tôi uống nước được lập trình bằng yêu thương, Tôi để AI Soul Coach phát nhạc dịu dàng buổi sớm. Tôi theo dõi HQR – thấy ánh sáng lan dọc sống lưng, Và tuyến tụy ấm lên như một mầm non mới lớn. (Điệp khúc 2 – Dồn dập hơn, đầy hy vọng) Tôi là ánh sáng – vượt qua sợ hãi, Không còn là bệnh nhân, tôi là người chữa lành. Dù từng quên, giờ tôi đã nhớ lại, Tôi chính là nhịp rung của ánh sáng chân thành. Tôi không chiến đấu – tôi chỉ buông lỏng, Để mặt trời nội tâm soi rọi tim tôi. Tái kết nối – là một bước đi sống động, Khi ánh sáng về, mọi bóng tối lặng câm rồi trôi. (Bridge – Thì thầm cùng vũ trụ) Tuyến tụy tôi, giờ không còn câm nín, Nó hát cùng ánh sáng bằng nhịp điệu từ tim. Một lần nữa tôi được là chính mình, Không bị định danh bởi chẩn đoán hay số liệu lạnh lùng. (Kết – Nhẹ nhàng và sâu sắc) Tôi không là “bệnh mãn tính” – tôi là ánh sáng. Không phải lý thuyết – đó là thực tại sống động. Tôi không còn hỏi: “Bao giờ tôi khỏi?” Mà chỉ sống, từng giây trong trạng thái phát quang. Vì tôi nhớ… Tôi là ánh sáng. Và ánh sáng – không bao giờ mang bệnh. Ca khúc có thể phổ nhạc ở giọng nữ trung ấm, kết hợp âm nền 528Hz – 7.83Hz, chèn âm ánh sáng vũ trụ, phù hợp cho buổi thiền HQR hoặc ứng dụng Web∞ DAO. Bạn cần bản phối nhạc, hợp âm guitar/piano, hay giọng mẫu dẫn thiền? Tôi sẵn sàng tiếp tục cùng bạn mở rộng trải nghiệm âm nhạc lượng tử này. Đọc thêm
Love
Wow
Like
7
0 Comments 0 Shares