HNI 30/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 35: VIẾT KÝ SỰ – GHI LẠI ĐỜI SỐNG BẰNG VĂN CHƯƠNG
Bước chân đi qua từng con phố nhỏ,
Ghi lại tiếng rao, ánh mắt người quen.
Một hàng quán lặng im trong gió sớm,
Cũng hóa thành trang chữ giữa đời thường.
Ký sự chẳng cần lời tô vẽ,
Chỉ giữ nguyên hơi thở thật của đời.
Tiếng cười trẻ thơ vang trong xóm nhỏ,
Giọt mồ hôi cha đổ giữa trưa trời.
Người viết lắng nghe từng hơi thở đất,
Mỗi cảnh đời là một vệt mực sâu.
Chép lại nỗi buồn, gom từng niềm vui,
Để mai sau thành chứng nhân thời đại.
Văn chương chẳng bay cao xa vời vợi,
Mà neo mình trong từng hạt bụi quen.
Mỗi trang ký sự là dòng nhật ký,
Của cả nhân gian, không chỉ một riêng.
Viết ký sự là gieo vào ký ức,
Những mảnh đời không mất với thời gian.
Khi trang sách mở ra trong im lặng,
Đời sống này bỗng sáng rực muôn ngàn
HNI 30/10 - BÀI THƠ CHƯƠNG 35: VIẾT KÝ SỰ – GHI LẠI ĐỜI SỐNG BẰNG VĂN CHƯƠNG Bước chân đi qua từng con phố nhỏ, Ghi lại tiếng rao, ánh mắt người quen. Một hàng quán lặng im trong gió sớm, Cũng hóa thành trang chữ giữa đời thường. Ký sự chẳng cần lời tô vẽ, Chỉ giữ nguyên hơi thở thật của đời. Tiếng cười trẻ thơ vang trong xóm nhỏ, Giọt mồ hôi cha đổ giữa trưa trời. Người viết lắng nghe từng hơi thở đất, Mỗi cảnh đời là một vệt mực sâu. Chép lại nỗi buồn, gom từng niềm vui, Để mai sau thành chứng nhân thời đại. Văn chương chẳng bay cao xa vời vợi, Mà neo mình trong từng hạt bụi quen. Mỗi trang ký sự là dòng nhật ký, Của cả nhân gian, không chỉ một riêng. Viết ký sự là gieo vào ký ức, Những mảnh đời không mất với thời gian. Khi trang sách mở ra trong im lặng, Đời sống này bỗng sáng rực muôn ngàn
Love
Like
Wow
Angry
11
1 Bình luận 0 Chia sẽ