HNI 28/10
Bài Thơ Chương 19 - VÒNG TAY CỘNG ĐỒNG
Một cây đứng giữa đồng hoang
Gió lay dễ gãy, mưa tràn dễ xiêu
Nhưng rừng cây mọc nối liền
Thành hàng vững chãi, triền miên bão dừng
Người mang niềm tin chập chùng
Nếu không cộng hưởng, dễ cùng tàn phai
Bạn hiền một tiếng gọi ai
Cũng như đốm lửa nhóm ngày đông sang
Niềm tin tựa cánh diều bay
Nhờ gió bè bạn nâng tay lên trời
Gia đình, bè bạn một lời
Cũng thành sức mạnh, cũng nơi nương nhờ
Người gieo một ánh mắt chờ
Cũng làm hạt giống trong bờ tâm ta
Có khi một tiếng thiết tha
Xóa tan mặc cảm, nở hoa niềm cười
Cộng đồng như bến sông đời
Đưa con thuyền nhỏ ra khơi hiên ngang
Môi trường là đất dịu dàng
Nuôi cây vững gốc, nắng vàng rọi soi
Một người chẳng thể đi hoài
Nếu không ai bước chung vai dặm trường
Tình thương nâng đỡ yêu thương
Niềm tin lan tỏa, muôn phương rạng ngời
Cộng đồng chẳng hứa xa xôi
Nhưng cho ta biết: “Có người bên nhau.”
Đời người như giọt mưa mau
Hợp thành biển lớn, nhiệm màu niềm tin.
Bài Thơ Chương 19 - VÒNG TAY CỘNG ĐỒNG
Một cây đứng giữa đồng hoang
Gió lay dễ gãy, mưa tràn dễ xiêu
Nhưng rừng cây mọc nối liền
Thành hàng vững chãi, triền miên bão dừng
Người mang niềm tin chập chùng
Nếu không cộng hưởng, dễ cùng tàn phai
Bạn hiền một tiếng gọi ai
Cũng như đốm lửa nhóm ngày đông sang
Niềm tin tựa cánh diều bay
Nhờ gió bè bạn nâng tay lên trời
Gia đình, bè bạn một lời
Cũng thành sức mạnh, cũng nơi nương nhờ
Người gieo một ánh mắt chờ
Cũng làm hạt giống trong bờ tâm ta
Có khi một tiếng thiết tha
Xóa tan mặc cảm, nở hoa niềm cười
Cộng đồng như bến sông đời
Đưa con thuyền nhỏ ra khơi hiên ngang
Môi trường là đất dịu dàng
Nuôi cây vững gốc, nắng vàng rọi soi
Một người chẳng thể đi hoài
Nếu không ai bước chung vai dặm trường
Tình thương nâng đỡ yêu thương
Niềm tin lan tỏa, muôn phương rạng ngời
Cộng đồng chẳng hứa xa xôi
Nhưng cho ta biết: “Có người bên nhau.”
Đời người như giọt mưa mau
Hợp thành biển lớn, nhiệm màu niềm tin.
HNI 28/10
🌸 Bài Thơ Chương 19 - VÒNG TAY CỘNG ĐỒNG
Một cây đứng giữa đồng hoang
Gió lay dễ gãy, mưa tràn dễ xiêu
Nhưng rừng cây mọc nối liền
Thành hàng vững chãi, triền miên bão dừng
Người mang niềm tin chập chùng
Nếu không cộng hưởng, dễ cùng tàn phai
Bạn hiền một tiếng gọi ai
Cũng như đốm lửa nhóm ngày đông sang
Niềm tin tựa cánh diều bay
Nhờ gió bè bạn nâng tay lên trời
Gia đình, bè bạn một lời
Cũng thành sức mạnh, cũng nơi nương nhờ
Người gieo một ánh mắt chờ
Cũng làm hạt giống trong bờ tâm ta
Có khi một tiếng thiết tha
Xóa tan mặc cảm, nở hoa niềm cười
Cộng đồng như bến sông đời
Đưa con thuyền nhỏ ra khơi hiên ngang
Môi trường là đất dịu dàng
Nuôi cây vững gốc, nắng vàng rọi soi
Một người chẳng thể đi hoài
Nếu không ai bước chung vai dặm trường
Tình thương nâng đỡ yêu thương
Niềm tin lan tỏa, muôn phương rạng ngời
Cộng đồng chẳng hứa xa xôi
Nhưng cho ta biết: “Có người bên nhau.”
Đời người như giọt mưa mau
Hợp thành biển lớn, nhiệm màu niềm tin.