HNI 28/10:
CHƯƠNG 3: VAI TRÒ CỦA LUẬT LỆ VÀ ĐIỀU LỆ THAY VÌ NGƯỜI SÁNG LẬP
“Người sáng lập có thể ra đi – nhưng nguyên tắc phải ở lại.”
1. Bài học từ những tổ chức không trường tồn
Trong lịch sử doanh nghiệp và hội nhóm, không ít tổ chức khởi đầu rực rỡ nhờ tầm nhìn mạnh mẽ của người sáng lập, nhưng rồi lại sụp đổ khi thế hệ đầu tiên rút lui.
Lý do không nằm ở ý chí, mà ở sự phụ thuộc vào cá nhân.
Một tổ chức trường tồn không thể dựa trên “ngọn lửa một người”, mà phải được xây bằng hệ thống nguyên tắc, như bộ xương giữ hình thể, như gốc rễ nuôi cây.
Khi “cái tôi” tan đi, “điều lệ” bắt đầu sống.
Drhouses có thể được một người khởi xướng, HCoin có thể do một nhóm phát minh, nhưng HNI – Hội Doanh Nhân Trường Tồn – phải được vận hành bằng luật lệ thay vì con người.
2. Người sáng lập – ngọn lửa khởi đầu, không phải trung tâm vĩnh cửu
Henry Le – Lê Đình Hải từng nói:
“Tôi sẵn sàng rời khỏi vị trí sáng lập nếu điều lệ đã đủ mạnh để thay tôi duy trì trật tự và niềm tin.”
Tinh thần đó là biểu tượng của lãnh đạo trường tồn.
Người sáng lập chỉ nên là người gieo hạt, không phải người sở hữu cánh đồng.
Họ truyền năng lượng, thiết lập giá trị nền tảng, nhưng phải biết lùi lại khi cấu trúc đủ vững để tự vận hành.
Một cộng đồng HNI vĩ đại phải luôn tự hỏi:
“Nếu ngày mai không còn người sáng lập, hệ thống này có tiếp tục hoạt động minh bạch và hiệu quả không?”
Nếu câu trả lời là “Có”, nghĩa là HNI đã đạt trạng thái Trường Tồn Cấu Trúc.
3. Luật lệ – bản hiến pháp của Hội Doanh Nhân Trường Tồn
Luật lệ không phải để ràng buộc, mà để bảo vệ giá trị cốt lõi.
Trong HNI, Điều lệ được xem là “Hiến chương sống”, là linh hồn tổ chức chứ không phải thủ tục hành chính.
Mọi hoạt động, mọi quyết định, mọi quyền lực – đều phải quy chiếu về điều lệ, chứ không quy chiếu về con người.
Khi đó, luật trở thành người sáng lập thứ hai, nhưng là người không bao giờ mất đi.
Những nguyên tắc vàng trong điều lệ HNI:
🕊 Minh bạch tuyệt đối: Mọi dòng tiền, quyền lực, vị trí phải được công khai trên hệ thống số.
⚖ Cân bằng đối trọng: Hai đội Xanh – Đỏ kiểm soát lẫn nhau để không ai độc quyền.
Luân phiên lãnh đạo: Không ai được giữ vị trí quá lâu; người cũ đào tạo người mới.
Trách nhiệm giải trình: Mọi hành động phải được ghi nhận, lưu trữ và công khai định kỳ.
Pháp trị hơn nhân trị: Không ai có quyền vượt trên luật, kể cả người sáng lập.
Đây chính là “Đạo của tổ chức” – nơi con người tuân theo nguyên tắc, thay vì nguyên tắc chạy theo con người.
4. Hệ thống thay cho cảm tính
Một hội nhóm nhỏ có thể sống nhờ cảm tình cá nhân, nhưng một tổ chức lớn chỉ sống được nhờ cơ chế hệ thống.
HNI hướng tới mô hình vận hành DAO (Decentralized Autonomous Organization) – một tổ chức tự trị dựa trên công nghệ blockchain.
Điều này giúp:
Loại bỏ sự thiên vị và cảm xúc cá nhân trong ra quyết định.
Ghi nhận và bảo vệ dữ liệu công khai, không thể chỉnh sửa.
Tạo cơ chế biểu quyết công bằng, nơi mọi thành viên đều có tiếng nói.
Từ đó, luật lệ trở thành người gác cửa vô hình, giữ cho tổ chức luôn ở trong “đường Trung Đạo” – không nghiêng về quyền lực, không lệch khỏi minh triết.
5. Khi điều lệ trở thành niềm tin chung
Niềm tin không thể áp đặt – nó phải được kiến tạo bằng cơ chế minh bạch và công bằng.
Khi mỗi thành viên HNI thấy rằng:
Luật lệ bảo vệ họ,
Quyền lực không tập trung,
Công sức được ghi nhận công bằng,
thì họ sẽ tin vào hệ thống hơn tin vào cá nhân.
HNI 28/10: CHƯƠNG 3: VAI TRÒ CỦA LUẬT LỆ VÀ ĐIỀU LỆ THAY VÌ NGƯỜI SÁNG LẬP “Người sáng lập có thể ra đi – nhưng nguyên tắc phải ở lại.” 1. Bài học từ những tổ chức không trường tồn Trong lịch sử doanh nghiệp và hội nhóm, không ít tổ chức khởi đầu rực rỡ nhờ tầm nhìn mạnh mẽ của người sáng lập, nhưng rồi lại sụp đổ khi thế hệ đầu tiên rút lui. Lý do không nằm ở ý chí, mà ở sự phụ thuộc vào cá nhân. Một tổ chức trường tồn không thể dựa trên “ngọn lửa một người”, mà phải được xây bằng hệ thống nguyên tắc, như bộ xương giữ hình thể, như gốc rễ nuôi cây. Khi “cái tôi” tan đi, “điều lệ” bắt đầu sống. Drhouses có thể được một người khởi xướng, HCoin có thể do một nhóm phát minh, nhưng HNI – Hội Doanh Nhân Trường Tồn – phải được vận hành bằng luật lệ thay vì con người. 2. Người sáng lập – ngọn lửa khởi đầu, không phải trung tâm vĩnh cửu Henry Le – Lê Đình Hải từng nói: “Tôi sẵn sàng rời khỏi vị trí sáng lập nếu điều lệ đã đủ mạnh để thay tôi duy trì trật tự và niềm tin.” Tinh thần đó là biểu tượng của lãnh đạo trường tồn. Người sáng lập chỉ nên là người gieo hạt, không phải người sở hữu cánh đồng. Họ truyền năng lượng, thiết lập giá trị nền tảng, nhưng phải biết lùi lại khi cấu trúc đủ vững để tự vận hành. Một cộng đồng HNI vĩ đại phải luôn tự hỏi: “Nếu ngày mai không còn người sáng lập, hệ thống này có tiếp tục hoạt động minh bạch và hiệu quả không?” Nếu câu trả lời là “Có”, nghĩa là HNI đã đạt trạng thái Trường Tồn Cấu Trúc. 3. Luật lệ – bản hiến pháp của Hội Doanh Nhân Trường Tồn Luật lệ không phải để ràng buộc, mà để bảo vệ giá trị cốt lõi. Trong HNI, Điều lệ được xem là “Hiến chương sống”, là linh hồn tổ chức chứ không phải thủ tục hành chính. Mọi hoạt động, mọi quyết định, mọi quyền lực – đều phải quy chiếu về điều lệ, chứ không quy chiếu về con người. Khi đó, luật trở thành người sáng lập thứ hai, nhưng là người không bao giờ mất đi. Những nguyên tắc vàng trong điều lệ HNI: 🕊 Minh bạch tuyệt đối: Mọi dòng tiền, quyền lực, vị trí phải được công khai trên hệ thống số. ⚖ Cân bằng đối trọng: Hai đội Xanh – Đỏ kiểm soát lẫn nhau để không ai độc quyền. 🔁 Luân phiên lãnh đạo: Không ai được giữ vị trí quá lâu; người cũ đào tạo người mới. 📜 Trách nhiệm giải trình: Mọi hành động phải được ghi nhận, lưu trữ và công khai định kỳ. 💠 Pháp trị hơn nhân trị: Không ai có quyền vượt trên luật, kể cả người sáng lập. Đây chính là “Đạo của tổ chức” – nơi con người tuân theo nguyên tắc, thay vì nguyên tắc chạy theo con người. 4. Hệ thống thay cho cảm tính Một hội nhóm nhỏ có thể sống nhờ cảm tình cá nhân, nhưng một tổ chức lớn chỉ sống được nhờ cơ chế hệ thống. HNI hướng tới mô hình vận hành DAO (Decentralized Autonomous Organization) – một tổ chức tự trị dựa trên công nghệ blockchain. Điều này giúp: Loại bỏ sự thiên vị và cảm xúc cá nhân trong ra quyết định. Ghi nhận và bảo vệ dữ liệu công khai, không thể chỉnh sửa. Tạo cơ chế biểu quyết công bằng, nơi mọi thành viên đều có tiếng nói. Từ đó, luật lệ trở thành người gác cửa vô hình, giữ cho tổ chức luôn ở trong “đường Trung Đạo” – không nghiêng về quyền lực, không lệch khỏi minh triết. 5. Khi điều lệ trở thành niềm tin chung Niềm tin không thể áp đặt – nó phải được kiến tạo bằng cơ chế minh bạch và công bằng. Khi mỗi thành viên HNI thấy rằng: Luật lệ bảo vệ họ, Quyền lực không tập trung, Công sức được ghi nhận công bằng, thì họ sẽ tin vào hệ thống hơn tin vào cá nhân.
Like
Love
11
0 Comments 0 Shares