HNI 26/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 3 : LỊCH SỬ HÌNH THÀNH VĂN HỌC VIỆT NAM

Từ thuở hồng hoang lời ca vọng núi,
Tiếng trống đồng ngân, điệu hát cội nguồn.
Chữ chưa thành, nhưng hồn dân tộc,
Đã gieo vào ca dao, tục ngữ muôn phương.
Qua nghìn năm gươm giáo phong sương,
Dân ta vẫn viết bằng xương bằng máu.
Truyện Lý, Trần – hùng ca giữ nước,
Thơ Nam quốc sơn hà khẳng định giang sơn.

Ánh sao Khuất Nguyên rọi sáng đất Việt,
Nguyễn Trãi đề thơ chan chứa lòng dân.
Từ Truyện Kiều ngàn năm còn vọng,
Tiếng Nguyễn Du làm rúng động thế nhân.

Từng trang viết chở hồn sông núi,
Văn học ta – sử thi của đời thường.
Dù đô hộ, vẫn còn mạch sống,
Chữ quốc ngữ sáng đường khai minh.

Văn học Việt – gương soi vận mệnh,
Từ ca dao đến bản trường ca.
Mỗi vần thơ là một chứng nhân,
Ghi dấu bước đi của dân tộc ta.
Đọc ít hơn
HNI 26/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 3 : LỊCH SỬ HÌNH THÀNH VĂN HỌC VIỆT NAM Từ thuở hồng hoang lời ca vọng núi, Tiếng trống đồng ngân, điệu hát cội nguồn. Chữ chưa thành, nhưng hồn dân tộc, Đã gieo vào ca dao, tục ngữ muôn phương. Qua nghìn năm gươm giáo phong sương, Dân ta vẫn viết bằng xương bằng máu. Truyện Lý, Trần – hùng ca giữ nước, Thơ Nam quốc sơn hà khẳng định giang sơn. Ánh sao Khuất Nguyên rọi sáng đất Việt, Nguyễn Trãi đề thơ chan chứa lòng dân. Từ Truyện Kiều ngàn năm còn vọng, Tiếng Nguyễn Du làm rúng động thế nhân. Từng trang viết chở hồn sông núi, Văn học ta – sử thi của đời thường. Dù đô hộ, vẫn còn mạch sống, Chữ quốc ngữ sáng đường khai minh. Văn học Việt – gương soi vận mệnh, Từ ca dao đến bản trường ca. Mỗi vần thơ là một chứng nhân, Ghi dấu bước đi của dân tộc ta. Đọc ít hơn
Like
Love
10
11 Bình luận 0 Chia sẽ