HNI 27/10: bài thơ chương 23
Minh trị – chính trị trong sáng, công chính, vô tư
(Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải)
Minh trị là khi chính quyền soi sáng,
Như trăng trong – không dấu một làn mây.
Quyền không để che, mà để chiếu rọi,
Công lý không nghiêng, đạo lý chẳng lay.
Chính trị ấy không vì danh hay lợi,
Mà vì dân – nguồn sống của quốc gia.
Không lấy mưu để dối lòng thiên hạ,
Mà lấy chân thành để dựng sơn hà.
Minh trị là khi quan không sợ thật,
Dám nhận sai – để sửa giữa nhân gian.
Không nịnh trên, chẳng dối dưới,
Mỗi lời nói – như ngọc sáng muôn vàn.
Minh trị là khi luật không vì kẻ mạnh,
Pháp công minh – dù sang hèn cũng như nhau.
Công chức chẳng vì quyền mà kiêu ngạo,
Dân nghèo vẫn được nói tiếng công bằng.
Minh trị là khi lòng người được mở,
Không sợ hãi mỗi khi nói điều ngay.
Chính quyền biết nghe và biết hỏi,
Không phán xét – mà đối thoại đêm ngày.
Minh trị là khi trong cung không bóng tối,
Không bức rèm che dấu chuyện dân sinh.
Mỗi việc nước – minh bạch như suối mát,
Mỗi quyết định – tắm dưới ánh bình minh.
Minh trị là khi vua coi mình nhỏ,
Chỉ là người giữ đạo cho muôn dân.
Biết lắng nghe hơn là ra mệnh lệnh,
Biết cảm thông hơn là xử phân.
Minh trị là khi dân làm gốc rễ,
Quan là người chăm đất để cây xanh.
Không cướp công, không giấu tội,
Đem chính tâm mà trị chính danh.
Chính trị ấy như dòng sông thuần khiết,
Trong mà sâu – chảy mãi chẳng đục phai.
Dân tin, nước mạnh, Trời soi chiếu,
Ngàn năm sau – đạo trị vẫn còn hoài.
Minh trị không phải mộng hão huyền,
Mà là đích nhân tâm hướng tới.
Khi lòng dân hòa cùng lòng chính trị,
Ấy là ngày quốc đạo rạng ngời.
Đọc thêm
HNI 27/10: bài thơ chương 23 Minh trị – chính trị trong sáng, công chính, vô tư (Thơ: Henry Lê – Lê Đình Hải) Minh trị là khi chính quyền soi sáng, Như trăng trong – không dấu một làn mây. Quyền không để che, mà để chiếu rọi, Công lý không nghiêng, đạo lý chẳng lay. Chính trị ấy không vì danh hay lợi, Mà vì dân – nguồn sống của quốc gia. Không lấy mưu để dối lòng thiên hạ, Mà lấy chân thành để dựng sơn hà. Minh trị là khi quan không sợ thật, Dám nhận sai – để sửa giữa nhân gian. Không nịnh trên, chẳng dối dưới, Mỗi lời nói – như ngọc sáng muôn vàn. Minh trị là khi luật không vì kẻ mạnh, Pháp công minh – dù sang hèn cũng như nhau. Công chức chẳng vì quyền mà kiêu ngạo, Dân nghèo vẫn được nói tiếng công bằng. Minh trị là khi lòng người được mở, Không sợ hãi mỗi khi nói điều ngay. Chính quyền biết nghe và biết hỏi, Không phán xét – mà đối thoại đêm ngày. Minh trị là khi trong cung không bóng tối, Không bức rèm che dấu chuyện dân sinh. Mỗi việc nước – minh bạch như suối mát, Mỗi quyết định – tắm dưới ánh bình minh. Minh trị là khi vua coi mình nhỏ, Chỉ là người giữ đạo cho muôn dân. Biết lắng nghe hơn là ra mệnh lệnh, Biết cảm thông hơn là xử phân. Minh trị là khi dân làm gốc rễ, Quan là người chăm đất để cây xanh. Không cướp công, không giấu tội, Đem chính tâm mà trị chính danh. Chính trị ấy như dòng sông thuần khiết, Trong mà sâu – chảy mãi chẳng đục phai. Dân tin, nước mạnh, Trời soi chiếu, Ngàn năm sau – đạo trị vẫn còn hoài. Minh trị không phải mộng hão huyền, Mà là đích nhân tâm hướng tới. Khi lòng dân hòa cùng lòng chính trị, Ấy là ngày quốc đạo rạng ngời. Đọc thêm
Love
3
0 Bình luận 0 Chia sẽ