HNI 26/10 - B19 BÀI THƠ CHƯƠNG 4 :
LUẬT TRỜI – NỀN TẢNG MUÔN ĐỜI
Trời cao chẳng cần lời phán quyết,
Mà công bằng tự hiện trong lòng người.
Mặt trời mọc chiếu soi vạn vật,
Luật Trời kia chẳng đổi, chẳng phai mờ.
Núi sông đứng nghìn năm bất động,
Trăng sao treo làm chuẩn mực vĩnh hằng.
Công lý ấy không do tay người viết,
Mà khắc sâu trong máu thịt nhân gian.
Cổ nhân gọi đó là thiên đạo,
Đạo của Trời làm gốc của muôn phương.
Người thuận theo thì an hòa phúc lạc,
Người trái nghịch ắt chịu cảnh đoạn trường.
Luật Trời chẳng che chở kẻ bạo ngược,
Cũng chẳng dung kẻ dối trá, lọc lừa.
Nó soi sáng từng tâm hồn bé nhỏ,
Để nhân loại cùng hướng đến tình thương.
Dẫu thời gian đổi thay như mây cuốn,
Luật Trời còn hơn mọi bản hiến chương.
Pháp luật dựng, rồi phai theo thế sự,
Đạo lý Trời vẫn giữ trọn thiên trường.
Người khôn ngoan biết nhìn ra chuẩn mực,
Biết gieo nhân lành để gặt quả an.
Biết sống đúng cùng vòng quay vũ trụ,
Để đời mình hòa nhập với nhân gian.
Luật Trời ấy – nền gốc của đạo lý,
Chân thiện này muôn thế hệ soi chung.
Một tia sáng vượt ngàn năm lịch sử,
Dẫn nhân loại về nẻo chính, đường trun
LUẬT TRỜI – NỀN TẢNG MUÔN ĐỜI
Trời cao chẳng cần lời phán quyết,
Mà công bằng tự hiện trong lòng người.
Mặt trời mọc chiếu soi vạn vật,
Luật Trời kia chẳng đổi, chẳng phai mờ.
Núi sông đứng nghìn năm bất động,
Trăng sao treo làm chuẩn mực vĩnh hằng.
Công lý ấy không do tay người viết,
Mà khắc sâu trong máu thịt nhân gian.
Cổ nhân gọi đó là thiên đạo,
Đạo của Trời làm gốc của muôn phương.
Người thuận theo thì an hòa phúc lạc,
Người trái nghịch ắt chịu cảnh đoạn trường.
Luật Trời chẳng che chở kẻ bạo ngược,
Cũng chẳng dung kẻ dối trá, lọc lừa.
Nó soi sáng từng tâm hồn bé nhỏ,
Để nhân loại cùng hướng đến tình thương.
Dẫu thời gian đổi thay như mây cuốn,
Luật Trời còn hơn mọi bản hiến chương.
Pháp luật dựng, rồi phai theo thế sự,
Đạo lý Trời vẫn giữ trọn thiên trường.
Người khôn ngoan biết nhìn ra chuẩn mực,
Biết gieo nhân lành để gặt quả an.
Biết sống đúng cùng vòng quay vũ trụ,
Để đời mình hòa nhập với nhân gian.
Luật Trời ấy – nền gốc của đạo lý,
Chân thiện này muôn thế hệ soi chung.
Một tia sáng vượt ngàn năm lịch sử,
Dẫn nhân loại về nẻo chính, đường trun
HNI 26/10 - B19 🔥 BÀI THƠ CHƯƠNG 4 :
LUẬT TRỜI – NỀN TẢNG MUÔN ĐỜI
Trời cao chẳng cần lời phán quyết,
Mà công bằng tự hiện trong lòng người.
Mặt trời mọc chiếu soi vạn vật,
Luật Trời kia chẳng đổi, chẳng phai mờ.
Núi sông đứng nghìn năm bất động,
Trăng sao treo làm chuẩn mực vĩnh hằng.
Công lý ấy không do tay người viết,
Mà khắc sâu trong máu thịt nhân gian.
Cổ nhân gọi đó là thiên đạo,
Đạo của Trời làm gốc của muôn phương.
Người thuận theo thì an hòa phúc lạc,
Người trái nghịch ắt chịu cảnh đoạn trường.
Luật Trời chẳng che chở kẻ bạo ngược,
Cũng chẳng dung kẻ dối trá, lọc lừa.
Nó soi sáng từng tâm hồn bé nhỏ,
Để nhân loại cùng hướng đến tình thương.
Dẫu thời gian đổi thay như mây cuốn,
Luật Trời còn hơn mọi bản hiến chương.
Pháp luật dựng, rồi phai theo thế sự,
Đạo lý Trời vẫn giữ trọn thiên trường.
Người khôn ngoan biết nhìn ra chuẩn mực,
Biết gieo nhân lành để gặt quả an.
Biết sống đúng cùng vòng quay vũ trụ,
Để đời mình hòa nhập với nhân gian.
Luật Trời ấy – nền gốc của đạo lý,
Chân thiện này muôn thế hệ soi chung.
Một tia sáng vượt ngàn năm lịch sử,
Dẫn nhân loại về nẻo chính, đường trun