HNI 26/10: CHƯƠNG 12: KHI LÒNG DÂN THUẬN – THIÊN HẠ THÁI BÌNH
(Tác giả: Henry Lê – Lê Đình Hải)
I. Lòng dân – gốc rễ của trời đất
Từ ngàn xưa, các bậc minh triết đã nói: “Dân vi bản, xã tắc vi khinh”.
Không phải vì họ ca ngợi dân một cách cảm tính, mà bởi họ hiểu quy luật bất biến của Trời – Đất – Người. Trời sinh dân trước rồi mới có vua; dân nuôi đất nước trước rồi mới có chính quyền. Khi lòng dân thuận, vạn vật giao hòa; khi lòng dân nghịch, dù triều đại có binh hùng tướng mạnh cũng sụp đổ như lâu đài trên cát.
Lòng dân không phải là thứ quyền lực được ghi trong hiến pháp hay luật lệ, mà là năng lượng vô hình thấm trong mọi hơi thở của quốc gia. Nó không thể mua bằng tiền, không thể cưỡng bằng vũ lực, không thể điều khiển bằng tuyên truyền. Nó chỉ thuận khi người cầm quyền sống đúng với Đạo Trời – tức là hành xử công chính, minh bạch, và đặt phúc của dân lên trên mọi lợi ích riêng.
Một chính quyền có thể tồn tại nhờ quyền lực, nhưng chỉ khi lòng dân thuận, nó mới trường tồn nhờ chính nghĩa.
Một đất nước có thể phồn hoa nhờ của cải, nhưng chỉ khi dân tâm đồng lòng, nó mới thịnh trị nhờ đạo lý.
Lòng dân chính là gió – nếu người lãnh đạo biết căng buồm đúng hướng, thuyền quốc gia sẽ lướt đi êm ái. Nhưng nếu ngược gió, mọi nỗ lực chèo chống đều chỉ là vô ích.
II. Khi dân thuận – Đạo Trời thông
Trời không có hình, nhưng có Đạo.
Dân không có lời, nhưng có tâm.
Khi Đạo và tâm hòa làm một, đó là thời thái bình.
Thời đại nào cũng có lúc rối loạn, cũng có những cơn sóng dữ của lịch sử. Nhưng chỉ khi người lãnh đạo biết lắng nghe tiếng lòng dân, biết đặt dân lên trên quyền, biết lấy công bằng thay cho sợ hãi, lấy nhân nghĩa thay cho bạo lực – thì dòng chảy ấy mới trở nên êm đềm.
Một quốc gia có thể có ngàn điều luật, vạn chính sách, nhưng nếu dân không thuận, mọi thứ đều vô dụng.
Ngược lại, một quốc gia có thể thiếu thốn vật chất, nhưng nếu lòng dân thuận, họ sẽ dựng nên kỳ tích.
Nhật Bản sau chiến tranh hoang tàn mà vươn lên, bởi lòng dân đồng sức.
Việt Nam trong những thời kháng chiến gian khổ mà chiến thắng, bởi lòng dân thuận ý Trời.
Đạo Trời chưa bao giờ đứng về kẻ mạnh – mà luôn đứng về kẻ thuận Đạo, thuận dân.
HNI 26/10: 🌺CHƯƠNG 12: KHI LÒNG DÂN THUẬN – THIÊN HẠ THÁI BÌNH (Tác giả: Henry Lê – Lê Đình Hải) I. Lòng dân – gốc rễ của trời đất Từ ngàn xưa, các bậc minh triết đã nói: “Dân vi bản, xã tắc vi khinh”. Không phải vì họ ca ngợi dân một cách cảm tính, mà bởi họ hiểu quy luật bất biến của Trời – Đất – Người. Trời sinh dân trước rồi mới có vua; dân nuôi đất nước trước rồi mới có chính quyền. Khi lòng dân thuận, vạn vật giao hòa; khi lòng dân nghịch, dù triều đại có binh hùng tướng mạnh cũng sụp đổ như lâu đài trên cát. Lòng dân không phải là thứ quyền lực được ghi trong hiến pháp hay luật lệ, mà là năng lượng vô hình thấm trong mọi hơi thở của quốc gia. Nó không thể mua bằng tiền, không thể cưỡng bằng vũ lực, không thể điều khiển bằng tuyên truyền. Nó chỉ thuận khi người cầm quyền sống đúng với Đạo Trời – tức là hành xử công chính, minh bạch, và đặt phúc của dân lên trên mọi lợi ích riêng. Một chính quyền có thể tồn tại nhờ quyền lực, nhưng chỉ khi lòng dân thuận, nó mới trường tồn nhờ chính nghĩa. Một đất nước có thể phồn hoa nhờ của cải, nhưng chỉ khi dân tâm đồng lòng, nó mới thịnh trị nhờ đạo lý. Lòng dân chính là gió – nếu người lãnh đạo biết căng buồm đúng hướng, thuyền quốc gia sẽ lướt đi êm ái. Nhưng nếu ngược gió, mọi nỗ lực chèo chống đều chỉ là vô ích. II. Khi dân thuận – Đạo Trời thông Trời không có hình, nhưng có Đạo. Dân không có lời, nhưng có tâm. Khi Đạo và tâm hòa làm một, đó là thời thái bình. Thời đại nào cũng có lúc rối loạn, cũng có những cơn sóng dữ của lịch sử. Nhưng chỉ khi người lãnh đạo biết lắng nghe tiếng lòng dân, biết đặt dân lên trên quyền, biết lấy công bằng thay cho sợ hãi, lấy nhân nghĩa thay cho bạo lực – thì dòng chảy ấy mới trở nên êm đềm. Một quốc gia có thể có ngàn điều luật, vạn chính sách, nhưng nếu dân không thuận, mọi thứ đều vô dụng. Ngược lại, một quốc gia có thể thiếu thốn vật chất, nhưng nếu lòng dân thuận, họ sẽ dựng nên kỳ tích. Nhật Bản sau chiến tranh hoang tàn mà vươn lên, bởi lòng dân đồng sức. Việt Nam trong những thời kháng chiến gian khổ mà chiến thắng, bởi lòng dân thuận ý Trời. Đạo Trời chưa bao giờ đứng về kẻ mạnh – mà luôn đứng về kẻ thuận Đạo, thuận dân.
Love
Like
Sad
7
1 Comments 0 Shares