HNI 28/10 - B10 CHƯƠNG 7: TIỀN TỆ – DÒNG CHẢY NĂNG LƯỢNG CỦA ĐẠO VÀ DÂN
(HenryLe – Lê Đình Hải)

I. Tiền – hình thái vật chất của năng lượng ý thức
Từ thuở sơ khai, khi con người biết trao đổi hạt lúa lấy con cá, hòn đá quý lấy tấm da thú, họ đã khởi sinh một dòng năng lượng mang tên trao đổi. Mỗi lần trao đổi là một luồng năng lượng di chuyển từ người này sang người kia – một dạng biểu hiện của ý thức kết nối. Về sau, khi đồng tiền xuất hiện, nó không chỉ là vật trung gian, mà là tấm gương phản chiếu Đạo và Dân, phản chiếu năng lượng nội tại của một nền văn minh.
Tiền, về bản chất, không phải giấy, không phải số, mà là năng lượng niềm tin.
Khi người dân tin vào giá trị của đồng tiền, nó lưu thông như máu huyết trong thân thể xã hội.
Khi niềm tin ấy mất, dòng chảy tắc nghẽn, kinh tế rối loạn, dân sinh khốn khó.
Bởi thế, tiền không chỉ là công cụ kinh tế, mà là dòng năng lượng của Đạo – chảy qua lòng người dân, qua đạo lý công bằng, qua ý thức lao động và chia sẻ.
Nếu trong thân thể con người, năng lượng phải lưu thông theo kinh mạch; thì trong thân thể xã hội, tiền tệ chính là kinh mạch của dân sinh.
Nơi nào dòng chảy thông suốt, nơi đó phồn vinh.
Nơi nào bị chặn lại bởi lòng tham, đặc quyền, hoặc sự tích tụ vô minh – nơi đó sinh bệnh: bệnh nợ, bệnh lạm phát, bệnh bất công.
Đạo của tiền là luân chuyển, không phải tích tụ.
Giống như nước, tiền chỉ có ý nghĩa khi nó chảy.
Nó đi qua người dân, qua cộng đồng, qua những giá trị thực. Khi nó dừng lại ở một nơi, không vì phục vụ đời sống chung mà vì sợ mất, vì tích trữ, vì quyền lực – năng lượng ấy chuyển từ sinh khí sang tử khí.
Một nền kinh tế tử khí là nền kinh tế nơi đồng tiền không còn phục vụ con người, mà con người trở thành nô lệ cho đồng tiền.

II. Khi tiền thuận Đạo – dân thịnh, nước mạnh
Đạo của Trời là cân bằng.
Đạo của Dân là hòa hợp.
Đạo của Tiền, nếu thuận theo hai nguyên lý ấy, sẽ trở thành nguồn sinh dưỡng vô tận.
Một đồng tiền thuận Đạo là đồng tiền phản ánh đúng công sức, giá trị, và lòng nhân.
Nó không sinh
HNI 28/10 - B10 🌺🌺🌺CHƯƠNG 7: TIỀN TỆ – DÒNG CHẢY NĂNG LƯỢNG CỦA ĐẠO VÀ DÂN (HenryLe – Lê Đình Hải) I. Tiền – hình thái vật chất của năng lượng ý thức Từ thuở sơ khai, khi con người biết trao đổi hạt lúa lấy con cá, hòn đá quý lấy tấm da thú, họ đã khởi sinh một dòng năng lượng mang tên trao đổi. Mỗi lần trao đổi là một luồng năng lượng di chuyển từ người này sang người kia – một dạng biểu hiện của ý thức kết nối. Về sau, khi đồng tiền xuất hiện, nó không chỉ là vật trung gian, mà là tấm gương phản chiếu Đạo và Dân, phản chiếu năng lượng nội tại của một nền văn minh. Tiền, về bản chất, không phải giấy, không phải số, mà là năng lượng niềm tin. Khi người dân tin vào giá trị của đồng tiền, nó lưu thông như máu huyết trong thân thể xã hội. Khi niềm tin ấy mất, dòng chảy tắc nghẽn, kinh tế rối loạn, dân sinh khốn khó. Bởi thế, tiền không chỉ là công cụ kinh tế, mà là dòng năng lượng của Đạo – chảy qua lòng người dân, qua đạo lý công bằng, qua ý thức lao động và chia sẻ. Nếu trong thân thể con người, năng lượng phải lưu thông theo kinh mạch; thì trong thân thể xã hội, tiền tệ chính là kinh mạch của dân sinh. Nơi nào dòng chảy thông suốt, nơi đó phồn vinh. Nơi nào bị chặn lại bởi lòng tham, đặc quyền, hoặc sự tích tụ vô minh – nơi đó sinh bệnh: bệnh nợ, bệnh lạm phát, bệnh bất công. Đạo của tiền là luân chuyển, không phải tích tụ. Giống như nước, tiền chỉ có ý nghĩa khi nó chảy. Nó đi qua người dân, qua cộng đồng, qua những giá trị thực. Khi nó dừng lại ở một nơi, không vì phục vụ đời sống chung mà vì sợ mất, vì tích trữ, vì quyền lực – năng lượng ấy chuyển từ sinh khí sang tử khí. Một nền kinh tế tử khí là nền kinh tế nơi đồng tiền không còn phục vụ con người, mà con người trở thành nô lệ cho đồng tiền. II. Khi tiền thuận Đạo – dân thịnh, nước mạnh Đạo của Trời là cân bằng. Đạo của Dân là hòa hợp. Đạo của Tiền, nếu thuận theo hai nguyên lý ấy, sẽ trở thành nguồn sinh dưỡng vô tận. Một đồng tiền thuận Đạo là đồng tiền phản ánh đúng công sức, giá trị, và lòng nhân. Nó không sinh
Love
Like
Haha
Wow
11
0 Comments 0 Shares